Đang đi ra gần tới nhà xe thì có tn…
– Sao a lại đi ra rồi? tn của ẻm Hạnh..
– Anh về…
– Anh về trưa ai chở em về?
– Anh đợi quán cf hôm qua.. rồi đút máy vào túi dắt xe về… ra quán cf gần trường ngồi.. khổ, làm gì cho đến trưa đây biết.. gọi ly cf lôi máy ra chơi game chứ biếtt làm sao giờ… tầm khoảng 15 phút thì ẻm H gọi…
– Đang học gọi a gì đấy?
– Em xin về rồi nè…
– Bó tay, thế đang ở đâu?
– Em sắp đến quán rồi, em đi bộ à, cũng gần..
– Ừa… rồi tôi tắt máy.. thường những lúc tôi bực mình thì ko thích có ng đến gần… nhưng lâu lắm rồi, có lẽ tôi ko có bực ai hết thì phải… với lại cũng đc thời gian khá dài khi nào cũng có ng con gái hỏi han vs tìm đến vs tôi, nên có lẽ tôi thấy vs ẻm H lúc này cũng quá bt, ko còn tỏ ra khó chịu nữa… chỉ có điều vẫn ko hiểu đc lý do 1 ng khó gần vs cả rất nhiều vệ tinh vây quanh mà lại thân mật quá vs tôi.. trong khi chỉ ms biết nhau đc 1 ngày… dồng ý là tôi cũng có chút gọi là lãng tử của cái trường này, nhưng đâu phải mọi đối tượng đều hướng đến đâu…ng thì có ng này ng kia, mỗi ng 1 sở thích vs tiêu chuẩn mẫu ng lý tưởng riêng… tại sao lại luôn là tôi,,, mà trong khi cái tiếng đào hoa của tôi cũng ko có ít… còn con gái thì lại ghen cực độ, ko muốn chia sẻ vs ai… tại sao lại lao vào 1 cách vô lý khó hiểu??? hay họ xem tôi như món đồ để dành giật… fuck, chắc tôi đấm chết đứa nào có cái ý xem tôi là món đồ sở hữu dành giật quá.. nghĩ vẩn vơ ẻm đến khi nào ko hay…
– Ngồi chỗ gì mà khó tìm thấy ớn à…
– Uh… mà sao ko học?
– Thì đang học đó à, nhưng nhìn ra thấy a nên hỏi..
– Tò mò..
– Tại a về ko có ai chở em về chớ bộ…
– Nghe đồn em nhiều ng sẵn sang có mặt mọi lúc mọi nơi mà…
– Em ko thích bọn họ… ẻm xị mặt
– Sao ko coi a như bọn họ luôn.. em ko thấy em phiền a à??? Tôi vẫn ns nhẹ nhàng..
– Ai bảo anh khác bọn họ lz…
– Khác? Khác như nào?
– Bọn họ luôn đeo đuổi em, luôn để ý đến em… còn anh thì ko như thế…
– Anh sao???
– Anh phớt lờ em… em ghét..
– Trẻ con…
– Sao kêu em trẻ con… ?
– Em chưa nghe tiếng về anh hả???
– Hôm qua về mấy đứa có kể cho em đó…
– Nghe rồi mà vẫn ko sợ à???
– Em thấy có giống lời kể đâu.. Ơ sao a lại cười??? ẻm hỏi khi thấy tôi cười sau khi nghe câu ns của ẻm…
– Có phải tụi nó bảo anh đi đâu cũng có gái theo ko???
– Thì cũng đại loại thế, tụi nó kêu anh đào hoa nhiều gái theo…
– Thế ko phải em đang theo a đó sao??
– Ờ ha… Ơ ko phải… ẻm thanh minh..
– Đồ ngốc… giả vờ phớt lờ ko để ý em là chiến thuật của a đấy… chắc chắn 1 ng nổi bật luôn đc nhiều ng để ý như em sẽ xem việc ng khác theo đuổi mình là hiển nhiên, nên khi a chỉ quan tâm đến bạn em mà ko đếm xỉa gì đến em em sẽ cảm thấy như bị tổn thương dẫn đến khó chịu.. vô hình dung cảm xúc em sẽ thay đổi mặc dù theo tất yếu em sẽ ko thèm để ý a là ai nếu như a chủ động tìm đến em.. ko phải a đã thành công khi buộc em phải để ý đến anh đó sao??? Con bé ngốc này..
– Anh… là anh cố tình hả???
– Tất nhiên rồi, con bé này…. Hì…
– Thế tại sao anh lại ns ra với em, a ko sợ em giận anh á?
– Anh lại quá mong nó xảy ra nữa ấy chứ… hì..
– Hì, đừng có lừa em, anh định làm em giận anh để em bỏ đi đúng ko? Còn lâu… em biết tỏng..
– Khổ, bị dắt mũi mà cũng ko biết.. ns cho mà biết mà tránh còn cố chấp, chịu em luôn…
– Hứ… anh mà có ý đồ thì đã ko ns vs e như thế rồi.. lừa đc em chắc…
– Thì lừa đc đó rồi còn gì..
– Còn lâu.. xí… ko ns vs a nữa, em gọi đồ uống.. ghét mặt..
– Uh… em nên ghét a đi… ns rồi châm điếu thuốc…
– Em ngồi làm gì làm im lặng để a chơi, lèo nhèo là đi bộ về đấy nghe rõ chưa…
– biết dồi… ẻm chu môi trông rõ dễ thương…
Thế rồi ẻm ngồi yên đó, nhìn quanh nhìn quất, nhìn lui ngó tới, lâu lâu có để ý quan sát tôi… tôi thì chơi game, cũng ko để ý gì xung quanh hết… cũng kể ẻm làm gì thì làm… lúc này tôi lại ko muốn ns chuyện nữa… cứ chơi game rồi lâu lâu làm điếu thuốc, làm ngụm cf… cứ thế ko ai ns vs ai điều gì cả… chơi chán ròi ko chơi nữa, ngồi gác chân lên ghế duỗi thẳng. khoanh tay trc ngực nhìn ngắm xung quanh bâng quơ… nhìn thì cứ nhìn thế chứ ko biết nhìn gì, trong đầu nghĩ gì cũng ko biết nữa….
– Anh… ẻm gọi tôi..
– Hử?
– Anh đang nghĩ gì zạ?
– Ờ… anh nghĩ tại sao em lại ở đây thôi…
– Thì em đợi a chở em về…
– Ý anh là tại sao em vs a lại thân mật như này nè… đồ ngốc..
– À… cái này thì… em cũng ko rõ nữa… ẻm vừa nói tay vừa xoay xoay li sinh tố..
– Hồi nào giờ em toàn bị các bạn nam theo đuổi quấy rầy em,, từ hồi cấp III à, vào đây học cũng thế… có bạn còn bị ng khác kiếm chuyện vì cứ theo em… thành ra em ko có ng bạn nào là con trai hết… ko hiểu sao gặp anh em lại có ấn tượng khó ns lắm… chắc tại vì a ko có để ý đến em, nên em tò mò…
– Uh.. anh hiểu rồi… rồi tôi lại hút thuốc..
– Nhìn anh có gì đó lôi cuốn lắm ấy,a biết ko???
– Anh biết… hì..
– Xì.. kiêu căng..
– Có cơ sở mà..
Rồi nói vs nhau ba cái chuện tào lao đâu đâu.. hỏi han nhau ít về cá nhân, quê quán của nhau.. ẻm người Quảng Nam… mà nghe giọng cung nhẹ ko có nặng à, chắc vào lâu rồi nên đỡ.. ẻm kể nhà em có điều kiện lắm.. nhưng ẻm sống cũng bt ko phô trương… tính học thì học thế thôi chứ cũng ko định hướng đc công việc.. bó tay..mà tôi cũng thế chứ ó khác gì đâu, học chứ ko nghĩ sau này sẽ làm gì… nói chuyện vu vơ vậy rồi tôi kêu để chở ẻm về, ẻm rủ đi ăn nhưng tôi lười… nên đành để tôi chở về chứ ko có mè nheo đc vs tôi.. xong tôi về phòng.. cũng chán ko biết làm gì.. xóm trọ thì mấy ng ngày xưa ko còn ai hết nữa, toàn ng mới.. tôi cũng giữ quan hệ xã giao chứ cũng ko thân thích với ai.. nhắn tin mấy thằng mang sách vở tôi về dùm.. xong chán chán kè mấy thằng bạn đi nhậu… vừa nhậu lâu lâu ẻm có nt, nhắn qua lại vài tin rồi thôi.. nhậu xong về phòng ngủ.. cứ thế mấy ngày sau vẫn sinh hoạt bình thường… đi học.. ẻm H vẫn hay lên lớp tìm gặp tôi.. có hôm còn đem cả hộp xôi sườn nướng cho tôi nữa… ngại vãi.. rồi thì cf uống nc vs nhau nhiều hơn.. ẻm quấn quýt tôi lắm.. ẻm thường đi vs tôi nên nhiều thanh niên ko còn thấy lân la tìm đến ẻm nữa.. chắc biết tiếng tôi, tụi nó nghĩ đã đi với tôi trc sau gì chả thuộc về tôi nên rút lui hết.. tôi vẫn chưa ns ch lại vs nhỏ Hà… 1 ngày, lúc tan trường ẻm lên lớp tôi rủ tôi về cùng… 2 đứa đang đi bộ ra nhà xe thì nhỏ Hà ngáng đường bọn tôi lại…
– Cậu… tôi muốn gặp cậu 1 lúc…
– Có gì ko?
– Mình đi đâu ns ch..
– Ns đây đi…
– Mình đi nơi khác đi…
– Tôi còn đi vs em H,,,
– Em đợi đc mà… cái H ns…
– Uh thế em ra quán ngồi đợi a… lát a ra… thế rồi ẻm đi trc..
– Sao, có ch gì cậu ns đi…
– Cậu theo mình… ns rồi nhỏ đi trc… tôi đi theo… nhỏ đến ghế đá ngồi… dưới bóng cây nên rất mát mẻ.. tôi lại ngồi cạnh… 2 đứa ngồi im lặng 1 lúc…
– Cậu… cặp với bé đó thật à?
– Tôi k có nghĩa vụ trả lời..
– Tôi… xin lỗi… nhỏ lí nhí…
– Về chuyện gì???
– Vì lôi chuyện củ ra nói với cậu, làm cậu khó chịu..
– Biết thế thì từ nay đừng có thế nữa, tôi ko thích…
– Nhưng… nhìn cậu thế này… tôi cũng khó chịu…
– Tôi làm sao???
– Cậu suốt ngày cô này cô kia…
– Cuộc sống của tôi bây giờ là như thế… cậu đừng can thiệp…
– Tôi cũng muốn thế… nhưng… tôi ko làm đc..
– Lý do?
– Tôi… tôi cũng thích cậu… tôi cũng là con gái… tôi cũng như những ng con gái khác… tôi….
– Cậu đừng ns nữa… tôi biết lâu rồi… đưa tay lên chặn miệng nhỏ lại…
– Cậu…
– Vì cậu là bạn tôi… nên tôi ko thể.. vì cậu thân vs Thu nên càng ko thể… vì tôi quá trăng hoa nên lại càng ko thể… ko thể thêm 1 ng lại phải dằn vặt vì tôi, lại phải đau vì tôi…Thu là đủ rồi…
– Thế những ng con gái khác… tại sao cậu lại đến vs họ???
– Giờ sẽ ko có ai hết…
– Cô bé kia???
– Cũng ko…
– Híc… tôi muốn im lặng, muốn chôn dấu tình cảm vs cậu, muốn khép lại hết tất cả,… nhưng mỗi lần quyết tâm lại thấy cậu vui vẻ bên ng này ng kia… chứng kiến hằng ngày cậu đi vs họ tôi đau, tôi buồn… đáng trách là tôi lại ko thể ghét hay căm hận cậu… vì tôi vs cậu chỉ là bạn bè, có là gì của nhau đâu… tôi định giấu diếm ko ns cho cậu biết… nhưng… dù sao cũng năm cuối cùng gần nhau rồi… chỉ là muốn trải lòng 1 lần cho nhẹ nhõm… híc…
– Thì tôi ns là tôi biết lâu rồi còn gì.. cậu ngốc.. nói ra rồi từ mai lại ngại ko dám gặp tôi cho mà xem…
– Ko có đâu.. thời gian còn lại có bao nhiêu đâu, gặp nhau đc ngày nào phải trân trọng chứ…
– Hì… uhm… vậy thì cứ vậy nhé… là bạn ha.. xí xóa hết, ko thèm lẫy cậu nũa… hì..
– Cậu dám lẫy tôi hả??? nhỏ dứ dứ nắm đấm..
– Có đâu, ko lẫy nè… ôi cô bạn của tôi… đưa tay béo má nhỏ..
– Á.. đấm cậu chết.. dám làm thế vs tôi… nhỏ chồm tới đấm tôi,..
– Thôi.. tha cho tôi.. xin lỗi hihi…
– Tạm tha cho đó… xì…
– Giờ thì về nào.. nhỏ kia còn đợi mình…
– Cậu… lo lắng cho bé đó quá ha…
– Coi kìa… tôi đối xử như em gái thôi… từ nay phải để ý hơn tới cô bạn này ms đc.. ghen nữa, chịu cậu luôn..
– Đi thôi.. hihi… nhỏ khoác tay tôi đi giữa sân trường… 1 mối quan hệ mới tốt đẹp lại bắt đầu… bạn bè.. đúng nghĩa bạn bè.. tình cảm đã khép lại, ko còn chỗ cho đau khổ buồn bã chờ đợi chen chân vào nữa.. cám ơn cậu đã từng dành tình cảm cho tôi.. vậy nhé.. cô bạn thân !!!