Phần 60
Lên gác nằm vọc điện thoại không ngủ được, chơi mấy màn sky force reloaded chán chê rồi cũng ríu mắt, làm 1 giấc hơn 8h tỉnh dậy… đói bụng mốc meo… xuống dưới với tắm rửa xong ra làm hớp nước mát, chải chuốt ăn vận áo quần dong xe đi dạo phố rồi kiếm gì ăn luôn… mở cửa dắt xe thấy em Tâm đang ngồi ở cửa chơi điện thoại, hay là nt với đứa nào cũng không biết… nhìn thấy tôi ẻm hớn lên định hỏi gì tôi thì phải, xong lại không thấy gì, em lại cụp mắt quay đi chỗ khác không nhìn tôi… Ờ, vô lý chưa… để xem, không nói thì thôi, khỏe… tôi có cần đâu… ở đó mà mơ sau này hỏi han gì tôi… đề máy vọt đi luôn, chạy nhong nhong thế nào về tận dưới Q9, gặp quán mì quảng lao vào ăn luôn… nghe bảo ăn cũng ngon lắm nên ăn thử, thấy cũng được… làm xong tô mì vọt về ngồi lê la cf ngắm đường phố… 1 lúc nhỏ bí thư nt
– Mai sang chở em đi học… ủa, em là má tôi chắc… không quan tâm, không nhắn lại… lâu không thấy tôi nhắn nhỏ gọi… không cầm máy… nhỏ gọi cuộc nữa…
– Sao đấy?
– Sao anh không nghe máy…?
– Anh không thích…
– Sao lại không thích? Anh ghét em lắm hả??
– Giống ai đó đang nt rồi mất hút không nói gì vậy thôi…
– Anh… giận em à??
– Không dám…
– Thôi mà… mai chở em đi học nhé…
– Không!
… cả 2 đều im lặng 1 lúc…
– Vậy thôi nhé, anh tắt máy đây…
– Hic… híc… nghe điệu bộ thút thít là không có ưa rồi… kệ, tắt luôn… đúng dính vô bọn con gái hại não gớm, tâm sinh lý bất ổn định sáng nắng chiều mưa… vui buồn lẫn lộn… trả tiền cf rồi về phòng, 11h đêm!… mở cửa dắt xe vô phòng…
– Anh đi đâu giờ mới về? Quay lại nhìn thì em Tâm đứng trước cửa phòng tôi… tôi kệ cứ dắt xe vô không nói gì, lại lấy nước uống, leo lên gác luôn không quan tâm ẻm muốn gì… nằm phịch xuống nệm đỡ mỏi thì nghe tiếng rục rịch…
– Anh làm sao? Thái độ thế là sao???
– Ủa, liên quan em không???
– Anh khó chịu với em lắm à?
– Uh, về đi để anh đóng cửa ngủ, anh mệt…
– Anh mệt làm sao? Anh ốm à? Anh ăn gì chưa??? Nghe tôi kêu mệt ẻm tỏ ra lo lắng sốt sắng…
– Em về phòng đi, anh mệt, anh muốn nghỉ ngơi… về thì khép cửa cho anh lát anh dậy đóng… nằm quay lưng lại không để ý gì ẻm nũa… vừa nãy tránh tôi như tà, giờ bày đặt tỏ vẻ quan tâm… rõ ràng lý do thì tôi vẫn biết đó, nhưng dựa trên tư cách gì mà dám như vậy… chả có gì rõ ràng, cũng không có gì ràng buộc nhau… giả sử như là gì của nhau khả năng chắc làm cho tanh bành lên quá… nghĩ mà đau đầu… dù tôi chưa từng yêu ai, chưa biết yêu vào sẽ như nào nhưng thấy cái cảnh như này thì ngán quá… mà suy cho cùng thì tôi có làm gì đâu chứ??? Haizz… nằm hồi lâu không nghe động tĩnh gì… tôi biết chắc ẻm chưa về… nên giả vờ ngáy như là tôi đã ngủ rồi… 1 lúc nghe động đậy tiếng leo xuống cầu thang… chắc ẻm xuống để về chứ ở đấy thiên hạ lại hiểu nhầm luôn quá…
– Em… sao em lại ở đây??? Tiếng ẻm, nghe có vẻ hơi bất ngờ…
– Thế còn chị… sao chị lại ở trên đó xuống??? Hơ hơ… tiếng nhỏ… cái chuyện quái gì đây nữa… gần 12h đêm rồi, sao nhỏ lại có mặt ở phòng tôi??? Rồi 2 đứa lại gặp nhau… cái tình thế trêu ngươi gì thế này??? Bấn loạn quá… chuyến này không mệt với 2 đứa này mới lạ… bật dậy nghe ngóng tình hình…
– Chị sang nói chuyện với anh G thôi, anh ấy ngủ rồi, sao em lại đến đây??
– 1 Nam 1 nữ, đêm hôm sao chị lại lên trên gác? 2 Người có chuyện gì phải không? Híc híc…
– Không có, hàng xóm hỏi thăm nói chuyện với nhau thôi mà… thế em sao muộn rồi lại đến đây??? Em có ý gì???
– Chị giải thích đi đã… sao chị lại từ trên kia xuống???
– Chị không có gì để giải thích với em hết… em mới phải trả lời ấy, em đến phòng con trai nửa đêm làm gì???
– 2 Đứa thôi không thì bảo??? Tôi hắng giọng… cả 2 im lặng… rồi tôi mới từ từ leo xuống…
– Em đến đây làm gì???
– Sao chị ấy lại ở trên kia cùng anh??
– Em hỏi làm gì?
– Anh có trả lời em không??? Nhỏ nói như sắp mếu…
– Em về phòng đi… muộn rồi đó… tôi quay sang nói với em Tâm…
– Thế 2 người…? Em Tâm nhìn 2 bọn tôi rồi hỏi vẻ tò mò…
– Làm sao???
– Thì muộn rồi, sao lại để 2 người ở lại với nhau được…
– Ai ở lại???
– Em ở lại… nhỏ chốt câu xanh rờn…
– Không có được… em Tâm hốt hoảng xua tay…
– Em cũng về đi… không được ở lại…
– Em không muốn về…
– Thế thì em cũng không về… em Tâm cũng nhây không chịu về… đến nản cả cặp…
– Thế 2 đứa ở đó đi… nói rồi toi ra ngoài, đập cửa phòng bọn thằng Trường… thằng Hiếu đang chơi game nên còn thức, nó ra mở cửa, tôi vào rồi đóng cửa lại luôn khỏi lằng nhằng… được cái hay là tụi này nằm chiếu không nằm giường nệm gì nên đủ rộng cho 4 thằng cùng nằm… khổ nỗi tôi nằm nệm quen rồi, nằm chiếu không được, thành ra mấy thằng hi sinh để tôi lấy chăn lót nằm, bạn bè tốt thế… tụi nó hỏi chuyện, … tôi cũng lười trả lời, bảo muốn biết thì qua bên phòng tôi mà xem… thế rồi không thằng nào đi… thôi thì ngủ, thằng hiếu cũng chơi thêm 1 lúc rồi nằm… tôi nằm mà không ngủ được… lấy máy ra nhắn cho nhỏ bảo ở lại thì khóa cửa lại mà ngủ, còn về thì bảo em tâm khóa cửa dùm… nhỏ nhắn lại bảo không về… nửa đêm con gái sao lại ra khỏi nhà được nhỉ… lúc này tôi chỉ thắc mắc mỗi điều đó, chứ không lo gì chuyện 2 đứa con gái gặp nhau rồi sinh chuyện… không hiểu gia đình nhỏ kiểu gì nữa… nghĩ mãi không ra, mệt quá thành ra ngủ luôn… sáng ra 5h30 thì nhỏ gọi điện thoại…
– Ừa… sao đấy??
– Anh dậy đi, về còn đi học… tôi tắt máy luôn, nằm 1 lát xuống mở cửa về phòng… sang phòng gõ cửa, nhỏ ra mở cửa… mồm đang ngậm bàn chải đánh răng toàn bọt là bọt… né sang 1 bên tôi vào đi vệ sinh… tìm bàn chải không thấy đâu thì nhỏ đi vào… đợi em chút, của anh đây nè… trời đỡ, nhỏ dùng bàn chải của tôi… ngao ngán lắc đầu…
– Em không biết vệ sinh là gì hả???
– Tại em không có nên dùng tạm của anh nè, không được hả???
– Em nghĩ gì vậy??? Có những thứ không thể xài chung…
– Thì giờ xài rồi nè…
– Sao em tùy tiện thế? Em không thấy gớm hả???
– Không… của anh mà…
– Hả??? Của anh thì sao??
– Thì em thấy bt… nhỏ trả lời bình thản nhẹ tựa lông hồng, tôi đến chịu… lủi thủi dắt xe ra đi mua cái mới, mà khổ nỗi còn sớm đã có ai mở cửa bán đâu cơ chứ… ngậm ngùi quay về “ xài chung”…
– Em đi như này không sợ bố mẹ hả?
– Có chớ, nhưng ai bảo anh làm em kó chịu…
– Anh làm gì em?
– Anh tự hiểu đi…
– Soạn đồ đi, nhanh… cho em 5 phút ra khỏi phòng không thì đi bộ… nhỏ nghe vậy vơ vén đồ đạc xong đi ra, tôi quay xe chở nhỏ đi… đi thẳng về nhà nhỏ… nhỏ ngạc nhiên lắm… tôi không quan tâm, xuống xe bấm chuông cửa, mẹ nhỏ ra mở cửa, thấy nhỏ đứng nép sau lưng tôi bà rất ngạc nhiên, tôi chào bà xong lôi nhỏ vào nhà…
– Em gọi bố ra cho anh nói chuyện… nhanh… nhỏ nửa sợ tôi nửa sợ bố mẹ la nên chần chừ, tôi trợn mắt lên thì nhỏ líu ríu đi, vừa đi được đoạn thì bố nhỏ cũng đi ra, chắc do sáng sớm nghe chuông cửa nên cũng dậy luôn, mà cũng có thể lo lắng cho con gái cả đêm mà không ngủ được… bố nhỏ ra thấy tôi đang ngồi với mẹ nhỏ thì cũng ngạc nhiên… tôi đứng dậy chào ông…
– Dạ cháu chào bác, cho cháu xin lỗi vì sự đường đột, nhưng do có chuyện cháu muốn nói nên làm phiền 2 bác… dạ cháu mời bác ngồi, cháu muốn trình bày ạ… bố nhỏ nhìn tôi vẻ thăm dò, từ từ ngồi xuống…
– Cậu có gì muốn nói… đoạn ông nhìn sang nhỏ rồi lườm…
– Dạ, cháu là bạn học cùng lớp với Thu, cháu tên G… có thể lúc này 2 bác đang rất giận và nghĩ cháu thế này thế kia, nhưng mong 2 bác hiểu cho cháu, cháu đã dám đến đây nghĩa là đã xác định đón nhận sự việc ngoài ý muốn xảy ra theo chiều hướng xấu nhất… hy vọng 2 bác có thể lắng nghe cháu 1 chút… nếu lời nói của cháu có gì mạo phạm mong 2 bác thứ lỗi cho cháu trẻ người non dạ thiếu hiểu biết…
– Cậu cứ nói đi… cả 2 ông bà đều chăm chú nghe từng lời nói của tôi…
– Thứ nhất cháu xin lỗi vì sự việc này… việc Thu không ở nhà đêm hôm qua, có thể là lỗi do cháu nhưng thật sự cháu cũng rất bất ngờ khi đột nhiên bạn ý có mặt ở phòng cháu… chắc 2 bác rất lo lắng, cháu xin lỗi vì điều này…
…
– Thứ 2, có thể cháu nghĩ hơi xa nhưng hiện tại mọi chuyện không như suy nghĩ của 2 bác… cháu có kuyên bạn ý về nhưng bạn ý không chịu… nên cháu để bạn ý ngủ ở phòng cháu, còn cháu sang phòng bạn cháu ngủ… vì không muốn 2 bác hiểu nhầm cháu và bạn ý nên cháu phải chở bạn ý về gặp 2 bác và xl 2 bác… cháu rất xin lỗi vì sự việc này… Thu, xin lỗi 2 bác nhanh… nhỏ đứng khép nép sợ sệt…
– Cậu không xl 2 bác thì từ nay mình sẽ không mở miệng với cậu dù chỉ 1 từ…
– Thôi được rồi, chuyện con bé bác sẽ nói sau với nó… giờ bác có điều muốn hỏi cháu… bố nhỏ lên tiếng…
– Dạ… cháu đang nghe…
– Cháu với con bé là thế nào???
– Dạ, tụi cháu là bạn học cùng lớp ạ…
– Đơn thuần chỉ là bạn chứ??
– Dạ… là bạn, cháu đâu dám nghĩ đến gì khác ạ…
– Vậy lý do nửa đêm con bé bất chấp ba mẹ nó mà đến phòng tìm cậu là gì?
– Dạ… cái đó thì cháu không rõ…
– Ba… đừng hỏi anh ấy, anh ấy không biết gì đâu, là do con… con xin lỗi ba mẹ… thấy tôi bị truy, nhỏ bênh vực tôi, mà bênh gì chứ, đúng là thế mà…
– Vậy con giải thích đi…
– Tại… tại vì… nhỏ ấp úng,
– Vì sao???
– Dạ…
– Con thích cậu ấy à? Mẹ nhỏ nhẹ nhàng hỏi… nhỏ không nói gì cúi đầu đỏ mặt…
– Không có đâu bác ơi… không có chuyện đó đâu… tôi thanh minh cho nhỏ…
– Trông cậu khi nói chuyện rất người lớn, mà sao cậu lại thiếu nhạy cảm thế nhỉ… đến lượt bố nhỏ nói…
– Dạ, là sao hả bác…
– Con thích cậu trai này đúng không? Ba mẹ không bắt tội con đâu… bố nhỏ quay sang hỏi nhỏ…
– Dạ… nhỏ bẽn lẽn nói lí nhí rồi dật đầu… haizz… vậy đúng là sự thật… không phải tôi chưa nghĩ đến điều đó, chỉ là không ngờ là như vậy, với cả nhỏ cũng thừa nhận không chối cãi gì hết, giờ tôi chả biết làm sao nữa…
– Tôi biết vì sao con bé lại thích cậu… gặp cậu lần này là lần thứ 2, nhưng cậu lại thể hiện được sụ nghiêm túc chính chắn của cậu, đó là điều người lớn thích… còn con bé, có lẽ nó thích cái sự ngờ ngệch nhưng quyết đoán của cậu… trong mắt trẻ con, thì trông cậu rất mạnh mẽ… giờ ý cậu sao?
– Dạ? Sao là sao hả bác?
– Cậu thích con bé chứ?