Phần 16
Thằng L gọi… muộn rồi gọi gì không biết…
– Mở mồm ra ngay…
– Mẹ mày. Về chưa chó?
– Đã! Rồi sao?
– Đã con cặc. Về đéo gọi. Làm tí không?
– Mày mất khái niệm thời gian rồi hả thằng điên?
– Đm tao đang điên đây. Co đi không thì bảo. Đm…
– Giờ tao mà ra khỏi nhà là gãy chân. Đéo đi. Đéo ngu.
– Chuyện gì thế? Gây sự với ai hả?
– Bạn của con ghẹ mày chứ ai. Mẹ nó, giờ nó làm mẹ tao rồi. Nhất cử nhất động nó đéo vừa ý nó diệt tao không thương tiếc… – tôi buồn bã trả lời nó.
– Tao đéo hiểu. Nói rõ xem.
– Thì nó đang trong nhà tao đó. Mẹ. Mày xem có ai giờ này đi nấu cơm bắt tao ăn không. Dẩm thế không biết chứ.
– Mày sợ nó hả? Mà sao nó ở đó? Đừng nói là tụi mày ở với nhau luôn nha. Tao nghi tụi mày lắm.
– Đm. Cũng gần như là ở nhà tao mẹ rồi. Nó muốn thì đến muốn thì về. Xuất hiện như ma. Đuổi không được. Đéo hiểu làm kiểu gì mà lôi kéo được bà già tao làm đồng minh mới cay. Không có bà già tao can thiệp còn lâu tao mới sợ. Đen thế chứ…
– Hahah… Lão phật gia vào cuộc rồi hả? Chúc mừng chú. Chim lồng cá chậu. Hết tung tăng nhé con giai…
– Mày dẹp mẹ đi. Tao đang rầu rĩ đây. Haizz… mà mày có chuyện gì?
– Ờ. Thì ba chuyện tình cảm đấy. Đợi tao, không đi được thì để tao ra mua ít đồ qua ngồi nhà mày ngồi luôn.
– Mai mày không đi làm à?
– Ôi giời. Buồn đời thích thì đi không thì nghỉ. Xoắn đéo gì. Thế đi. Đợi tao…
Nói rồi nó tắt máy. Thằng này cũng giống tôi. Chưa mảnh tình vắt vai, nên nhiều lúc ngu ngu không biết được tâm lý cảm giác con gái, thành ra lười tán gái luôn… ngồi nghĩ vẩn vơ làm thêm mấy điếu thuốc nữa thì cô ta đi ra…
– Trong nhà không ngồi ra đấy làm gì? Cô ta hỏi.
– Kệ tôi. Cô vào đi. Tôi đang suy nghĩ về cuộc đời. – Tôi bâng quơ trả lời.
– Dở hơi. Vào ăn đi. Tôi nấu xong rồi.
– Cô ăn mình đi. Tôi không đói.
– Nghĩa là tôi phải nói lại với anh 1 lần nữa phải không? – Cô ta chống nạnh hắng giọng… nhìn cái thái độ mà tức muốn tuột cái váy cô ta xuống xem xờ líp màu gì quá. Đùa đấy không có đâu. Sợ vãi đái ra thì có…
– Thì vào. Làm gì dữ dằn… – tôi uể oải đứng dậy.
– Coi chừng thái độ đấy… – rồi cô ta cũng đi theo tôi vào bàn ăn… sao mà lắm thứ thế trời…
– Bao nhiêu món thế này cô nấu kiểu gì mà nhanh thế?
– Hôm đó mẹ anh đem đến tôi làm sẵn hết rồi. Chỉ có nấu mà không nhanh à. Ăn đi đừng thắc mắc…
Nói thật chứ khoản bếp núc thì phải thừa nhận cô ta khá ok, tôi thuộc hệ khó ăn nhất hành tinh mà cô ta nấu vừa miệng tôi là đủ hiểu… không biết do cô ta giỏi hay mẹ tôi kể với cô ta nữa… những lúc này nhìn cô ta đảm đang ghê, có tố chất làm vợ, cưới về chắc cô ta chăm sóc kĩ lắm khỏi lăn tăn. Thôi không nghĩ nữa. Ăn đại 1 2 miếng rồi bỏ đũa xuống…
– Cầm đũa lên… – cô ta trừng mắt.
– Tôi không thích ăn. Trái giờ ăn cơm nuốt không được.
– Cũng phải ăn thêm chứ ít thế không được… – cô ta ép.
– Cô cứ ăn đi. Tôi đủ rồi.
– Tôi nấu không ngon à? Hay anh ghét tôi không muốn ăn với tôi?… – cô ta xị mặt lại hỏi tôi giọng buồn buồn.
– Khổ quá… nấu ngon, không ghét. Nhưng giờ tôi không muốn ăn. Mệt cô quá. Cô cứ ăn đi. Tôi ngồi đây với cô. Được chưa…
…
– Tôi nói thật đó. Tôi không phải chê gì hết. Có điều giờ này ăn cơm không vào. Tôi không quen. Cô đừng nghĩ linh tinh. Ăn đi, tôi khó chịu đấy… tôi phải nói thêm cô ta mới chịu ăn… haiz. Cô ta thời tiết quá. Khó đỡ…
– Lát anh chở tôi về nhé… – đang ăn cô ta nói.
– Ủa… tôi tưởng cô đòi ở lại chứ.
– Tôi phải về, ở lại sao được. Tôi còn chưa tắm với cả không có đồ thay.
– Uh thôi cô ăn đi rồi tôi chở về. Mà lần sau có đến thì đi xe đến rồi về chứ tôi không phải xe ôm mà đưa đón cô đâu nghe chưa…
Một lúc sau thì có chuông cổng. Chắc thằng L tới rồi, tôi ra mở cổng thì đúng là nó, trật đi đâu được. Trên xe nó lỉnh kỉnh bia đá mồi mè các thứ… phụ bưng vào với nó, 2 thằng đang hí hửng thì cô ta đi ra đằng đằng sát khí…
N: Lý do không ăn cơm đây hả tên kia?
Tôi: hì hì… cũng không hẳn… – tôi cười trừ…
L: Ủa, em ở đây à? Anh không biết, đường đột quá, làm phiền 2 người rồi… – má cái thằng. Trơ trẽn thế chứ.
N: Anh coi chừng đấy. Cứ rủ rê ông G hư hỏng tôi lại mách cái T cho rồi kêu. – Nói rồi cô ta lừ mắt 2 thằng tôi rồi ngúng nguẩy ngoắt đít đánh cặp mông tròn trịa đi vào. Ông lại vỗ đánh đét cho chứ tinh tướng.
L: Mẹ, giờ tao tin mày rồi… thót cả tim. Nguy hiểm quá. – Thằng L ghé tai tôi nói nhỏ…
Tôi: Thôi kệ đi. Vào chiến đấu đã… – rồi 2 thằng vác đồ vào trong bàn ăn ngồi luôn. Cô ta ăn xong rồi thì phải, đang dọn bàn…
L: Mày là sướng lắm nhé, có vợ lo lắng chăm sóc cho chả bù với tao. – Thằng L hắng giọng xỉa xói tôi, nói to cố ý cho cô ta nghe.
N: Anh linh tinh gì đấy. – Cô ta quay lại lườm thằng L.
L: À… à không. Anh nói phong long không có gì đâu… – thằng L căng thẳng không dám trêu nữa. Cô ta nguýt thêm cái nữa rồi dọn nốt. Tôi ngồi cười mỉm. Ai bảo mày ngu gây cô ta. Tao còn ngán nữa là. Cho chết. Tôi lấy mấy cái đĩa bày đồ ra, thêm ly uống bia nữa. Cô ta dọn xong thì nói với tôi.
N: Anh chở tôi về nhà lấy đồ.
Tôi: Tôi đang bận cô không thấy à. Mà lấy đồ gì? Về luôn đi còn tính làm gì đi đâu đêm hôm nữa?
N: Lấy ít đồ qua đây ở lại. Để đây 1 ít luôn cho tiện. – Cô ta nói tỉnh bơ, tôi hốt hoảng…
Tôi: Này. Cô làm thật hả? Đùa vậy tôi thấy không hay tí nào hết, đùa trò khác đi…
N: Tôi đùa anh chuyện gì chưa? – Cô ta lại sát tôi chống nạnh nói.
L: Thôi mày chở em đi đi, tao đợi được, không sao. – Thằng L cười đểu
Tôi: Dẹp. Tự đi mà về. Tao không chở. Mà cô muốn thì ra lấy xe tôi mà đi. Tôi bận…
N: Được thôi. Tôi quay lại ngay thôi. Anh đợi đó. Rồi cô ta lấy chìa khóa xe tôi ra dắt xe. 1 Lát thấy cô ta quay lại lầm lì…
Tôi: Gì nữa?
N: anh chơi xỏ tôi hả. Xe côn sao tôi đi được. Người đã kì cục đến cả cái xe cũng trái khoáy… bực mình.
Tôi: Ai biết. Tưởng cô cái gì cũng giỏi. Thế lấy xe thằng L mà đi.
L: Uh xe anh đây em lấy mà đi. – Nói rồi thằng L đưa chìa khóa cho cô ta. Cô ta cầm lấy rồi lại ngoảy đít đi ra. Chợt tôi nhận ra điều gì đó, vội kêu…
Tôi: Này khoan đã. Vào đây tôi bảo.
N: Gì nữa? Cô ta quay lại nói.
Tôi: Tôi không để ý, quên mất. Để tôi gọi taxi cho cô đi. Đem hôm rồi ai để cô đi 1 mình. Tôi không yên tâm. Cô lại đây ngồi đi. Tôi gọi xe… – tôi đứng dậy đi lại đẩy cô ta ngồi xuống bàn rồi lôi điện thoại ra gọi…
Tôi: Mà cô sao không về luôn sang lại làm gì, không sợ mọi người thấy lại hiểu nhầm à?
N: Tôi không sang tụi anh nhậu xong ai dọn cho? Có mà bê tha vứt đống đó thì có.
Tôi: Ù ôi, Cô tốt thế. Tôi không nghĩ đến lúc đó luôn. Sao cô đáng yêu thế. Nựng cái coi nào… – Tôi đưa 2 tay ra bẹo má cô ta rồi day day nhẹ…
N: anh làm cái trò gì thế. – Cô ta nghiêng đầu thoát ra rồi đấm tôi 1 cái. Mặt thì đỏ lựng lên. Bối rối cmnr.
L: em hèm… 2 anh chị đi chổ khác đóng phim dùm tôi nhé, tôi hơi khó chịu đấy… – thằng L đánh hắng… cô ta lại đỏ mặt hơn nữa, tôi thì nghệt mặt ra rồi cười trừ. Vô tư quá quên mất có thằng mặt lồn đang ngồi đó. Thấy ngại ngại tôi rót bia ra rồi cụng ly với nó… Có tiếng còi ngoài đường, xe đến rồi. Tôi bảo cô ta ra xe. Cô ta đứng dậy rồi nói
N: Uống thì uống đều coi mà ăn vào nữa chứ không phải uống khan khan đâu đấy. – Rồi lầm lì đi ra xe…