Phần 15
Cả hai ăn tối xong, cùng ngồi lắng nghe những tình khúc ngọt ngào. Vòng tay ôm eo người tình, Hoàng dặn dò.
– Em ở lại nhớ đóng cửa cẩn thận. Tối nay anh phải về, không thì ba mẹ lại nữa.
– Dạ, em biết rồi chồng yêu. Lúc nào cũng lo lắng cho em hết, em vui lắm anh không?
Nũng nịu chu môi hôn mạnh lên má Hoàng.
Cô Thu ngắc từng trái nho bỏ vào miệng Hoàng, thỉnh thoảng cả hai lại cùng nhau cắn cùng một trái. Cô Thu giờ đây y hệt như một cô gái tuổi mười tám, đôi mươi biết yêu lần đầu say đắm…
Căn nhà cũ trước giờ đang ở, cô Thu đã cho thuê để một Công ty làm văn phòng. Khu vực nơi này tuy yên tĩnh, nhưng cũng có khá nhiều văn phòng làm việc. Ngày mai sẽ giao nhà cho họ, nên bây giờ Hoàng đang phụ cô Thu dọn dẹp hết tất cả và đem về căn nhà vườn ngoại ô.
Hôm nay cô Thu mặc quần jean, áo thun trông thời trang. Cặp mông căng hấp dẫn mọi gã đàn ông nhìn vào. Hoàng càng đặc biệt hơn, nó mê mẫn đến mụ mẫm. Thỉnh thoảng đưa tay qua vỗ lên mông cô, khi đang cùng cô Thu dọn sạch đồ đạc ở phòng của Tuấn. Cũng không còn gì nhiều, chủ yếu một số sách, các đĩa game PS4 hoặc Xbox và vài món linh tinh. Các tấm poster dán quanh phòng đã được gỡ ra, chùi sạch vết keo dán.
Hoàng ôm gọn cô Thu trong lòng.
– Anh phải cảm ơn Tuấn lắm em.
– Sao hả anh? Tuấn giúp gì cho anh hả?
– Ừa. Hoang trầm ngâm làm cô Thu tò mò hỏi ngay.
– Chuyện gì vậy anh? Nói em nghe được không?
Siết chặt tay làm cô Thu trách yêu nó.
– Ah, tức bụng em. Làm gì là siết mạnh người ta dữ quá à!
Hoàng hôn lên sau vành tai làm cô nhột lúc lắc đầu liên hồi.
– Nhờ Hoàng… mà anh có vợ yêu này!
– Xí… nịnh vừa thôi. Ai vợ yêu của ai?
– Hổng biết nữa.
Rồi cả Hoàng và cô Thu cười ngặt nghẽo. Đưa tay đan tay nó, cô ngước mặt nhìn.
– Em yêu anh.
– Anh yêu em.
Nhắc đến Tuấn, khiến hai người đều có những suy nghĩ khác nhau.
Với cô Thu, đó là đứa con trai yêu quý của cô và người chồng cũ. Nó là niềm vui, niềm an ủi của cô trong những ngày đầu sau ly hôn. Bao nhiêu yêu thương cô dành hết cho con. Cố gắng lo cho con được bằng bạn bè trang lứa.
Với Hoàng, đó là người bạn thân thiết nhất của nó vào những năm đầu cấp 2. Hai đứa như hai anh em. Đi học, đi chơi, đi picnic… gần gắn bó nhau không rời. Rồi có những đêm hai đứa vùi đầu vào game online, hay cùng thức khuya để xem Champions League, World Cup… và Hoàng cả xem chính căn nhà này là nhà của nó. Một bài trùng đến những năm tiếp theo ở Trung học. Chính căn phòng này, nơi Hoàng và cô Thu đang đứng, thế giới của hai đứa nó. Kỷ niệm lại ùa về trong Hoàng.
Ấy thế mà, cô Thu và Hoàng… gạt Tuấn qua một bên, khi cả hai lao vào nhau như những con thiêu thân lao vào ánh lửa sáng. Lửa tình đã kéo cả cô và nó dính chặt vào nhau, lăn lộn, âu yếm, rên rỉ trên giường, trên ghế sofa…
Tiếng chuông cửa ở tầng trệt bên dưới vọng lên.
Cô Thu đi xuống mở cửa. Một người mà cô không thể ngờ đến đang đứng ngay trước mặt cô.
Chú Long.
– Anh đến đây làm gì? Cô Thu vẫn chưa hết ngạc nhiên.
Chú Long không trả lời ngay, mà chú đảo mắt nhìn quanh rồi một vòng và hỏi ngược lại cô Thu.
– Em dọn nhà đi nhỉ? Bán nhà ah?
– Ừa, nhà này em cho người ta thuê rồi. Nhưng sao anh không trả lời em, anh đến đây làm gì?
– Anh… đến thăm em.
– Thăm? Anh vẫn đang sinh sống tại Hà Nội chứ?
– Sao em ngạc nhiên đến thế? Anh mới vừa vào Sài Gòn chiều hôm qua.
– Cảm ơn anh. Giọng nói của cô Thu đầy vẻ khách sáo, cô đang lo lắng không biết mục đích của lần ghé thăm này của người đàn ông đã phụ bạc cô.
– Em lạnh lùng với anh quá.
– Lạnh lùng ah? Chúng ta có gì với nhau mà lạnh lùng hay không lạnh lùng. Anh nói sai rồi.
Gương mặt cô trở nên vô cảm với chú, đúng rồi, mọi thứ giờ đã về con số không. Đối với cô, bây giờ Hoàng đã hoàn toàn thay thế vị trí của chú trong trái tim cô, trong suy nghĩ của cô, trong cuộc đời của cô. Chú gần như là một người xa lạ, vì những hành động trước đây khi chú về nhà chìa tờ đơn ly hôn trươc mặt cô. Cô đã ra sức níu kéo, vì cô, à không, vì Tuấn – đứa con trai của cả hai, để chú suy nghĩ lại mà thay đổi quyết định kia. Tuy nhiên cô đã thất bại, vì chú đã cương quyết ra đi để chung sống với cô nhân tình trẻ đẹp.
Chú Long cứ tần ngần đứng đó, sắc mặt cười mà nhưng không cười. Chú khẽ liếc nhìn cô. Ôi, bây giờ rõ ràng cô Thu quyến rũ gấp bội phần ngày trước. Phần mông đầy căng trong quần jean ôm sát gợi cảm, áo thun cổ tim màu xanh nhạt cũng ôm trọn ngực căng đầy. Một thân hình tràn trề xuân sắc, gợi tình khiến chú Long không khỏi kiềm chế nước bọt trong miệng. “Thu ơi, em đẹp quá!”. Và chú Long cũng cảm nhận được cô Thu đang có một tình yêu mới, giúp cho cô tươi tắn và quyến rũ đến lạ thường. Khi người ta đánh mất thứ gì đó thì họ mới cảm thấy nó quý giá. Muộn rồi, cô hiện tại không phải là cô của ngày xưa nữa. Công việc kinh doanh, tình yêu của cô đang nở rộ sắc xanh tươi thắm.
Bắt gặp ánh mặt lạ lẫm của chú, cô không thấy động lòng mà trái lại đã tỏ ra bực dọc hơn nữa.
– Giờ em phải dọn dẹp đồ đạc để mang giao nhà.
Cô Thu tiến về cửa chính và mở ra chờ đợi. Chú Long cảm thấy chột dạ, đứng xớ rớ một thoáng rồi quay lưng ra về, ánh mắt ném về phía cô có đôi chút ghen tức.
Bước vào phòng cô thấy Hoàng đang đứng xoay lưng, cô đứng nhìn một hồi liền vội vã lao đến ôm chặt nó từ sau.
– Anh nghĩ gì mà thẫn người ra vậy?
– Không em. Giọng nói nó không vui.
– Ba của Tuấn mới ghé. Cô Thu chậm rãi nói và chờ xem phản ứng của nó ra sao.
– Ba của Tuấn hả em?
– Anh ghen phải không nè? Em chỉ có một anh thôi, ông xã ơi. Áp má lên sau gáy Hoàng, mặt cô dịu vào đầy vẻ yêu thương.
– Sao anh ghen chứ? Hoàng cười nhưng vẫn còn nét gượng gạo.
Cô Thu ngọt ngào bên tai Hoàng.
– Chồng yêu ơi.
Ôi, tiếng cô Thu ngọt tựa mía lùi, nó không thể nào có thể còn buồn bã nữa khi người tình tha thiết đến mức độ này.
Hoàng quay lại khẽ nâng cằm cô lên, hai người nhìn mắt mê đắm. Cô Thu chạm tay trái vuốt ngay ngón tay áp út bên phải, xoay xoay vào chiếc nhẫn mà Hoàng tặng cầu hôn cô. Phải nhìn kỹ mới nhìn thấy chiếc nhẫn hiện hữu trên tay cô, vì phía bên ngoài là chiếc nhẫn kiểu đính kim cương che khuất. Cô Thu phải ngụy trang như vậy để tránh những ánh mắt tò mò nếu ai đó dễ dàng nhận ra nó.
Giơ ngón áp út lên cho Hoàng nhìn thấy.
– Từ lúc anh tặng em, em luôn đeo nó, em luôn tâm niệm… mãi mãi anh là chồng yêu của em rồi.
Hoàng cúi tặng cô một nụ hôn dài, chợt cô Thu hơi dợn người. Cô bụm miệng vội chạy nhanh vào phòng vệ sinh.
– Ọe…
Hoàng đứng ngoài nhìn thấy, nó vẫn chưa hiểu, cứ tưởng do tiêu hóa cô gặp vấn đề.
– Sao vậy em?
– Dạ… chắc hồi nãy ăn hải sản đó anh.
Cô Thu đang cố tìm cách giải thích để Hoàng không nghi ngờ. Rõ ràng gã trai này kiến thức về cơ thể phụ nữ còn khiêm tốn. Cô cũng đang tìm cách nào đó lựa lời nói với Hoàng biết rõ về việc này.
“Mình… phải nói sao về chuyện này đây Thu ơi? Không biết anh Hoàng có đồng ý với mong muốn của mình hay không? Hay là ảnh sẽ… bắt mình phá đi?” Cô bồn chồn lo lắng, người cô toáng mồ hôi.
– Em không sao chứ? Có phải đi khám bác sỹ không?
Lấy tay quẹt vội dòng mồ hôi trên gương mặt hơi nhợt nhạt của cô Thu, Hoàng lo lắng không thôi.
– Dạ… không sao đâu anh. Chắc em nằm nghỉ chút khỏe lại ah.
Do căn nhà được dọn không hết, giường ngủ trong phòng Tuấn cũng không còn nữa. Nên Hoàng vội vàng chạy xuống lầu lấy hai thùng carton lớn còn bỏ trống chưa dùng, đem lên phòng trải thẳng xuống sàn nhà. Nó cũng không quên phủi bụi, rồi cởi áo thun nó đang mặc lên phía bên trên cho cô Thu nằm nghỉ tạm.
Cô thấy yêu Hoàng hơn vì sự chu đáo của nó. Giả vờ nằm xuống mắt khép lại tựa như ngủ. Một tấm bìa nhỏ được Hoàng phe phẩy làm quạt mát cho cô. Lòng dạ cô rối tung lên, liệu cô có nên nói thật cho Hoàng biết không? Nếu không nói thì khi nào cô phải nói? Ôi, cô lo lắng với mớ tư tưởng rối như tơ vò này.
Chợt lúc đó có một linh tính lạ, Hoàng nhận thấy rằng đã có bao giờ cô Thu ăn hải sản mà bị buồn nôn hay dị ứng gì đâu. Quái lạ quá.
“Ôi không lẽ?” Nó hiểu ngay tức thì. Nhìn xuống thấy cô Thu nằm im, ngỡ rằng cô Thu đã ngủ thật, Hoàng ngắm nhìn cô mà trong lòng mang nhiều cảm xúc trái ngược nhau. Nó đã yêu cô từ khá lâu, nếu phân tích kỹ thì nó đã thầm để ý cô từ rất rất lâu rồi kia. Tuổi thiếu niên mới lớn, bắt đầu biết rung cảm, biết thích thú với những đường cong, điệu bộ đi đứng cũng như giọng nói truyền cảm của người khác giới, mà cụ thể ở đây chính thị là cô Thu – người mẹ của thằng bạn thân nhất của nó. Những cảm xúc đó đân dần tăng trưởng lên khi mà những cơ hội thường xuyên lui tới trong nhà của bạn mình, nó được dịp ngắm cô từ xa trong kín đáo. Dần dà biến thành sự yêu thích rồi ham muốn trong cơ thể của cậu bé bước vào tuổi dậy thì. Mỗi khi nhìn thấy những cử chỉ nhẹ nhàng của cô Thu, cũng đã khiến thằng bé của nó động đậy, máu chảy dồn xuống rồi căng cứng trong quần sịp nó mà nhiều khi đã ướt khí.
Giờ đây người đàn bà đang nằm ngay trước mặt, không còn là người mẹ của bạn nó một cách đúng nghĩa nữa rồi. Đó là người yêu, người tình, à, là người vợ trong suy nghĩ của nó, cũng như trong cả cư xử của nó nữa. Cô đang đeo chiếc nhẫn nó tặng trên ngón tay kia, dấu hiệu của vợ chồng ở ngay vị trí này. Cô Thu là người vợ mà nó hàng đêm mơ ước được thành sự thật.