Phần 135
– Hự hự hự… hự… hự… hự… ặc… ặc…
Thùy Linh gần như ngạt thở khi con cặc được bao bởi lớp gai nhọn của tên Sở ních từ từ vào trong âm đạo của nàng. Kinh khủng quá, cảm giác vừa đau vừa khó chịu, nhưng cái thứ khủng khiếp đó vẫn nhấn dần vào bên trong âm đạo của nàng.
– (Chết… mình chết mất… nó giết mình mất… huhuhu) – Thùy Linh hoảng hốt có ý nghĩ đó ở trong đầu…
– Sao? Chê nhỏ nữa không? Hớ hớ hớ…
Thằng cha Sở vừa cười khoái trá vừa dùng sức nhấn những cen ti mét cuối cùng của dương vật vào sâu trong người Thùy Linh. Khủng khiếp quá, hắn thực sự khoái trá khi thấy khuôn mặt đau đớn của Thùy Linh, ở phía dưới nàng, hắn thấy cái miệng âm đạo đã được nong ra tới hết cỡ, có lẽ nếu cử động mạnh một chút thì sẽ rách ra mất.
Vì thế hắn với tay lấy một chai dầu bôi trơn, thong thả đổ vào chỗ tiếp xúc với cửa mình của Thùy Linh. Chí ít thì hắn cũng phải biết giữ hàng cho thằng bạn mình, hắn biết đồ chơi này còn phải để dành chơi dài dài thì mới sướng… Khà khà khà, chút nữa còn cho cô em một chút bất ngờ nữa cơ…
– Ục… ục… ục… Ót… Ót… Ottttttt!!!
Tới lúc này Thùy Linh đã phải gồng hết sức mình mới chịu nổi được từng cú thúc vào của tên Sở, mỗi một lần dương vật của y ních vào là nàng lại có cảm giác đau đớn điếng cả người. Nhưng cái thân thể phụ nữ này, nàng lại không thể khống chế nó được. Bộ phận sinh dục bị kích thích thì cảm giác khoái cảm vẫn cứ dâng lên, không thể kiềm chế được… Đau nhưng vẫn cảm thấy được khoái cảm sung sướng, nhục nhã nhưng vẫn cảm nhận được cơn sướng âm ỉ dâng dần lên.
Cái sự mâu thuẫn đó nếu xảy ra nhiều lần sẽ dễ làm cho con người ta phát điên phát rồ lên. Điều đó tên Sở biết, hắn là bậc thầy trong trò chơi này. Có không ít cô nàng giáo viên cứng rắn cũng phải chịu thúc thủ dưới chiêu trò này của bọn hắn.
Mỗi lần miệng tử cung bị đầu dương vật bọc gai chạm vào, Thùy Linh lại phải co rúm người lại, nghiến răng ken két để chịu đựng. Nàng thực sự không muốn cực khoái, không muốn mình lên đỉnh bởi thằng khốn nạn này… Nhưng, sự thực rằng cơ thể dâm đãng của nàng lại đang dần dần quen với những tác động của hắn.
Âm đạo của nàng dần không còn cảm giác đau nữa, những cái gai ở dương vật hắn khi tiếp xúc với thành âm đạo của nàng lại tạo nên một cảm giác ngứa râm ran, sướng không thể tả được. Thế là nàng ra nước, dâm thủy của Thùy Linh cứ thế ứa ra bên trong âm đạo như một sự đầu hàng.
Giờ đây dương vật của tên Sở thọc vào và rút ra bên trong âm đạo của nàng lại dễ hơn, thoải mái hơn mà không còn có sự chống cự nữa. Những ngón tay bọc gai như cái xúc tu bạch tuộc của y cứ thế miết vào những nơi nhạy cảm nhất trên người Thùy Linh… Cảm giác lâng lâng sung sướng làm cho nàng thật như muốn lên mây…
– (Aahhhhhhhhhh… Thật khó chịu quá… Mình muốn ra… Aaaahhhhhhhh…)
Cơ thể Thùy Linh bắt đầu nhận được sự đồng điệu từ tên Sở, nhịp thở của nàng phối hợp với lần ra vào trong âm đạo của hắn, chân nàng duỗi căng ra hết sức mỗi lần ngón tay của y miết vào hột le, Thùy Linh sướng tới nỗi mỗi lần như thế dương vật của y thọc vào bên trong là miệng âm đạo lại bắn tóe ra nước tạo thành tiếng kêu… Phành phạch… Phành phạch…
– (Mình thật sự là con đĩ dâm đang… uhuhuhuh… mình thực sự muốn ra… ra… huhuhuh) – Thùy Linh cay đắng tự trách với bản thân mình.
Trong tình thế này, thật khó có thể trách được nàng, vì những cảm giác này đều xuất phát từ bản năng. Khó mà có thể không chế được nó, hơn nữa người đó lại là người thèm khát tình dục như nàng…
– Chà chà… xem này… Thích nhỉ? Trông cô em có vẻ sắp ra rồi??
Tiếng của thằng cha Sở cười gằn lên, hắn rướn người lên vừa thúc vào âm đạo Thùy Linh vừa dùng ngón tay thọc vào miệng của nàng, đè cái lưỡi nhỏ xinh của nàng mà kéo ra. Hắn khoái trá hỏi:
– Sao? Còn chê anh yếu nữa không? Còn chê chym anh nhỏ nữa không… Sao thế, nói đi nói đi nói đi NÓI ĐI!!!
Thùy Linh bị hắn thọc tay vào miệng, nàng đã cảm thấy khó chịu lắm rồi, trong đầu óc nàng đang hỗn loạn và mê dại dần dần, ý chí đấu tranh của nàng đã bị dập tắt hoàn toàn. Nước mắt rơi lã chã, miệng thì trào ra nước dãi vì bị thọc tay vào. Nàng cố gắng thè lưỡi ra trả lời, chỉ hòng mong thằng khốn này thỏa mãn mà tha cho mình:
– Ặc… khặc… ặc… K… hông… Không…
– Chym tao to hay nhỏ?
– Khặc… ặc… To… huhuhu.
– Tao có yếu sinh lý không?
– Hự… ặc… khônggggg!!!
– Được, có thế chứ… Tốt lắm…
Bỗng nhiên, thực sự là tên Sở dừng lại, y dừng hẳn lại, rút dương vật ra khỏi lồn của Thùy Linh. Với điệu thở hổn hển và điên dại, hắn để Thùy Linh nằm vật xuống giường. Đôi mắt lờ mờ của nàng đã nhìn thấy hắn định đi về phía mình tiếp, nhưng rồi sau đó có vẻ như nghĩ lại, hắn quay lưng lại phía nàng. Túm lấy cái khăn để lau sạch dương vật… Thùy Linh thấy được hành động như thế, nàng đã có chút mừng khấp khởi. Nàng nghĩ:
– (Vậy là hắn thỏa mãn rồi? Ít nhất thì mình cũng được nghỉ rồi… hộc… hộc… thật khốn nạn…)
Quả thực, tên Sở đang lau sạch hạ bộ của y, rồi sau đó mặc lại quần áo cho chỉnh tề. Thùy Linh nghĩ hắn sắp bỏ đi nên nàng cố nói:
– Này… anh thỏa mãn rồi thì thả tôi ra đi… tôi không làm gì cả…
– Thả tôi ra… tôi sẽ không tính toán… chuyện này với anh nữa, tôi hứa đấy…
Nhưng dường như thằng cha này không thèm đoái hoài gì tới lời nói của Thùy Linh. Y lại đi ra cái bàn để đồ ở góc phòng. Y đang tìm cái gì đó. Thùy Linh không hiểu nhưng ít nhất lòng nàng bớt áp lực hơn bởi vì hắn đã mặc lại quần áo, nghĩa là nhiều khả năng hắn sẽ không chơi mình nữa. Nhưng Thùy Linh không biết rằng, điều khủng khiếp hơn đang sắp tới với nàng…
Gã Sở quay lại, găng tay đã được tháo ra, và trên tay y đang cầm một thứ gì đó. Y tiến lại gần Thùy Linh. Nàng thấy vậy liền nói:
– Mở còng cho tôi… khó chịu lắm… huhuhuh.
Hắn dừng lại nhìn Thùy Linh một hồi, ánh mắt sắc lạnh soi khắp cơ thể trần truồng ướt đẫm của Thùy Linh. Sau đó y nhếch miệng cười nói:
– Vì nãy cô em ngoan ngoãn biết nghe lời, nên anh tặng cho em một món quà!!!
– Không… không… không… tôi không cần gì hết… ahhhhhhhhhh.
Thùy Linh nhìn thấy thứ trên tay hắn, thứ khủng khiếp mà nàng đã từng được biết tới. Viên thuốc “Cơn đam mê” đời mới nhất. Trước đây ngài X đã cho nàng dùng thử 1 lần, và cái lần đó Thùy Linh được biết tới cảm giác như điên cuồng vì tình dục, chỉ nghĩ tới tình dục… phát rồ phát dại và thèm khát nó như một con điên. Đã tưởng rằng mình không thể hồi phục lại được cho tới mãi 1 thời gian sau tác dụng của nó mới lắng xuống. Nhưng hậu quả để lại thì thật khủng khiếp khi nhu cầu tình dục ở trong nàng luôn luôn ở mức không bình thường…
– Không… đừng… đừng…
Thùy Linh đuối sức, nàng chỉ còn run rẩy van xin tên Sở biến thái ấy. Nhưng kết quả hẳn là các bạn đoán được…
– ỰC… ọc… ọc… Ọe… ọe…
Tên Sở biến thái bóp mồm Thùy Linh rồi dùng ngón tay bóp nát viên thuốc ra, rắc vào miệng của nàng. Làm như thế này thì Thùy Linh không thể nhổ ra được, hơn nữa, thuốc sẽ ngấm rất nhanh… Chút sức lực cuối cùng, Thùy Linh nhào lên định cắn hắn nhưng rốt cục vẫn không được, tên này quá cáo già, y vẫn giữ khoảng cách với nàng.
Thế là, thuốc ngấm vào người, Thùy Linh bắt đầu thấy hơi nóng bốc lên trong cơ thể. Một cảm giác ngứa ngáy khó chịu bắt đầu nổi lên râm ran.
– Khốn nạn… huhuhuh… đồ khốn nạn… huhuhuhuhu… Tao thề sẽ không tha cho mày… đồ chó chết… huhuhuh.
– Hề hề… Tạm biệt người đẹp nhé, hẹn gặp lại em tối nay… có lẽ lúc đấy chúng mình sẽ tình cảm hơn hí hí hí.
Gã Sở cười một điệu khốn nạn như nhân cách của hắn rồi để mặc Thùy Linh xinh đẹp của chúng ta nằm vật lộn trên giường mà rời đi, không một chút mảy may áy náy.
– Không… Không… quay lại… quay lại đi… tôi xin đấy… em xin anh đấy… huhuhuhuh.
Chút hy vọng cuối cùng bị dập tắt. Trước khi lý trí của mình bị mất đi vì tác dụng của thuốc, Thùy Linh hiểu rằng giờ đây khi thuốc đã ngấm thì nàng sẽ phát cuồng lên vì tình dục, nhưng nếu như không có ai thỏa mãn nàng thì hậu quả còn khủng khiếp hơn nữa. Sẽ như con nghiện vật thuốc, nhưng tình trạng không giảm xuống mà sẽ tăng dần lên, cho tới khi cơ thể không chịu được nữa thì thuốc sẽ làm tinh thần của nàng sụp đổ. Nặng thì phát điên mà nhẹ thì trở thành con quỷ tình dục, thằng cha Sở quả là cầm thú không còn một chút nhân tính.
– AHHHHHHHHHHHHH… Không… Ngứa quá… Khó chịu quá…
Thùy Linh bắt đầu chịu tác dụng của thuốc, cả người nàng nóng ra, âm đạo ngứa khủng khiếp như bị ngàn con kiến cắn. Hột le của nàng cương cứng, đỏ hỏn. Hai đầu vú cũng vậy, nó nhô lên và cương cứng hết sức, chỉ mong chờ có ai đó tác động vào để thỏa mãn. Nhưng oái oăm là không có ai cả…
– Uuuuuuư aaaaaaaa… AHHHHHHHHHH!!
Khó chịu tới mức Thùy Linh phải gào thét lên, cặp đùi của nàng không ngừng khép lại và chà sát liên tục để giảm bớt cơn nứng nhưng không thể. Hai tay của Thùy Linh đã bị khóa xích lại, nàng không thể làm gì hơn cả. Bất lực và khó chịu khủng khiếp… Thùy Linh nghĩ nàng sắp chết rồi, nàng sẽ chết, sẽ cố gắng cắn lưỡi tự tử trước khi phát điên lên vì thuốc…
Hiện giờ chỉ có 1 cách duy nhất là có ai đó làm dịu đi cơn nứng cuồng này của nàng thì Thùy Linh mới có thể có cơ hội…