Phần 26
Tôi cười nựng má em… em ngoan thật, thế này bảo sao không yêu được chứ… tôi nghĩ mình thật may mắn khi có em… dù có chuyện gì xảy ra tôi cũng sẽ suốt đời ở bên bảo bọc che chở cho em… tôi thật sự hạnh phúc… từ gặp cho đến yêu chỉ có hơn 10 ngày mà sao cứ như quen nhau lâu lắm… dường như cả 2 đã là của nhau từ kiếp trước rồi hẹn nhau đến kiếp này tiếp tục ám đời nhau… là duyên, là số. Đúng rồi, chúng tôi là duyên số với nhau…
– Ăn xong mấy đứa ở lại chơi về sau, mẹ về trước, bố đi công tác chưa về không có ai trông nhà… mẹ tôi nói…
– Mẹ ở lại với bọn con đi ạ, để lát con dọn phòng dưới này cho mẹ nghỉ… – em nói…
– Thôi không dám, để mấy anh chị tự nhiên. Tôi có nhà tôi ở, đi ở nhờ mang tiếng… mua nhà cho nó giờ nó không cho cũng chịu… đường nào nó chả đuổi tôi đi… – mẹ cười nói với em…
– Không có mà mẹ… – em thanh minh
– Mẹ đùa đấy, mẹ về bên nhà. Dạo này trộm cắp nhiều lắm, không có ai ở nhà là nó vào khoắng hết… với lại để 2 đứa riêng tư, mẹ không làm phiền…
– Dạ… – em lý nhí…
– Uầy, bác tâm lý thế, có ý đồ phải không? – Thằng L lên tiếng…
– Bác làm vậy là nối giáo cho giặc rồi, mỡ dâng miệng mèo thế kia… hihi… – con bé T liếc em rồi trêu…
– Tụi mày rồi cũng thế thôi, ngồi đó mà tinh tướng… – tôi kích 2 đứa, cho tụi nó quen dần để thằng L sớm có cơ hội làm tới…
– Mấy người nói bậy quá… – em thẹn nói…
– Ôi, em ngại gì cái lũ quỷ sứ này chứ… để ăn xong anh đuổi tụi nó về luôn, cho tụi mình có nhièu thời gian bên nhau hơn… haha…
– Quên đi, tụi tao đéo về, cho tụi mày tức… – thằng L nói.
– Ờ, tao lại đéo tức cho mày tức.
– Mày trông vậy mà ghê nha… không chịu quen ai, đùng 1 cái cưới luôn mới sốc… mê trai thế… im ỉm mà nguy hiểm phết… – cái T trêu em…
– Mày coi lại đi, cũng không quá nửa tháng đâu… – em mỉm cười trêu lại cái T…
– Thôi, mẹ mệt với tụi mày quá, mẹ về đây, ở đây thêm tủi thân. Bị cho ra rìa cả rồi… con với chả cái…
– Mẹ, ở lại với bọn con thêm chút nữa đã… – em kì kèo mẹ tôi…
– Ở lại xem mấy anh chị tình cảm hả. Tôi không dại… thôi mấy đứa cứ chơi vui vẻ đi. Mẹ về trước, không sao đâu…
– Cuối tuần con với N về quê em, bố mẹ về luôn nhé… về xin phép bố mẹ em rồi sang tuần lên tụi con đăng kí luôn. – Tôi nói với mẹ…
– Uh càng sớm càng tốt. Để về mẹ gọi bố mày báo tin… giờ mẹ về đây. Mấy đứa ở lại về sau nhé…
– Dạ… mấy đứa đồng thanh…- tôi gọi taxi rồi ra đóng cửa. Xong vào ngồi ăn tiếp…
– Mai lên trường về anh chở đi mua nhẫn… – tôi vừa ăn vừa nói…
– Dạ… – em ngoan quá, trông em quá hạnh phúc, tôi biết điều đó chứ… em ngồi ăn cứ tủm tỉm cười rõ là đáng yêu…
– Mày thích thế… đánh nhanh thắng nhanh… làm phát cưới luôn… sợ quá… – cái T nói với em.
– Tụi em cũng tới luôn đi chứ đợi gì nữa… ai hỏi thì cứ nói học theo bọn anh. Haha… – tôi cười nói với T…
– Tụi em cũng vừa mới thôi mà anh, không vội…
– Bộ tụi anh không mới hả? Yêu đương là cái duyên rồi. Trốn nhau cũng không thoát được nên sớm thì cũng tốt có sao đâu. Như anh với N này, trốn tránh nhau, gặp nhau thì cứ như 2 thế giới… vậy mà xa nhau mấy hôm đã nhớ nhau phát điên… – tôi vừa nói vừa nhớ lại quãng thời gian không có em… haizz… thật may mắn vì đã không đánh mất em…
– Tao nói mày yêu em nó mà mày không tin… haha. – Thằng L phát biểu.
– Đợi tau chạy ra làm thùng vào uống… vô tửu bất thành tiệc. Vui mà không có tí thì mất cả vui… – rồi tôi chạy ra ngoài vác thùng bia về, em với cái T đang dọn bàn, thằng L ngồi vểnh râu xỉa răng hút thuốc. Mẹ nó. Nếu không phải đang vui tôi vật nó chết…
– Uống hay nhịn??
– Ngu mà không uống… – nó trả lời…
– Thế còn ngồi phơi đái đấy hả?
– Làm khách thì thế thôi, không tranh việc chủ nhà…
– Đm… vào uống… – tôi chửi nó, ròi vác vào trong, kêu em thiết kế ít mồi… xong xuôi em với cái T rủ nhau lên phòng chơi nói chuyện để 2 thằng ở lại uống…
– Này, chồng đang nhậu vợ dám bỏ đi hả? Cả 2 đứa lại đây… – tôi gọi em với T
– Ai thèm cưới mà vợ với chồng… lêu lêu. – Em le lưỡi trêu tôi rồi 2 đứa lại kéo nhau lên tầng. Tôi lắc đầu cười mỉm…
– Nhìn tụi mày hp quá… – thằng L chép miệng…
– Uh… tao may mắn… suýt mất em… lúc nhận ra tao yêu em thì em lại bỏ tao đi… giờ giữ được nhau rồi tao không thể để mất em được…
– Uh. Em T kể với tao về N cũng nhiều lắm… dường như em nó không hề quen 1 người con trai nào. Mày may mắn lắm đấy…
– Haizz… nếu không phải là em thì mày nghĩ tao có như này không? Cuộc sống tao vốn dĩ không thiếu gì, nhưng nếu gọi là người con gái được tao để ý và muốn đi đến cuối đời thì tao chưa bao giờ gặp, trừ em… em quá chân thành, tao không khỏi rung động được.
– Thì vậy tao mới nói tụi mày có duyên với nhau…
– Đó là 1 việc, quan trọng là sau này tụi tao có quá nhiều cơ hợi để làm phiền nhau, tao thấy tao may mắn… hôm nay tao muốn cám ơn tụi mày đã làm cho bọn tao gặp nhau…
– Cám ơn gì chứ, cũng là tao vì cái T nên mới rủ mày tới, ai dè lại là cái duyên…
– Uh… thôi uống đi.
Cứ thế 2 thằng uống, lâu lâu nói ba chuyện linh tinh không đáng chú ý… rồi em với cái T xuống… em ngồi cạnh tôi…
– Uống vừa thôi anh… trông anh mệt rồi kìa. – Em dịu dàng nói với tôi…
– Anh cũng uống vừa thôi còn chở em về… – cái T nói với thằng L…
– Không sao, anh không mệt. – tôi kéo em xích lại gần… đoạn quay sang nói với 2 đứa kia…
– Mày về được thì về, không thì nhà tao còn phòng đó, 2 đứa ở lại cũng được…
– Thôi… tụi tao về. Tao còn chở em về nữa… – thằng L lên tiếng.
– Tạo cơ hội cho không thèm thì thôi… haha.
– Anh nói bậy bạ quá… – cái T nói chữa thẹn, trông có vẻ ngại… hừ. Thích bome còn giả vờ…
– Xờ… anh mà bậy. Anh bậy mà bạn em đã về ngủ lại với anh từ đêm đầu tiên gặp nhau… hahahha. – Tôi lại cười lớn nhắc chuyện cũ. Em thì đã quá quen việc tôi đùa nhây rồi nên cũng không thèm ngại nữa, cứ ngồi ôm cánh tay tôi…
– Dạ. 2 Anh chị thì giỏi rồi ạ… bọn em không dám so sánh. Xì.
– Biết đâu đấy… không ở lại đây chứ ra ngoài rồi về hay ở lại đâu ai biết.
– Thằng này, lắm mồm… – thằng L chữa cháy cho cái T đang bị tôi quây…
– Ờ… thì thôi… kệ tụi mày đó… thôi thế thì nghỉ, không uống nữa mày còn về… vợ chồng tao còn có việc quan trọng… – tôi nói rồi quay sang nháy mắt tình tứ với em…
– Anh linh tinh… – em đánh khẽ tôi…
– Dạ vậy để em với cái N dọn xong rồi tụi em về…
Rồi mấy đứa lo dọn dẹp sạch sẽ xong ai theo việc nấy. Đuổi 2 đứa ra khỏi nhà tôi khóa cổng với cửa rồi đi vào… em đi từ nhà với đi ra, có lẽ đi đái… tôi đi lại đứng chận trước cầu thang…
– Giở trò gì đấy ông tướng? – Em mỉm cười…
– Trò gì đâu… nhà anh anh đứng đâu chả được…
– Thế tránh ra em lên… em lách sang 1 bên… tôi lạng qua chặn lại… rồi cứ thế em lách bên nào tôi lấn bên đó không cho lên…
– Uống say định làm gì đấy hả? Lợi dụng bia rượu làm càn phải không???
– Hihi…
– Cười gì? Không cho em lên còn gây sự…
– Cho anh ôm em cái… – tôi xum xoe lao đến ôm em…
– Trời… mệt với anh quá… còn giả vờ xin… bó tay với anh… – em ôm tôi rồi đánh nhẹ lên lưng tôi…
– Yêu em quá vợ ơi…
– Hứ. Ai cưới anh…
– Không cưới anh bắt cóc em luôn…
– Nuôi nổi không mà bắt…
– Cả đời, kiếp này, kiếp sau, cả nhiều kiếp sau nữa…
– Hừ. Dẻo mồm… em mắng yêu tôi… – bất ngờ tôi bỏ em ra bế hẳn em lên trên tay…
– Ơ… anh…
– Không thích thì anh bỏ xuống nhé… – tôi mỉm cười với em…
– Ơ… không… không bỏ… hihi… – rồi em quàng tay qua ôm chặt không cho tôi bỏ xuống… cứ thế… tôi bồng em lên phòng, đặt em xuống giường nhẹ nhàng… rồi…