Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện Dâm >> Truyện Sex: Chuyến xe bus số 13 (Full)

Truyện Sex: Chuyến xe bus số 13 (Full)

Phần 121: RẼ MÂY NHÌN THẤY MẶT TRỜI

Bộ hồ sơ thứ ba là một báo cáo hoàn chỉnh về vụ tai nạn, cùng một usb chứa video theo dõi trong xe bus. Trong báo cáo có phân tích tỉ mỉ tình huống của ba vụ tai nạn xe 10 năm trước, và vụ đầu tiên mà lão Đường cầm lái được tập trung phân tích kỹ hơn.
Điều làm tôi ngạc nhiên đó là, lão Đường không có tên trong danh sách những nạn nhân tử vong. Lướt xuống dưới một chút, hàng chữ nhỏ đập vào mắt khiến tôi kinh ngạc: Tài xế Đường Hiện Sinh, say rượu lái xe, bỏ chạy khi xe gặp nạn!

Bỏ xe chạy, lão Đường không chết!!!

Tôi thở dài một hơi, ba vụ tai nạn được mô tả rất chi tiết trong báo có, có ảnh trục vớt xe, có video cảnh lão Đường say rượu lái xe, thận chí còn có cả khẩu cung của lão Đường sau vụ tai nạn.

Tôi biết được rằng, hóa ra lần đầu tiên lão Đường lái xe lao xuống hồ chứa nước không phải thuần là sự cố ngẫu nhiên. Mà trước khi lái xe, lão Đường đã cùng một người tên là Triệu Long Phi nhậu hết cả lít rượu trắng. Do say nên dẫn tới không làm chủ tay lái, lúc xe sắp lao xuống hồ, lão Đường đã nhảy cửa sổ thoát thân, bỏ lại cả xe và hành khách.





Rất đúng, mua hè lái xe thì cửa sổ khoang lái đều hạ hết kính, 15 âm lịch mấy tháng trước, lúc tôi suýt lao xe xuống hồ nước, cũng đã nghĩ đến việc nhảy khỏi cửa sổ thoát thân, nhưng cuối cùng đã không làm vậy.

Rồi đến Vương Đắc Hỉ mới qua đời không lâu, lúc xe được trục vớt lên, cửa sổ khoang lái cũng mở, nhưng hai tay anh ấy vẫn nắm chặt vô lăng, không hề dao động!

Chỉ có lão Đường thì khác, lão tham sống sợ chết, say rượu lái xe, trong khoảnh khắc cuối cùng đã bỏ lại toàn bộ hành khách trên xe, một mình trốn thoát.

Xảy ra sự cố nghiêm trọng như vậy, tài xế đương nhiên phải gánh trách nhiệm, vậy mà lão Đường không những không ngồi tù, mà tại sao vẫn tiếp tục công tác trong công ty?

Thêm nữa, vì sao từ đầu đến cuối lão Vũ cứ một mực khẳng định với mình rằng lão Đường đã chết? Sau vụ tai nạn 10 năm trước, toàn bộ tài xế lúc đó bị cho thôi việc, tại sao chỉ giữ lại lão Vũ, còn được lên giữ chức đội trưởng?

Lão Vũ với lão Đường là chiến hữu, mà trong nhật ký của Ngụy Hữu Chí cũng ghi lại, năm đó hai người này trong công ty có quan hệ rất thân thiết. Kết hợp những yếu tố đó, cộng với việc lãnh đạo thành phố luôn đứng sau ngăn cản mình tra án, tôi đã suy đoán ra hai chữ: Bao che!

Thường ngày trong công ty, lão Đường làm việc kín đáo, độc lai độc vãng, sau khi lão biến mất thì lão Vũ cứ nói với tôi rằng lão đã chết. Thực chất trong lòng lão Vũ thừa hiểu, lão cố tình làm tôi sợ, làm tôi mông lung, bởi vì lão Đường là đầu sỏ gây tội năm xưa!

Nếu nói như vậy, trong tập hồ sơ thứ nhất về ba tài xế đã chết, tờ hồ sơ về lão Đường là do cấp trên làm giả. Ngụy tạo cái chết của lão Đường, không ai còn sống trong vụ tai nạn!

Vụ án năm đó bị cấp trên bưng bít một cách âm thầm, lão Đường không bị xử tội, lão Vũ còn được thăng chức, lại thêm một tầng bao che!

Tuy tôi không rõ giữa lão Vũ, lão Đường và cục trưởng có quan hệ gì, nhưng có thể chắc chắn suy đoán của mình không sai. Nghĩ tới đây, tay cầm tập hồ sơ mà lòng bàn tay tôi mướt mồ hôi, quay đầu hỏi lão Lưu: “Lão Lưu, lúc đầu lão Đường giới thiệu ông cho tôi, tôi vẫn chưa từng hỏi, ông với lão Đường có quan hệ gì?”

Lão Lưu không suy nghĩ đáp: “Chẳng có quan hệ gì cả, rất nhiều năm về trước hắn được bạn bè giới thiệu đến gặp ta. Ta có xem tà bệnh cho hắn một lần, từ đó tới nay chưa từng liên lạc lại.”

Câu trả lời của lão Lưu là câu tôi muốn nghe nhất, lão Đường là đào pham than sống sợ chết, tôi không hề muốn lão có dính dáng gì đến hắn cả.

Hít sâu một hơi, tôi suy nghĩ tiếp.

Nếu lão Đường chưa chết, vậy thì con ma xuất hiện bên cạnh mình, con ma giết chết Khâu lão thái, con ma giết chết Mộng Nga chính là bác Lục!

Chính xác, trong tập hồ sơ thứ hai có danh sách hành khách tử vong, trên đó là họ tên và cả ảnh nhận dạng của bác Lục. Bác Lục chính là hành khách đã tử vong trên chuyến xe đầu tiên mà lão Đường lái!

Chẳng trách bác Lục có nói, bí mật của lão Đường nằm trên tầng hai khu nhà hoang, hóa ra bí mật là đây, đó là sự thật về vụ tai nạn xe.

Bác Lục vẫn luôn có ý dẫn dắt tôi phá án, liệu có phải dó ông ấy thấy lão Đường bỏ xe thoát thân nhưng không bị xử tội, nên chết mà không nhắm mắt? Lại nhớ đến hôm đầu mình lái chuyến xe 13, bà lão đêt quên sọt đồ ăn, nhìn vào chỗ bác Lục ngồi nói rằng chẳng có ai, hóa ra là sự thật!

Nghĩ đến đây, đầu tôi ong lên, toàn thân run rẩy, khóe mắt không kìm được mà nhỏ lệ, không phải là tôi sợ, nhưng nó lại chính là nỗi sợ của tôi (hơi khó hiểu).

Tôi không sợ oan hồn bác Lục sẽ hại mình thế nào, mà sợ khi nhớ lúc Bạch Phàm thân thiết chào hỏi bác Lục trên xe. Nàng có nói, bác Lục thoát được vụ tai nạn, là hàng xóm nhìn mình lớn lên từ nhỏ!

Bạch Phàm… Bạch Phàm!

Tiếp đó, lúc Vương Đắc Hỉ dẫn tôi đi bắt ma, anh ta hoảng sợ nói trên lầu có con ma đáng sợ. Trên lầu là nhà Bạch Phàm, vậy con ma đó chính là bác Lục!

Trước giờ Bạch Phàm vẫn luôn nói dối tôi, che giấu cho bác Lục, ông ta tuyệt đối không chỉ đơn gian là hàng xóm, rốt cuộc quan hệ giữa hai người là gì?

Trong đầu ngổn ngang suy nghĩ, vô cùng khó chịu. Lão Lưu thấy tôi cau mày thì hỏi: “Đã biết rõ sự thật chưa?”

“Rõ rồi!” Tôi nghẹn ngào đáp: “Lão Lưu, bác Lục là ma!”

Nói xong câu đó, tôi ném tập hồ sơ xuống bàn, nằm rạp ra giường. Lão Lưu có biết một chút về toàn bộ sự việc nhưng không phải là tất cả, nghe tôi nói vậy thì cũng trầm mặc.

“Lão Lưu, cuối cùng thì vụ tai nạn 10 năm trước đã có lời giải, lão Đường say rượu lái xe gây ra chuyện, bỏ trốn trong khoảnh khắc cuối cùng, hại chết tất cả hành khách trên xe. Bác Lục chính là một nạn nhân trong số đó!”

Lão Lưu thở dài: “Haiz, nhân quả báo ứng!”

“Đúng vậy, chẳng trách tay lãnh đạo thành phố cứ luôn ngăn cản tôi điều tra. Họ đã rũ bỏ hoàn toàn trách nhiệm về vụ tai nạn, biến nó thành một sự cố ngoài ý muốn. Nếu chuyện này bị bới lên, cái ghế hắn đang ngồi sẽ lập tức bay!”

Chửi tục một câu, tôi hỏi lão Lưu: “Lão Lưu, thế ông nói xem, sao bác Lục cứ nhất quyết phải tìm tôi, mà không trực tiếp tìm lão Đường báo thù?”

Lão Lưu không trả lời thẳng vào vấn đề, suy nghĩ một lát rồi nói: “Bất kể vì lý do gì, thứ ngươi phải quan tâm hàng đầu là giữ mạng. Lúc trước Mộng Nga chỉ cho ngươi hai cách, một là tra án giải hận, hai là tiêu diệt con ma, cả hai cách đều không dễ làm!”

Tôi gật đầu: “Đúng vậy, điều tra vụ án thì tức là đấu với lãnh đạo thành phố, tiêu diệt con ma tức là đấu với oan hồn 10 năm, lão Lưu, ông bảo tôi phải làm gì đây?”

Lão Lưu lắc đầu: “Cứ cách nào bảo toàn được mạng sống thì làm. Lúc trước ngươi hoàn toàn không biết gì về hai nhân vật đằng sau chuyện này, giờ đã rõ ràng rồi, cũng coi như là một chuyện tốt.”

Tôi thở dài: “Tuy rằng bác Lục chết oan rất đáng thương, nhưng ông ta giết Khâu lão thái cùng với Mộng Nga, còn gián tiếp hại bé gái thành tờ giấy vô tri, tôi hận không thể tiêu diệt lão. Còn lão Đường tham sống sợ chết, cùng với tên lãnh đạo bưng bít chuyện này suốt chục năm trời, tôi cũng muốn giết luôn. Nếu mình mà là một đại sư có bản lĩnh cao, cả hai bên tôi đều xử hết!”

Xả hết được nỗi uất hận trong lòng, tâm trạng cũng đỡ hơn nhiều, tôi nói tiếp: “Lão Lưu, theo tôi thì hiện giờ chưa thể công bố tập hồ sơ này ra ánh sáng được, người ta là lãnh đạo, tôi chỉ là một tài xế quèn, làm sao có thể tố cáo. Huống chi bây giờ cũng mới chỉ là suy đoán, rốt cuộc mối quan hệ giữa cục trưởng, lão Vũ và lão Đường là gì, vì sao lại bao che cho nhau, tôi còn chưa được rõ.”

Lão Lưu cũng đồng tình với ý kiến của tôi, đề nghị trước mắt cứ cất kỹ tập hồ sơ quan trọng này đã, chờ thời cơ thích hợp mới tung ra. Tuy đã có trong tay tập hồ sơ, nắm được mối quan hệ giữa người và ma, nhưng chuyện phải làm tiếp theo vẫn còn rất nhiều. Lão Vũ đang bị bắt giữ chưa cứu được, còn Bạch Phàm, người mình yêu nhất, rốt cuộc có thân phận gì?

Tôi với lão Lưu ra ngoài, tìm một cửa hàng photo, không cho chủ cửa hàng xem mà tự mình bấm máy, photo tập hồ sơ thành hai bản. Bản chính thì quyết định nghe theo lời lão Lưu, gửi nó ở nhà một người bạn tại Cáp Nhĩ Tân.

Vốn tưởng bạn của lão Lưu cũng là người trong giới âm dương, ai dè lại là một đại gia ở biệt thự, lái Bentley. Người này cũng chạc tuổi lão Lưu, gặp lại lão thì xúc động đến trào dâng nước mắt, ôm mà khóc hồi lâu.

Qua cuộc nói chuyện của họ tôi được biết, năm xưa lão Lưu đã mạo hiểm tính mạng để cứu đại gia này, nhờ vậy ông ta mới có ngày hôm nay. Hai chúng tôi chỉ định tới gửi tập hồ sơ rồi về, nhưng ông ta cứ nhất quyết giữ chúng tôi lại qua đêm.

Sau bữa tối, hai ông già ngồi trong phòng ôn lại chuyện xưa, tôi ra ngoài đi dạo một mình. Tản bộ trên đường mà đầu óc cứ suy nghĩ về tập hồ sơ, đột nhiên có ai đó vỗ vào bả vai làm tôi giật mình. Quay đầu lại, người đứng sau lưng tôi… là Bạch Phàm!

Bạch Phàm mặc một bộ đồ thể thao, tỏ ra kinh ngạc, hỏi tôi: “Lý Diệu, bảo sao gần đây không thấy anh liên lạc với em. Anh đến Cáp Nhĩ Tân làm gì?”

Việc Bạch Phàm xuất hiện ở đây khiến tôi vô cùng ngạc nhiên, tuy tâm trạng phức tạp, nhưng đồng thời cũng rất nhớ nàng. Vừa định trả lời thì vô tình nhìn thấy người đang đứng sau lưng cô ấy.

Bác Lục!!!

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252 Phần 253 Phần 254 Phần 255 Phần 256 Phần 257 Phần 258

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng