Phần 81
Ông Hòa, 40 tuổi, chưa vợ, là giáo viên dạy văn ở trường. Bề ngoài trắng trẻo, khá béo, kèm theo cặp mắt híp và cái miệng hay cười, cặp môi thường hay đỏ phớt không biết là do bẩm sinh hay thế nào. Tính tình khá hiền lành không nói tới là hơi có phần nhút nhát. Nhưng vì bộ dạng như thế cho nên bọn học sinh đều gọi ông là Hòa “thân”, cũng chỉ bởi vì bộ phim “Tể tướng lưng gù” nó cứ chiếu đi chiếu lại hàng năm.
Ông này sẽ là một ông giáo viên bình thường nếu như trong trường không có bọn học sinh đồn thổi rằng thầy Hòa “thân” có giới tính thứ 3, chuyện đó làm cho ông giáo viên này ngày ngày gặp khó chịu bởi cặp mắt soi mói của bọn dân ở một xứ chưa được văn minh cho lắm, đó là bọn học sinh và cả đám giáo viên trong trường. Cho tới khi ông này gia nhập hội hâm mộ nữ thần Dương Huyền của trường, với lòng ái mộ nhiệt tình của mình với nữ thần Dương Huyền cho nên ông cũng được đồng bạn khen ngợi và công nhận là một thành viên tích cực…
Nhưng vấn đề oái oăm của ông Hòa “thân” của chúng ta ở đây lại một vấn đề khá hài ước. Đó là ông Hòa “thân” của chúng ta là Pê đê chính hiệu.
Thế thì phải hỏi là, tại sao ông này lại gia nhập vào cái hội ái mộ nữ thần Dương Huyền được ?
Câu trả lời ở đây rất đơn giản.
Với một cái xứ mặc dù đã được phổ cập Iphone 8 và “phây búc” nhưng người dân chưa được văn minh cho lắm này, họ vẫn nghi kị và phân biệt những người lệch lạc giới tính lắm. Mặc dù không biểu hiện ra mặt nhưng nếu để họ biết được thì cái thái độ đối xử với anh sẽ trở nên đặc biệt hơn rất nhiều. Họ xì xào bàn tán sau lưng, cười thầm với nhau, thỉnh thoảng nhìn anh với ánh mắt đồng cảm mà anh chỉ muốn đấm vỡ cái mặt với ánh mắt khốn nạn ấy ra… và làm cho anh cảm thấy khó chịu vô cùng. Chính vì thế, để thoái khỏi cái lời đồn mất dạy mà không biết thằng học sinh nào nó phun bậy ra, ông cực chẳng đã đành xin vào cái hội mất nết mà ở trong trường nó nghiễm nhiên trở thành trung tâm quyền lực lớn nhất, nơi tụ họp những thành phần tinh hoa nhất của trường. Có một điều lợi ở đây với ông Hòa “thân” chính là, cái hội này toàn đàn ông với nhau, điều đó làm “chị” Hòa thân rất thích. Ngồi tụ họp cùng một chỗ với đám đàn ông và nói chuyện thoải mái về những vấn đề trai gái làm “chị Hòa thân” rất là sung sướng.
Cuộc sống thú vị ở trường của chụy Hòa cứ trôi qua êm đềm như thế cho tới khi ông hiệu trưởng cũ bất ngờ chuyển công tác, ông hiệu phó thì nằm viện. Các bạn hẳn còn nhớ ông hiệu trưởng này cũng chính là hội trưởng, chuyện ông ra đi cũng chỉ hơi làm mọi người hụt hẫng thôi nhưng với hội yêu mông nữ thần thì đó là một thiệt thòi lớn, phe yêu mông giảm hẳn uy tín đi nhiều… Nhưng đó chỉ là việc phụ, vấn đề cần nhấn mạnh ở đây là từ sau khi ông hiệu trưởng cũ ra đi thì trong trường bỗng nhiễn có những chuyện khác lạ xảy ra càng ngày càng nhiều.
Đầu tiên là chuyện ông “Giáo sư”, lãnh tụ tối cao của hội yêu ngực mới xuất viện về bỗng trở nên cực đoan và điên cuồng hơn bao giờ hết. Ông này dùng đủ mọi cách để kéo thêm người vào phe của mình, sau đó đưa ra những điều lệ cực kỳ hà khắc và cực đoan. Tỉ như sáng dậy tới trường phải dành 5 phút cầu nguyện, ngắm hình nữ thần Dương Huyền … Nghiêm cấm không được gọi tên trực tiếp nữ thần… và ngày càng nhiều hơn nữa. Phe yêu mông yếu thế dần rồi vỡ hẳn… mọi người cuối cùng đều quỳ phục kính cẩn dưới bàn tay của “Giáo sư”…
Nhưng với “chị Hòa thân” thì lại không như mọi người, “chị” là pê đê nên hoàn toàn không có cảm hứng gì với ngực hết, mấy cái thứ chỉ làm thêm vướng víu khó chịu mà thôi, đam mê của “chị” phải là mông, những cặp mông săn chắc nam tính… Vì thế, hầu như “chị” không bị sự ảnh hưởng và lôi kéo của “Giáo sư”, nhưng vì số đông đã lựa chọn quy phục thì “chị” cũng nghiêng theo để mà sống cho dễ như những kẻ gió chiều nào nghiêng theo chiều ấy. Miễn sao vẫn ở chung với cách đàn ông này là chụy cảm thấy sung sướng lắm rồi.
Nhưng rồi càng ngày, “Hòa thân” lại càng cảm thấy có điều không ổn ở cái hội của mình. Bọn giáo viên trở nên ngày càng điên cuồng hơn, hàng ngày chụy nghe thấy họ lẩm nhẩm tên của nữ thần với lòng kính trọng như nàng là chúa của họ vậy, bọn họ răm rắp nghe theo lời của “Giáo sư”, bắt đầu tụ tập làm lễ hàng ngày như người ta cầu kinh Koran vậy… Không còn những lời bàn tán tục tĩu về cô giáo Dương Huyền như hồi trước nữa, không còn những ánh mắt nhìn nàng như sói đói thèm mồi nữa… đổi lại là những ánh mắt ngưỡng mộ, chờ đợi và sùng kính. Chụy Hòa thân sinh hoạt lẫn trong cái hội ngày càng cuồng tín như thế, và nhận thấy rằng, chỉ có duy nhất mỗi mình là người không hề bị ảnh hưởng một chút nào cả. “chụy” thấy rằng mọi người trở nên không bình thường chút nào cả, họ như bị thôi miên, hút hồn vậy. Nhưng vì chuyên này cứ diễn biến dần dần cho nên chụy Hòa thân không thể hiểu được điều không bình thường ở đây là gì. Và từ đó, Chuy Hòa thân bắt đầu âm thầm nghe ngóng và theo dõi…
Ban đầu chỉ là tình cờ, chụy gặp nữ thần Dương Huyền, đi trên hành lang tầng 3, chỗ vắng người qua lại. Lần đầu tiên chụy thấy người con gái xinh đẹp hoàn hảo mà cả trường mến mộ vì nết na ngoan hiền lại đang trong một bộ dáng mà chụy cho là không “Ngoan” cho lắm. Nàng vẫn mặc bộ công sở nhưng áo sơ mi bó sát chặt vào người để lộ nên những đường cong tuyệt mỹ, cái áo lót hiện đại, nhỏ bé và đầy mỹ thuật màu đen trái trược với màu áo sơ mi trắng đang lấp ló mời gọi ở trong. Cái váy ngắn cũn để lộ hẳn cặp đùi trắng muốn đầy khiêu gợi, quan trọng hơn nữa là bao quanh cặp chân dài đáng ghen tị đó là một cặp tất lưới dâm đãng…
Chậc … chậc… Khỏi phải nói là lúc đó chụy Hòa thân đã ngưỡng mộ Dương Huyền tới mức phải ghen tị vì cái thân hình nóng bỏng của nàng. Chụy ước gì được là nàng… Nhưng ăn mặc như thế này ở trường thì quá thể rồi, giáo viên mà hư hỏng thế này à ?
Dương Huyền lúc này đang đi ngược hướng với Hòa thân, nàng có lẽ nhìn thấy ánh nhìn thất thần của Hòa thân đang hướng về mình, vì thế nàng dừng lại mỉm cười rồi bước lại gần…
– Ah, chào anh Hòa… anh đi đâu thế ?
– Ầ, ờ, mình…mình đi lấy hồ sơ ấy mà. – Bất ngờ bị chào hỏi, chị Hòa thân của chúng ta hơi lúng túng.
– Ôi, trông anh có vẻ nóng, toát hết mồ hôi rồi nè!!!
Nữ thần Dương Huyền nhìn Hòa thân với dáng vẻ hết sức yêu kiều, rồi nàng tiến tới gần, rút chiếc khăn mùi xoa thơm phức …từ trong ngực áo. Rồi hết sức tự nhiên, Dương Huyền lau mồ hôi trên trán cho chụy Hòa thân. Nàng không quên ép sát bộ ngực căng tròn tới sát mặt chụy Hòa, bộ ngực năng tròn như muốn bung ra khỏi cái áo sơ mi bó sát ấy làm chụy Hòa rõ gai mắt. Mùi nước hoa thơm lừng bay vào mũi chụy càng làm chụy Hòa thêm phần ghen tức.
“Rõ…rõ là muốn thả thính mình mà” – Chị Hòa thân nhủ thầm – “Cái đồ lẳng lơ dâm đãng…”
Cuối cùng, nữ thần tung ra phát đạn cuối cùng của mình. Nàng nhỏ nhẹ nói rồi hé môi anh đào hôn chụt một cái lên má của chụy Hòa thân:
– Anh Hòa cẩn thận nhé… Chụt…
Rồi nàng ngúng nguẩy cặp mông số 1 của mình mà bỏ đi, bộ dáng khiêu gợi hết sức. Để lại đó một chụy Hòa Pê đê đang ngỡ ngàng nhìn theo vì cái thái độ lạ lẫm chưa bao giờ thấy của Dương Huyền…
Sau đó, nhiều lần nữa, Chụy Hòa thân bắt gặp cô giáo Dương Huyền thường xuyên ở cùng một nhóm giáo viên nam, lúc thì ở phòng truyền thống nhà trường, lúc thì ở trong nhà kho, không biết họ đang thậm thụt làm gì. Chỉ biết khi thấy có mặt chụy là họ mỉm cười liếc nhìn, cười cười rất ẩn ý…
Chỉ sau đó một vài hôm, có một sự kiện xảy ra làm chụy Hòa thân hoàn toàn sốc thật sự.
Cuối giờ học buổi sáng hôm đó, chụy Hòa thân vừa mới hết tiết dạy thì bỗng có một ông giáo ở trong hội chạy tới thì thầm với chụy:
“Trưa nay ở lại nhé, hội có buổi làm lễ đặc biệt”
Sau đó như là để nhấn mạnh lại cho chụy Hòa hiểu được tầm quan trọng, ông này còn ngoái lại nói:
“ Nhớ đấy, nhất định phải đến không là hội trưởng không vừa ý đâu…”
“Có cái quái gì mà ghê gớm thế nhỉ” – Chụy Hòa nhủ thầm.