Thằng L gọi… muộn rồi gọi gì không biết…
– Mở mồm ra ngay…
– Mẹ mày. Về chưa chó?
– Đã! Rồi sao?
– Đã con cặc. Về đéo gọi. Làm tí không?
– Mày mất khái niệm thời gian rồi hả thằng điên?
– Đm tao đang điên đây. Co đi không thì bảo. Đm…
– Giờ tao mà ra khỏi nhà là gãy chân. Đéo đi. Đéo ngu.
– Chuyện gì thế? Gây sự với ai hả?
– Bạn của con ghẹ mày chứ ai. Mẹ nó, giờ nó làm mẹ tao rồi. Nhất cử nhất động nó đéo vừa ý nó diệt tao không thương tiếc… – tôi buồn bã trả lời nó.
– Tao đéo hiểu. Nói rõ xem.
– Thì nó đang trong nhà tao đó. Mẹ. Mày xem có ai giờ này đi nấu cơm bắt tao ăn không. Dẩm thế không biết chứ.
– Mày sợ nó hả? Mà sao nó ở đó? Đừng nói là tụi mày ở với nhau luôn nha. Tao nghi tụi mày lắm.
– Đm. Cũng gần như là ở nhà tao mẹ rồi. Nó muốn thì đến muốn thì về. Xuất hiện như ma. Đuổi không được. Đéo hiểu làm kiểu gì mà lôi kéo được bà già tao làm đồng minh mới cay. Không có bà già tao can thiệp còn lâu tao mới sợ. Đen thế chứ…
– Hahah… Lão phật gia vào cuộc rồi hả? Chúc mừng chú. Chim lồng cá chậu. Hết tung tăng nhé con giai…
– Mày dẹp mẹ đi. Tao đang rầu rĩ đây. Haizz… mà mày có chuyện gì?
– Ờ. Thì ba chuyện tình cảm đấy. Đợi tao, không đi được thì để tao ra mua ít đồ qua ngồi nhà mày ngồi luôn.
– Mai mày không đi làm à?
– Ôi giời. Buồn đời thích thì đi không thì nghỉ. Xoắn đéo gì. Thế đi. Đợi tao…
Nói rồi nó tắt máy. Thằng này cũng giống tôi. Chưa mảnh tình vắt vai, nên nhiều lúc ngu ngu không biết được tâm lý cảm giác con gái, thành ra lười tán gái luôn… ngồi nghĩ vẩn vơ làm thêm mấy điếu thuốc nữa thì cô ta đi ra…
– Trong nhà không ngồi ra đấy làm gì? Cô ta hỏi.
– Kệ tôi. Cô vào đi. Tôi đang suy nghĩ về cuộc đời. – Tôi bâng quơ trả lời.
– Dở hơi. Vào ăn đi. Tôi nấu xong rồi.
– Cô ăn mình đi. Tôi không đói.
– Nghĩa là tôi phải nói lại với anh 1 lần nữa phải không? – Cô ta chống nạnh hắng giọng… nhìn cái thái độ mà tức muốn tuột cái váy cô ta xuống xem xờ líp màu gì quá. Đùa đấy không có đâu. Sợ vãi đái ra thì có…
– Thì vào. Làm gì dữ dằn… – tôi uể oải đứng dậy.
– Coi chừng thái độ đấy… – rồi cô ta cũng đi theo tôi vào bàn ăn… sao mà lắm thứ thế trời…
– Bao nhiêu món thế này cô nấu kiểu gì mà nhanh thế?
– Hôm đó mẹ anh đem đến tôi làm sẵn hết rồi. Chỉ có nấu mà không nhanh à. Ăn đi đừng thắc mắc…
Nói thật chứ khoản bếp núc thì phải thừa nhận cô ta khá ok, tôi thuộc hệ khó ăn nhất hành tinh mà cô ta nấu vừa miệng tôi là đủ hiểu… không biết do cô ta giỏi hay mẹ tôi kể với cô ta nữa… những lúc này nhìn cô ta đảm đang ghê, có tố chất làm vợ, cưới về chắc cô ta chăm sóc kĩ lắm khỏi lăn tăn. Thôi không nghĩ nữa. Ăn đại 1 2 miếng rồi bỏ đũa xuống…
– Cầm đũa lên… – cô ta trừng mắt.
– Tôi không thích ăn. Trái giờ ăn cơm nuốt không được.
– Cũng phải ăn thêm chứ ít thế không được… – cô ta ép.
– Cô cứ ăn đi. Tôi đủ rồi.
– Tôi nấu không ngon à? Hay anh ghét tôi không muốn ăn với tôi?… – cô ta xị mặt lại hỏi tôi giọng buồn buồn.
– Khổ quá… nấu ngon, không ghét. Nhưng giờ tôi không muốn ăn. Mệt cô quá. Cô cứ ăn đi. Tôi ngồi đây với cô. Được chưa…
…
– Tôi nói thật đó. Tôi không phải chê gì hết. Có điều giờ này ăn cơm không vào. Tôi không quen. Cô đừng nghĩ linh tinh. Ăn đi, tôi khó chịu đấy… tôi phải nói thêm cô ta mới chịu ăn… haiz. Cô ta thời tiết quá. Khó đỡ…
– Lát anh chở tôi về nhé… – đang ăn cô ta nói.
– Ủa… tôi tưởng cô đòi ở lại chứ.
– Tôi phải về, ở lại sao được. Tôi còn chưa tắm với cả không có đồ thay.
– Uh thôi cô ăn đi rồi tôi chở về. Mà lần sau có đến thì đi xe đến rồi về chứ tôi không phải xe ôm mà đưa đón cô đâu nghe chưa…
Một lúc sau thì có chuông cổng. Chắc thằng L tới rồi, tôi ra mở cổng thì đúng là nó, trật đi đâu được. Trên xe nó lỉnh kỉnh bia đá mồi mè các thứ… phụ bưng vào với nó, 2 thằng đang hí hửng thì cô ta đi ra đằng đằng sát khí…
N: Lý do không ăn cơm đây hả tên kia?
Tôi: hì hì… cũng không hẳn… – tôi cười trừ…
L: Ủa, em ở đây à? Anh không biết, đường đột quá, làm phiền 2 người rồi… – má cái thằng. Trơ trẽn thế chứ.
N: Anh coi chừng đấy. Cứ rủ rê ông G hư hỏng tôi lại mách cái T cho rồi kêu. – Nói rồi cô ta lừ mắt 2 thằng tôi rồi ngúng nguẩy ngoắt đít đánh cặp mông tròn trịa đi vào. Ông lại vỗ đánh đét cho chứ tinh tướng.
L: Mẹ, giờ tao tin mày rồi… thót cả tim. Nguy hiểm quá. – Thằng L ghé tai tôi nói nhỏ…
Tôi: Thôi kệ đi. Vào chiến đấu đã… – rồi 2 thằng vác đồ vào trong bàn ăn ngồi luôn. Cô ta ăn xong rồi thì phải, đang dọn bàn…
L: Mày là sướng lắm nhé, có vợ lo lắng chăm sóc cho chả bù với tao. – Thằng L hắng giọng xỉa xói tôi, nói to cố ý cho cô ta nghe.
N: Anh linh tinh gì đấy. – Cô ta quay lại lườm thằng L.
L: À… à không. Anh nói phong long không có gì đâu… – thằng L căng thẳng không dám trêu nữa. Cô ta nguýt thêm cái nữa rồi dọn nốt. Tôi ngồi cười mỉm. Ai bảo mày ngu gây cô ta. Tao còn ngán nữa là. Cho chết. Tôi lấy mấy cái đĩa bày đồ ra, thêm ly uống bia nữa. Cô ta dọn xong thì nói với tôi.
N: Anh chở tôi về nhà lấy đồ.
Tôi: Tôi đang bận cô không thấy à. Mà lấy đồ gì? Về luôn đi còn tính làm gì đi đâu đêm hôm nữa?
N: Lấy ít đồ qua đây ở lại. Để đây 1 ít luôn cho tiện. – Cô ta nói tỉnh bơ, tôi hốt hoảng…
Tôi: Này. Cô làm thật hả? Đùa vậy tôi thấy không hay tí nào hết, đùa trò khác đi…
N: Tôi đùa anh chuyện gì chưa? – Cô ta lại sát tôi chống nạnh nói.
L: Thôi mày chở em đi đi, tao đợi được, không sao. – Thằng L cười đểu
Tôi: Dẹp. Tự đi mà về. Tao không chở. Mà cô muốn thì ra lấy xe tôi mà đi. Tôi bận…
N: Được thôi. Tôi quay lại ngay thôi. Anh đợi đó. Rồi cô ta lấy chìa khóa xe tôi ra dắt xe. 1 Lát thấy cô ta quay lại lầm lì…
Tôi: Gì nữa?
N: anh chơi xỏ tôi hả. Xe côn sao tôi đi được. Người đã kì cục đến cả cái xe cũng trái khoáy… bực mình.
Tôi: Ai biết. Tưởng cô cái gì cũng giỏi. Thế lấy xe thằng L mà đi.
L: Uh xe anh đây em lấy mà đi. – Nói rồi thằng L đưa chìa khóa cho cô ta. Cô ta cầm lấy rồi lại ngoảy đít đi ra. Chợt tôi nhận ra điều gì đó, vội kêu…
Tôi: Này khoan đã. Vào đây tôi bảo.
N: Gì nữa? Cô ta quay lại nói.
Tôi: Tôi không để ý, quên mất. Để tôi gọi taxi cho cô đi. Đem hôm rồi ai để cô đi 1 mình. Tôi không yên tâm. Cô lại đây ngồi đi. Tôi gọi xe… – tôi đứng dậy đi lại đẩy cô ta ngồi xuống bàn rồi lôi điện thoại ra gọi…
Tôi: Mà cô sao không về luôn sang lại làm gì, không sợ mọi người thấy lại hiểu nhầm à?
N: Tôi không sang tụi anh nhậu xong ai dọn cho? Có mà bê tha vứt đống đó thì có.
Tôi: Ù ôi, Cô tốt thế. Tôi không nghĩ đến lúc đó luôn. Sao cô đáng yêu thế. Nựng cái coi nào… – Tôi đưa 2 tay ra bẹo má cô ta rồi day day nhẹ…
N: anh làm cái trò gì thế. – Cô ta nghiêng đầu thoát ra rồi đấm tôi 1 cái. Mặt thì đỏ lựng lên. Bối rối cmnr.
L: em hèm… 2 anh chị đi chổ khác đóng phim dùm tôi nhé, tôi hơi khó chịu đấy… – thằng L đánh hắng… cô ta lại đỏ mặt hơn nữa, tôi thì nghệt mặt ra rồi cười trừ. Vô tư quá quên mất có thằng mặt lồn đang ngồi đó. Thấy ngại ngại tôi rót bia ra rồi cụng ly với nó… Có tiếng còi ngoài đường, xe đến rồi. Tôi bảo cô ta ra xe. Cô ta đứng dậy rồi nói
N: Uống thì uống đều coi mà ăn vào nữa chứ không phải uống khan khan đâu đấy. – Rồi lầm lì đi ra xe…
– Em ấy yêu mày cmnr. – Thằng L cười nói với tôi.
– Tao biết. Tao vừa biết… – tôi trầm ngâm hớp ngụm bia xong rồi nói.
– Em ấy thừa nhận với mày hả?
– Không. Nhưng tao biết thế.
– Thế mày định như nào? Tao thấy quá ổn.
– Tính gì mày. Đến đâu hay nấy. Tao cũng đau đầu với cô ta đây. Ngoài cái dữ dằn ra thì tao thấy cô ta cũng không chê điểm nào. Mà cũng vì lo cho tao nên mới dữ với cả ương ngạnh cãi lại tao.
– Mày cũng biết nghĩ à?
– Đm tao có phải tượng đá đâu mà không biết nghĩ. Thằng điên. Thôi chuyện của tao để tao lo. Mà mày có chuyện gì, nói luôn tao nghe…
– Thì tình cảm chứ gì đâu… trục trặc chưa xúc tiến được. Nó thở dài buồn bã trả lời…
– Đến đâu rồi?
– Thì ngày ngày cũng cf trà sữa rồi ăn uống xem phim đủ trò có cả…
– Thế thì tốt chứ buồn đéo gì…
– Nó để ý đứa khác mày ạ. Vẫn đi chơi với tao mà lại thích đứa khác. Tao điên mẹ rồi. Bắt tép nuôi cò. Haiz
– Sao mày biết?
– Thì hồi trưa đi ăn trưa, tao hỏi nó yêu ai chưa, nó bảo nó đang để ý 1 người. Tao hỏi ai mà may mắn vậy nó im lặng không nói gì… mẹ. Tao là khu vui chơi giải trí của nó chắc. Cay thế chứ…
– Mày hình như ngu hơn tao nghĩ thì phải… – tôi cười chăm chú nhìn nó.
– Tự nhiên chửi tao ngu. Thằng lồn.
– Tao nghĩ tao thuộc thành phần ngu về gái nhất giờ nghe mày kể thì tao biết tao mất vị trí đứng đầu rồi. Haha. Tôi cười lớn lên. – Nó trố mắt tỏ vẻ không hiểu.
– Đmm nói chuyện lấp lửng khó chịu bome… nói tao nghe coi… – nó khó chịu nói với tôi.
– Đéo. Để cho thằng ngu như mày tự hiểu ra thì tốt hơn. Tao chỉ nói với mày là cứ bình thường đi, đừng có thay đổi thái độ hay hành xử khác đi là được. Thà không đi cua gái giống như tao luôn chứ đã cua là phải theo đến cùng… đại khái là vậy. Hiểu được không tùy mày. Thôi uống đi…
Rồi 2 thằng uống nói chuyện linh tinh… 1 lúc sau cô ta cũng quay lại luôn, tay cầm ít tài liệu, chắc là để soạn bài. Tay xách 1 cái balo nhỏ nhỏ hình gì chả biết… tôi đoán chắc là áo quần chứ còn gì. Cô ta chiếm nhà tôi đóng làm căn cứ thật rồi chứ không phải đùa. Cô ta đi vào, vẫn mang bộ đồ cả ngày…
Tôi: Sao không tắm bên nhà đã rồi qua? Bọn tôi còn uống đã xong đâu mà vội…
N: Tôi thích tắm bên này. Có sao không? Ý kiến không? – Cô ta trợn mắt lên thách thức tôi.
Tôi: không dám…
L: Mày thua rồi con ạ. Đừng vùng vẫy thêm mà trầy xước… – thằng L đâm chọt tôi… cô ta lườm tôi cái nữa rồi đi lên phòng…
Tôi: Đứng lại đó.
N: Gì? Cô ta quay lại…
Tôi: Trên đó là phòng tôi, cô vào phòng kia đi, chịu khó quét dọn 1 lát là được. Chăn gối có trong tủ đó.
N: Tôi cứ thích ở trên kia đấy. Rồi sao không? – Cô ta câng câng mặt lên.
Tôi: Tôi nhắc lại là phòng tôi đấy. Cô thích thì cứ lên đi. Tối tôi cứ lên ngủ xem cô với tôi ai sợ ai…
L: Thôi mày, nhường cho em đi, muộn rồi ai để em vất vả dọn phòng. – Thằng L chen vào.
Cô ta không nói gì, quay lại phía bếp cầm cái kéo rồi đi thẳng lên phòng mà không thèm nhìn lấy tôi 1 cái nữa. Độ lì đạt đỉnh, tôi lắc đầu ngao ngán. Có lẽ tôi phải có 1 cuộc họp đa phương với bà già tôi để tìm cách thương lượng giải quyết chứ như này có khi tôi phải bỏ nhà đi mất. Nhà tôi mà cô ta lộng hành coi tôi chả ra gì… Rồi 2 thằng cứ uống rồi nói với nhau đủ chuyện, không có gì quan trọng nên tôi tua qua khỏi lan man… Rồi thằng L lại rầu rĩ nói đến chuyện tình cảm. Chắc phê rồi nên nhớ bài lại…
L: Mày phải giúp tao, chứ tao thấy mơ hồ quá. Cần phải làm cho rõ ràng để tao còn dứt điểm nữa chứ… bạn bè mày không giúp tao thì ai giúp. Cái N nó có tình cảm với mày thì mày nói nó sẽ nghe mày, mày nói nó tác động thăm dò em T cho tao với. Mày phải giúp tao, tao chả phải đã hỏi giúp mày cái N dạy trường nào rồi đó… – Nó làm 1 tràng trong khi tôi nháy mắy nó ý bảo im mẹ mồm đi cái đã nhưng mà muộn cmnr…
N: Hóa ra là ông hả? Ông giúp tên quái dị kia chơi khăm tôi hả? – Cô ta lừ lừ từ cầu thang đi xuống từ hồi nào tôi không kịp phát hiện, rồi cô ta tiến lại tra khảo thằng L.
L: Ơ…
N: U ơ cái gì? Ông giải thích hay để tôi gom cả cặp lại tôi xử luôn 1 lần hả?
L: Tại… thằng G nó nhờ anh hỏi dùm, nó bảo có việc gấp. Anh tưởng nó muốn gặp em có chuyện gì thì anh hỏi giúp nó chứ anh có biết gì đâu. Tha cho anh tội anh. Anh vô tội…
N: Ông biết tên quái gở kia làm trò gì với tôi không hả? Bạn ông lắm trò thế nào ông còn không biết còn tiếp tay hả?
L: anh không biết gì thật mà. Đừng bắt tội anh. Mà anh không giúp nó có khi anh chết trước khi bị em xử chứ đùa đâu. Anh trung gian. Anh bị hại… tha cho anh… – thằng L thanh minh…
N: Ông liệu hồn ông đó. Cả 2 luôn. Còn giúp nhau giở trò chết với tôi. Tôi mà chê ông với cái T thì ông xác định đi… – cô ta dọa thằng L. Giờ cả 2 thằng chỉ biết nương tựa vào nhau chứ cô ta đều nắm được điểm yếu của cả 2 nên cô ta trở nên nguy hiểm quá. Im thin thít không dám hó hé…
Tôi: À, thôi cô ngồi xuống đây đã. Tiện đây biết chuyện rồi thì cô xem có giúp gì được thằng L không. Thấy nó cũng tội. Lần đầu cua gái nên gà mờ lắm… – tôi ngoắt cô ta lại rồi nói.
N: anh giỏi thì anh đi mà giúp. Tôi không phá đã là giúp rồi đó. Tôi không bán rẻ bạn bè. Đừng mong. – Cô ta đành hanh nói lại.
Tôi: Tôi khác gì nó chứ. Chưa hề.
N: Cái miệng anh ấy, lẻo mép lắm. Dân lái xe đi đâu không thả thói trăng hoa, mỗi Tỉnh 1 vài bà vợ không chừng.
Tôi: Cô đừng vơ đũa cả nắm, không phải ai cũng thế. Tôi đàng hoàng.
N: Thì tôi nói thế trúng ai người đó nhột à. Gì mà căng thẳng. Thanh minh là thú tội đó…
Tôi: Tôi mà thèm thanh minh. Xờ. Tôi không biết tán gái thật đều có điều vẫn có người tự tiếp cận tôi rồi yêu tôi đó thôi. Ai vậy nhỉ? Ai vậy L mày biết không? – Tôi cười gian manh kháy cô ta đoạn quay sang thằng L lôi kéo.
N: Anh… đừng có mơ. Xì. Tôi thèm vào nói chuyện với anh. Tôi lên soạn bài. – Cô ta đỏ mặt rồi đứng dậy đi lên phòng. Tôi vói theo nói…
Tôi: Để cửa lát tôi lên ngủ chung với nhé. Lâu rồi tôi nhớ hôm đó lắm. Hahahaha
N: Biến thái… tôi giết… rồi cô ta đi nhanh lên luôn…
L: Mày vẫn gan đấy. Vẫn ăn miếng trả miếng chứ có thua hẳn đâu. – Thằng L cười nói tôi.
Tôi: Tất nhiên. Tao không cam. Hy sinh anh dũng còn oai hơn sống bị đàn áp…
L: Lúc cô ta trả treo với trợn mắt nhìn ớn thật đó.
Tôi: Uh…
L: Còn cái lúc mày trêu cô ta đỏ mặt thì lại khác, nhìn đáng yêu vãi…
Tôi: Lý do tao không hoàn toàn ghét với khó chịu với cô ta là ở đó đấy… Nhiều lúc thì đành hanh khó chịu. Nhiều lúc lại nhỏ bé yếu đuối làm tao muốn che chở bảo vệ… cô ta làm tao có cảm giác lạ, cô ta đặc biệt. Còn như nào thì tao không giải thích được…
L: Tao thấy sớm muộn tụi mày cũng 1 cặp. Tụi mày có duyên rồi… vấn đề là thời gian…
Tôi: Tao không quan tâm, cũng không nghĩ đến. Để tự nhiên tới đâu hay nấy… thôi uống đi…
Rồi 2 thằng cò cưa hơn tiếng nữa thì hết. Cũng phê phê cả rồi. Thằng L thì về không chịu ở lại thôi thì tôi để nó về… tôi đóng cửa lại rồi thả bãi chiến trường đó không dọn, Lại ghế bật quạt lên nằm ngủ luôn. Lười vào dọn phòng quá… nằm đến 5h sáng thì vì buồn đái nên phải dậy… thấy trên người được đắp cái chăn. Rõ ràng là chăn của tôi trên phòng mà. Chắc là cô ta đắp cho tôi. Nhưng vậy thì cô ta lấy gì đắp chứ. Không nghĩ nữa. Đi đái đã.
Trên bàn cô ta đã dọn hết từ lúc nào. Có lẽ khi xuống dọn thấy tôi ngủ thì lên lấy chăn đắp cho tôi đây mà… cảm giác ấm áp xuất hiện trong lòng… mỉm cười rồi lên xem thử cô ta thế nào… hé cửa ra thì thấy chỉ còn đèn ngủ. Vậy là cô ta ngủ rồi. Chắc soạn bài xong xuống dọn dẹp rồi tranh thủ ngủ chút để lên lớp… tôi từ từ đi vào, dưới ánh đèn ngủ mờ mờ thấy cô ta nằm ro co lại… nhìn điều hòa thì 21 độ… thế lại chả lạnh. Đồ hâm. Lại gần thì thấy cô ta mang bộ đồ ngủ gì mà vải trơn trơn bóng bóng ấy mọi người, phần áo phía hông hếch lên lộ phàn da thịt đầy đặn mịn màng.
Chậc… chân thì gập co lại thành ra ống quần rút cao lên lộ rõ cặp giò dài mướt mát… thích vãi lồng đều tôi không manh động… nhìn cô ta ngủ đáng yêu quá. Tôi đi xuống tầng lấy chăn lên đắp cho cô ta, nằm ngủ mà khổ sở vậy lại ốm ra đó ai mà chăm cho được… Đắp chăn cho cô ta, thấy động cô ta khẽ cựa mình rồi nằm ngữa bình thường, mặt hơi nghiêng 1 bên, tôi sửa chăn lại cho gọn gàng, rồi ngồi xuống nền, tì cằm lên 2 tay, 2 tay thì kê lên nệm… ngắm cô ta ngủ… cô ta đẹp quá. Hơi thở đều đặn thấy rõ phần ngực phập phồng lên xuống… tôi động lòng cmnr. Giá như cô ta cứ hiền lành dễ thương như lúc ngủ thế này thì dù có ngu tôi cũng nguyện lao vào mà tán cô ta thật chứ chả đùa… ngắm cô ta 1 lúc rồi tôi… ngủ quên luôn…
Không biết ngủ được bao lâu, có lẽ mỏi quá nên tôi bị nghiêng dần rồi bổ sang 1 bên, giật mình từ từ mở mắt ra, nhận ra cả mặt tôi đang up trên đùi cô ta. Chính xác là giữa 2 đùi nhé. Để tôi tả chi tiết cho mọi người nghe này. Đừng linh tinh là được… trước khi tả tôi nói thế này, lúc đó làm gì biết là mặt úp vào đùi đâu, chẳng qua là sau khi nhận ra là đùi thì giờ tôi viết là đùi luôn cho nhanh, mọi người đồng ý chứ. Lêu lêu mọi người nhé.
Cô ta ngồi khép chân lệch 1 bên, người nghiêng dựa vào thành giường, 2 tay kê lên nệm còn đầu thì nghiêng áp má nằm kê lên 2 tay. Hình dung được không mọi người? Đại khái là chiếu theo kiểu ngủ tôi với cô giáo lúc đó rồi tôi phân tích thì 100% là cô giáo ngồi ngắm tôi ngủ. Chắc do tôi đẹp trai. Rồi thì khi tôi ngã đập mặt vào giữa 2 đùi thì cô ta cũng mơ màng rồi tỉnh dậy… À cô ta đã mang đồ công sở rồi nhé. Ai thắc mắc đồ như nào thì tôi tả tiếp. Là quần âu, áo bỏ vào quần. Thế đấy, mọi người tưởng tượng hình dung đi… nhờ ơn trên ban cho tôi cặp đùi lúc đó không có lẽ tôi dập mặt rồi. Cám ơn cặp đùi… Tôi ngước lên, rồi từ từ ngồi dậy, cô ta cũng từ từ mở mắt ra rồi ngại quá ngồi thẳng dậy luôn… tôi nhìn cô ta, cô ta nhìn tôi thẹn thùng…
– Sao lại ngồi đấy? – Tôi hỏi cô ta.
– Tôi… không biết. – Cô ta lí nhí trả lời.
– Haizz… nhìn lén tôi ngủ thì nhận đi. Còn giả vờ…
…
– Cô dậy hồi nào đấy?
– Cũng khá lâu… tôi nấu đồ ăn sáng rồi lên gọi anh dậy mà thấy anh ngủ ngon quá nên…
– Nên ngồi lén nhìn tôi ngủ chứ gì?
– Ơ…
– Đúng không?
– Ơ… dạ… à không… không phải… – cô ta đỏ mặt… cô ta dạ cơ đấy. Ngoan thế không biết. Như trẻ con làm gì có lỗi bị phát hiện ấy…
– Thế ngắm đủ chưa?
– Sao ạ? – Cô ta tròn mắt.
– Tôi hỏi ngắm tôi đủ chưa?
– Híc. Được có 1 lúc à… rồi tôi lại ngủ quên mất.
– 1 Lúc thôi hả? Thế cô định đòi bao nhiêu nữa?
– Ơ… không… cô ta đỏ mặt cúi xuống…
– Đẹp trai không?
– Gì… gì cơ???
– Thấy tôi đẹp trai không? Ngắm mà không nhận xét hả? – Tôi hỏi dồn trêu cô ta…
– Ơ… dạ… có… – chắc thẹn quá mà. Dể thương thế…
– Hahaha… đồ hâm. Còn ngồi đó à. Xuống dưới đi. Tôi vệ sinh xong tôi xuống.
Tôi cười vang rồi tay véo mũi cô ta xong đứng dậy vào nhà vệ sinh… nghĩ nếu lúc nãy mà không cứng mà trêu cô ta chắc tôi cũng ngại chết. Vì tôi ngắm cô ta trước còn gì… với xong xuống dưới, cô ta nấu đang bày đồ ăn sáng. Ăn bún đấy mọi người. Đảm đang thế. Lúc nào cũng thế không phải hay à.
– Anh vào ăn… vẫn còn nóng chưa nguội. – Cô ta ngại hay sao không dám nhìn tôi.
– Ờ… – rồi tôi lại kéo ghế ngồi xuống. Cô ta cũng ngồi ăn cùng luôn… im lặng không nói gì chỉ lặng lẽ ăn… kiểu ăn nhìn cũng ghét. Ăn thì thỏ thẻ, tay thì vén tóc khép khép…
– Lát tôi đưa tiền đi chợ… – tôi lên tiếng… vẫn cắm cúi ăn.
– Lát tôi lên lớp rồi…
– Đầu đất. Là tôi đưa tiền cho cô rồi sau này còn đi chợ. Chứ ai bắt cô đi bây giờ.
– À, tôi tưởng… mà thôi không cần. Tôi có tiền mà. Anh đưa tôi không lấy đâu.
– Không lấy thì từ nay đừng có bày ra mà nấu ăn ở đây… – tôi dứt khoát với cô ta.
– Thì tôi thấy có quan trọng đâu. Đường nào tôi cũng ăn đó thôi. Anh suy nghĩ làm gì.
– Vậy cô về nhà cô mà nấu. Lát tôi đem bếp với nồi cơm đi bán…
– Anh khùng hả? Tự dưng…
– Tôi nói rồi đó. Không phải muốn gì làm nấy đâu. Mà cô cũng hạn chế ở đây đi. Tôi không muôn mọi người hiểu nhầm, nhất là mẹ tôi. Cô đừng có nói linh tinh với mẹ tôi tôi không thích.
– Tôi có nói gì đâu… với cả mẹ anh cho tôi sang đây mà. Tôi mà trái ý mẹ anh lại giận tôi sợ…
– Sợ không cho cô yêu tôi hả?
– Anh… tầm bậy… – cô ta đỏ mặt chống chế…
– Lại còn không phải… – tôi cười mỉm… bắt được điểm yếu rồi. Từ nay mà cứng đầu tôi lôi chuyện cô ta yêu tôi ra là cun cút ngoan ngoãn ngay. Tôi cũng ranh lắm chứ bộ…
– Mà tối qua anh lên phòng lúc nào thế?
– Không biết, sáng thức dậy đã thấy nằm trên đùi cô rồi. Cô khiêng tôi lên hả? Nhớ tôi đến thế cơ à? – Tôi cà khịa…
– Anh không biết ngượng mồm à? Ai nhớ ai xem lại coi. Tinh tướng. Đêm hôm mò lên phòng người ta định giở trò.
– Phòng ai? Đừng có lộng ngôn. Tôi nói cho mà biết, từ nay cô ngủ đâu tôi không quan tâm, còn phòng tôi tôi cứ lên ngủ. Cô mà mò lên đó tôi làm gì đừng có kêu…
– Kệ anh. Từ nay là phòng tôi. – Cô ta cãi bướng… tôi không thèm đôi co nữa…
– Tự dưng lấy chăn xuống cho họ còn mình thì nằm co ro. Đúng là hâm… – tôi chuyển chủ đề không tranh phòng ốc nữa…
– Tự dưng đi ngủ ngồi. Hâm không vừa… – cô ta trả treo.
– Hời, tự dưng có người ngồi ngủ theo… hâm nặng…
– Đồ… lắm mồm… – cô ta cứng họng không nói được gì nữa, bị tôi lật mặt nên ngại quá đây mà. Đáng đời. Mà tôi nữa, cứ thích đấu đá với cô ta, không biết từ bao giờ tôi lại có hứng thú này… sau này ra sao thì không biết.
– Trong nhà có đàn ông con trai mà đi ngủ không khóa cửa phòng lại, cô không sợ tôi làm gì cô à? Hay tính gài tôi vào bẫy đấy…
– Tôi dám ngủ lại đây thì anh phải biết là tôi không sợ chứ. Anh dám làm gì tôi. Tôi mách mẹ anh luôn… – cô ta lôi mẹ tôi ra dọa.
– Thì tôi chả đã làm gì cô rồi còn gì. Ăn mang hớ hênh…
– Anh dám… đỏ mặt nữa rồi…
– Gì mà không dám. Tôi bình thường, tâm sinh lí ổn định. Cô lại hớ hênh khiếu khích hở trên lòi dưới tôi không làm gì mới lạ…
– Anh thôi linh tinh đi không?
– Tối nay tiếp nhá… – tôi làm mặt đểu nói với cô ta…
– Biến thái… anh cút đi.
– Hahaha. – Tôi cười sung sướng. Trêu cô ta từ sáng vui thật…
– Còn cười. Người đâu thiếu đứng đắn… – thôi không cười nữa, rồi cũng ăn xong. Cô ta dọn xong rồi rửa, rồi đi lại nói.
– Giờ anh chở tôi đi đánh chìa khóa xong chở tôi qua trường luôn. Sắp đến giờ rồi.
– Cô tự mà đi. Tôi còn mệt.
– Vậy tôi nhờ mẹ anh cũng được…
– Được rồi… tôi xin. Cô nhiễu sự quá đấy…
– Vậy mới trị được anh. Cô ta cười tít mắt… – rồi cô ta lên phòng lấy giáo án xong tôi chở cô ta ra làm chìa khóa sau đó chở qua trường. Trên đường đi cả 2 im lặng không nói gì, thấy có ổ gà tôi liền lao nhanh vào cho xóc rồi phanh gấp lại… cô ta chúi người 2 tay giữ chặt hông tôi.
– Đường sá gì chán thế… – tôi giả vờ kêu.
– Giở trò còn bày đặt. – Cô ta nói rồi đánh nhẹ trên lưng tôi…
– Trò gì… đường xấu thật chứ bộ…
– Muốn tôi ôm thì nói không cần làm thế, cái xe có tội tình gì. Thần kinh… – nói rồi tay lại đặt hờ nơi hông tôi…
– Cô biết điều đấy. Tôi đâu phải xe ôm mà cô ngồi như khúc tượng. Thà tôi đi chở lợn thuê còn hơn…
– Lắm chuyện. Đi đi…
Rồi cứ thế đi, lát sau cũng tới nơi, đang giờ ra chơi 15’, tụi học sinh tụ tập uống nước quán đối diện cổng trường trông thấy hú hét nhắng cả lên. Lũ quỷ. Ồn ào thế cơ chứ… cô ta thẹn đỏ mặt không dám làm gì… tụi học sinh thì liên mồm không ngớt…
– Người yêu cô N tụi mày ơi…
– Anh đẹp trai tụi mày ơi…
– Anh hoa hồng tụi mày ơi…
– Ra mắt đi cô ơi… hú hú hú.
– Đẹp đôi lắm cô ơi…
– Ôi ngưỡng mộ thế…
Hàng chục cái mồm bô bô tôi lắc đầu ngao ngán với tụi nó. Cô ta thì ngại không làm được gì. Chợt tôi có ý nghĩ trêu cô ta, tôi ngoắc cô ta rồi nói.
– Ghé sát lại tôi bảo…
– Gì ạ? – Cô ta tiến lại gần… tôi đưa tay lên tháo mũ bảo hiểm cho cô ta, đoạn đưa tay vuốt tóc lại, cô ta thoáng giật mình đỏ mặt không nghĩ tôi sẽ làm thế. Rồi tôi cười quay sang lũ quỷ sứ kia nói to.
– Cuối tháng bọn tôi cưới nhau, mấy em đến dự cho vui nha…
– Hoan hô… hay quá, bọn em sẽ đến… cả lũ hò hét…
– Đêm qua cô giáo mệt ngủ không được nhiều mấy đứa không được quấy cô giáo nghe không?
– Hahhha… cô giáo thích nhé… sắp cưới mà giấu… cô giáo xấu tính… cô giáo làm gì không ngủ… cô giáo làm gì mà mệt… v… vv… – nhiều cái mồm quá tôi không nhớ hết. Nhao nhao như lợn đói đòi ăn…
– Giờ tôi về đi in thiệp cưới. Chào mọi người nhé…
– Chào anh đẹp trai… chào anh hoa hồng… hôm nay anh bảnh thế… – đại loại mấy câu chào đáp lại tôi… cô ta thì đứng im như trời trồng. Tôi quay lại cô ta.
– Cô vào đi, tôi về ngủ. Vẫn còn mệt mệt…
– Đồ quỷ, anh làm gì vậy. Anh giết tôi à… – cô ta đánh nhẹ tôi, mặt thì đỏ cả lên…
– Haha. Đánh dấu lãnh thổ. Cho cô khỏi lấy chồng…
– Đồ quỷ. Về anh chết với tôi…
– Thôi cô vào đi để tôi về… – rồi cô ta đi vào, tôi nhìn theo 1 lúc ngắm… cặp mông cô ta rồi cũng về, bỏ lại sau lưng lũ học trò vẫn đang nhao nhau ồn ào…