Phần 61
Sau lần đụng chạm xác thân gợi dục đó, cả cô Chi và Tuấn đều cố tình tránh mặt nhau. Nhưng mỗi lần nhớ lại cảm giác lúc cô Chi ngậm bú cu thì Tuấn không thể nào cầm lòng được. Cả nó và cô mỗi khi về nhà đều trốn kỹ trong phòng riêng. Đến bây giờ nó cũng không hiểu tại sao cô Chi lại đột nhiên chạy ngay về phòng lúc vừa ngậm sạch hết đống tinh dịch của nó vô miệng. Trong khi đó Tuấn vẫn đinh ninh sẽ được ôm ấp thân hình gợi cảm của cô suốt cả đêm.
Nhưng cô Chi lại là bạn thân của mẹ nó từ hồi xưa thuở còn ở Việt Nam. Đến giờ cũng vậy, mỗi lần dịp cuối năm mẹ nó đều gởi qua cho cô, hoặc mỗi khi có người thân về nước rồi trở qua lại thì mẹ cũng đều có quà. Cô Chi cũng vậy. Mối quan hệ giữa mẹ và cô như chị em thân thiết. Tuấn cũng nghe mẹ kể về cuộc đời gian truân trắc trở của cô. Trải qua ba đời chồng, thế mà đến bây giờ đã lớn tuổi lại một thân một mình nơi đất khách quê người.
Càng nghĩ nó lại thấy thương cảm cho cô. Nó cũng biết nó chỉ là một anh chàng còn ít nhiều sống dựa vào gia đình, cụ thể vào mẹ nó. Chi phí cuộc sống bên này, tiền học hành vẫn nhờ mẹ hàng tháng chuyển khoản. Dĩ nhiên nó cũng có một số tiền kha khá mẹ gởi cho trong tài khoản để phòng thân, nó cũng chưa hề làm sứt mẻ chút nào. Đó là của để dành. Nó cũng đi làm thêm, vừa để tiếp xúc với người bản địa, vừa để học hỏi kinh nghiệm sống, và có thêm tiền chi tiêu cho cuộc sống hàng ngày.
Từ này bước chân ra khỏi nhà bố, nó không nhận một đồng nào từ bố nó nữa. Có lần ông chuyển vào tài khoản cho nó vài ngàn đồng, nó lập tức chuyển ngược về lại cho ông và không quên kèm thêm một câu nói: Con không cần tiền của bố, bố giữ lấy mà lo cho gia đình riêng của bố đi. Mặc dù nó cũng biết bố nó thương yêu nó nhiều, như nó vẫn giận chuyện lần đó vô cùng. Chẳng phải vì bố nó có nhân tình rồi bỏ bê mẹ và nó đó hay sao. Chuyện người lớn ngày xưa nó không quan tâm lắm, nhưng sau này mỗi khi thấy mẹ buồn thì tự dưng nó lại ghét bố đến kỳ lạ.
“Không biết dạo này mẹ có hạnh phúc không nhỉ? Mình sắp được làm anh rồi… Shit… em mình lại là con của thằng bạn thân mình ư? ”
Nghĩ đến gương mặt của thằng Hoàng, Tuấn lại thấy tức anh ách trong lòng. Nhưng nhớ đến gương mặt mẹ vui cười tươi tắn, mãn nguyện ở bên Hoàng thì tự dưng nó lại thấy cảm thông cho mẹ nhiều lắm. Có lẽ sau đổ vỡ hôn nhân với bố, bây giờ là lúc mẹ nó tìm được niềm vui, niềm hạnh phúc của cuộc đời. Không lý nào nó lại không biết điều đó hay sao.
Có phải khi chúng ta yêu thương một ai đó thật lòng, chúng ta sẽ thấy vui khi người đó được hạnh phúc. Tuấn cũng vậy. Nó thầm cầu mong mẹ mình và thằng bạn thân của nó mãi mãi được hạnh phúc bên nhau. Rồi tự nó cũng hứa với chính bản thân sẽ ra sức bảo vệ cho tình yêu kia của hai người. Nó sẽ ở luôn bên đây, dành riêng thế giới nơi quê nhà của mẹ cùng gia đình nhỏ mới của mẹ. Nó cũng hiểu được tình cảm của bạn mình, Hoàng, dành cho mẹ nó nên nó càng tin tưởng nhiều hơn.
“Nghĩ cũng lạ thiệt, cái thằng đẹp trai học giỏi như thằng Hoàng thì thiếu gì con gái trẻ đẹp chạy theo mà lại… ”
“Mẹ đẹp mà… Có lẽ thằng bạn mình thích cái đẹp mặn mà và sang trọng của mẹ. Rõ ràng… ”
Tự dưng Tuấn lại mỉm cười một mình. Xã hội phong kiến ngày xưa chuyện vợ lớn tuổi hơn chồng cũng là bình thường, vì ngày ấy cha mẹ mai mốt và gả cưới cho con cái. Cái thời “áo mặc sao qua khỏi đầu”, cha mẹ đặt đâu con ngồi đó… Còn bây giờ, gu thời thượng chính là các chàng trai trẻ chọn người yêu lớn tuổi hơn rất nhiều.
Từ xã hội phương Tây bên này, trong giới nghệ sỹ nổi tiếng có biết bao nhiêu cặp như thế vậy. Điển hình như nữ diễn viên Demi Moore nổi tiếng trong bộ phim Oan hồn từng kết hôn với chàng diễn viên trẻ thua 15 tuổi. Hay như nữ hoàng nhạc pop Madonna, sau khi ly dị người chồng đầu tiên là tài tử Sean Penn vào năm 1989, cũng đều hẹn hò với “phi công trẻ”.
Trong số đó có người mẫu Tony Ward – nhỏ thua 5 tuổi, rapper Vanilla Ice – nhỏ thua 9 tuổi, huấn luyện viên Carlos Leon – nhỏ thua 8 tuổi. Đến năm 2008, Madonna ly dị với đạo diễn Guy Ritchie – người mà cô hơn tới 10 tuổi. Sau đó Madonna qua lại với các chàng trai đáng tuổi con mình như cầu thủ Alex Rodriguez – nhỏ thua 17 tuổi, người mẫu Jesus Luz – thua 28 tuổi, nhưng đặc biệt nhất phải kể đến anh chàng vũ công Brahim Zaibat – chàng trai ra đời sau Madonna tới 30 năm. Và vô số trường hợp bên ngoài mà Tuấn được biết nữa…
Tuấn lại nghĩ đến cô Chi, đang nằm trong phòng bên kia. Cô vừa mới đi làm về cách đây chưa lâu. Nó phải làm sao đây, hai người ở chung một căn nhà nhưng cứ như “ban ngày và ban đêm” xuất hiện không cùng lúc.
“Cốc… cốc… ”
Tiếng gõ cửa phòng vang lên, cô Chi đang nằm trên giường bất ngờ giật mình. Cô dự tính nằm yên lặng coi như mình đã ngủ say rồi. Im lặng chừng 2 – 3 phút thì tiếng gõ lại vang lên.
“Cốc… cốc… cốc… ”
– Gì vậy… con?
Cô dùng tiếng “con” để trấn áp bớt dòng suy nghĩ mông lung vừa thoáng qua của cô. Đáp lại lời cô là một khoảng im lặng dài. Rón rén bước chân xuống giường, cô lại gần cánh cửa phòng, người hồi hợp đứng lặng yên. Trong khi đó ở bên ngoài, Tuấn cũng đứng lặng thinh. Nó không biết.
Phải trả lời thế nào cho hành động này của mình. Nó nhẹ nhàng quay đi về phòng mình, nhưng không bước hẳn vào phòng mà với tay tắt công tắc đèn phòng khách. Toàn bộ gian phòng tối hẳn đi, trừ luồng sáng từ phòng nó hắt ra ngoài. Tay khép hờ cánh cửa phòng mình lại, nó đi khẽ như mèo đến cửa phòng cô Chi.
Qua khe cửa bên dưới, nó biết phòng cô vẫn còn đèn sáng. Từ từ hạ người nằm rạp xuống, Tuấn nhìn thấy bàn chân cô đang đứng gần cửa phòng. Tim nó đập loạn xạ, thì ra nãy giờ cô chỉ đứng cách nó vỏn vẹn hơn một cánh cửa gỗ này thôi sao. Hai con người này đang giằng xé nội tâm, chưa ai dám phá bỏ vách ngăn cuối cùng này. Dù chí ít họ cũng đã một lần ở bên nhau, cho nhau những cảm xúc nhục dục cháy bỏng.
…
Những cử chỉ, hành động của Tiên Sa đã không thể qua mắt được Ngoại. Bà hiểu cô cháu gái của mình đang thầm yêu anh chàng quản lý của mình. Rồi bà thỉnh thoảng thấy cô bé buồn lặng lẽ, bà thương cháu mình rồi đây lại khổ vì yêu. Tình yêu luôn tươi đẹp chỉ khi tình yêu đó tìm thấy sự đồng cảm và chấp thuận. Nhưng nếu là một tình yêu đơn phương, thật đau khổ vô cùng. Và trường hợp của Tiên Sa hiện tại cũng như vậy. Hoàng chỉ xem cô bé như một cô em gái, vì tình yêu nó đã dành cho cô Thu. Sự giúp đỡ một cách vô tư kia đã khiến con tim của cô gái tuổi đôi mươi đập sai nhịp.
Quanh quẩn trong tâm trí của Tiên Sa bây giờ chỉ là Hoàng, Hoàng và Hoàng. Cô bé đã biết chăm chút hơn cho vóc dáng của mình, cả từng lời ăn tiếng nói nữa. Vì cô bé chỉ muốn được sự chú ý của chàng trai lịch lãm về phía mình, dẫu cho lòng cũng đã hiểu được trong tim yêu chàng đã dành cho một người khác.
Liệu nào một tình yêu trong vô vọng thế này hay sao. Nhiều đêm nằm nhớ cha mẹ, cô bé thèm được chạy u vào trong lòng để được nghe những lời yêu thương dành cho mình. Kỷ niệm ngày nào vẫn thường ùa về vào những lúc trống trải như lúc này đây.
“Ba mẹ ơi, con… yêu người ta mà… hình như người ta… không hiểu được… Hôm nay là sinh nhật đáng nhớ trong cuộc đời của con, ba mẹ có biết không? Người đó… tặng quà… rồi lại còn xuất hiện trước mặt bà Ngoại nữa… Cu Bí nhà mình lại gọi ‘người đó’ là chú. Con… ước gì sau này em Bí… sẽ gọi ‘người đó’ là… là… anh rể… ”
Tiên Sa đỏ bừng đôi má khi nghĩ đến từ “anh rể”, cô bé thẹn thùng với chính mình. Rồi cô cảm thấy như một bàn tay mềm mại nhẹ nhàng vuốt tóc mình, hệt như cách mẹ thường hay an ủi cô mỗi khi có chuyện gì đó không vui. Đôi mắt Tiên Sa nhẹ nhàng khép lại, tâm tư miên man thả bềnh bồng vào giấc nồng.
Bóng người từ chiếc giường đặt ở góc nhà bật dậy. Đêm đã quá khuya, mọi người đều say giấc. Ngoại vẫn thao thức. Bà ngước nhìn lên gác gỗ ọp ẹp, hai khóe mi ngấn lệ. Bà thương hai đứa cháu mình sớm phải chịu cảnh mồ côi cha mẹ. Cố gắng kiếm từng đồng vất vả với xe bánh mì buổi sáng và nồi hủ tíu lúc chiều tối, bà hy vọng các cháu mình được khôn lớn theo tháng năm.
Cu Bí tuy còn nhỏ nhưng biết vâng lời bà và chị gái. Còn Tiên Sa cũng siêng năng làm việc, không dám đua đòi chạy theo chúng bạn. Bên ánh sáng ngọn đèn ngủ nhỏ xíu, đôi bàn tay bà run rẩy kéo nhẹ một cái thùng thiếc vuông vuông đựng bánh cũ kỹ được giấu kỹ ở một góc nhà bên dưới mấy món đồ lặt vặt ra.
Nắp mở ra, bà lôi từ bên trong một xấp tiền được bao bọc cẩn thận trong gói nilon trong suốt, bên ngoài là bao xốp tái chế đen thùi lui. Bàn tay gân guốc cứ vân vê bọc tiền mãi, thân hình bà run run. Bà không ngại gian khổ, chỉ mong sao cho hai đứa cháu yêu được cuộc sống bình an. Mong trời thương tình cho bà được sống thật lâu để nhìn thấy Tiên Sa cũng như cu Bí được nên người. Nhất là ước mong được nhìn thấy Tiên Sa có được một tấm chồng tốt. Ước mơ của bà cũng chỉ như vậy thôi chứ không cao sang gì. Tiếng thằn lằn vang lên giữa đêm khuya tĩnh mịch. Bà cất thùng thiếc lại nguyên vị trí cũ, rồi nhẹ nhàng ngã lưng xuống giường.
Đêm nào cũng vậy, bà ngủ được chút ít mà thôi rồi sáng sớm lại bật dậy kéo xe bánh mì ra đầu hẻm để bắt đầu cuộc mưu sinh của một ngày mới. Nhưng bà đâu hay rằng cuộc sống ngoài kia đang biến đổi từng ngày, thậm chí là từng giờ từng phút…
Căn nhà của chị chủ quán cà phê đã được một người khác mua lại. Khuya hôm đó họ dọn đồ đạc đến trên cả một chiếc xe tải to. Chị chủ quán ra đi một cách âm thầm, vì nghe đâu công việc kinh doanh của chồng chị gặp thất bại và nợ nần. Vợ chồng chị buộc phải bán lại căn nhà đó để lấy tiền trả nợ và trang trải cuộc sống cho những ngày sắp đến. Còn anh chị chuyển nhà về đâu thì cả xóm không một ai biết được hết. Coi như từ đây Tiên Sa không còn suất cà phê mỗi sáng nữa, và một việc quan trọng hơn là xe bánh mì của Ngoại từ đây sẽ mất hẳn mối mua thân quen từ những vị khách hay uống cà phê hàng ngày.
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: Tuoi69.Com
Thai nhi đã phát triển lớn, chỉ còn không bao lâu nữa sẽ đến ngày cô Thu sinh nở rồi. Sự trông ngóng từng ngày của cô Thu cũng như Hoàng khiến cả hai người càng thêm khắng khít với nhau. Cô đã chuẩn bị kỹ lưỡng cho ngày đó. Cả hai đã thống nhất cùng nhau, cô sẽ đến sinh tại một bệnh viện phụ sản quốc tế nổi tiếng của Sài Gòn với sự gởi gắm thân tình của chị bạn bác sỹ phụ khoa.
Mọi dịch vụ đều thuộc đẳng cấp quốc tế, vô cùng chu đáo và chuyên nghiệp. Vì ở tuổi của cô, chuyện bất trắc khi sinh nở đều có thể dễ dàng xảy ra. Và hơn ai hết, cô muốn mình sinh hạ con được an toàn và khỏe mạnh. Riêng Hoàng cũng không hề muốn điều gì không hay xảy đến cho cả cô Thu cũng như đứa con ở trong bụng cô.
Phần mẹ Hoàng cũng đang rối bời. Bà vẫn chưa nghĩ ra cách nào tốt nhất để bật mí cho chồng biết. Tính ba Hoàng khá nóng nảy, dù luôn yêu thương và cưng chiều con nhưng ông chưa bao giờ dung túng cho những thói hư tật xấu của Hoàng. Ông là một người cha nghiêm khắc, nuôi dạy con theo những nguyên tắc lễ nghĩa.
Thật ra mẹ Hoàng cũng vậy, bà cũng chịu nhiều ảnh hưởng từ ba Hoàng trong cách sống hàng ngày, nên bà cũng không phải mẫu người mẹ cưng chiều con một cách bất chấp. Tuy nhiên ở trường hợp hiện tại của con trai mình, bà gần như bất lực và đành phải chấp nhận cho cái sai của con. Bà không dám làm lớn chuyện này ra, vì có thể khiến thằng nhỏ oán hận mình.
Chưa biết được có khi nó lại nghĩ quẩn và làm điều xằng bậy. Thêm phần trong bụng cô Thu lại là giọt máu của Hoàng, chính là máu mủ của gia đình bà. Không lẽ nào bà không thương cho đứa bé đó hay sao. Cốt nhục tình thâm chính là đây. Bà nghĩ ra một kế hoạch. Bà sẽ nói với Hoàng đưa cô Thu ra nước ngoài sinh nở, mà cụ thể chính là sang Singapore. Vì điều kiện y tế ở đây cao hơn hẳn Việt Nam mình, vừa giữ kín được bí mật tày đình này thêm chừng nào hay chừng nấy.
Mấy ngày vừa qua, ba Hoàng đi công tác ở Hà Nội nên căn nhà chỉ còn mẹ Hoàng và cô giúp việc đi ra đi vào. Hoàng dành phần lớn thời gian ở bên cạnh cô Thu, nó chăm sóc khá chu đáo mọi thứ cho cô. Nó không cho cô làm việc gì nặng nề. Chuyện giặt giũ quần áo, phơi rồi cất vào tủ hay cho đến việc ủi là thẳng tắp cũng chính một tay nó làm. Nhiều lần thấy Hoàng vất vả, cô gọi cho dịch vụ giúp việc nhà thì đều bị nó khó chịu gạt phắt đi. Cô Thu đành nghe theo lời nó. Càng nghĩ càng yêu nó nhiều hơn.
Hoàng cũng chịu khó lên mạng tra cứu google tìm kiếm những món ăn bổ dưỡng dành cho bà bầu. Công cuộc “vượt cạn” đòi hỏi rất nhiều sức lực của bà bầu. Vì vậy, bà bầu cần có một chế độ dinh dưỡng đầy đủ và an toàn cần thiết để hoàn thành tốt “nhiệm vụ” này. Nó cũng tham khảo từ chị bạn bác sỹ phụ khoa thân của cô Thu nữa. Chị ấy đã luôn dặn dò Hoàng kỹ càng.
– Ở tuổi của Thu mang thai thì em phải biết rằng nội tiết tố và khả năng trao đổi qua nhau thai kém hơn. Nên thai nhi sẽ dễ bị suy dinh dưỡng với thiếu ối nữa. Khám định kỳ như vậy thì chị thấy ổn rồi đó, nhưng em phải chú ý chế độ dinh dưỡng cho Thu nghen. Như vitamine nè, chất sắt, calci nữa…
– Dạ, chị yên tâm. Em sẽ theo hướng dẫn của chị.
– Thu may mắn có được một người… “chồng” như em đó Hoàng. Chị chúc mừng cho hai em nhiều đó nghen.
– Dạ em cảm ơn chị.
Trong tủ lạnh lúc nào cũng đầy ắp trái cây, và mỗi ngày nó đều làm nước ép cho cô uống. Nó cũng chuẩn bị những thực phẩm giàu tinh bột như bánh sandwich, bánh biscuit, bột ngũ cốc, yaourt…
Hoàng lui cui dưới bếp chuẩn bị món chè mè đen để bồi bổ cho cô Thu. Món này ăn mát, lợi tiểu, kích thích tiêu hóa và cực kỳ có lợi cho bà bầu sắp sinh. Đây cũng chính là một món ngon đặc trưng của người Hoa với cái tên gọi “chí mà phù”. Bày biện ra trên bếp, nào là “nhân vật chính” mè đen, đường phèn, bột sắn dây, gừng. Đang đảo phần mè đen rang trên chảo nóng, mùi thơm lan tỏa cả không gian bếp. Hương thơm dẫn lối cho cô Thu nhẹ nhàng đi xuống sau lưng Hoàng.
– Chồng yêu của em làm món gì mà thơm quá, chịu không nổi luôn vậy?
– Chí mà phù.
– Ủa hôm nay nói tiếng gì em hổng hiểu nè? Nhưng mà em nghe mùi mè rang thơm phải không chồng?
– Đúng rồi vợ yêu ơi. “Chí mà phù” nghĩa là chè mè đen đó, tốt cho bà bầu của anh.
– Ôi!
Cô Thu kêu lên sung sướng. Cô nhớ ngày xưa hồi mang bầu thằng Tuấn, mẹ chồng tức là mẹ chú Long cũng có mua món này về cho cô ăn. Còn hôm nay chính cha của đứa con cô đang mang trong bụng tự tay nấu cho cô. Còn cảm động nào hơn được nữa, cô ngập tràn trong niềm hạnh phúc vô bờ. Kéo chiếc ghế ở gần đảo bếp rồi ngồi xuống, cô ngắm nhìn nó mà lòng lâng lâng niềm vui sướng khôn tả. Ai nói những anh chàng trẻ tuổi chỉ biết ăn chơi, chỉ biết phá phách và đua đòi chứ. Chàng của cô đây, tính tình và cách nghĩ già dặn hơn tuổi quá nhiều. Cô thấy mình đã chọn đúng người, trao thân đúng chỗ.
Mặc dù bên ngoài xã hội, mối tình của cô luôn bị dư luận lên án gay gắt nhưng cô đang sống cho chính bản thân mình. Cô mặc kệ mọi thứ, chẳng ai có thể sống thay cô, cảm nhận thay cô được. Dĩ nhiên dư luận cũng độc mồm độc miệng, có thể dìm chết bất kỳ thứ gì. Kinh khủng lắm.
“King kong… ”
Tiếng chuông ngoài cổng vang lên. Đồng hồ đã hơn 19h30 rồi, không biết vị khách nào đến vào giờ này. Ngước nhìn vào màn hình đặt ngay vách tường sát phòng khách, cô Thu kêu lên.
– Mẹ đến, anh ơi!
– Hả? Mẹ?
– Dạ, thôi để em ra mở cửa.
Nhẹ nhàng bước lên, cô Thu vừa đi vừa xoa xoa bụng bầu. Hoàng nhấc chảo mè đen xuống khỏi bếp rồi đi lướt nhanh qua cô.
– Để anh mở cửa cho.
Ra phía cổng Hoàng gọi lên.
– Mẹ đi gì đến vậy mẹ?
Cánh cổng mở ra, mẹ Hoàng tay cầm túi xách to bước vào. Hoàng nhanh nhẩu phụ mẹ cầm thay cho bà. Cũng vừa lúc cô Thu bước ra ngoài sân đón mẹ Hoàng.
– Mẹ đi taxi tới… thăm hai đứa.
Cô Thu nghe thấy mát cả ruột gan. Tự nhiên cô thấy thương mẹ Hoàng, “bà mẹ chồng” của mình vô cùng.
– Mẹ tới chơi được rồi, mua gì mà nặng dữ vậy nè?
Hoàng vừa đi sau hai người phụ nữ mà nó yêu thương nhất trên đời vừa lên tiếng. Cô Thu cũng cất tiếng vui vẻ.
– Mẹ không gọi để tụi con đến đón ạ.
– Có gì đâu, sẵn tiện đường mẹ ghé qua thôi.
Cô càng bất ngờ hơn khi biết mẹ Hoàng vừa đi siêu thị mua nhiều thứ cho cô. Cô không biết phải nói sao để tỏ hết tấm lòng cảm ơn bà.
– Tụi con cảm ơn mẹ!
– Hai đứa ngồi xuống đây, mẹ có chuyện muốn bàn bạc.
– Dạ.
Gương mặt cô Thu lộ vẻ căng thẳng. Hoàng bình tĩnh hơn, sắc mắt vẫn bình thản như thường.
– Thu!
– Dạ, con nghe.
– Con tính sinh ở bệnh viện nào chưa?
Nếu tinh ý có thể thấy mẹ Hoàng vẫn có chút ngại trong cách gọi cô Thu. Tự dưng từ một người bạn, một người em vậy mà bây giờ chuyển sang thành “con dâu”. Thử hỏi không thể trong ngày một ngày hai cách xưng hô có thể thông được.
– Con với anh Hoàng dự tính con sẽ sinh bé ở bệnh viện phụ sản quốc tế Hạnh Phúc đó mẹ.
– Bệnh viện đó ở đâu mà nghe tên thấy quen quen.
– Ở Bình Dương đó mẹ, nằm sát với quận Thủ Đức nên cũng không xa lắm đâu.
Hoàng nói xen vào, vừa nhìn quan sát sắc mặt của mẹ mình. Mẹ nó gật gù vài cái rồi chậm rãi tiếp câu chuyện.
– Mẹ muốn… Thu sinh ở bệnh viện xa hơn.
– Bệnh viện nào hả mẹ?
– Mẹ muốn con qua bên Singapore sinh em bé.
Cả Hoàng và cô Thu đều ngạc nhiên, trố mắt nhìn mẹ mà dường như chưa hiểu rõ lý do. Hay có lẽ bà nội e ngại trình độ y tế của bệnh viện phụ sản trong nước, và muốn cháu nội mình sinh ra ở nơi tốt hơn nên chọn Singapore.
– Hai đứa làm gì nhìn mẹ dữ vậy hả? Thứ nhất bệnh viện bên Singapore lớn hơn ở Việt Nam mình rất nhiều lần. Con lớn tuổi rồi nên chọn bên đó, bảo đảm an toàn hơn cho cả người mẹ với đứa bé trong bụng luôn. Thứ hai mẹ muốn chuyện này được giữ kín bí mật cho đến khi nào mẹ lựa lời nói với ba thằng Hoàng.
– Bệnh viện Hạnh Phúc cũng theo tiêu chuẩn của Singapore đó mẹ ơi.
Hoàng ra sức giải thích cho mẹ mình rõ.
– Nhưng mẹ muốn Thu sinh ở bên Singapore.
Nghe thái độ mẹ có phần cương quyết, Hoàng không dám làm mẹ mình giận dữ, biết đâu càng khó khăn cho mối quan hệ của nó và cô Thu. Nó lập tức với tay nắm lấy bàn tay cô, cả hai nhìn nhau trong giây lát sau khi nghe mẹ nói lên quyết định đó của bà. Nó vừa xoa xoa rồi bấm bấm nhẹ lên gang bàn tay cô với ngụ ý “em yên tâm”.
– Dạ mẹ lo lắng chu đáo quá. Tụi con cảm ơn mẹ nhiều.
– Nhưng mẹ muốn biết ngay hai đứa có đồng ý hay không?
– Dạ mẹ chọn nơi tốt như vậy thì tụi con đâu có dám cãi lời mẹ.
Hoàng xề lại bên cạnh mẹ với dáng vẻ nhõng nhẽo như thời còn thơ bé. Mẹ Hoàng tươi cười, tay bà vẫy vẫy.
– Thôi cậu khỏi phải nịnh tôi nữa. Cậu… sắp làm cha rồi mà còn như con nít vậy hả?
– Con có nịnh mẹ đâu, con muốn nói lời cảm ơn… bà nội của con của con mà. Hihihi…
Hoàng nhe răng cười, trong lúc cô Thu cũng bật cười kín đáo đằng sau bàn tay đang bụm che miệng lại.
– Mẹ ngồi chơi với vợ con nha, con xuống bếp làm cho xong món này cái đã.
– Cái thằng… lo cho… vợ hơn cho mẹ nó nữa rồi.
– Dạ, ảnh… hay kể cho con nghe những kỷ niệm về mẹ lắm.
Mặc dù biết rõ cô Thu đang tìm cách nói đỡ cho Hoàng sau khi nghe bà nói câu hờn mát kia. Bà cũng thấy an ủi phần nào khi biết cô cũng khá tế nhị, khéo léo trong ăn nói không để bà thấy khó chịu trong lòng. Thật sự nếu có thể bỏ qua phần tuổi tác của cô Thu, bỏ qua việc cô là mẹ của thằng Tuấn – bạn thân của Hoàng, tất cả mọi thứ về cô Thu đều thuộc diện hoàn hảo không dễ gì tìm kiếm ở các cô gái khác.
Sau khi nấu xong món “chí mà phù” xong xuôi đâu đó, múc ra được mấy chén rồi để qua bàn cho nguội hẳn trước khi đặt vào tủ lạnh. Bước chân từ dưới bếp lên phòng khách, Hoàng nhìn thấy cả mẹ nó và cô Thu đang nhỏ to thật vui vẻ. Tuyệt, coi như mối quan hệ giữa mẹ và vợ mình đã có thể êm đẹp. Nó vui lắm, từ đây nó không còn lo lắng chuyện mẹ sẽ không thông cảm và không thương yêu cô Thu nữa. Ngước nhìn lên đồng hồ đã gần 10h tối rồi.
– Mẹ ở lại đây với tụi con nha.
Nghe tiếng con trai, mẹ Hoàng quay lại.
– Đâu được, mẹ phải về. Trả không gian… yêu đương lại cho hai anh chị chứ.
Cô Thu lại được dịp đỏ bừng đôi má lần nữa, vội vàng quay mắt hướng nhìn ra ngoài sân. Hoàng chống chế.
– Mẹ này! Để con chở mẹ về nha.
…
Chờ mẹ khuất sau cánh cửa nhà, Hoàng mới sang số rồi tăng ga chiếc Audi vọt đi. Vừa chạy qua khỏi góc ngã ba gần nhà với ánh đèn đường sáng choang, nó không hề để ý thấy một chiếc taxi cũng vọt theo phía sau đuôi. Một người đàn ông trong bộ complet lịch lãm đang ngồi hàng ghế thứ hai bỗng rướn người lên khoảng không nằm giữa hai ghế hàng phía trên, miệng lẩm bẩm trong miệng chỉ đủ mình ông ta nghe mà thôi.
“Audi A6… 7879”