Phần 12
1 tuần gian sau vụ biến cố xảy ra ở trường, em và nhỏ hạnh phúc lắm, hồn nhiên trêu đùa, công khai nắm tay nhau trong lớp, em thỏa sức đi chơi cùng nhỏ khắp trường, phải nói dính với nhau như hình với bóng. Nhưng bỗng khoảng vài ngày sau đó, nhỏ bổng trở nên khác thường, thái độ có vẻ hời hợt hơn, em nghĩ nhỏ bị ốm nên sốt sắng hỏi han, nhỏ cũng không nói nhiều, vẫn cười, vẫn thân mật với em, thi thoảng em còn bắt gặp ánh mắt nhỏ nhìn trộm nữa cơ. Rồi 1 ngày cuối tháng 8, cũng gần bước vào năm học mới rồi, lớp học thêm cũng chuẩn bị xong hết các chương trình, vẫn như mọi ngày, em tới trường chỉ mong để gặp nhỏ, chỉ cần nhìn nhỏ cười là em đã vui lắm rồi. Tới lớp thấy nhỏ đang ngồi loay hoay 1 mình ở bàn học, em chạy tới vỗ vai.
– Hey đang làm gì thế…
– Tớ ngồi gấp trái tim, tặng cậu nè…
Vừa nói nhỏ đưa cho em hình trái tim được gấp bằng tờ 500d.
– Trời sao gấp tờ 500d vậy sao không to hơn xíu đi…
– Ngố à, tờ 500d màu đỏ mới giống trái tim chứ.
– Ừ nhỉ, cảm ơn vk yêu nghen.
– Tối nay cậu ra ngoài đi chơi với tớ nhé.
– Ok kưng!
Tối hôm đó, đạp xe tới đón nhỏ (tình yêu xe đạp zui ghê, nhưng hơi mệt tại em toàn phải lai). Ngồi sau nhỏ ôm em chặt lắm, sao bữa nay lại mãnh liệt dữ ta, mấy hôm trước rõ thất thường mà… Thôi chả nghĩ gì nữa, hỏi nhỏ…
– Đi đâu zờ…
– Đi ăn chè…
– Oh…
Tới quán chè nhỏ gọi liền 2 cốc chia đều cho 2 đứa, trong khi ăn nhỏ nghịch ngợm cứ thò thìa sang cốc em rồi xúc hết cái ngon để lại toàn nước với đỗ cho em ăn. Ăn xong lại hỏi nhỏ đi đâu nửa, nhỏ cười nói…
– Đi ăn cháo.
– Trời cháo gì giờ này hả người, làm khó nhau quá à, nghỉ đê.
– Ờ thì nghỉ, đang tính rủ đi ăn cháo lưỡi.
– À không, cháo này thì phải ăn chứ, thôi không nghỉ nữa.
Năn nỉ mãi, nhỏ mới đổi ý, đang dồn cơ đít, thít cơ mông phóng nhông nhông trên đường đến “nghĩa địa tình yêu” thì trời bắt đầu có lớt phớt mưa…
– Thôi chết mưa rồi, sao bây giờ…
– Mưa bé mà, có sao đâu…
– Tớ là tớ sợ cậu ốm thôi, chứ tớ thì không có sao hết…
– Tớ bảo không sao mà, mà cậu biết cặp đôi yêu nhau đi dưới trời mưa thì người ta bảo sao không?
– Bảo là hấp chứ bảo gì nữa…
– Có mà cậu hấp ấy, người ta bảo “yêu nhau mà đi dưới mưa thì bền lắm”
– Thế á, tại sao lại bền vậy…
– Tớ cũng không rõ nghe bảo là thế thui…
– Ha ha thế mà cậu cũng nói, tớ tưởng cậu biết cơ…
– À thì, theo tớ mưa là nước mắt của ông trời, mà ổng nhìn những ai yêu nhau hp thì chắc ổng sẽ không muốn chia lìa đâu nên là ổng khóc đó. Yêu nhau mà đi dưới mưa là bền lắm đó, tin tớ đi…
– Ừm, tớ tin, vậy tớ cũng muốn thế lắm. Hì hì…
Đoạn đường tới “nghĩa địa tình yêu” em chỉ cầu mong trời mưa thật to, vì như vậy chứng tỏ ổng trời thương tụi em nên sẽ không chia lìa đâu. À mà chắc các bác chưa biết nghĩa địa tình yêu là gì nhỉ ^^ hì chả là bọn trẻ con như em hồi xưa toàn tìm được những cái chỗ tối, mà ít người qua lại, tới đó tha hồ mà hôn hít: P. Tới nơi em chọn chỗ thiệt kín, dừng xe 2 đứa đứng trêu nhau 1 lúc rồi em đưa tay lên mặt nhỏ, luồn tay vào 2 bên mang tai, xen qua các lọn tóc của nhỏ. Kéo nhỏ lại gần rồi cắn zô cái mũi xinh xinh đáng yêu em bảo…
– Ngày nào cũng như thế này thì thích biết mấy…
– Ừm, nhưng nhỡ một ngày giả sử 2 đứa có chia tay cậu tính như thế nào…
– Suỵt! Cậu cứ nói gở, chia tay là chia thế nào, chắc lúc đó cậu yêu ai khác hả…
– Không, dù cho thế nào đi nữa tình yêu của tớ dành cho cậu sẽ không thay đổi đâu.
– Vậy hả, cậu yêu tớ ở điểm gì mà yêu dữ vậy…
– Cậu hỏi để làm gì, thế cậu yêu tớ ở điểm gì, cứ nói trước đi rồi tớ nói sau…
– Tớ à, nếu biết yêu cậu vì 1 cái gì đó thì chắc tớ và cậu đã không yêu nhau tới giờ rồi. Ở cậu có nhiều cái tớ chưa khám phá hết được, sâu tận trong đáy lòng cậu tớ cũng chưa thể hiểu hết được, nên tớ muốn cùng cậu đi tới cuối cùng để tớ có thể hiểu hết về con người cậu. Được chưa, thế còn cậu?
– Phải cậu không vậy, bữa nay ăn nói kinh ghê…
– Không tớ thì ma à, thôi thôi không phải đánh trống lảng cậu nói phần cậu đê…
– Tớ hả… à thì… à tớ giống cậu. Hiiii…
– Trời chơi ăn gian hả, thế mà cũng đòi nói.
– Thôi, nếu sau này tớ với cậu còn yêu nhau tớ sẽ nói…
– Sao lại nếu?
– À không, ý tớ là sau này yêu được lâu lâu rồi thì tớ sẽ nói…
Nói xong 2 đứa ôm chặt nhau rồi hôn lấy hôn để, trời mưa càng lúc càng nặng hạt hơn lúc nãy, dường như ông trời đang vui mừng thì phải…
Biết đâu bất ngờ đôi ta chợt rời xa nhau…
Ai còn đứng dưới mưa ngân nga câu ru tình…
Và môi hôn rất ướt, dư âm giấu trong mưa.
Cơn mưa kéo dài…
Sẽ là dối lòng khi anh chẳng ngại âu lo…
Lo anh sẽ mất em trong lúc yêu thương nhất.
Vì tình yêu mong manh, tay anh quá yếu mềm…
Người yêu ơi, em có biết?
Phải nói buổi tối hôm đó là buổi tối hạnh phúc nhất trong cuộc đời em lúc bấy giờ, còn gì bằng được ôm người mình yêu trong tay, 1 nụ hôn dưới mưa… hạnh phúc lắm, nhưng cái buổi tối hôm đó cũng là buổi tối cuối cùng em được hôn nhỏ… vì…