Phần 19
4h chiều.
– A lô a lô, đã tới giờ G, yêu cầu chị cho biết địa điểm…
– Hì, nóng này đi đâu giờ cậu, hay mình đi bơi đi…
– Bơi à, cũng được đó, cậu biết bơi không vậy…
– Tớ chưa, hì hì cậu biết thì dạy tớ…
– Ừa được thôi, tớ lên đón giờ…
Chuẩn bị quần áo tắm xong em lấy xe sếp rồi phóng lên đón nhỏ, nhỏ mặc cái áo thun bó chặt lấy người và chiếc quần sooc bò ngắn nhìn không thể chê vào đâu được. Chở nhỏ trên đường mà em không tâm trí nào tập trung được. Tới bể bơi, 2 đứa vào mua vé và thay quần áo, em thì cứ cởi trần quần đùi còn nhỏ thì… lúc nhỏ bước ra em không tin vào mắt mình. Lúc đó em chỉ muốn ăn tươi nuốt sống nhỏ thôi, không như mấy em xinh tươi ở quanh đó chọn đồ 2 mảnh mặc, nhỏ chọn 1 bộ áo tắm không hở như vậy nhưng vẫn đủ sức gợi cảm, bộ quần áo màu xanh da trời càng làm tôn lên cái vẻ đẹp rạng ngời đó. Em nhảy xuống trước còn nhỏ thì trườn người xuống, nước mát rượi xua tan đi cái nóng đầu hè, kéo nhỏ ra giữa rồi em bảo…
– Đó cậu tập bơi đi…
– Nhưng tớ không biết tập như thế nào…
– Thế này, bây giờ nhé cậu nằm sấp người lên, tớ sẽ đỡ dưới bụng và vai cậu để cậu thăng bằng được rồi cậu tập đạp chân nhé…
Nói là làm, 1 tay em luồn xuống dưới bụng nhỏ, 1 tay em đặt ngang 2 bên nách nhỏ, nhỏ bắt đầu quẫy tay, đạp chân, thật mà nói lúc nhỏ tập bơi em phát phì cười, nhìn như con nhái bén. Dần dần em déo nhỏ ra xa, lúc này nước ngập tới gần mồm em, chắc nhỏ không đứng được nữa em giả vờ thả tay ra. Nhỏ chới với, vùng vẫy rồi túm chặt lấy tay em, ngu gì em cứu luôn, để nhỏ hoảng 1 lúc đã ai dè trong lúc hoảng quá nhỏ túm được tóc em rồi ấn đầu em xuống để lấy đà ngoi lên thở. Quá bất ngờ em chỉ kịp lặn xuống rồi cố gỡ tay nhỏ ra, sau khi gỡ xong em luồn qua chỗ khác, nhỏ lúc này không còn ai để bấu víu tay không ngừng đập xuống nước đầu thì lúc ngoi lên ngụp xuống rồi nói với…
– C… ứ… u t… ớ… c… ứ… uuu!
Lúc này là lúc anh hùng cứu mỹ nhân em lao tới túm lấy tay nhỏ rồi từ từ kéo nhỏ lên, ôm chặt vào người, nhỏ sau khi bị em chơi cho 1 vố, hoảng hồn túm chặt vào người em rồi thở hổn hển, nước ở trong mũi làm cho nhỏ ho sặc sụa. Lúc này không biết nhỏ có cảm giác thấy gì không, riêng em thì thấy sướng không tả nổi, cả thân hình nhỏ nằm trọn trong vòng tay, 2 cặp vú áp chặt vào ngực em, thằng bé em lúc này dựng đứng chọc thẳng vào người nhỏ và em đảm bảo nhỏ cũng biết, nhưng lúc này nhỏ đâu còn tâm trí gì nữa, vừa hoàn hồn nhỏ hổn hết bảo…
– Không chơi với cậu nữa, cậu dám làm tớ uống bao nhiêu là nước…
– Hì hì, tớ xin lỗi chẳng qua lúc đó tớ muốn để cậu tự tập bơi xem đã được chưa ai dè…
– Dè gì mà dè cậu cố tình thì có…
– Thôi tớ xin lỗi, để tớ cho cậu ra chỗ nông nhé…
Em di chuyển nhẹ dần về phía nông, trong lúc đi 2 đứa vẫn ôm chặt lấy nhau như là cặp yêu nhau lâu lắm rồi ấy, bất giác nhỏ đỏ mặt quay đi chỗ khác không dám nhìn thẳng vào mắt em, có thể nhỏ ngại khi 2 đứa đang ở trong tư thế này hoặc có thể nhỏ ngại vì lúc này thằng ku em nó chọc vào người nhỏ quá lộ liễu nhưng em biết làm sao bây giờ, bảo nó nó không nghe đến em cũng còn ngại. Tới chỗ nông em thả nhỏ xuống rồi hỏi…
– Hì hì thích không?
– Thích cái gì mà thích, uống bao nhiêu là nước, tớ chưa hỏi tội cậu đó…
– Uống vậy mới biết bơi đó: P…
Nói xong em lại ôm chặt người nhỏ rồi bảo…
– He he tớ sẽ lại dìm cậu phát nữa cho cậu uống nước tiếp…
– Không chơi đâu nha, khôn… să… c să… c…
Nhỏ chưa dứt lời đã lại bị em ôm cả người rồi dìm xuống, đang hí hứng tí nữa sẽ lại được nhìn bộ mặt nhợt nhạt của nhỏ lần nữa thì…
– Hự…
Em giật nảy cả người, hóa ra nhỏ trong lúc bị dìm không nhìn thấy gì ở dưới nước thêm nữa tay chân loạn xạ quơ tứ lung tung đã túm ngay phải chym em, ngại vãi các bác à, em vội bỏ tay khỏi người nhỏ ra, lúc này nhỏ mới chồm người lên khỏi mặt nước ho sặc sụa một lúc nhỏ nhìn em rồi lao vào tùm cổ…
– Cậu to gan thật, đã bảo không trêu nữa mà vẫn cố tình…
– Aaaa bỏ tớ ra, cậu vừa làm đau tớ đây nè…
– Đau cái gì…
– Đau cái gì cậu lại còn hỏi, vừa ở dưới nước cậu quơ linh tinh rồi túm…
Chỗ này em ghé vào tai nhỏ nói, nhỏ ấp úng mặt đỏ rồi tảng lờ đi chuyện khác…
– Thôi không nói linh tinh nữa, chuẩn bị về thôi ở lâu lạnh quá…
– Ừm mình về thôi hihi, đi bơi thích thật…
– Thích cái gì, cậu đúng là đồ xấu xa…
Chiều hôm đó sau khi đi bơi về em làm 2 tô cơm to bự. Bơi đúng là 1 môn thể thao đem lại cho ta nhiều cái lợi. Ăn xong em không quên gọi điện hỏi thăm Hương và dặn dò nàng ăn uống đầy đủ, được cái do trước ngày nào cũng ở gần nhau nên bọn em không có sở thích nhắn tin mấy nên đâm ra cũng lười, có gì toàn gọi điện nói trực tiếp cho nhanh. Xong xuôi đang tính đi chơi với mấy ông bạn chí cốt, lâu lắm rồi không ngó mặt về sợ bọn nó lại quên thì Linh gọi cho em…
– Cậu ăn cơm chưa thế…
– Tớ vừa ăn xong, đang định đi chơi tí cho mát, còn cậu…
– Tớ cũng ăn xong rồi, cậu đi đâu thế…
– À tớ đang định gọi mấy đứa bạn đi uống nước thôi…
– Vậy à, tý nữa thì tớ lại rủ cậu đi chơi tiếp, hì thế cậu đi chơi đi…
– Ấy, cậu lại có hứng đi chơi tối thế nà thế để tớ đi chơi với cậu, mấy khi có dịp mà hì…
– Thật nhá, thế tớ xuống đón cậu nhé…
– Ủa cậu đón tớ á, cậu đi gì xuống đón…
– Xe đạp, hì hì cái xe ngày xưa tớ vẫn đi tới trường ông bà vẫn giữ nguyên xi nè, tớ thích tối nay đi chơi bằng xe đạp…
– Ớ… ờ thì đi nào xuống đón tớ rồi mình cùng đạp xe đi chơi…
– Hiihii okie…
Một lát sau nhỏ đã có mặt ngoài cửa, nhìn 2 đứa lúc này buồn cười dã man, cái xe thì vẫn thế nhưng 2 đứa thì càng ngày càng lớn nên trông hơi quá khổ thôi kệ.
– Hì lâu lắm rồi tớ không đạp xe, đi thích thật mát và thoải mái quá mỗi tội…
– Mỗi tội sao hả cậu…
– Mỗi tội cậu nặng quá làm tớ đạp không ra hơi nè…
– Á à, thích chết không thì bảo…
Nhỏ véo em 1 cái rõ đau vào sườn…
– Áaaaaa, tớ không nói thế nữa thả tay ra đi nào…
– Nhớ đấy…
– Dạ nhớ… nhớ…
Lang thang đạp một lúc em hỏi…
– Xin hỏi quý cô muốn đi tới phương trời nào…
– Ta muốn đi ăn kem…
– Okie, sẽ có kem…
– Ta muốn uống hoa quả dầm nữa…
– Sẽ có hoa quả dầm…
– Ta muốn… ta muốn…
– Thôi đi người ợ, không phải thấy tôi hiền mà được đà lấn tới đâu nhé, mà không có đưa đi suông đâu, phải có công xá đàng hoàng đấy…
– Công xá gì cơ, con trai gì mà tính toán thế. Xí…
– Ta chỉ muốn nàng vòng tay lên và ôm vào người ta thôi, còn muốn đi đâu ta đưa đi đó…
– Lại bắt đầu giở trò, thôi được dù sao bản cô nương cũng có thiện cảm với ngươi nên phá lệ ôm người đó (Yêu thế)
Nhỏ vòng tay lên ôm chặt vào người em rồi 2 đứa bắt đầu thong dong đi tới phía cuối con đường…
Anh chỉ mong thời gian ngừng hẳn lại…
Phút giây này sẽ mãi ở trong anh…
Và anh mong những lúc như thế này…
Sẽ là em luôn luôn ở bên cạnh…
Chuyện tình mình đầy đau thương nước mắt…
Nhưng như vậy mới sâu sắc em ơi!!!
Cuối con đường anh vẫn hằng mong ngóng…
Rồi một ngày em sẽ về bên anh…
Em tản mạn tí các bác à hì hì, chở nhỏ tới quán mà ngày xưa 2 đứa vẫn thường xuyên vào ăn. Kể từ ngày nhỏ rời bỏ em thì em đã không bước chân vào quán này lần nào, hôm nay mới quay trở lại, không gian quán có vẻ như rộng ra, cách thiết kể và trang trí lạ mắt thêm phần đẹp hơn. Em dắt tay nhỏ đi vào trong quán, bên trong có khoảng 5~6 đôi đang ngồi tâm sự bên trong, chắc toàn bọn trẻ cấp 3. Chọn chỗ khuất em và nhỏ ngồi xuống rồi gọi 2 cốc hoa quả dầm. Nhỏ thích lắm, hí hửng trộn đều cả 2 cốc lên rồi nhỏ bảo…
– Nghe đây, nước và đá ta nhường mi, còn cái phải để lại phần ta.
– Hả??? Khôn vậy trời!!!
– À cho mi ăn mãng cầu đó, ta không thích ăn cái đó hehe…
Phản ứng vậy thui chứ em thì cũng muốn để nhỏ ăn hết, hì chỉ cần nhìn nhỏ ăn thôi là cũng được rồi.
– Há mồm ra, nhìn thương quá cho mi một miếng dưa hấu nè, quý lắm mới cho đó…
– Nói nhỏ thôi mọi người nghe thấy đó…
– Kệ chứ, không thích thì ta đòi lại nhé…
– Ấy thôi, đưa đây tớ ăn…
Buổi tối hôm đó vui thật, ăn xong 2 đứa lại hí hửng đạp xe dạo quanh 1 vòng, từ trường cấp 3 chứa đựng biết bao kỉ niệm buồn vui tuổi học trò rồi lại đi ra “nghĩa địa tình yêu”… Dừng lại chốn này em cùng nhỏ chọn 1 chỗ mát mẻ đứng thả hồn vào gió, những cái oi bức nóng nực của trưa hè đã bị những làn gió mát rượi thổi tan đi, khoảng không gian yên tĩnh này đúng là chỉ có ở nhà và cũng chỉ có ở bên cạnh Linh em mới có. Và đúng là… đúng là em đã yêu Linh sâu sắc tới mức giờ đây em không thể không có nhỏ… tình yêu dành cho nhỏ nó cứ càng ngày càng lớn dần lên. Suy nghĩ trong em bây giờ thật là tồi tệ, có khi nào để hai người gặp mặt nhau và cùng hướng tới 1 kết cục tốt đẹp cho cả 3??? Có lẽ điều đó chỉ là trong ảo tưởng hoặc chỉ tồn tại trong thời đại của vua chúa ngày xưa, giờ đây làm gì có người phụ nữ nào chịu chia sẻ tình cảm của người mình yêu thương!! Ngửa mặt lên nhìn bầu trời về đêm em ước gì bây giờ có một ngôi sao chổi bay qua… và em sẽ ước em sẽ được sống thật hạnh phúc bên hai người…
– Cậu nhìn gì trên đó mà nhìn kĩ vậy…
– À tớ đang ngắm sao, bầu trời đêm nay thật đẹp…
– Ừm sẽ đẹp hơn nếu tớ được ở bên cạnh cậu như buổi tối nay, vui thật…
Nói xong nhỏ ngả người vào lòng em, em chỉ muốn mãi mãi là người bên cạnh tấm thân mỏng manh yếu đuối đó…
– Cậu nhắm mắt vào đi nào…
– Để làm gì cơ?
Thì tận hưởng “mùi của gió”. Cậu vẫn thích hít hà mùi của gió, của cỏ đó thôi…
Nhỏ ngây thơ đã nhắm chặt mắt lại rồi từ từ hít vào, 2 bênh cánh mũi lại phập phồng lên theo từng hơi thở. Bất chợt nhỏ cảm thấy có một cái gì ướt át ở đầu môi và mở tròn mắt ra ngạc nhiên nhưng chỉ trong chốc lát nhỏ lại nhắm chặt mắt lại vì nhỏ biết người đang hôn nhỏ chính là em… Giữa không gian tĩnh lặng chỉ có gió và bầu trời đầy sao đang chứng kiến bọn em hôn nhau… Đứng trước nhỏ đôi bàn tay ma quái của em không tài nào cử động được, em biết cơ thể em nó như muốn chống đối em, nó chỉ muốn vùng lên, tay thì muốn được xờ xoạng khắp nơi, lưỡi thì chỉ chực liếm láp toàn bộ cơ thể, riêng thằng bé thì chỉ chực phá tan cái chuồng đang giam giữ nó… Nhưng tất cả đã bị lý trí của em đẩy lui, em yêu Linh bằng một tình yêu trong sáng, trước là vậy và bây giờ vẫn như thế, em không muốn nghĩ những người con gái của em chỉ là chỗ để giải tỏa ham muốn nhục dục… Tình dục quan trọng nhưng trước hết em đến với họ bằng cả tấm lòng… 1 lát sau nhỏ từ từ nhả đôi môi em ra rồi hỏi…
– Ngày xưa tụi mình yêu nhau vẫn hay ra đây hôn nhau đúng không??
– Ừm đúng vậy…
– Vậy còn bây giờ?? Tớ và cậu cũng vẫn chưa chính thức quay trở lại mà cả 2 vẫn cứ hôn nhau là sao nhỉ…
– Tớ… tớ không biết, cậu có thể đẩy tớ ra nếu cậu muốn mà…
– Tớ biết… nhưng tớ không thể làm thế được, khi cậu ôm tớ toàn bộ người tớ mềm nhũn, chỉ có cậu mới hiểu được những suy nghĩ trong tớ, trước khi gặp lại cậu cũng nhiều người tiếp xúc với tớ nhưng tớ không thể nào mở tấm lòng được… vì hình ảnh cậu trong tớ chưa lúc nào là nguôi ngoai cả tớ nhớ khuôn mặt đáng ghét của cậu, nhớ những buổi ăn kem, những lúc đạp xe dạo phố… tớ nhớ cả những nụ hôn giữa hai chúng mình. Vì vậy tớ không thể nào nghĩ tới ai khác được, hôm nay được cùng cậu quay trở lại những lúc của quá khứ tớ vui lắm…
– Cậu có muốn đi chơi với tớ không?
– Đi đâu vậy??
– Đi xuống Đồ Sơn…
– Xuống tắm biển à, hiii tớ có…
– Ừm thế chiều mai mình xuống nhá…
– Okie, mà sao không đi sáng cho được lâu tớ muốn ngắm cảnh biển lâu cơ…
– Thì mình ở lại ngày hôm sau về…
– Hả??? Đi qua đêm á…
– Ừm, cậu sợ tớ làm gì à lần trước cũng đi qua đêm tớ có làm gì cậu đâu: P…
– Không phải tại tớ sợ ông bà không đồng ý…
– Thì cậu cứ bảo lớp hồi cấp 3 gặp mặt nhau rùi tổ chức đi chơi dưới đó, hôm sau về. Mấy khi mới về nhà chơi chắc ông bà không từ chối đâu…
– Được rồi, thế để tí về tớ thử hỏi ông bà xem, thôi về thôi cũng muộn rồi…
– OK…
Về tới nhà em lại nằm thừ ra giường suy nghĩ, vừa nãy không biết nghĩ gì mà lại rủ nhỏ đi chơi thế, cứ xa nhỏ thì không sao nhưng cứ ở gần nhỏ là em lại quên hết tất cả, em quên mất là bây giờ em đang là người nói dối, quên mất là đang trong tình trạng yêu 2 người một lúc và quên mất Hương đang ở nhà và vẫn chờ ngày 2 đứa lên HN để gặp nhau… Dường như ở Linh có một cái gì đó làm em mê muội quên hết tất cả, em quyết định vẫn đánh liều với canh bạc này vì bây giờ em không thể rời xa Linh được… Thật sự… thật sự em đã dần dần biến mình thành thằng tồi tệ, không biết nếu biết chuyện 2 người con gái đó sẽ ntn??? Thôi kệ chuyện của tương lai không nên đoán trước giờ chỉ cần biết em vẫn hạnh phúc… Đang suy nghĩ miên man thì Hương gọi…
– Anh lặn đi đâu mất tăm mà cả tối không thèm gọi em 1 cuộc hả, đi chơi với ai hả??
– Hì tối nay mấy đứa bạn học cùng cấp 3 rủ anh đi chơi nên anh không gọi được cho em, tối nay em có đi đâu không?
– Suốt ngày bạn bè, em hả tối nay mấy chị em rủ nhau đi ăn linh tinh hihi.
– Đó em cũng đi chơi đó chứ, thế mà còn bảo anh hì hì. Thế ăn có phần anh không?
– Có nè, em ăn hết hộ phần anh rồi…
– Sặc thế mà cũng đòi, không chơi với em nữa anh đi ngủ đây.
– Hì thôi nào em đùa đó, hum nào lên em rủ đi ăn đền, được chưa.
– Ờ thế nghe còn được, thui em đi ngủ đi anh cũng buồn ngủ quá rồi.
– Ờ thế đi ngủ nha, anh ngủ ngon nhé.
– Em cũng vậy nhé, ngủ ngoan.
Tắt đi xong em thấy ở máy đã có tin nhắn, mở ra đọc thì thấy Linh nhắn…
– Ê tớ hỏi bà rùi, bà đồng ý cho đi rồi, hihi thích quá được ngắm cảnh biển lúc hoàng hôn và binh minh rồi…
– Thế hả, tớ vừa nói chuyện với bạn không để ý cậu nhắn tin, hì thế mai mình xuống nhé, giờ muộn rồi cậu ngủ đi, đi chơi suốt vậy mệt rồi đó…
– Tớ biết rồi cậu ngủ ngon nhé…
Nói xong em cũng chúc nhỏ ngủ ngon rồi đi ngủ một giấc.