Phần 71
Giải quyết xong với nhỏ Hà… chạy ra quán với ẻm H… dựng xe xong đi vào, tìm quanh, thấy ẻm đang ngồi 1 góc, bên cạnh có 2 thanh niên đứng trêu ghẹo ngả ngớn với ẻm… nhìn thái độ ẻm cũng rất gay gắt… thấy ẻm đang đòi lại cái gì nơi tụi nó… tôi đi lại phía đó…
– Em đợi anh lâu chưa? Không thèm quan tâm đến 2 thằng đó, tôi kéo ghế ra ngồi… ẻm thấy tôi mừng ra mặt không còn lo lắng nữa…
– Dạ 1 lúc thôi anh…
– Thì ra vì người thằng này mà em không chấp nhận anh đúng không Hạnh?? 1 Thằng tỏ vẻ khó chịu nói với ẻm rồi nhìn sang tôi, tay thấy đang cầm điện thoại của ẻm… chắc là nó cướp từ trên tay ẻm…
– Ủa, ai đây em? Tôi vẫn tỏ ra bình thường nhẹ nhàng…
– Dạ… bạn học cùng khoa với em…
– À… tôi vẫn bình thản… lấy thuốc ra chăm hút…
– Đây là thằng nào? Anh hỏi em không trả lời anh hả??? Thằng kia nóng đỏ cả mặt quát ẻm… còn thằng còn lại thì níu níu nó như kiểu can bảo đừng…
– Ê, thanh niên… anh hỏi chú cái…
– Mày muốn hỏi gì? Thằng đó bật lại ngay…
– Chú em là gì với Hạnh đây??
– Tao là người yêu em Hạnh, sao không? Mày muốn gì???
– Ô… anh lại đéo tin 1 tí nào… tôi cười khẩy rồi làm hơi thuốc…
– Tao không cần mày tin… thằng kia vẫn sửng cồ lên với tôi… ẻm thì từ khi tôi đến nên nhìn yên tâm hẳn ra… không còn lo lắng nũa, ẻm xích ghế lại sát bên tôi… nhìn nó như muốn chơi tôi lắm, nhưng có lẽ thấy tôi vừa to con vừa cứng miệng nên chưa dám manh động…
– Chú có dám ngồi xuống nói chuyện với anh không??? Tôi đổi thái độ nghiêm mặt lại…
– Được thôi, mày nói đi… trước sau gì em H cũng yeu tao thôi… nó chần chừ 1 lúc rồi cũng kéo ghế ngồi xuống…
– Đấy, cơ hội để chú làm 1 thằng đàn ông đấy, chú đang nắm lấy rất tốt…
– Ý mày là sao?
– Em có phải người yêu nó không?? Tôi quay sang hỏi ẻm… ẻm lắc đầu nguầy nguậy, …
– Chú biết vì sao em nó không thích chú không??? Để anh nói cho chú nghe… thứ nhất là thái độ hành xử của chú… nếu như chú cứ giả vờ ân cần như anh có thể em nó còn có chút suy nghĩ… thứ 2 chú em chưa tạo được cho em nó cảm giác an toàn… bằng chứng là em nó rất không thích và thậm chí sợ sệt khi gặp chú… thử hỏi chú có cơ hội nào để chinh phục em nó không? Chú đã mất điểm quá lớn từ những bước đi ban đầu… chú hiểu không??
– Tao không cần mày dạy đời…
– Thứ 3… là chú đéo tôn trọng người lớn… người lớn mà chú xem không ra gì thì em nó liệu có được chú yêu thương chăm sóc không? Hay được đôi ba ngày chán rồi lại lôi em nó ra sỉ vả chì chiết??? Và cái thứ 4, chú là 1 thằng đéo có bản lĩnh… đàn ông con trai theo đuổi con gái không phải bằng lời nói mà là hành động… chỉ 1 đôi lần khớc từ mà chú đã giở thói côn đồ hung hăng với con gái nói chung và với người chú đang theo đuổi nói riêng… chú hành xử như theo tính cách rất đàn bà đấy…
– Mày…
– Nếu chú thấm những lời anh nói, thì thay đổi lại con người chú đi… có thể em nó sẽ có cái nhìn khác về chú… hoặc không phải em nó thì cũng sẽ là 1 người con gái khác nhận ra được điều đó… còn nếu chú không phục, thì anh là G, lớp xxx khoa yyy… từ giờ đến trưa ngày mai là thời gian chú có thể tìm hiểu xem anh là thằng như nào sau đó chú muốn làm gì thì làm, anh chờ chú… chứ thực sự ngay lúc này đây, xin lỗi anh nói chú đừng tự ái, không có 1 tí hi vọng nào cho chú để chú ăn được anh… anh biết trong đầu chú giờ đang muốn gì… nhưng thôi, nhịn đi, mai gặp ha, ok? Tôi nói chậm rãi tưng từ từng từ cho nó thấm, mặt nó đỏ bừng lên rồi tái lại… có vẻ tức tối không kiềm chế nổi, nhưng tôi chắc nó không dám làm gì lúc này đâu… nó vùng vằng đứng dậy, bỏ điện thoại ẻm lại…
– Về… nó ngoắt thằng bạn nó về, thằng kia nhìn lại tôi với ánh mắt gì đó tôi chưa phân tích được nhưng căm ghét tôi thì không phải… tôi chắc chắn thế… haiz, tự dưng gặp ba cái chuyện chả đâu vào đâu…
– Sao không gọi cho anh sớm… tôi quay sang ẻm nạt…
– Em gọi nhưng nó giật điện thoại em á…
– Uh anh cũng đoán thế…
– Anh… anh gan thật đó… hihi… ẻm vừa nói vừa cười tít mắt, lay lay cánh tay tôi…
– Thôi nào, anh sợ tè ra quần rồi nè…
– Không tin…
– Xem không???
– Gớm… anh đùa nhây…
– Thế thì tránh xa anh ra, ai bảo emm gần đâu…
– Hừ… kiếm cớ nhanh lắm… đừng gài em…
– Anh chở về…
– Dạ, mà này có chuyện gì hả anh, em thấy chị ấy nghiêm trọng quá…
– Con nhóc này tò mò lắm chuyện quá đi…
– Xì, anh hơn em có 1 tuổi thôi á… cứ kêu em nhóc hoài…
– Có về không thì bảo…
– Thì về… mặt ẻm bí xị… thủng thẳng xách đồ lên rồi lẻo đẻo đi theo tôi… ra tới đán glui hui lùi x era thì nghe tiếng hét…
– Là nó…!
Quay lại nhìn thì thấy 2 thằng lúc nãy với 3 thằng nữa kẹp 2 xe đi tới chỉ trỏ… bố khỉ, ăn cứt rồi… 1 mình thì sao chả được, giờ lấn cấn ẻm H nữa… chuyến này mệt rồi… nghe không ổn chút nào… vẫn bình tỉnh chống chân chống xe xuống, kéo ẻm H ra đứng sau lưng rồi đợi xem tụi nó muốn gì… tụi nó xuống xe, thằng kia hung hổ lao vào…
– Giờ mày sao? Mày nghĩ tao dễ thua như thế hả???
– Địt mẹ thằng ngu, cút ra… 1 thằng phía sau tát 1 phát vào sau đầu thằng hồi nãy… tôi cũng hơi bất ngờ chưa định hình được chuyện gì, thằng kia lột mũ ra, tiếm tới rồi cú xuống…
– Em chào anh… tôi không nhận ra là ai cả, chỉ thấy quen nhưng chịu không nhớ gặp ở đâu và vì sao nó lại chào tôi…
– Cậu là ai?? Tôi hỏi…
– Dạ em là quân của anh Tuấn trọc…
– À… ra vậy… thở phào nhẹ nhõm, vậy là yên chuyện rồi… thật ra thì không ngại lắm, chỉ là vướng phải con gái chứ những chuyện như này nếu 1 mình thì tôi không có sợ, thua thế thì chạy ai cười đâu, chỉ là có con gái thìlàm sao mà bỏ chạy được… bách nhục…
– Mày thiếu người gây sự hả thằng kia??? Đĩ mẹ mày xin lỗi anh G nhanh… nó nhìn sang thằng kia chửi… thằng kia tái mặt, không ngờ người nó kéo đến lại biết tôi… nhưng cũng may cho nó, nếu là đứa khác đến thì sau chuyện xảy ra nó không sống nổi với tôi là chắc chắn… thằng kia khúm núm khép nép lại lí nhí xl tôi…
– Chú mày tự đánh mất cơ hội anh cho chú mày, nên có ra làm sao thì đừng trách móc gì anh nhé… rồi tôi quay sang đàn em của lão Tuấn trọc…
– Không ngờ là người của lão đại, anh tưởng bọn nào…
– Dạ tụi em cũng không biết là anh, anh thông cảm, để em xử lí nó vì dám gây chuyện với anh…
– Tùy mấy chú, loại như nó anh không để tâm… thôi anh về… còn mày, kể lại sự việc có 1 lời gian dối tao kêu tụi nó cắt lưỡi mày đấy… nói rồi kêu ẻm lên xe rồi về… thằng kia mặt cắt không ra giọt máu… mấy đứa đàn em lão Tuấn chào tôi…
Về mối quan hệ này thì giải thích với mọi người thế này… cũng là cái duyên… hồi đang yêu Nhỏ, đi chơi rồi chở Nhỏ về, mấy thằng bạn rủ sang bên quận 1 nhậu, trên đường chạy qua đến Hàng Xanh thì lão Tuấn chạy đâu về làm 1 quả bo cua bị bể cua, đâm vào xe 1 người đi đường, người kia mya không sao nhưng lão bị đập mặt vào đâu đó bất tỉnh… người đi đường thấy máu me gớm quá không ái giúp, tôi dừng xe đỡ lão lên rồi nhờ 1 người ngồi sau giữ lão chở đi cấp cứu, lão chảy máu nhiều nên mất máu, vừa hay tôi cùng nhóm máu nên tôi cho luôn… sau đó lấy điện thoại lão gọi người đến, bọn đàn em lão đến… khi lão tỉnh dậy hồi phục thì tìm tôi cám ơn… hóa ra lão có quán cầm đồ gần trường tôi… về sau lão hay gọi tôi đi nhậu, anh em chơi với nhau thân thiết… lão rủ tôi về làm chung với lão mấy lần vì thấy tôi cũng có chút lì với cả ngang tính nhưng tôi không muốn… lão mang ơn tôi nên căn dặn bọn đàn em thấy tôi như thấy lão… nên tụi đàn em tôn trọng tôi lắm… dây mơ rễ má là vậy… nói chung trong chuyện này tôi cũng thuận lợi nên không có gì to tát xảy ra… chở ẻm về, ẻm ngồi sau ôm lấy tôi, đưa tay gỡ tay ẻm ra… rồi im lặng không nói gì… về đến phòng ẻm, ẻm mời tôi vào phòng chơi… uh thì vào chút ròoi về đi ăn cũng được…
– Híc, nãy đông người em sợ quá…
– Uh, chuyện qua rồi, không sao đâu…
– Em lo cho anh…
– Con nhóc này, em mới là người đáng lo ấy… nếu không có em thì dễ cho anh rồi…
– May mà anh gặp người quen chứ không thì… híc…
– Thì càng chết với anh thôi… em chưa biết hết về anh đâu, anh xấu lắm đó… hì…
– Em không tin… anh lo lắng cho em như vậy, quan tâm em như vậy, không thể là người xấu được…
– Đã nói là ý đồ của anh rồi mà, em bị anh dụ mà không biết đó…
– Nói với anh chán lắm, toàn làm cụt hứng…
– Uh, con người anh khô khan chán quá nhỉ… hì…
– Chỉ là lời nói thôi, còn hành động anh thì không như thế…
– Hành động anh làm sao???
– Không thể khiến người khác không yêu được… giọng ẻm nói tự nhiên trở nên dịu dàng…
– Đồ trẻ con…
– Sao anh cứ mãi bảo em là trẻ con… em lớn rồi mà…
– Nhưng đối với anh em vẫn là trẻ con thôi… em bỏ cái suy nghĩ của em về anh đi, không nên…
– Sau bao chuyện xảy ra, sau mọi thứ anh làm cho em sao em lại thôi nghĩ về anh được… híc… ẻm buồn xụ mặt…
– Có lẽ cái cảm giác của em là đang có chút ngưỡng mộ, cảm kích vì những gì anh đã làm cho em thôi… đừng nghĩ nhiều… yêu đương không đơn giản như em nghĩ đâu… em chưa yêu bao giờ sao em biết được…
– Em yêu rồi mà… em đang yêu… ’
– Em này, người con gái hồi nãy em gặp ấy, anh đã từ chối cậu ấy đấy… em thấy không?? Cũng xinh đẹp, cũng điều kiện, cũng ngoan ngoãn… nhưng với anh bây giờ không thể có được 1 lời hứa hẹn khi anh cảm thấy mình chưa đủ chính chắn, nên em đừng như thế, anh hiểu hết… em đừng làm anh bực anh không gặp em nữa đâu đó…
…
– Lâu nay anh chơi đùa cũng nhiều rồi, cũng chính vì lí do đó mà giờ anh mang tiếng kẻ đào hoa… anh không muốn em trở thành 1 người đơn giản trong cái thú vui của anh… vì anh trân trọng em, anh thương em… không chỉ là em, từ nay trở về sau anh sẽ không đùa giỡn với bất cứ người con gái nào khác nũa… anh hư như vậy đủ rồi… em cứ đối với anh như những ngày qua đi, được chứ???
…
– Híc…
– Thôi nào, nghe anh…
– Nhưng…
– Không có nhưng gì hết…
– Sau khi anh ra trường, ai sẽ bảo vệ em… híc…
– Anh nói này, chỉ cần em gặp chuyện, cứ gọi cho anh, sẽ có người thay anh bảo vệ em… được chứ???
– Em muốn là anh cơ…
– Lại trẻ con nữa rồi…
– Em lớn rồi, em biết yêu rồi, em yêu anh rồi… kệ anh đó, em không nghe, không nghe…