Phần 12
Khi về nhà, bố mẹ cuối cùng đã trở lại bình thường, mẹ không còn vẻ mặt lạnh lùng nữa. Bố lấy ra rất nhiều đặc sản Thái Lan từ vali của mình, chị gái và tôi nếm thử từng cái một rất thích thú, khi ông nhìn Tần Thục ngồi ở xa, kêu gọi: “Tần Thục, lại đây. Cùng nhau ăn đi.”
– “Dạ,”
– “Thục à, mẹ con trong kia có khỏe không?” Bố hỏi.
Anh ta đáp: “Dạ, mẹ con vẫn bình thường.”
Bố gật đầu: “Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.”
Ông không hỏi nhiều, chị gái tôi hỏi: “Mẹ, hôm nay mẹ đưa anh họ đi đâu chơi?”
– “Dì Hồng đưa đi Nhà tưởng niệm XX.” Tần Thục trả lời, vừa nhìn mẹ vừa nói.
Mẹ tôi theo sau, “cũng đã đến XX Garden, và chân mẹ gần như tê liệt khi đi bộ.”…
Nó thực sự nhàm chán, tôi nghĩ thầm. Một lúc nói chuyện, cả nhà hỏi về cuộc sống của bố trong một chuyến công tác Thái Lan, và nói về ladyboy Thái Lan. Ông không thể không khen ngợi họ nữ tính hơn phụ nữ. Mẹ hơi buồn bực và nói: “Tất cả đều là một đám biến thái.”
Bố vội vàng xin lỗi và nói: “Tất nhiên, vợ anh là người đẹp nhất trên thế giới.”
Chị tôi khẽ nói: “Vậy chị là người thứ hai.” Đầu tôi mở to, và cha tôi cười vui. Tôi nghĩ về việc chống lại chị ấy, vì vậy nói, “Em nghĩ chị chỉ thứ hai dưới lên.”
Chị khinh khỉnh: “Đừng tự dối lòng.” Chị quay sang Tần Thục ngồi một mình: “Anh họ thấy sao”
Tần Thư gãi gãi đầu: “Anh chỉ biết mình là người xấu xí nhất trong tất cả mọi người.” Nói đến khuôn mặt đỏ bừng, rất ngại ngùng.
Bây giờ tất cả chúng tôi đều cười, chỉ có mẹ tôi bình tĩnh nói: “Ngoại hình đều tầm thường, con phải cư xử đúng mực, đó là điều quan trọng nhất”.
– “Dạ, con hiểu.” Anh ta vẻ mặt khiêm tốn…
Bố mỉm cười nói: “Được rồi, được rồi…”
Mẹ trừng mắt nhìn: “Anh nghĩ em đang cằn nhằn phải không? Anh hơi rảnh rỗi đó”
Bố ngập ngừng nói: “Không phải anh bận công việc sao…”
Thật hiếm khi có phút giây vui vẻ như vậy, đêm đầy tiếng cười, cha mẹ quan tâm đến việc để Tần Thục hòa nhập vào chúng tôi, nhưng tôi có một sự kháng cự không thể giải thích được, và từ tận đáy long tôi thật sự không muốn chấp nhận anh ta. Theo tôi, y thật dư thừa.
Trời đã khuya, bố đi tắm nghỉ ngơi vì ông quá mệt, cuộc nói chuyện cũng kết thúc. Sau đó, mẹ bắt đầu thúc giục chúng tôi ngủ, thật sự rất thất vọng, tôi trở về phòng ngủ với Tần Thục. Nhanh chóng cởi đồ và đi ngủ, Tần Thục biết tôi không thích mình nên không nói, chậm rãi cởi quần áo ở bên kia rồi cũng nằm xuống giường. Nằm một lúc, tôi nghĩ lại những kỷ niệm vui vẻ với Tiểu Tĩnh hôm nay, và ngủ thiếp đi với một nụ cười.
Đêm yên tĩnh, trong phòng ngủ chính của bố và mẹ. Một đôi bàn tay to vuốt ve cơ thể bà.
– “Anh không mệt sao?” Mẹ trở người…
– “Anh đã có một giấc mơ mùa xuân và tỉnh dậy. Vợ…”
– “Ai biết anh mơ thấy cô gái nhỏ nào.”
– “Đương nhiên là vợ anh, là cô bé của anh…”
Bố sột soạt dưới chăn. Sau đó, lăn qua và đè mẹ mình dưới người mình.
– “Giờ này rồi mà còn dựng dậy. Anh còn chưa vất vả sao?” Mẹ ngại ngùng nói.
– “Vất vả lắm sao?”
– “Được rồi… Mau mang bao vào đi.”
Mẹ lấy ra một chiếc bcs từ ngăn kéo đầu giường và đưa cho bố. Ông xé vỏ và chậm rãi đeo vào con cu bé nhỏ của mình. Không thể chờ đợi để bắt đầu chèn vào giữa háng mẹ và vận động, mẹ thì đáp lại một cách qua loa…
… Hừ… hừ…
Chẳng mấy chốc, bố phát ra một tiếng gầm trầm thấp và xuất tinh, rồi nằm vật ra…
Hôm sau, bố đã ra ngoài ăn bữa trưa, có một đồng nghiệp biết bố đi công tác Thái Lan thành công nên mời chúc mừng. Tôi thì tận hưởng mấy ngày nghỉ ngơi, thậm chí không có ý định động đến cuốn sách nào trong kỳ nghỉ. Mẹ đã thì bận rộn hẳn, căn phòng thật nhiều sách. Vì ngay sau khi khai giảng, sẽ có một cuộc thi giảng dạy do Phòng Giáo dục thành phố chủ trì, và mẹ tôi đã được lãnh đạo nhà trường lựa chọn đi thi. Trên thực tế, thật dễ hiểu khi mà bà đã làm việc gần mười lăm năm và có thể được coi là tiêu biểu của trường. Cùng với ngoại hình tuyệt đẹp và khí chất phi thường, tôi là người lãnh đạo thì cũng sẽ chọn mẹ.
Chị gái không ở nhà, chỉ báo là quay về trước bữa tối. Thành thật mà nói, tôi mơ hồ cảm thấy mẹ thật sự vẫn còn nghi ngờ quan hệ của tôi với Tiểu Tĩnh. Khi bà đến phòng tôi vào buổi sáng để dọn dẹp, có qua bàn học và kiểm tra cặp tôi, tôi thấy nhưng giả vờ không biết, bởi vì không có bất cứ thứ gì trong túi của mình. Nhưng đó là một hồi chuông cảnh tỉnh, tôi nghĩ rằng để những thứ mà Tĩnh cho ở nhà là không an toàn. Loay hoay một lúc nhớ đến Lục Hưng, gọi điện thoại đến nhà cho anh ta trước, sau khi biết y đang ở nhà, tôi lặng lẽ thu dọn đồ đạc một chút là chiếc hộp có tất cả những thứ liên quan đến Tiêu Tĩnh rồi nhanh chóng đi ra ngoài trong khi mẹ vẫn ở trong phòng làm việc.
Nhà của a Hưng ở trên lầu trong nhà tôi, đến nơi thấy anh ấy đang đợi cửa. Nhìn thấy cái hộp hỏi: “Trong này có cái gì vậy?”
– “Hừ, còn có thể có cái gì. Mẹ em đã kiểm tra rất chặt, và thực sự không an toàn khi giữ thứ này ở nhà. Đúng rồi, bố mẹ anh không có nhà đúng không?”
– “Vào đi.” Anh dẫn tôi vào phòng ngủ, mỉm cười nói: “Để ta xem nào…”
Hắn bĩu môi nhìn cái hộp.
Tôi biết rằng anh ấy luôn muốn biết để xem ảnh của tiểu Tĩnh, vì vậy tôi tìm thấy một vài bức ảnh và đưa chúng cho anh.
– “Wow, em dâu tôi đẹp quá. Khuôn mặt này, tsk…”
Tôi bày ra vẻ mặt tự nhiên: “Được rồi, mau tìm chỗ cất đi.”
– “Hay là nhét dưới gầm giường. Đừng lo lắng.”
– “Chuyện này làm sao linh tinh được, lỡ…”Tôi lo lắng.
Anh ta mỉm cười: “Còn có thể thay đổi chỗ nào nữa? Thôi nào đưa đây anh nhét cho”
Lục Hưng nhận lấy cái hộp, tìm một chỗ dưới gầm giường rồi bỏ vào.
“Đừng nhìn trộm.” Tôi vẫn còn hơi lo lắng. Anh ta sốt ruột nói: “Hiểu rồi. Anh không phải là một kẻ tò mò đâu.”
Tôi rảnh rỗi ngó quanh phòng, bước đến bàn làm việc và nhìn vào một vài bức ảnh trên đó, tất cả đều được chụp về một người đàn ông trung niên, tôi hỏi: “Đây là ai?”
– “Chà, anh khó chịu khi nói đến nó. Mẹ kiếp, hắn nợ chục ngàn, và đàn anh muốn anh đi đòi nợ thuê.”
Lục Hưng căm hận nói: “Đừng nói mấy chục vạn, nếu ông ta còn không thể lấy ra 1.000 tệ, ta sẽ giết hắn.”
Nghe có vẻ như đó là vấn đề của thế giới ngầm, và tôi không muốn hỏi thêm. “Thật phiền phức, Thiên đệ, chúng ta ra ngoài đi dạo đi.”
Tôi đồng ý và về sửa soạn chút, khi đi ngang qua cửa, tôi báo cáo với mẹ, bà bước ra và bảo tôi dẫn theo Tần Thục nhưng tôi ngượng ngùng, nghĩ cách từ chối, mẹ thấy vẻ mặt tôi hơi thất vọng, phất tay nói quên đi và nhớ về nhà sớm.
Tôi vui vẻ nói: “Mẹ, vậy con đi đây.”
Lục Hưng cũng lễ phép nói: “Dì, tạm biệt.”
Nhìn tôi và Lục Hưng rời đi, mẹ nhớ đến Tần Thục ở nhà. Y ngủ trong phòng, trên giường đũng quần hơi nâng lên, mẹ nhìn hơi hoảng sợ. Bà lắc đầu và trở về phòng để trở lại làm việc. Một lúc sau, Tần Thục chậm rãi tỉnh lại, ngồi trên giường, hít sâu một hơi, như thể đã chuẩn bị tinh thần xong. Tìm thứ gì đó từ trong ba lô của mình và cầm nó trong lòng bàn tay, bước vào trong phòng ngủ của mẹ tôi…
Đang ngồi trên ghế làm việc, nghe thấy tiếng bước chân, quay đầu lại: “Thục à con, có chuyện gì vậy?”
Tần Thục mỉm cười nói: “Dì út, dì cứ tiếp tục, cháu chỉ nhìn chút thôi.”
Mẹ mỉm cười, quay đầu lại tiếp tục làm việc. Lúc này y tiến lại đặt thứ gì đó lên bàn, mẹ kỳ lạ nhìn nó như một món đồ chơi có cột trụ nhỏ màu đỏ thon hai đầu với một sợi dây ở cuối được gắn vào một cái hộp công tắc, mẹ hỏi một cách kỳ lạ: “Đây là cái gì?”
Tần Thục áp sát người, thì thầm: “Dùng để giải quyết nhu cầu của phụ nữ ạ…”
– “Kỳ quái.”
Mẹ nhìn Tần Thục, “Ah…” Đột nhiên con cặc lớn của y xuất hiện trước mặt không hề báo trước, chặn lại tất cả những gì bà muốn nói. Hôm qua y thô lỗ với cô, ký ức vẫn còn rõ ràng lắm.
– “Dì đã hứa, mấy ngày tới dì sẽ giúp cháu cho nó ra.”
Tần Thục cầm con cặc lớn hẩy hẩy vào má mẹ. Hơi thở của bà tăng lên, “Tần… Hừm…”
Ngay lúc muốn nói, con cặc to của đó lại đẩy lên mặt, quy đầu ngày càng to trong mắt mẹ mẹ, dương vật to quá, to quá… Mẹ không khỏi im lặng. Tần Thục cầm con cặc lớn, dùng quy đầu khổng lồ vẽ vòng tròn trên má trái của mẹ. Bà thở hổn hển, sự trêu chọc của khúc thịt này đã đốt cháy một ham muốn không thể giải thích được trong trái tim bà. Hôm nay, mẹ mặc một chiếc áo sơ mi nữ màu trắng, Tần Thục duỗi tay kia ra, chậm rãi cởi hai nút áo phía trên. Bộ ngực trắng như tuyết và khe hở sâu thẳm lộ ra trước mắt hắn, hai khối da thịt xinh đẹp theo sau là sự phập phồng của lồng ngực, máu nóng của y bốc lên.
Con cặc cương cứng vẫn đang cọ xát qua lại trên mặt mẹ, như thể đang tuần tra lãnh thổ của mình. Mắt mẹ di theo, cảm nhận từng động tác của nó, mùi tanh trên da thịt kích thích não của người, như thể bị đầu độc. Vì vậy, cơ thể mẹ bắt đầu trở nên yếu đuối, hư thoát.
– “Dì Hồng, mở miệng ra…” Y cầm con cặc lớn chọc vào đôi môi đỏ mọng của mẹ.
– Đừng… Mẹ nói nhưng rất lưỡng lự…
Với biểu hiện muốn từ chối và do dự như vậy, Tần Thục tự nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội. Mở miệng nhỏ nhắn của mẹ, con cu đã sẵn sàng đưa vào sâu bên trong. Một tay hắn sờ sờ sau gáy bà, chậm rãi ấn vào, quy đầu dần dần biến mất chìm trong miệng và má mẹ dần phồng lên. Con cặc to của Tần Thục phủ đầy gân xanh như đang uy hiếp, bắt đầu chậm rãi nhét đầy trong miệng nhỏ nhắn của mẹ…
– “Dì, nhìn con nè.”
Mẹ chậm rãi mở mắt ra, ngước lên nhìn y. Tần Thục nhìn xuống mẹ, từ góc độ như vậy thấy dì mở miệng với ánh mắt giận dỗi đang ngậm con cặc mình, cảm giác chinh phục trong lòng lên đến đỉnh điểm.
Để cái miệng nhỏ nhắn gợi cảm của mẹ mút một lúc, Tần Thục duỗi tay ấn lên vai rồi đẩy mẹ ra. Đang ngậm con cặc lớn trong miệng, bà kỳ quái nhìn Tần Thục, không biết y định làm gì tiếp theo. Buộc mẹ rời khỏi chỗ ngồi rồi ấn xuống sàn gỗ, để bà quỳ trên mặt đất đối diện mình. Sau khi tạo dáng, y đẩy mạnh vào đôi môi của mẹ tôi.
– “Hừ… Uh – huh…” Mẹ rên rỉ một cách khó chịu.
– “Dì ơi, đã đến lúc dì phải di chuyển rồi… Hãy sử dụng những gì con đã dạy nhé.”
Mẹ muốn cầm con cặc lớn bằng tay, lúc này mới nhận ra mình vẫn đang cầm bút, bà hơi mất tập trung. Tần Thục giật lấy cây bút từ tay vứt đi, nắm lấy tay mẹ ấn con cặc mình. Nhớ tới thỏa thuận với y chiều hôm qua, trong năm ngày nghỉ lễ này, cô sẽ giúp nó thủ dâm, và khi trường học bắt đầu, không được phép đề cập đến điều này một lần nữa. Nghĩ vậy, đây có lẽ là lần cuối cùng giúp y đắm chìm dục vọng. Mẹ bắt đầu chơi với dương vật bằng bàn tay nhỏ nhắn của mình, và cái miệng nhỏ nuốt chửng quy đầu khổng lồ. Lần cuối cùng thôi…
Tiếng mút đều đặn vang lên, Tần Thục được hút rất thoải mái, mở miệng khen:
– “Dì thật sự là có năng khiếu.”… “Không ngờ dì út lại ăn con cặc lớn của cháu ngon lành như vậy”.
Nghe những lời nhục nhã như vậy, mẹ sững sờ, hơi dừng lại. Tần Thục rút cặc ra, “Dì út, người muốn nói gì sao?”…