Phần 33
Hôm đó vốn là ngày đi học bình thường, nhưng do Thảo cảm thấy nhức đầu nên xin phép trường cho nghỉ, dù sao lâu lâu xin nghỉ một ngày cũng chẳng phải là vấn đề lớn gì. Đến chiều thì Thảo cảm thấy khỏe hơn hẳn, mà ở nhà thì ngoài nghe nhạc, đọc sách, xem tivi cũng chả có gì làm, nên đâm ra Thảo củng cảm thấy nhàm, nghĩ tới nghĩ lui một hồi Thảo quyết định, dọn dẹp phòng mình.
Vốn là người gọn gàng, nên phòng cũng chẳng có gì phải dọn nhiều, do đó chỉ loay hoay một chút là xong, nhìn đồng hồ thấy vẫn còn sớm nên Thảo quyết định dọn dẹp phòng cho ba luôn. Nghĩ là làm, Thảo liền tay xách nách mang, chạy lon ton qua phòng của Thành để dọn dẹp giúp. Sau khi hút bụi, xếp chăn gối ngăn nắp, thì Thảo chuyển sang dọn dẹp tủ quần áo, chính lúc này Thảo phát hiện ra trong tủ quần áo của Thành có một cánh cửa bí mật, do hiếu kỳ nên Thảo quyết định mở cửa và đi sang xem thử.
Ập vào mắt Thảo chính là một dãy quần áo trược treo ngăn nắp, nhìn sơ qua thì thấy được đa số là áo dài. Thấy thế thì trong lòng Thảo có dự cảm không hay rồi. Tiếp tục mở cánh cửa tủ ra, Thảo chính thức bước vào một căn phòng nhỏ, nhưng rất gọn gàng, bài trí cũng không đẹp nhưng trang nhã và gọn gàng, tuy thế Thảo không có tâm tình để cảm nhận điều đó, Thảo nhìn quanh thì thấy có một bàn làm việc nhỏ, trên đó còn cả mớ giấy kiểm tra. Đến lúc này thì Thảo đã xác định được chủ nhân của căn phòng này, nhưng trong lòng Thảo vẫn không dám tin, mà cứ lẩm bẩm một câu “chẳng lẽ ba và cô Lan…”
Thật ra việc Thành ở ngoài chơi gái thì Thảo cũng đã biết từ lâu, vì nó thường thấy ba đi nhậu về khuya với mấy người đến nhờ vả, nịnh nọt. Mà đàn ông thì đa số đều là đi Massage, bia ôm, nó chỉ biết nhiêu đó, chứ còn mấy cái khác thì cũng không rành. Trước đây bản thân Thảo thấy việc đó cũng không có gì là ghê gớm lắm, nhưng không hiểu sao giờ khi phát hiện ra ba mình và cô giáo của mình (thật ra chỉ là cô giáo dạy trong trường của mình) lén lút quan hệ với nhau thì Thảo cảm thấy rất khó chịu.
Thảo cảm thấy tim mình nhoi nhói, cảm giác rất là khó chịu, có chút gì đó như là ganh ghét, chút gì đó như là tức tối, nhưng chính bản thân mình cũng không hiểu tại sao như thế, Thảo ôm ngực, ngồi xuống ghế, thở nặng nhọc.
Do cúi đầu xuống nên Thảo vô tình nhìn thấy một quyển sổ ở trong ngăn kéo của bàn, cầm lên xem thử. Thường thì do thói quen, khi xem thử một quyển sổ, sách nào đỏ thì Thảo hay mở ra ở khoảng giữa để xem, và lần này cũng thế.
“… thằng Dũng vừa cầm dây thắt lưng bằng da quất vào vú của Hương vừa cười nắc nẻ như điên như dại, trời ơi tại sao trên đời này lại có thứ người biến thái đến như thế chứ!? Đã thế mà chúng lại có cả bầy cả đàn, một thằng như thế cũng đã đủ khiến người ta phải sởn gai ốc rồi, thế mà mình lại gặp phải cả ‘đàn’…”
Dòng đầu tiên được đọc lên khiến Thảo sửng sốt, vội vàng lật về trước vài trang và xem.
“… Ôi! Không thể ngờ mình lại là một con đàn bà dâm đãng như thế, năm sáu thằng đàn ông thi nhau đụ mà miệng mình vẫn còn có thể kêu lên ‘sướng quá’ được! Giờ mình là gì, một con điếm sao? Không! Điếm ‘được’ đụ, được sướng và được tiền, còn mình thì bị đụ, bị đánh và bị nhục, mình không bằng một con điếm, mình chỉ là một con đàn bà đốn mạc, trốn chồng trốn con dạng háng ra cho chúng đụ…”
Thảo không ngờ Lan lại có thể ghi ra những câu như thế, vội vã lật về những trang trước nữa, Thảo đọc như muốn nuốt cả chữ, từng hình ảnh do bản thân tự tưởng tượng hiện ra trong đầu, cả một khoảng thời gian đen tối nhất trong cuộc đời của Lan hiện rõ lên trong đầu Thảo qua từng con chữ của Lan, tất nhiên trong đó còn bao hàm cả những câu cay nghiến, nguyền rủa đám người của Đại.
Mặc dù có cả những lời nguyền rủa, căm phẫn, nhưng những câu chữ đó không khiến Thảo chú ý bằng những lời miêu tả lại hành động cuồng dâm của đám người Đại với Lan và Hương. Thảo đọc như say như mê, Thảo có cảm giác như mình chính là Lan, tuy chỉ là đọc lại những đoạn chữ miêu tả không rõ ràng việc làm tình của Lan nhưng Thảo vẫn thấy cả người mình nóng lên, miệng lưỡi đều khô. Thảo cũng không tự chủ mà vừa đưa tay lên, thọc sâu vào áo của mình, vừa xoa vú mình vừa đọc nhật ký, và cũng do quá chú ý đọc nên Thảo không biết có một đôi mắt đẹp đang nhìn nàng với vẻ bất ngờ và sau đó chuyển thành bối rối và cuối cùng là trở nên yên tĩnh như nước hồ thu.
Cũng qua những trang nhật ký của Lan thì Thảo mới biết được hóa ra trước giờ sex không đơn giản như bản thân đã nghĩ. Thảo không ngờ con người lại có thể nghĩ ra nhiều cách để thỏa mãn dục tính của mình như thế, có nhiều cái khiến nó cảm thấy thật điên loạn và biến thái, có những cảnh làm tình do Lan miêu tả khiến Thảo nổi cả da gà lên.
‘… Hương bị trói hai tay, cả người không một mảnh vải, Hương khom người, lưng song song với mặt đất, hai bầu vú như hai trái lê mọng nước và nặng trĩu, chắn ngang bụng Hương là một thanh thép tròn được cố định 2 đầu, tai tay của Hương bị trói (và giang rộng) trên một thanh thép tròn khác được đặt sau vai của Hương, trong tư thế này Hương muốn đứng dậy không được mà khuỵu người xuống cũng không xong, ngay lỗ nhị của Hương là một cái dương vật giả to và dài, có điều nó chỉ mới cắm được khoảng 2/3 vào thôi, vẫn còn 1/3 ở bên ngoài, thằng Dũng ngồi từ xa, cầm trong tay là một cái ná, nó kéo căng, bắn thẳng về phía mông của Hương.
AAAAAAAAAA.
Con cặc giả đâm sâu thêm một chút vào lỗ sau của Hương, chịu không nổi, Hương ngẩng đầu rên lên một tiếng, chỉ chờ có thế, thằng Hùng liền chụp lấy đầu Hương, đưa con cặc đang cương cứng ngắc của nó đến gần miệng Hương, bắt Hương bú, nhưng chỉ có cái đầu khấc là nằm được trong miệng Hương, còn phần còn lại vẫn ở bên ngoài, Hương cố nhoài người lên để được ngậm trọn cái cục xúc xích trước mặt… ‘
Thảo tự nghĩ, nếu nó là Hương chắc nó thà cắn cho đứt cái của quý của thằng Hùng chứ không chịu mút như thế. Nó thầm nguyền rủa 2 thằng ôn thần đó, mặc dù nó chưa gặp mặt hai thằng đó lần nào. Nhưng Thảo đâu biết rằng, Lan cũng chỉ là mô tả lại việc nàng nhìn thấy chứ cũng không hề biết trò này cũng có một phần do Hương nghĩ ra. Hương chỉ nghĩ là nếu nàng bị trói như thế, mà có 2 thằng ở trước và sau cùng lúc đụ nàng thì chắc nàng sướng tê chim luôn, nên mới nói ra ý đó, nào ngờ gặp phải 2 thằng biến thái Hùng và Dũng, chúng nó biến tấu ý tưởng của nàng khiến nàng chịu khổ vô cùng.
Còn những đoạn Lan bắt đầu đi ăn trưa với Đại, những lần trò chuyện, giọng của Lan như một thiếu nữ e ấp, ngại ngùng, lén trốn mẹ hẹn hò với bạn trai. Qua những đoạn tự sự của Lan, Thảo cũng cảm thấy Đại là một người gần gũi, dễ mến. Tuy rằng Thảo không đồng tình với việc ngoại tình, nhưng khi đọc những dòng nhật ký của Lan thì không hiểu sao Thảo có cảm giác như là mình có cùng tâm trạng với Lan, vui vẻ khi được bên cạnh người mình thích, nhưng cũng lo sợ tình cảm của mình đi quá xa, vượt qua vòng lễ giáo, rồi có chút gì đó cảm thấy có lỗi với chồng với con. Nhưng khi Thảo biết được Đại lại là chủ mưu phía sau tất cả những đau khổ mà Lan phải chịu đựng thì chính bản thân nó cũng sốc không kém gì Lan. Đúng là ‘Tri nhân tri diện bất tri tâm’.
Và đến khi nó đọc đến đoạn Thành xuất hiện ra đưa ra yêu cầu với Lan thì Thảo lại cảm thấy rất khó hiểu. Tại sao ba nó lại xuất hiện đúng lúc như thế? Và tại sao ba nó lại đưa ra một yêu cầu như thế?
Còn Chiến là ai, sao lại có cách hành xử (đòi nợ) như thế, hoàn toàn không đúng theo lẽ thường chút nào! Chẳng ai đi đòi nợ mà cho đàn em hãm hiếp con nợ trước bàn thờ của chồng mình như thế cả (ít ra là trong những kiến thức ít ỏi về cuộc sống của Thảo chưa từng nghe về việc đó bao giờ).
Thái độ của Thảo đối với Lan đã hoàn toàn khác, Thảo nghĩ, nếu đặt mình trong hoàn cảnh của Lan thì chắc gì đã có thể cố mà sống như Lan lúc này, và đột nhiên trong đầu nàng hiện lên một ý nghĩ, nếu có 1 ngày bản thân mình cũng bị rơi vào hoàn cảnh như Lan thì sẽ giải quyết như thế nào, liệu mình có buông xuôi như Hương, sống cuộc sống đầy nhục dục, hay sẽ âm thầm lặng lẽ sống và chịu đựng như Lan!?
— Hết —