Phần 18
Thời gian thấm thoắt trôi, nhoằng cái cũng tới hè, em vẫn thực hiện chính sách “đa nhân cách” một cách hoàn hảo, chưa có một lỗi nào xảy ra. Và rồi kỳ nghỉ hè cũng tới, vào một hôm trời tối mát mẻ, Hương gọi em ra ngoài đứng hóng gió ở hành lang, nàng khoác tay ngả vào vai em rồi nói…
– Haizzz sắp nghỉ hè rồi, em chả muốn nghỉ hè tí gì anh à…
– Sao thế em, nghỉ hè không phải học mà…
– Nhưng nghỉ hè thì 2 đứa lại về quê, mãi lâu mới được gặp nhau, sao em chịu nổi…
– Hì thế em về nhà anh ở cùng anh hoặc anh về nhà em ở cùng em…
– Anh bị điên à, đã là gì của nhau đâu, xì anh mà vác mẹt anh về nhà em á, bố em oánh anh nát đít haha…
– Ặc sao lại đánh anh…
– Tội rủ rê con gái, hay bắt nạt, hay trêu được chưa…
– Chết thật tội đó nặng lắm, anh sợ ba em oánh 1 trận thập tử nhất sinh đóa…
– Hì hì em nói đùa thui, ba em không tới mức đó đâu, sau này em dẫn anh về ra mắt ba em nha…
– Ừa em iu… chụt…
Và rồi trước ngày nghỉ mấy hôm, Linh có liên lạc hỏi em…
– Hôm nào cậu nghỉ hè vậy?
– Mấy hôm nữa là tớ được nghỉ rồi, cậu nghỉ chưa?
– Tớ cũng chuẩn bị, thế hôm nào cậu về dưới nhà…
– Tớ cũng chưa biết được, đang tính ngày…
– Vậy hả, đợi tớ về cùng được không. Lâu lắm rồi tớ không về dưới nhà thăm ông bà, mình cùng đi nhé…
– Ủa vậy hả, thế tớ đợi cậu nha, hôm nào cậu về nhớ bảo tớ đó, tớ qua đón…
Và rồi cuối cùng ngày nghỉ hè cũng đến, vậy là năm học đầu tiên đã kết thúc. Bao kỉ niệm buồn vui em đều có hết, hôm đó em đang ở trong phòng rục rịch chuẩn bị quần áo để hôm nào nhỏ Linh gọi thì khởi hành, bất chợt Hương chạy vào rồi nói…
– Anh ơi, em về chỗ anh chơi với.
– Oái, không sợ anh đưa đi bán hả?
– Bán cái gì mà bán, nhá em về mấy hôm rồi em về nhà sau cũng được.
– Hì, mình đã ra mắt dưới nhà đâu em, mà bố mẹ anh khó tính lắm, phải để anh nói trước chuyện đã rồi sau này anh đưa em về ra mắt sau.
– Xì người ta nói thế thôi, chả thèm. Anh định bao giờ về mà đã chuẩn bị quần áo hết rồi vậy.
– Anh cũng chưa biết, chắc mấy hôm nữa em à, thế còn em.
– 3 Hôm nữa em về, hum đó dưới nhà có cúng luôn.
– Vậy hả, em về nhà bảo bố mẹ cho con “dê” gửi lời hỏi thăm sức khỏe nha.
– Dê với Rể cái gì, đã cưới xin gì đâu mà đòi nói thía.
– Thì cứ dạm trước, ra chốt cái cửa vào em yêu.
– Đang nói chuyện anh chốt cửa làm cái gì.
– Hì, em lại còn phải hỏi, mình tranh thủ đi không mấy bữa nữa về rùi thì còn lâu mới gặp được.
– Nhưng mà nhỡ lát cái Mai nó về thì sao.
– Suỵt! Kệ nó, em cứ ra chốt cửa vào đi.
Nàng chốt cửa xong thì em cũng lọ mọ ngồi bật cái máy tính lên, bật bài nhạc rồi vặn volume đủ để 2 đứa rên rỉ kích thích nhau. Kéo nàng lại gần, vòng tay qua sau lưng em bắt đầu hôn, cái lưỡi lia tới đâu nàng khẽ rên lên. Từ từ đặt nàng xuống giường, 1 tay nâng người nàng 1 tay kéo dần cái áo phông lên, lên tới gần ngực em dừng lại rồi cúi xuống hít lấy hít để cái mùi da thịt.
– Đừ… ng a… nh em buồ… n…
Mặc cho nàng rên rỉ, em vẫn hít lên cặp vú đang được bao phủ bởi chiếc áo lót màu đen đầy khiêu khích, luồn tay xuống em khẽ bóp rồi xoa xoa vào đầu nhũ hoa, nàng oằn người lên, em lại dùng bàn tay ma quái trượt xuống dưới quần nàng. Vì ở nhà nàng mặc quần lửng nên em dễ dàng thọc tay vào trong, khẽ xoa lên mu lồn thi thoảng lại ấn vào khe, dâm thủy nàng bắt đầu chảy. Không chần chứ em nhổm người dậy kéo theo nàng rồi như con mãnh hổ em vồ lấy đống quần áo của nàng xé tan thành từng mảnh, quần ra quần áo ra áo. Bây giờ trước mặt em chỉ là 1 tấm thân trần truồng, nàng rướn người lại rồi cũng tung chiêu đánh bạt hết quần áo của em sang 1 bên, 2 cơ thể trần truồng lao vào nhau. Kẻ tung người hứng, kẻ xoa người bóp, kẻ hôn người hít, các thế võ dùng lưỡi được cả 2 dùng một cách nhuần nhuyễn. Tiếp tới em sử bộ bí kíp “lè lưỡi dán tem” mà em học được từ 1 giảng viên ưu tú của trường học viễn bưu chính viễn thông. Trước khi dán tem, em lia lưỡi 1 đường làm cho tem ướt rồi bắt đầu dán, từng đợt từng đợt cứ như những cơn sóng ập vào, ấn sâu lưỡi vào bên trong L nàng rồi em lại rút ra, chỉ trong chốc lát lưỡi em đã ướt nhẹp. Không để em chiếm thế thượng phong nàng nhân lúc em đang rúc đầu vào hang để khám phá liền tung 1 chiêu kinh thiên động địa “Hổ hạc song hình quyền” kình lực từ cánh tay nhỏ bé kia lúc này thật khó thể tả nổi, lãnh trọn chiêu của nàng vào đỉnh đầu em ật ngửa ra giường nhân cơ hội đó nàng chồm lên rồi túm lấy thằng nhỏ đang chĩa thẳng lên trời mà nói…
– Để coi hôm nay ngươi chịu được mấy chiêu của bổn nương…
Dứt lời nàng lao thẳng xuống với tốc độ chóng mặt, rồi bất thình lình há hốc mồm ra nuốt chửng lấy con cặc đang ngơ ngác không biết chuyện gì. Bây giờ có lẽ con cặc em chỉ biết tự trách bản thân nó không biết đường tránh chiêu, tội nghiệp thằng bé đang nhìn thấy ánh sáng mặt trời thì bị lạc vào trong một nơi tối tăm ẩm ướt, thi thoảng lại bị húc đầu vào những tảng đá to và nhọn hoắt làm nó đau điếng người. Tuy nó bị đau nhưng bản thân em thì ngược lại, 1 cảm giác sướng tột đỉnh xộc thẳng lên tâm trí. Nằm yên chịu trận vì lúc nãy trúng chưởng của nàng em đã bị tê liệt hoàn toàn, nhưng đúng lúc này em lại nhớ ra khẩu quyết của chiêu ” Nghịch chuyển càn khôn ” bất giác vận kình nhấc bổng người nàng lên. Do quá bất ngờ nàng không kịp ứng biến chỉ gắng mút lấy chút tinh hoa đang dở dang. Khoảnh khắc nàng bị em nhấc bổng lên chỉ diễn ra trong vòng đúng 5s, nhưng trong 5s đó em đã kịp xoay chuyển tình hình, tư thế 69 bắt đầu được áp dụng. Lúc này nàng lại say mê với công việc của mình đó là hút nhụy hoa. Em dùng ngón tay trỏ, vận 2 thành công lực khẻ điểm chiêu “Đàn chỉ thần công” vào cái L đang ướt nhẹp, không gặp bất kỳ trở ngại nào, ngón tay với 2 thành công lực đã xộc thẳng vào bên trong, nàng sướng điên người chẳng may nghiến răng găm phập cả hàm vào con cặc. Tội nghiệp nó, chỉ vì em mà nó phải chịu khổ.
Sau khi cả 2 thỏa mãn niềm đam mê về bú liếm, em bắt đầu nháy mắt nàng 1 cách láu cá. Như hiểu ý nàng dồn lực cắm 10 đầu ngón tay và 2 gót chân xuống giường rồi ưỡn người lên. Nhanh như cắt em luồn 2 chân sang 2 bên hông nàng rồi tay trái bấu vào đùi trái nàng, tay phải cầm gươm xông thẳng vào trận chiến, mặc dù con đường phía trước nhiều chông gai nhưng em lúc này đã bị ma lực của con quỷ dâm dục nó thao túng nên không suy nghĩ gì được nhiều chỉ biết dồn toàn tâm toàn ý cho chiêu thức “Hấp tinh đại pháp”. Đây là 1 bộ bí kíp có một không hai về tình dục học, để sử thành thạo được chiêu này người luyện trước tiên phải đạt tới cảnh giới “Tĩnh tâm” vì chỉ cần 1 phút lơ là là có thể bị thổ huyết ngay giống kiểu “chưa bắn đã hêt đạn”. Là con nhà võ nên đối với em việc “Tĩnh tâm” là bắt buộc phải có, sau khi chiêu thức được sử ra, nàng chỉ biết oằn người lên chống đỡ, từng đường kiếm sắc bén được em đâm ra đâm vào một cách nhuần nhuyễn, để đảm bảo tính an toàn và không bị thích khách phát hiện, em lấy tay bịt mồm nàng lại đề phòng bị đâm đau quá nàng sẽ la lên kêu cứu. Thi thoảng những lúc không kiểm soát được âm thanh của nàng em đành phải cho cả bàn tay vào để nàng ngoạm.
– Ư… ư… ưhh, em… sướ… g quá… a… nh ch… o sâ… u và… o n… ữa… đi, sướ… ggggg quá…
Quá mỏi chân chỉ với 1 thế nên em nằm xuống và kêu nàng thử tung các bộ võ học xem từ ngày được em truyền công nàng đã tiếp thu được bao nhiêu. Quả không ngoài mong đợi, nàng rất chăm chỉ luyện tập các chiêu thức được nàng vận một cách thuần thục. 2 bên giao đấu với nhau hơn trăm hiệp thì cuộc chiến đã có vẻ dần dần ngã ngũ, kẻ thắng người thua có vẻ như đã dần lộ diện. Nàng càng đánh càng hăng, em càng đánh cáng yếu, công lực dần dần sụt giảm, lúc này trong em có suy nghĩ quá thán phục nàng, đúng là hậu sinh khả úy. Chỉ trong một thời gian mà nàng đã vượt qua em về công lực. Không thể để bị cười chê em gắng gượng lôi hết tuyệt kĩ đã được cha truyền còn nối, trước tiên em vận “Tinh dịch kinh” để lấy lại tinh thần sau đó gấp rút triển chiêu “Lục mạch thần kiếm”, 6 luồng kiếm khí thay nhau làm mưa làm gió trong lồn nàng, cái lồn nhỏ bé dường như chỉ muốn nổ tung ra, sau hơn 50 chiêu lúc này em đã quá mệt, biết rõ ai đã là kẻ thắng người thua em đành rút kiếm ra và lao thẳng lên người nàng vận hết sức bình sinh tung chiêu “Xuất tinh đại pháp” 1 luồng tinh dịch phọt thẳng lên vú nàng, 1 đàn còn tham lam gắng bay vào mồm nàng nhưng nàng đã khép chặt, nên chỉ có thể dừng lại tại môi… Cuộc chiến ngã ngũ, em nằm vật ra giường thở hổn hển, còn nàng thỉnh thoảng lại giật người lên vì sướng. Thế mới biết trong cuộc chiến tình dục kẻ thua trận bao giờ cũng là đàn ông…
Cuộc mây mưa kết thúc, một bữa tiệc liên hoan nhỏ để tạm xa cách trong kỳ nghỉ hè…
– Ghét anh, bao giờ cũng bắt nạt em…
– Anh bắt nạt em bao giờ, yêu em còn không hết đó…
– Thôi không nói nữa, em về phòng tắm rửa đây, tí sang ăn cơm đấy…
– Ừm, anh biết rồi, anh cũng đi tắm đây.
Rồi đến ngày hôm sau thì em nhận được tin của Linh, nhỏ bảo với em là cuối tuần sẽ về, vậy là Hương sẽ là người về trước. Hôm Hương về quê nàng khóc sướt mướt…
– Thôi em chả về nữa, em về anh lại đi cặp với đứa khác…
– Trời em không về thì bố mẹ em mắng anh đó, thôi ráng lên, cũng chỉ nghỉ có gần tháng thui mà, em về quê nhớ đừng đi bắt nắng nhiều đó, lúc lên da mà đen sạm đi là chết với anh đấy…
– Em biết rồi, anh cũng vậy đừng đi chơi nhiều mà ốm đó.
– Anh nhớ rồi mà…
– Thế nhớ em không?
– Có chứ, nhớ nhiều lắm ấy.
– Em cũng thế, thế em về đây nhé, bibi anh.
– Bibi em…
Vậy là Hương đã về, còn mỗi mình em trên này, buồn quá biết làm gì cho đỡ buồn đây. Thiệt là hạnh phúc vì khi này có Linh bên cạnh chia sẻ những nỗi buồn cùng. Tối hôm đó và mấy hôm sau 2 đứa đi chơi với nhau vui lắm, hết đi ăn kem, đi chơi rồi đi ngắm cảnh… Và cuối cùng ngày về quê cũng đến, sáng hôm đó em dậy sớm đánh răng rửa mặt rồi chải chuốt đầu tóc cho chỉnh tề, đoạn gọi cho Linh…
– Cậu chuẩn bị xong chưa, mình qua đón…
– Mình xong rồi đây, cậu ra đi là vừa, cậu cứ vào nhà cô tớ gọi nhé, tớ bảo cô tớ là về cùng bạn mà…
– Ừm tớ biết rồi.
Tới nơi bấm chuông rồi nhỏ ra mở cửa cho em vào trong nhà, vừa nhìn thấy cô nhỏ em chào…
– Cháu chào cô!
– Ừm, chào cháu, bạn trai cái Linh hả?
– Dạ không à, hì cháu ở cùng quê thôi nay tiện thì cháu với bạn ấy về ạ…
– Mà 2 đứa định đi xe về à, đi đường nguy hiểm lắm…
Nhỏ nghe vậy liền nói vọng ra…
– Cô ơi, cháu bảo bạn ấy gửi xe ở đây 2 đứa bắt xe buýt sang bến xe cô à, xe buýt đi ngay qua đầu đường đó cô…
– Ừm thế 2 đứa để xe ở đây rồi đi ô tô mà về, đi đường nguy hiểm lắm, nhà cô cũng rộng.
– Vâng ạ…
Cô Linh năm nay ngoài 30 xíu nhưng phong cách rất xì tai, ăn nói hóm hỉnh nên em thấy rất dễ gần. Mấy bà cô ở độ tuổi ngoài tam tuần đúng là chả biết ngại gì nữa hoặc cũng có thể em tới sớm quá nên cô chưa kịp thay đồ. Cô mặc bộ đồ ngủ màu đen nhưng không mặc áo lót em không dám nhìn thẳng mà chỉ quay ra ngoài rồi thi thoảng lại quay vào trong nói chuyện. Sau khi chào cô 2 đứa liền khởi hành, sang tới bến xe em xách đồ hộ Linh rồi cùng lên xe, vì nhỏ say nên em với nhỏ chọn 2 ghế gần đầu ngồi, cho nhỏ ngồi trong em ngồi ngoài.
Xe từ từ chuyển bánh, 2 đứa ngồi nói chuyện với nhau rôm rả lắm, đủ mọi thứ chuyện. Giờ em mới để ý kỹ nhỏ, hôm nay nhỏ trang điểm nhẹ, tóc không thả nữa mà buộc lên có lẽ do nóng, nhìn trông trẻ con và đáng yêu lắm.
– Trông cậu hôm nay có vẻ vui.
– Hì lại chẳng, lâu lắm rồi tớ mới về quê đó…
– Thế từ hồi cậu lên HN tới giờ cậu chưa về à…
– Tớ có về, nhưng chỉ một vài lần và cũng không ở lâu, tớ chỉ về thăm ông bà mấy hum rồi tớ lên thôi, tớ cũng không ra ngoài chơi…
– Thảo nào…
– Hì thảo nào làm sao…
– Hì không có gì, tớ lại cứ nghĩ cậu không về lần nào cơ, thôi cậu ngủ đi không mệt, đã say mà còn thích nói nhiều tí nôn ọe hết ra là chết tớ…
– He he lo gì, có nôn thì tớ nôn hết vào người cậu đó: P…
Nói xong nhỏ bắt đầu quay mặt ra ngoài cửa kính rồi lim dim chợp mắt, không khí lúc này cũng bắt đầu yên lặng chỉ còn tiếng nói chuyện của vài người và tiếng còi xe. Nhìn nhỏ ngủ thật đáng yêu, em không ngủ được nên là cứ quay ra ngắm nhỏ hoài, thỉnh thoảng nhỏ gục đầu xuống chẳng may va vào cửa kính nhìn mà thương, thấy vậy em khéo léo định luồn tay ra đằng sau gáy nhỏ để đỡ thì nhỏ giật mình mở mắt hỏi…
– Nè, cậu làm gì thía hử…
– Làm gì đâu, tại tớ thấy cậu ngủ trông khó khăn quá nên định giúp cậu tí, cậu dựa vào vai tớ mà ngủ…
– Thôi kỳ lắm á…
– Có sao đâu mà…
Dứt lời em kéo nhỏ tựa vào vai em, tay em vòng qua người nhỏ rồi đặt lên vai nhỏ, ôm trọn nhỏ vào người em cũng thấy thoải mái và lim dim ngủ… Sau khoảng hơn 2 tiếng chạy xe cuối cùng em và nhỏ cũng về tới quê, vừa bước ra khỏi bến xe Tam Bạc em đã hít lấy hít để không khí ở dưới nhà, chà chà cuộc sống trên HN tấp nập và xô bồ quá nhiều lúc cũng thấy chán, về nhà, không khí trong lành xộc lên, 2 bên đường những hàng hoa phượng vĩ (Đặc trưng của thành phố em) đỏ rực phủ bóng mát xuống dưới lòng đường, lúc này em chỉ muốn hét thật to…
“AAAAA ta đã vềeeeee”
Vì từ nhà em ra bến xe chỉ khoảng gần 10p đi bộ, em dắt tay nhỏ đi và bảo…
– Về nhà tớ chơi 1 lát rồi tớ lấy xe chở cậu về ông bà…
– Ừm.
2 Đứa vừa đi vừa phóng tầm mắt khắp nơi, em thì vẫn hay về nên không lạ lẫm gì lắm, còn nhỏ chắc đã lâu lắm rồi không về nên có vẻ rất thích thú, vừa đi vừa nói…
– Oaaaaa!! Phượng nở đẹp thật đó, nhiều quá, nhớ ngày trước hè tớ với cậu toàn đi bẻ cành phượng chơi nhỷ…
– Cậu mà bẻ, hahaaa có mà toàn tớ treo lên bẻ cho cậu đó…
– Her thì tớ nói tớ bẻ đâu tớ với cậu mà lêu lêu…
Nhớ ngày đó 2 đứa long nhong đạp xe thả mình dưới những tán lá hoa phượng, nhỏ đòi em bẻ 1 cành xuống, mà cây thì cao không tài nào với được, em đành lấy dép phi lên để cho nó rơi xuống… vui thật đó ^^. Về tới nhà thì chỉ có mỗi mẹ em ở nhà, 2 đứa vào chào…
– Cháu là bạn D à?
– Dạ vâng ạ…
Em cười khúc khích vì biết mẹ không nhận ra Linh cũng phải đã lâu rồi mà, với lại gặp mới có mỗi một lần, giờ Linh thay đổi sao mà nhận ra. Nói chuyện dăm ba câu em liền lấy xe chở Linh về nhà ông bà rồi cũng về nhà nghỉ ngơi ăn cơm sau một chuyến đi dài…
Đang lim dim chìm trong giấc ngủ thì “tít tít… tít tít…” tiếng chuông báo tin nhắn, mở ra đọc thì là của Linh…
Ê eeee đang làm gì đó…
– Tớ đang ngủ, thế còn cậu…
– Tớ vừa phụ bà nấu nướng xong, cậu lười như heo ấy, về cái là lăn quay ra ngủ…
– Hì tại tớ mệt quá, sao thế cậu…
– Sao trăng gì, chiều đi chơi với tớ nhá…
– Ừa, đi đâu thế cậu…
– Đi chơi, hì hì tớ muốn đi chơi cậu đưa tớ đi đâu thì đi.
– OK được thôi, chiều tớ lên đón cậu…
Nói xong em quay ra bấm số gọi cho Hương…
– A lô! Chim gõ kiến gọi bướm khổng lồ nghe rõ trả lời…
– Khổng lồ cái đầu anh ấy, thích trêu em hả, anh đã về chưa?
– Hì anh về rồi nè, nhớ em quá nên gọi điện nè, nhớ anh không?
– Không nhớ…
– Thật á, ôi buồn quá đi mất…
– Xì chỉ được cái thế là nhanh, thế anh ăn cơm chưa…
– Anh đang chuẩn bị ăn xong tí ngủ chiều đi chơi với đám bạn. Hì hì…
– Vậy à, chiều em cũng đi chơi nè…
– Ừm, thế chúc em yêu của anh có những ngày nghỉ hè vui vẻ nhé: X…
– Vâng cảm ơn, thôi ông đi ăn cơm đi cho tôi nhờ…
– Hí hí, pai pai em nhá.