Phần 28
Hiếu về đến phòng của mình mà lòng cứ lâng lâng như đang trên mây! Hiếu không thể nào tin nổi vào bản thân mình, không tin được những gì vừa xảy ra. Lúc nãy khi vừa nghe được câu nói của Lan, không hiểu từ đâu, Hiếu có cảm giác là lúc đó mình đang bị ai đó điều khiển chứ không phải là bộ não của mình điều khiển thân thể mình. Nó chưa đủ 18 tuổi nhưng giờ đã là một người đàn ông chứ không còn là một thằng con trai vị thành niên nữa.
Trong lòng Hiếu lúc này có cảm giác như là trăm hoa đua nở, chưa bao giờ hắn cảm thấy trời đẹp như hôm nay cả, cảm giác thoải mái vô cùng, nó không biết phải dùng từ ngữ gì để diễn đạt được cảm xúc lúc này của nó. Người mà nó thầm yêu từ cái nhìn đầu tiên, người mà nó luôn mơ thấy trong mỗi giấc mơ hằng đêm, người đã khiến nó bao đêm mất ngủ chỉ để nhớ bóng hình ấy, người mà nó không bao giờ dám nghĩ là sẽ được ở bên cạnh mình, thế mà vừa rồi đã giúp nó trở thành đàn ông. Nó tin chắc rằng giờ cho dù nó có bị xe đụng nằm một chỗ suốt 1 tháng thì nó vẫn cảm thấy vui, thấy trời đẹp, thấy yêu đời.
Tuy nhiên, trong khi Hiếu đang lâng lâng vui sướng thì có một đôi mắt đẹp đang đăm đăm nhìn về phía nó ở từ xa. Chính đôi mắt này khi nãy đã chứng kiến toàn bộ quá trình từ một thằng con trai trở thành một người đàn ông của nó. Trong đôi mắt đó chứa đầy sắc thái tình cảm, có căm hận, có trìu mến, có ghen ghét, có giận dỗi…
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://tuoinung.com/
– Mắm úi ùi!
Liên vừa mở cửa phòng vừa khẽ gọi, nhưng không hề có tiếng trả lời nào cả.
– Lạ nhỉ? Con nhỏ này đi đâu mất tiêu rồi?
Liên vừa xoay người đóng cửa phòng vừa lẩm bẩm.
– Giờ này mà còn đi đâu thế nhỉ? Hay là ở mãi trong phòng chán rồi nên đi kiếm chàng nào để đi ‘long nhong’ rồi?
Không thấy Thùy ở trong phòng nên Liên cảm thấy có gì đó là lạ lắm, trước đây, khi Liên đi đâu về thì cũng có tiếng Thùy ý ới, lăng xăng chạy lại coi coi có mua gì về cho Thùy không. Đang cảm thấy không thoải mái nên Liên cũng không chú ý lắm đến xung quanh (bình thường thì trong phòng có 2 đứa, giờ kêu không thấy ai lên tiếng thì chú ý xung quanh làm gì chứ) và đi thẳng vào nhà tắm, lúc nãy khi ở trong rạp xem phim thì Sơn liên tục mân mê xoa bóp vú của nàng khiến cho ham muốn dâng cao, Liên cứ chuẩn bị cho một màn chiến đấu nảy lửa trong một khách sạn nào gần đó nên nàng cố không rên lên thành tiếng mà chỉ nhắm mắt tận hưởng cảm giác đê mê khoái lạc từ vú mang đến. Nào ngờ vừa xem xong phim, chuẩn bị được ‘sung sướng’ thì đột nhiên có người gọi điện đến và Sơn lập tức đưa nàng về rồi đi luôn. Trong người đang bứt rứt lại thêm không thấy Thùy ở đâu, cảm giác khó chịu trong người Liên càng tăng thêm.
Đang định bụng là sẽ đi vào tắm một cái để hạ hỏa và cho thoải mái thì Liên nghe được tiếng rên nho nhỏ từ trong phòng tắm vang lên, tiếng rên nho nhỏ này Liên rất quen thuộc, không chỉ nàng đã từng nghe mà nàng còn đã từng rên như thế. Đang trong lòng đầy bất ngờ thì chợt một ý khác trong đầu của Liên thay thế vào ‘hóa ra con nhỏ này lén trốn vào nhà tắm thủ đâm’, nghĩ thế thì Liên lập tức chuyển sang đi nhè nhẹ lại phòng tắm, nàng áp sát tai vào cửa để nghe cho rõ và chắc chắn phỏng đoán của mình là đúng. Sau khi tin chắc phỏng đoán của mình đúng thì Liên nép vào cửa lấy thế, vì cửa phòng tắm vốn không có ổ khóa (thực ra là do Thùy và Liên đùa nghịch nhiều lần nên bị hư) nên Liên định bụng là sẽ đẩy vào gây bất ngờ, Liên đếm thầm đến ba.
– Ha ha! Bắt quả tang rồi nha!
– A!
Câu nói đầy vẻ chiến thắng và tiếng hét bất ngờ của Liên và Thùy đồng thời vang lên! Liên đang đắc ý định nói gì đó thì đột nhiên Liên nhìn rõ cảnh trong phòng tắm. Thùy đang luống cuống ngồi dậy, nhưng thứ mà Liên chú ý chính là cái quần lót mà Thùy đang cầm (bằng tay phải) dùng để cọ xát vào giữa háng của mình chính là cái quần của Liên, tay còn lại thì đang cầm chiếc áo ngực của Liên chụp lên trên bầu vú của mình mà bóp. Nếu chỉ là một trong hai món đồ đó thì Liên cũng sẽ không chú ý lắm, nhưng đằng này lại là cả hai món đều là đồ lót của Liên, mặc dù hai đứa rất thân với nhau nhưng trước nay đồ lót thì của ai đứa đó mặc (thân thì thân chứ ai lại mặc chung tất cả đồ lót chứ!). Liên thích màu hồng phấn và đồ lót có ren Thùy văn cho nên đa số đồ lót của nàng đều có hình dạng và màu sắc như thế, còn của Thùy thì là màu xanh da trời nhạt. Do đó vừa nhìn là Liên lập tức nhận ra hai món đồ nhỏ kia chính là của nàng.
– Vừa cầm đồ lót của mình, vừa thủ dâm, dùng quần lót chà vào cửa mình, cầm áo ngực chụp vào vú!
– Khi mình đi chơi với Sơn thì ánh mắt của nhỏ nhìn mình trông cứ như ai oán! Là nhìn mình chứ không phải là anh Sơn!
– Mà khi nhìn anh Sơn là với vẻ ganh tỵ! Ganh tỵ với anh Sơn chứ không phải với mình!
Mặc dù Liên không dám suy nghĩ về những chuyện này, nhưng chúng cứ hiện ra trong đầu nàng, những điểm sáng, những suy diễn liên tục liên tục xuất hiện khiến Liên có cảm giác như khó thở. Không khí trong nhà tắm lúc này vô cùng nặng nề, bốn bề yên tĩnh, thậm chí Liên còn có thể nghe được nhịp thở của mình.
Thùy cũng không biết phải làm gì, khi Liên vừa mở cửa xông vào thì nàng đang trong trạng thái đê mê vì khoái lạc, bừng tỉnh vì câu hô bất ngờ của Liên, Thùy vội lúi cúi dấu đi chiếc áo lót và quần lót của Liên, nhưng vì hoảng quá nên Thùy cứ bộp chộp đưa qua đưa lại không biết phải dấu đi đâu cho nên cuối cùng nàng đành để cả hai ra sau lưng.
Tuy vậy Thùy cũng biết là đã quá muộn rồi, Liên đã thấy hết tất cả, lập tức trong đầu Thùy cố tìm nghĩ ra vài lời để nói đỡ trong trường hợp này, nhưng khi nàng nhìn thấy ánh mắt như vô thần của Liên nhìn vào mình, mà Thùy biết thực chất là do nhìn thấy hai món đồ nhỏ nhỏ xinh xinh kia nên mới như thể, thì Thùy không biết phải làm gì, phải nói gì, nàng đã cố gắng nhưng trong đầu không tìm được câu chữ nào, thậm chí là cảm giác xấu hổ do bị người khác nhìn thấy mình thủ dâm cũng không có.
…
Sau khi trở thành đàn ông thì Hiếu dường như say mê cái cảm giác đê mê khoái lạc đó, Hiếu luôn tìm cách để được làm tình với Lan. Về phần Lan sau khi làm tình với Hiếu thêm một lần nữa thì nàng hoàn toàn hiểu được cảm xúc của mình, đến lúc này thì Lan đã chắc chắn được một điều là nàng luôn cần đàn ông, cho dù lý trí nàng có mạnh mẽ thế nào đi chăng nữa, nhưng chỉ cần cái dương vật của đàn ông hiện ra trước mặt nàng, à mà không cần phải hiện ra trước mặt, chỉ cần trong đầu nàng cảm nhận được nó đang ở bên cạnh nàng và chuẩn bị đâm thủng đào nguyên của nàng là mọi ý nghĩ chống cự ban đầu đều tan biến, nàng dường như biến thành một người khác, một người đàn bà đam mê nhục dục. Lan không dám khẳng định nhưng nàng nghi ngờ rằng mình biến thành như thế thì một phần là do bản tính trời sinh của nàng vốn dâm, cộng thêm một thời gian bị Đại ‘huấn luyện’ nên khiến cho bản chất thật sự của nàng thức tỉnh. Và giờ đây Lan đã đầu hàng trước sự đam mê nhục dục của mình.
Tuy thế, nhưng không có nghĩa là Lan hoàn toàn mất đi lý trí, suy nghĩ của mình, nàng khác hẳn với Hương, nàng cần đàn ông, cần được thỏa mãn tình dục, chứ không phải như Hương, nghiện tình dục, Lan có thể làm tình bất cứ lúc nào nhưng không phải lúc nào nàng cũng sẵn sàng bất chấp tất cả để được làm tình như Hương, sẵn sàng bỏ tiết dạy để chạy ra sân trường mà làm tình (theo phát hiện của Lan).
Hiện nay mặc dù trong lòng Lan đã cho phép Hiếu làm tình với nàng thường xuyên nhưng bề ngoài thì Lan đã bịa ra một lý do là “do chồng nàng mất cũng đã lâu và trước đây đời sống tình dục rất sung túc, ngày nào cũng được thỏa mãn (đây đúng là sự thật nhưng là không phải với chồng nàng nên thành ra tính là nối dối cũng không sai). Vả lại vào hôm nàng thủ dâm trong nhà vệ sinh nam bị Hiếu thấy nên nàng mới phóng lao theo lao, cho nó làm tình với nàng hòng hy vọng nó sẽ giữ bí mật chuyện này”. Mặc dù cái lý do này có vẻ không hợp lý cho lắm, ai đời giáo viên đang thủ dâm bị học trò nhìn thấy mà lại cho nó chơi để giữ yên lặng, nhưng Lan cảm nhận được Hiếu thật sự thích nàng và nàng cũng đang cần một lý do để nói với nó về việc nàng cho phép nó chơi nàng lần trước, cho nên trong đầu nàng có thể nghĩ ra được thứ gì là nàng nói với nó luôn.
Điều Hiếu khiến Lan cảm thấy bất ngờ nhất chính là sau lần đầu tiên của nó với nàng, sang hôm sau nó liền sang nhà nàng muốn nàng trở thành ‘bạn gái’ của nó. Khi nghe điều đó thì Lan đã sững người, “bạn gái?”. Nàng cười thầm trong lòng, cười nhưng mặt mày lại nhăn nhó, nàng hơn nó những 10 tuổi, làm sao có thể làm bạn gái của nó, hơn nữa chồng nàng chết chưa giáp năm, con gái của nàng cũng đã đi học. Trong lúc Lan còn đang miên man suy nghĩ trong đầu thì thằng Hiếu đã tiến đến sát nàng, nó nói nhỏ:
– Không lên tiếng tức là đồng ý!?
Khi Lan định trả lời thì đã muộn, miệng của nàng đã bị nó khóa lấy. Sau lần trước hôn nàng một cách khờ khạo khiến Hiếu cảm thấy rất xấu hổ, được Lan chỉ dạy lần trước cho nên lần này nó quyết định đánh phủ đầu để chiếm thế công. Tuy nhiên nó cũng chỉ làm được như thế mà thôi, sau đó nó chẳng biết phải làm gì tiếp theo, ấy mà khi chồm người hôn lên môi của Lan thì nó bị chợt chân, nên thành ra vô tình tạo thế cho nó đè Lan xuống ghế xô pha, sẵn đà nó liền đưa hai tay chụp lấy hai bầu vú của Lan mà bóp luôn.
Môi bị hôn, lưỡi bị nút, vú bị bóp, chỉ cần một trong ba cảm giác đó thôi thì cũng đủ khiến Lan say mê rồi, lập tức Lan và Hiếu quấn lấy nhau như một đôi tình nhân thật sự. Thấy Lan không phản kháng mà còn hưởng ứng với mình nên nó mừng rỡ ra sức bóp lấy bóp để hai bầu vú của Lan. Được khoảng một lúc thì Lan đẩy nó ra, rồi lập tức chụp lấy cổ áo của nó cởi cái cúc áo đầu tiên ra.
Nó hiểu ý, cũng liền cởi lại cúc áo của Lan. Khi nó tháo hết hàng của áo của Lan thì cặp vú to tròn của Lan đang được bao bọc trong chiếc áo ngực màu vàng có ren ở mép. Hiếu lập tức gục đầu xuống, kéo một bên áo ngực xuống, mút lấy cái đầu ti vừa hiện ra trước mắt nó, miệng thì mút nhưng hai tay nó không quên bóp lấy hai bầu vú của Lan.
Lan cũng sướng run cả người, nàng ngửa đầu ra sau mà rên nho nhỏ. Hiếu mút vú trái no nê xong thì chuyển sang vú phải. Lần đầu tiên trong đời nó được thoải mái chơi đùa với hai bầu vú của một người phụ nữ, đã thế lại còn là người mà nó hằng thương nhớ nên khỏi nói cũng biết nó sung sướng nhường nào. Trong khi cả hai đang đê mê khoái lạc thì một giọng trẻ con vang lên:
– Mẹ ơi…
…
Đau! Rất đau! Thùy có thể cảm nhận được từng nhịp đập trong tim của mình. Thùy đứng yên đó, cảm nhận từng cơn nhói từ tim nàng Lan ra khắp cơ thể nàng. Thùy không khóc, trong đầu Thùy không muốn khóc, nhưng nước mắt lại cứ trào ra khỏi khóe mi của nàng. Thùy biết rồi từ đây nàng sẽ mất đi một người bạn thân, có thể sau này sẽ không được ở bên cạnh Liên, được vui đùa cùng Liên nữa.
Cho dù Liên có thể bỏ qua chuyện này, vẫn tiếp tục làm bạn với nàng, nhưng khoảng cách trước kia sẽ bị kéo giãn ra rất dài. Thùy thầm nghĩ nếu khoảng cách của nàng và Liên kéo giãn ra thì nó còn khiến nàng khó chịu trong lòng hơn cả việc không được ở bên cạnh Liên nữa. Từng cơn đau Lan tỏa khắp thân khiến Thùy không còn chút sức lực nào cả, Thùy cứ đứng đó, trên mặt nàng lúc này hai giọt nước mắt tràn ra từ khóe mi đã Lan sắp chảy xuống cằm nàng, tạo nên hai vệt dài.
Cảm giác nhói đau từ tận trong tim này đã lâu lắm rồi Thùy mới gặp lại, đây là lần thứ hai trong đời nàng cảm giác này xuất hiện lại. Thùy vẫn nhớ rõ, cảm giác này xuất hiện lần đầu tiên trong đời nàng là khi nàng 17 tuổi, khi người mà nàng rất yêu mến và kính trọng dùng vũ lực đè nàng xuống, xé nát bộ áo dài của nàng, dùng chính cái dương vật to như khúc củi của mình đâm thẳng vào giữa hai chân của nàng, cướp lấy cái lần đầu tiên đẹp nhất trong đời của nàng.
Thùy vẫn mở to đôi mắt đẹp của mình, nhưng nàng dường như chẳng thấy gì cả, trong đầu nàng lúc này chỉ toàn là những hình ảnh từ trong ký ức thuở xưa tràn về, hai đứa đã vui biết bao, đã ôm nhau nhảy như điên khi cùng nhận được tin trúng tuyển đại học, những buổi tan trường vội vã chạy ra quán chè ở gần con hẻm cách trường không xa, những lần Liên che chắn để nàng có cơ hội giở tập ra để quay bài khi kiểm tra môn địa lí… Những hình ảnh, kỷ niệm đẹp trong quá khứ lần lượt hiện ra trong đầu nàng, từ gần đến xa.
Khi Thùy đang cảm thấy đau đớn, tuyệt vọng, thất thần thì Thùy chợt rùng mình bừng tỉnh, vì nàng cảm giác được có ai đó đang ôm chặt lấy mình. Thùy giật mình, một cảm giác là lạ dâng lên, chỉ là loe lói chút thôi nên Thùy cũng không cảm nhận được cảm giác đó là gì. Khi ngửi được mùi hương quen thuộc của Liên thì cảm giác đó dâng lên mạnh mẽ hơn, lúc này thì Thùy có thể xác định được, đó là hy vọng, một chút hy vọng ở sâu trong lòng Thùy trào dâng. Liên ôm nàng rất chặt, gần là siết chặt lấy Thùy vậy.
Liên đã làm thế, nàng đã tiến đến ôm chặt lấy Thùy. Một cái ôm ghì siết vào như muốn chiếm giữ lấy Thùy, như muốn biến Thùy thành một phần của cơ thể mình. Lúc nãy khi thấy Thùy đứng yên như trời trồng thì đột nhiên Liên cảm thấy là lạ, một cảm giác khó chịu xuất hiện trong lòng nàng. Rồi sau đó, khi hai giọt nước mắt từ khóe mi của Thùy trào ra thì cái cảm giác đó càng rõ ràng hơn, và đặc biệt là Liên cảm thấy đau, nàng đau lắm, tim cứ như nhói lên theo từng nhịp thở của nàng vậy.
Liên chợt hiểu được cảm xúc của Thùy, hiểu được trong lòng Thùy nghĩ gì. Và lúc đó, Liên tiến đến gần Thùy, hoàn toàn theo bản năng của mình, Liên không suy nghĩ gì cả. Nàng ôm chặt lấy Thùy, khi cảm giác được cơ thể của Thùy đang nằm trọn trong vòng tay của mình thì cái cảm giác khó chịu kia biến mất, mà thay vào đó là một cảm giác khác hẳn, một cảm giác mà chính Liên cũng không biết nó là gì, nhưng lại cảm thấy dễ chịu hơn, thoải mái hơn với cái cảm giác này của mình.
Khi Thùy vẫn còn chưa phản ứng lại thì Liên đã buông lỏng đôi tay của mình, không ôm lấy Thùy nữa, đôi bàn tay của nàng đặt lên hai bên má của Thùy, nàng nhìn thẳng vào mắt Thùy, đôi mắt của nàng hiện lên vẻ kiên định. Thùy nhìn nàng đến thất thần, Thùy định nói, nhưng nàng không biết phải nói gì, vì lúc này đầu nàng hoàn toàn không có một con chữ nào cả.
Hai ngón tay cái của Liên đưa qua gạt lấy nước mắt trên mặt của Thùy, sau đó Liên đưa thẳng đầu của mình tiến tới, khi đôi môi của nàng chạm đến đôi môi của Thùy thì hơi khựng lại, vì cả Liên và Thùy đều cảm giác được có một cảm giác là lạ hiện hữu khi hai đôi môi vừa chạm nhau. Đôi tay của Liên liền chuyển ra phìa sau đầu của Thùy, đầu Liên hơi nghiêng sang một bên, đôi môi của nàng và Thùy dính chặt vào nhau.
Lúc này thì Thùy mới phản ứng lại, nàng vòng tay ra sau lưng của Liên, ôm chặt lấy Liên. Đã không biết bao nhiêu lần nàng ôm Liên, nhưng lần này thì nàng cảm thấy hoàn toàn khác, một cảm giác rất thoải mái, rất dễ chịu khi ôm Liên như thế. Miệng của Liên há ra, nàng đớp lấy từng cánh môi của Thùy, mút lấy nó một chút rồi thả ra, Thùy cũng lập tức đáp trả lại như thế.
Hai người hôn nhau một cách dữ dội và cuồng nhiệt. Thùy không còn biết gì cả, những ý nghĩ trong đầu lúc nãy của nàng hoàn toàn biến mất, lúc này nàng chỉ biết có đôi môi của Liên, nàng muốn nó, muốn chiếm đoạt nó. Liên vừa hôn Thùy vừa ôm lấy nàng từ từ di chuyển, Thùy thì hoàn toàn chìm đắm trong cảm giác thoải mái này nên không để ý lắm, khi Thùy phát hiện ra vị trí của mình thay đổi chính là lúc Liên tách đôi môi của nàng ra khỏi đôi môi của Thùy, cả hai thở gấp liên tục, Thùy như cảm nhận được cánh môi của Liên vẫn còn ở trên môi của mình.
Liên đẩy Thùy nhẹ một cái, Thùy giật mình, té lên giường. Khi Thùy còn chưa biết Liên định làm gì Liên đã nhảy chồm lên theo, nằm sang một bên, tay phải của Liên chụp ngay phía giữa hai chân của Thùy, ba ngón tay chụm lại, nhè nhẹ mơn trớn khu vực nhạy cảm của Thùy, một tay thì Liên chống khuỷu tay xuống giường, đầu nàng gục xuống, há to ra rồi ngoạm lấy một bầu vú của Thùy mà mút.
Cả hai vị trí nhạy cảm cùng bị tấn công một lúc khiến cho Thùy không kịp phản ứng, chỉ biết nằm đó rên lên khe khẽ và tận hưởng cảm giác khoan khoái do Liên mang lại cho nàng. Được một lúc thì có vẻ như Liên đã mỏi tay nên nàng chồm dậy, chuẩn bị đổi bên thì Thùy bật dậy, nàng vật Liên ra giường, lập tức hành cúc áo của Liên bung ra theo một tốc độ rất nhanh. Chiếc váy ngắn của nàng cũng thoát khỏi bàn chân. Thùy chồm người, lột sạch quần áo của Liên ra, rồi cũng đáp trả bằng cách dùng hai tay bao lấy hai bầu vú to tròn của Liên mà bóp thật mạnh. Liên kêu lên một tiếng rồi rên nhè nhẹ tận hưởng khoái lạc.