Phần 37
Về đến nhà khá muộn nhưng do trời đã gần như bước vào mùa hè nên hãy còn sáng bảnh, chuẩn bị cơm nước xong thì bất chợt có cơn giông xuất hiện.
Mùi nồng nồng của hơi nước xuất hiện trong không khí, từng giọt nước mưa nặng nề chầm chậm rơi xuống trên cái sân xi măng tạo thành tiếng rộp rộp.
Do bị nắng cả ngày nên khi nước mưa xối xuống thì hơi nước nó càng bốc lên mạnh. Gió bắt đầu to hơn, tôi vội chạy ra phía sau nhà cất hết quần áo vào, rồi chuẩn bị hóng cơn mưa này xong là đi bắt cá.
Chẳng hiểu sao tôi lại thích đi bắt cá bắt tôm vào cái thời tiết thế này. Đang chuẩn bị đồ thì tôi thấy phía xa xa chị Thúy Anh đang chạy mà với cái quần lót. Quái lạ bình thường thì nó rơi ngay xuống rồi nhưng không hiểu cái quần lót bằng chất liệu gì mà gió thổi cuốn nó đi như diều vậy.
Vô tình cái quần lót đỏ đỏ của chị lại bay về phía gần nhà tôi mà nó mắc luôn lên cái cây trứng cá. Trớ trêu vô cùng, tôi cứ ở trong nhà tủm tỉm cười, định bụng chạy ra giúp rồi nhưng nhìn cái mặt thấy ghét ghét nên kệ.
Không lấy que khều được chị Thúy Anh gọi tôi:
– Huy ơi… ra khều cho chị cái quần với… nhanh trời mưa… người ta thấy ngượng chết!
Tôi tỉnh bơ bảo:
– Khều xong thì phải có thù lao đấy nhé!
– Ư! Biết rồi… nhanh lên nào.
Tôi như con sóc nhảy lên cây rồi lấy cái cành khều cái quần cầm lấy mà tụt xuống. Bình thường thì tôi thấy quần lót của mẹ tôi, của cô Yến hay là của cái Thương, cô Thủy và cái Nga nó không giống thế này.
Cái quần lót nó bong bóng rồi nhẹ nhẹ lạ lắm… Đưa cái quần lót cho chị Thúy Anh rồi bảo:
– Nợ hơi bị nhiều cái rồi đấy nhé!
Cầm vội cái quần lót dúi vào trong mấy cái áo rồi đang cầm sẵn trên tay rồi chị bảo:
– Biết rồi… chị cảm ơn…
Nói một cách ráo hoảnh rồi chị Thúy Anh chạy về nhà, mưa bất chợt to hơn khiến tôi phải chạy ù vào trong nhà.
Ngồi trước hiên tôi ngắm ra mấy cái giọt gianh đang chảy thành dòng từ cái mái tôn fibro xi măng chảy xuống. Vừa lúc đó thì Nga đầu trần đi về, cái áo đồng phục bết lại dính chặt vào làn da. Cái bầu vú căng tròn lồi hẳn lên bên trong.
Cái áo lót đen lộ lộ dưới cái lớp vải áo sơ mi ướt sũng càng khiến Nga đẹp. Với tôi cái thân hình đẹp khiến tôi thèm sở hữu sờ mó rồi đè ra mà hôn hít liếm láp thôi chứ chẳng có chút tình cảm gì nhiều như đối với Thương.
Con bé dựng cái xe rồi rút chìa khóa ra mở cửa, chẳng hiểu sao nó đút mãi mà không vặn được, tôi phi vào trong nhà, lấy cái ô rồi đi ra che cho nó mà nói:
– Nào cầm cái ô anh mở cho!
Cái Nga tủm tỉm nói:
– Em ướt rồi, tắm mưa luôn việc gì phải mang ô ra làm gì!
Tôi lừ nó nói:
– Em ướt nhưng mà anh có ướt đâu, không cầm ô có mà ướt hết à? Ngố không chịu được. Này cầm lấy, để anh mở.
Xị cái mặt nhưng rồi Nga cũng cầm lấy cái ô để tôi mở cái ổ khóa. Do cái ổ khóa nó khô dầu với nước mưa vào khiến hơi khó vặn một chút làm tôi cố gắng mới xoay ra được.
Mở xong thì tôi quay lại cầm cái ô cho Nga dắt xe vào nhà. Dựng cái xe ở hiên rồi Nga nói:
– Lâu lắm mới được tắm mưa thích thật!
Tôi tặc lưỡi nói:
– Vâng! Thích vãi ra đến khi nằm mẹ nó ra đấy vì cảm lạnh thì lại bảo thích đưa đi. Áo mưa có thì không mặc đi trùm cặp sách rồi để người ướt, đúng dở hơi!
– Xì em dở hơi đấy! Ghét cái mặt thế không biết!
– Ghét thì về đây! Tối mưa không phải sang dạy nữa nhé!
– Ứ! Vẫn phải sang, hôm nay em có mấy bài khó khó!
– Khó cũng mặc kệ!
– Không biết đâu… anh phải sang dạy em cơ!
Tôi nói vậy nhưng rồi đành phải ậm ừ với con bé rồi đi về. Bố mẹ tôi cũng đi làm về, cả nhà quây quần quanh mâm cơm chiều. Trời vẫn mưa rả rích nhưng không còn to như buổi chiều nữa. Ăn xong tôi dọn cái mâm bát rồi chạy sang nhà cô Thủy luôn.
Mẹ tôi còn gọi với mà trêu tôi:
– Đấy! Tớn lên sang nhà mà chơi với con gái người ta rồi!
Tôi bĩu môi bảo:
– Hứ! Không có chuyện đó đâu nhé, con cũng có người yêu rồi.
Mẹ tôi thấy vậy thì bảo:
– Ai… ai thế? Hôm nào con dắt cho mẹ xem!
Mẹ tôi lại hỏi:
– Mẹ biết thừa rồi, cái Nga hả?
– Đã bảo không phải rồi mà lại, cứ trêu con là thế nào đấy nhỉ!
Nói xong tôi đóng cái cổng rồi qua nhà Nga xem hôm nay có bài gì, hóa ra là mấy cái bàn văn, tôi về nhà lôi luôn cuốn để học tốt với một đống sách tham khảo ra mà nói:
– Đây! Em cứ chép theo những cái dàn ý của cô là dễ dàng được điểm cao. Trước anh toàn làm vậy thôi à!
Nga ngạc nhiên nói:
– Vậy ha? Có chắc là cô không biết không anh?
– Chắc chứ, vì mấy quyển sách cơ mà! Yên tâm đi anh chắc cú luôn mà anh bảo cái này này!
Nga hí hửng nói:
– Anh bảo em cái gì?
Ghé sát tai của Nga tôi trêu:
– Ăn cái gì mà vú to thế hả em? Anh hỏi thật đấy!
Nga đỏ hết cả mặt quay lại đấm tôi thùm thụp. Tôi vừa cười hề hề vừa né, đúng lúc này cô Thủy bước vào, thấy Nga đánh tôi như vậy thì bảo:
– Cứ bắt nạt anh ấy là thế nào Nga?
Chu cái môi lên Nga định thanh minh:
– Tại… tại anh ấy hỏi là…
Đang định nói nhưng vẻ ngượng ngùng mang đến luôn, ngắc ngứ không nói gì mà Nga phụng phịu cái mặt, cô Thủy thấy vậy hỏi dồn con bé:
– Anh ấy hỏi cái gì?
Nghĩ mất vài giây rồi Nga trả lời:
– Không có gì… tóm lại là anh ấy trêu con… nên phải ăn đòn!
Tôi cười rồi quay lại chỗ cô Thủy bảo:
– Cháu đùa em ấy tí thôi mà… thôi bài tập cháu chỉ rồi đấy, bây giờ cháu phải về, hôm nay nhiều bài tập quá sợ làm đến muộn chưa chắc xong.
– Vậy hả? Sao không học xong rồi sang kèm em cũng được, chắc là nhớ con bé quá hả?
Cô Thủy nói theo cái kiểu trêu tôi làm cả tôi và Nga đỏ mặt, nếu cô Thủy không có ở đây mà cái Nga đồng ý khéo tôi đè ra mà mút hai cái bầu vú của nó rồi. Cười khì một cái rồi tôi về… trong đầu thì nghĩ “không biết là cái Nga có kể cho mẹ không? Nó mà kể thì cũng có nhiều chuyện hay ho đấy”.
Về đến nhà thì tôi lôi giấy bút bắt đầu vẽ, do phải vẽ cho cả ba đứa nên cũng hơi lâu, mỗi bài phải vẽ đến ba bản mà tôi có ba bài là phải vẽ đến chín bản liền.
Đang cặm cụi thì tiếng mẹ tôi khẽ vang lên:
– Vẽ gì đấy con?
– À! Bài tập của con ấy mà! Có chuyện gì không mẹ!
Mẹ tôi cầm bản vẽ lên nhìn mấy cái rồi cười bảo:
– Con trai bao giờ khoe bạn gái với mẹ đấy, giờ học hành chú tâm vào nhé, không phải gái gú đâu biết chưa!
– Hì hì… con biết rồi… gớm! Dặn con như vậy sao mà cứ gán con với cái Nga là thế nào?
– Thì mẹ đùa thôi chứ có thật đâu!
Bĩu môi tôi quay lại hứ hửng bảo:
– Nhỡ thịt con nhà người ta thì sao!
– Gớm! Cái mặt non choẹt thế này mà có gan đấy á, mẹ đẻ mày ra mà chẳng biết thừa tính mày như thế nào sao.
Tôi cười khì khì đáp lại:
– Biết đâu được đấy! Nhỡ hai đứa hứng lên thì có mà…
– Hứng cũng không làm được nhé! Thôi cố mà làm xong còn đi ngủ sớm. Mai bố mẹ về quê nội giỗ cụ.
– Vâng!
Quay lại bàn vẽ tiếp, tôi nhủ thầm chắc mẹ tôi chưa biết cái “thành tích bất hảo” của tôi khi đè cả cô Yến ra mà địt còn thêm cả Huyền nữa và một đống mấy em hàng họ. Hì hục vẽ đến chín bản vẽ tôi còn học thêm mấy bài tủ tủ để mai kia ví dụ có trúng đề thằng Quang bảo thì không sao còn không trúng thì còn có cái mà xoay xở.
Học xong cũng mười một rưỡi rồi, cầm quyển truyện mà tôi đi mua với cái Nga hôm trước độc cho xong rồi mới có thể ngủ được.