Phần 36
Đứng ở cổng tôi gọi:
– Thương ơi! Ra mở cổng cho tao cái nào.
Tiếng Thương trong nhà vọng ra:
– Đợi tao xíu…
Khoảng năm phút sau thì Thương ra mở cửa với cái áo phông có hình con chuột mickey bự tổ chảng phía đằng trước, cái quần lửng màu hoa vàng thùng thình quá gối trông buồn cười lắm.
Thấy như vậy tôi hất hàm bảo:
– Mày ăn mặc kiểu đéo gì mà buồn cười vậy mày? Như con ma điên vậy?
– Hứ! Nhìn đẹp thế này mà bảo tao là con ma điên á! Đánh cho trận bây giờ, vào nha đi!
Tôi đi qua cái sân rộng rồi nhìn lên tán cây trứng gà, cái cây này trồng chắc cũng hơn chục năm rồi nên tán nó to lắm, che khuất gần hết cái sân mười sáu mười bảy mét vuông của nhà nó. Bước vào trong nhà tôi ngồi lên cái ghế sô pha rồi bảo:
– Này có chuyện gì mà bảo tao từ ở trên lớp thế!
Cái Thương nở nụ cười rồi đi vào trong cái phòng học của nó. Lấy cả một chồng truyện chưởng mang ra rồi nói:
– Sao? Thế này đã đủ thỏa mãn mày chưa!
Tôi ngạc nhiên vì không nghĩ cái Thương lại có nhiều truyện đến như vậy. Mắt tôi sáng rực hỏi nó:
– Mày biết tao thích nên mua cho tao mượn hả?
Nó hí hửng lắc đầu rồi nói:
– Không! Đây là truyện của ông anh họ tao trên phố ấy. Lão ấy nhiều lắm luôn, đọc chán thì cho tao mà tao thì thích mấy quyển truyện tranh chứ không ham mấy cái thể loại chưởng tàu thế này hì hì… mày thích thì cứ lấy mà đọc. Đọc hết thì hôm nào rảnh tao lên nhà anh tao mượn cho!
Tôi thích thú nhưng lại tỏ vẻ “đa nghi Tào Tháo” hỏi lại:
– Này! Tính dụ dỗ tao đấy phỏng? Không dễ đâu nhé…
Cái Thương chu môi xì xì rồi vứt bịch đống truyện xuống bàn rồi bảo:
– Mày cứ nghĩ tao xấu xa lắm không bằng đấy! Mà mày có gì lợi dụng đâu cơ chứ!
Cười hề hề mãn nguyện tôi vớ lấy mấy quyển truyện xem, toàn truyện mới cả. Tôi nghĩ anh cái Thương cũng thuộc dạng giữ gìn nên mới có truyện đọc rồi mà như mới vậy.
Ôm cả đống truyện rồi tôi nói:
– Cảm ơn nhé hì hì… đúng là cô bạn tốt. Thế còn chuyện gì nhờ vả tao nữa không?
Lườm với ánh mắt long lanh rồi Thương nói:
– Còn! Mày vẽ mấy bài kỹ thuật rồi hoạt động của mấy cái mấy cái động cơ đốt trong chưa? Tao mù tịt cái đó… mày giúp tao được không?
– Ơ! Thế cái đống truyện này là hối lộ à?
Thương cười hì hì gật đầu rồi nói:
– Đúng rồi đấy! Mày nhận rồi thì phải làm nhé!
Tiu nghỉu kiểu cá mắc câu nhưng tôi đành nhận lời, thực ra mấy cái bản vẽ đó quá dễ dàng với tôi, còn về hoạt động của mấy cái động cơ thì càng dễ hơn nữa, tôi hay tha thẩn đọc mấy cái tài liệu cơ khí của mấy anh học đại học nên quá dễ dàng rồi.
Đồng ý với cái Thương nhưng chợt nhớ đến nhà không còn bút chì kim và giấy nữa nên tôi bảo:
– Mai phải nộp đúng không nhỉ!
Cái Thương gật đầu thì tôi bảo tiếp:
– Thế thì tao phải đi mua giấy rồi, mày có không chứ nhà tao hết rồi không còn giấy để vẽ cho hai đứa đâu, à tao vẽ luôn cho thằng Quang nữa, thằng đấy ngu học về vẽ kỹ thuật.
– Thế tao với mày cùng đi!
Hí hửng tôi nói:
– Vậy để tao bê truyện về đã biết đâu mày không giữ lời hứa!
Thương sấn sổ đến đấm nhẹ tôi rồi nói:
– Mày nghĩ xấu cho tao vừa vừa thôi nhé, điên tiết lên tao không thèm nhờ nữa bây giờ!
Tôi ôm đống truyện về nhà thì cái Thương cũng khóa cửa lại rồi đi theo tôi luôn. Vứt đống truyện lên cái bàn học nâu xỉn của tôi rồi tôi cùng với Thương đi mua.
Qua cái cửa hàng sách, mua xong giấy với bút thì Thương còn mua thêm quyển sổ để chép bài hát nữa, đúng là tính con gái… mặc dù vẽ kỹ thuật dở ẹc nhưng mấy kiểu hoa lá cành thì lại rất thích. Mua đồ xong tôi nói:
– Giờ về đi! Tao vẽ luôn đến chiều cho xong.
Nói như vậy thôi nhưng tôi muốn về xem thằng Quang có làm được gì với cô Yến không. Hí hửng như vậy nhưng Thương nói:
– Nóng thế này vẽ gì, tối vẽ là xong mà… đi ăn chè nhé! Tao bao!
– Ô hôm nay mày tốt đột xuất thế hả Thương!
Thương không nói gì chỉ tủm tỉm cười rồi đi cùng tôi. Ngồi đằng sau, xuôi gió nên mùi bồ kết thoang thoảng từ tóc Thương bay ra phía trước.
Tôi hít hà rồi bảo:
– Thời đại này rồi mà còn dùng bồ kết hả mày?
Thương cười rồi nói:
– Tao thích thế, không thích dùng dầu gội vì tao dùng nó cứ lên gầu ấy, dùng bồ kết nó không bị nên nấu gội luôn.
– Ờ thơm quá hì hì!
Vừa đạp xe đến gần quán chè, hai đứa gọi hai cốc thập cẩm rồi kéo cái ghế nhựa ra riêng một chỗ vừa ăn vừa chém gió. Nhâm nhi được ba bốn thìa chè Thương nói nhỏ với tôi:
– Này mày thích bé Nga thật đấy à?
Tôi nhồm nhoàm nuốt ừng ực chè rồi nói:
– Thích cái gì mà thích chứ! Nó trẻ con mà, mới học lớp chín, chuẩn bị sang lớp mười thôi… Yêu cái gì mà yêu. Sao mày cứ hỏi vậy nhỉ! Không lẽ mày ghen thật à?
Hỏi kiểu đá đểu thế này khiến Thương đỏ mặt nhưng với bản tính ương bướng Thương trả lời ngay và luôn:
– Ờ đấy! Ghen đấy, ghen thật sự luôn.
Nói xong nó quay mặt đi… thì tôi cười hề hề trêu:
– Ghen làm gì, tao có thích nó đâu, hơn nữa là mày với tao có thích gì nhau đâu mà phải ghen cơ chứ!
Thương quay lại mặt phụng phịu bảo:
– Ai… ai bảo mày là tao không thích mày cơ chứ!
Quả là khó đỡ với câu trả lời này thật tôi trợn to mắt ra rồi đưa tay lên xoa xoa cái trán bướng bỉnh của nó nói:
– Mày có bị ấm đầu không vậy Thương?
Nhăn nhó cái mặt rồi Thương hỏi lại:
– Không phải lợi dụng đâu nhé, thế tao hỏi mày… mày có thích tao không? Nhìn vào mắt tao này!
Thương hỏi xong rồi nhìn tôi với một ánh mắt rất lạ. Tôi không biết diễn tả sao với ánh mắt của nó lúc này. Vừa mong muốn khát khao, vừa kỳ vọng nhưng có xen lẫn một phần nào đó lo sợ mất đi một cái gì đấy.
Với ánh mắt của nó tôi cũng sợ nhưng không hiểu sao trong thâm tâm mình nhen nhóm một cái gì đấy rất khác lạ, nó rưng rưng theo kiểu rung động đầu đời vợi.
Dù chưa có một chút gì động chạm như Huyền nhưng cảm giác khác lạ vô cùng. Với Huyền thì chỉ có cảm giác được làm tình mà thôi.
Hơi ngắc ngứ một chút rồi tôi bảo:
– Thôi trả tiền đã rồi tao nói:
Thương nhăn nhó nói:
– Trả lời tao luôn!
– Thì đi ra công viên rồi tao nói được chưa, chỗ này tí nữa mấy trường khác tụi nó về đông bỏ mẹ lên được!
Khó chịu một chút nhưng rồi Thương cũng đồng ý, hai đứa lên xe rồi tôi đạp qua công viên, bây giờ mới ba giờ chiều trời còn nắng lắm, nên chúng tôi chọn đứng dưới gốc cây bàng nói chuyện.
Hai bàn tay của Thương đan vào nhau thật chặt có vẻ mong muốn một câu trả lời thỏa lòng mình lắm rồi.
Tôi quay sang mỉm cười trêu:
– Thích mà vẫn gọi là tao với mày à?
Thương ngập ngừng… nói lại:
– Ờ thì… anh được chưa? Mà trả lời câu hỏi đi… nhanh lên!
Tôi mỉm cười trả lời bằng một câu hỏi:
– Thế theo em thì anh có thích em không?
Chuyển cách xưng hô rất nhanh khiến Thương hơi bỡ ngỡ… nhưng điều bỡ ngỡ đó xen lẫn tức tối vì tôi hỏi lại. Với câu hỏi như thế thì gần như Thương cũng không có cách nào mà trả lời cả, suy lòng mình ra thì cũng không biết thế nào mà lần.
Đang lưỡng lự thì tôi nắm luôn tay Thương kéo luôn vào mà hôn. Đây không phải nụ hôn đầu đời của tôi nhưng chắc với Thương là nụ hôn đầu nên còn ngại lắm. Hai đôi môi chạm nhau chừng mười giây thì tôi mỉm cười bảo:
– Câu trả lời của anh đấy nhé! Hì hì…
Thương đỏ ửng mặt lên rồi mỉm cười e lệ. Bàn tay thì siết chặt lấy tay tôi luôn. Cả hai đứa ra gái ghế đá ngồi, thương bẽn lẽn nói:
– Sao… thích em không nói hả? Làm người ta phải nói trước ngượng ơi là ngượng!
Tôi bĩu môi nói:
– Nhìn cái mặt thế kia còn biết ngượng cơ à?
– Chứ sao nữa ai đời để con gái nói trước cơ, thế sao mà thích em. Cái Nhung nhìn xinh hơn em mà sao anh không thích nó nhỉ đi thích em!
– Ờ thì cũng chẳng biết, hay anh nhìn thấy… cái ấy của em nên anh thích!
Nói xong tôi hất hàm chỉ về phía ngực của Thương. Thương lừ mắt nói:
– Nhìn thấy bao giờ?
– Thì vô tình thấy ở lớp lúc bung cúc áo ngực ra thôi, công nhận trắng thật đấy!
– Xí đồ dê già… chưa nói thích người ta mà đã nhìn thấy rồi là thế nào.
– Bây giờ thích còn gì nữa, mà thích rồi thì cho sờ nhé!
– Còn lâu… chưa phải lúc… lúc nào thích mới cho. Giờ đã nói là thích rồi thì đừng có léng phéng với đứa nào đấy nhé!
Tôi bảo:
– Có léng phéng với đứa nào đâu!
– Cái Nga còn gì nữa, dám bảo không có đứa nào!
Cười khùng khục tôi cố gắng đưa tay ôm nhẹ lấy Thương kéo vào mà nói:
– Cái Nga thích anh đấy, mà mẹ cái Nga ấy, cô Thủy cứ gán ghép linh tinh các kiểu thôi. Khéo nó thích anh còn hơn cả em đấy nhé.
– Quan trọng là anh có thích nó không?
Tôi tưng tửng trả lời:
– Cái đó hên xui hì hì… biết đâu sau này anh thích nó thì sao!
– Hứ ghét cái mặt… dám bắt cá hai tay là em cho ăn đòn đấy nghe chưa. Không được bắt cá hai tay đâu đấy!
– Nhưng mà nó cứ lởn vởn thì sao? Thử qua nhà anh rồi bảo mẹ em xem có nhận làm con dâu không? Nhận cái cưới luôn nhỉ!
– Xí chưa đủ tuổi cưới đâu nhé, mới mười bảy thôi còn ba năm nữa anh mới đủ còn em hết lớp mười hai là được rồi.
– Ô thế muốn cưới lắm à!
– Chưa! Ăn chơi đã nhưng tóm lại là không được yêu đứa khác, mà có đứa mồi chài cũng không được theo nó nghe chưa!
– Nhỡ nó mời anh thịt thì sao!
Nói câu này Thương hơi ngỡ ngàng một chút rồi bảo:
– Ờ cái đấy xem xét… nhưng có thể cho qua… mà xem em có bằng không đã chứ! Này em hỏi thật nhé đã thịt bao nhiêu đứa rồi, ở lớp thấy kín tiếng như vậy chắc là cũng nhiều đứa rồi đúng không. Bình thường nhiều đứa ba hoa bốc phét nhưng chắc là chẳng làm được gì, còn anh im ỉm chắc chắn là nhiều.
Tôi mỉm cười hỏi lại:
– Em đoán đi!
Nhìn mặt tôi một lúc rồi Thương lắc lắc tay rồi nói:
– Chắc chắn phải trên chục đứa! Em hỏi thật anh đã làm gì cái Nga chưa đấy?
Cười như bắt được vàng tôi bảo:
– Làm gì là làm gì! Gớm! Cầm tay còn chưa cầm thì làm cái gì, còn chuyện thịt bao nhiêu đứa rồi thì học cấp hai cùng với anh không nhận ra à mà còn hỏi, đã có đứa nào đâu.
– Thế chắc là đi chơi gái đúng không? Hứ… cẩn thận rồi lại mắc bệnh vào người đấy nhé!
– Không có chỗ xả thì phải kiếm chỗ xả thôi, thế em cho anh xả nhé!
Đấm bùm bụp vào vai tôi rồi Thương lườm mà hỏi tiếp:
– Làm lần đầu chắc đau nhỉ!
Tôi trả lời luôn:
– Anh có phải là con gái đâu anh biết, nhưng chắc là đau hì hì, thế có cho anh làm nếu anh đòi không? Hỏi thật đấy!
Thương ngó quanh rồi bảo:
– Xem xét đã? Đau thì thôi không cho nữa. Sao cứ yêu là đòi hỏi thế nhỉ!
– Ô thế không đòi hỏi chuyện đó thì tình yêu thành tình đồng chí à? Mà tình đồng chí đôi khi còn “đấu pháo” với nhau nữa đấy!
– Hức! Ghét thế không biết, nhưng đầy đứa ăn xong rồi bắt con người ta đi phá thai rồi còn bỏ bê con nhà người ta nữa, nhìn cái mặt anh nghi lắm!
– Anh thì khác nhé, đã chơi là chơi đến cùng hì hì! Thôi về đây, mà tối nay mai chắc cái Nga nó lại bảo anh sang dậy thêm đấy!
– Dạy thêm cái gì?
– Thì nhiều bài chứ còn cái gì nữa?
– Có mỗi mình anh với nó à?
– Không có cái Oanh, cái Phương nữa, ba đứa luôn, thêm cả bố nó thỉnh thoảng cũng ra vào chém gió với anh, chắc sợ anh một mình rồi ấy nó hả?
Thương tỉnh bơ lắc đầu nhưng tôi thừa biết Thương nghĩ gì rồi. Chém gió một lúc rồi tôi hôn nhẹ lên tóc Thương, tay luồn luôn vào trong bụng mà xoa xoa.
Đúng con gái tuổi mười bảy có khác, da thịt mát lạnh vô cùng, so với Huyền thì Thương có làn da còn mịn hơn và săn hơn nữa.
Mon men bàn tay lên phía trên thì Thương đưa tay chặn lại mà nói:
– Này! Ở đây chỗ đông người nhé!
Tôi tặc lưỡi bảo:
– Làm qué gì có ai ở đây mà sợ, thôi cho anh sờ một chút được không?
Thương quay lại lườm tôi mà nói:
– Không là không? Khi nào về rảnh em cho sờ… được chưa! Bàn tay đi lung tung thế này thì chắc chắn là sờ các em ấy rồi hả?
– Sờ em nào?
– Nga chẳng hạn… mà em công nhận nó mới lớp chín chuẩn bị sang lớp mười thôi mà ngực nó to thật, to dã man luôn ấy.
Hí hửng tôi hỏi:
– Thế chắc là to hơn em rồi.
Thương hơi tự ti một chút nhưng rồi ráo hoảnh trêu tôi luôn:
– Anh nhìn của em rồi còn hỏi làm gì nữa?
– Chưa rõ hôm nào sờ mới biết được! À mà có cần lúc nào “đỏ đít” anh mua đồ cho không?
– Này! Không phải trêu ngươi em đâu biết chưa? Nhìn cái mặt sao mà ghét thế không biết nữa, thôi đi về, liệu mà vẽ đẹp cho em đấy nhé.
Tôi cười nhìn đôi môi mấp máy của Thương thèm không chịu được nên cố gắng kéo Thương lại hôn tiếp. Hơi khựng một chút nhưng rồi Thương cũng hòa nhịp với tôi. Nụ hôn ngượng ngùng nhưng được tôi hướng dẫn nên Thương dần dần thả lỏng người ra.
Chầm chậm mút lấy cái môi dưới rồi tôi đưa nhẹ đầu lưỡi vào khiêu khích. Có lẽ theo bản năng thì Thương cũng khẽ đưa nhẹ đầu lưỡi của mình ra. Cơ hội đã đến, tôi mút nhẹ lấy lưỡi của Thương luôn.
Cảm giác ngọt ngào mềm mại của hơi thở quấn chặt lấy nhau. Cả hai nóng bừng người lên vì được kích thích.
Nụ hôn thứ hai của Thương được nhận lấy tuy còn gượng gạo nhưng thật sự Thương đã vượt qua cái trở ngại của mình rồi, hai đầu lưỡi bắt đầu quấn chặt lấy nhau, có lẽ do bản năng nên Thương học nhanh chóng vô cùng.
Cắn nhẹ đôi môi đỏ mọng và bàn tay bên dưới đã luồn sâu vào bên trong cái áo thun mà xoa xoa lấy bầu vú được cái áo lót che đậy.
Nếu so sánh giữa bầu vú của Thương và của Huyền thì có lẽ bầu vú của Thương to hơn một chút, chẳng qua cái áo lót giữ nên nó khó nhận biết qua cái áo phông mà thôi.
Cố gắng luồn sâu vào bên trong thì ngay lập tức Thương giữ lấy tay tôi rồi bảo:
– Không được luồn vào bên trong nữa bỏ tay ra ngay! Không em cho ăn đòn bây giờ!
Mỉm cười tôi đưa tay còn lại lên xoa xoa cái lưng rồi nói:
– Ờ thì bỏ! Làm gì mà căng!
Đưa bàn tay ra khỏi cái áo của Thương tôi vội đưa lên mũi hít hà. Thương thấy lạ hỏi luôn:
– Làm cái hành động kỳ quặc gì đấy hả!
Tỉnh bơ tôi trả lời:
– Thì hít hà cái mùi thơm của em chứ gì nữa, người gì mà thơm thế không biết nữa, cho tay vào có một chút thôi mà dính cả mùi hương vào rồi đây này!
Thấy tôi nói thế thì Thương tủm tỉm cười thích thú rồi hất hàm bảo lại:
– Không phải nịnh đâu đấy! Thôi đi về, liệu liệu mà vẽ xong cho em đi!
Hai đứa hí hửng về, tôi thì muốn về nhà nghiền ngẫm cái đám truyện mà Thương mới cho. Ngồi đằng sau Thương cạ cạ hai cái bầu vú vào lưng khiến cho tôi thích thú vô cùng, trong đầu thì nghĩ kiểu gì cũng phải kéo cái áo đó mà bú bằng được mới thôi.