Phần 7: Lời khuyên của cụ Xuân
Năm năm ở trên hoang đảo, cuộc sống của nhóm người cả già, trẻ, trung niên cũng như con nít cứ thế trôi qua. Bé Trang giờ đã nói thạo và cũng được mọi người dạy chữ, học số và bắt đầu đã có thể đọc được sách báo. Vân và Hải giờ đã chuyển từ mẹ con trở thành một cặp đôi yêu nhau và dù thời gian yêu nhau chưa lâu nhưng cũng đủ khiến họ thấy rất vui rồi.
Trên đảo, xa cuộc sống văn minh, dĩ nhiên mọi thứ chả đầy đủ được. Tuy vậy, làm được như thế này cũng đã là rất tốt rồi. Ngày ngày, mọi người cày cuốc, xem ruộng đồng cùng nhau, rồi lại chăm lo cho đàn gà đàn vịt. Họ lấy cá làm thức ăn chính, bên cạnh đó là thịt gà, thịt vịt rồi có khi là đi bắt một số động vật nhỏ ở trong rừng để cải thiện bữa ăn.
Cuộc sống thì chả lo nữa, thế nhưng như đã nói, chuyện làm Vân suy nghĩ nhất vẫn là chuyện hôn nhân. Cũng như đã kể thì Vân tính tình rất thoải mái, giờ coi như xa chồng năm năm rồi, nếu cô có yêu hay lấy người khác cũng là chuyện bình thường. Có điều ở đây là lấy chính con trai của mình thì thực sự là một điều cực kỳ đáng phải suy nghĩ, dù cho đúng là trên đảo hoang nay thì Vân cũng chả có lựa chọn khác. Cô suy nghĩ về chuyện này mọi lúc, kể cả lúc ngồi cùng con trai và cũng là người yêu mình là Hải hay là những lúc làm việc. Những suy nghĩ này cũng khiến cô mất ngủ và cô đôi khi hay giải khuây bằng cách ra bờ hồ hoặc bờ biển ngồi.
Đêm hôm đó, trời đã tối đen như mực, gió biển thổi lặng lẽ. Khi đó, bé Trang cũng đã ngủ say. Vân lại đi ra khỏi phòng ngủ của mình và đi ra bờ hồ – nơi chứa nước ngọt duy nhất trên đảo này và ngồi suy nghĩ mông lung. Hôm nay, Hải cũng đã đi ngủ và Vân ngồi một mình ở bên bờ hồ suy nghĩ về những việc sắp tới. Bất chợt, một tiếng nói phá vỡ sự tĩnh lặng trong đêm thanh vắng vang lên:
– Vân! Muộn rồi, sao cháu vẫn ngồi ở hồ thế này?
Vân quay ra, hóa ra là cụ Xuân. Vân cười rồi đáp lại:
– Vâng! Cháu hơi khó ngủ nên ra đây dạo chơi một chút ông ạ!
Cụ Xuân nghe vậy liền đáp lại:
– Đúng là cháu thấy khó ngủ đúng không, nhưng có lẽ cái việc mà khiến cháu khó ngủ mới là quan trọng nhất đấy.
Vân đáp lại:
– Không! Không có gì đâu ông ạ! Cháu chỉ khó ngủ nên ngồi đây thôi.
Cụ Xuân lại gần Vân, ngồi xuống cạnh Vân rồi nói:
– Chúng ta đã ở đây 5 năm cùng nhau, coi nhau như người nhà rồi. Ta cũng coi cháu như con cháu trong nhà vậy, có gì cứ nói ra, chia sẻ cùng nhau, đừng giấu trong lòng như thế chứ.
Vân đáp lại:
– Thật sự không phải cháu không muốn kể nhưng sợ là ông không giúp được cháu.
Cụ Xuân cười rồi đáp:
– Dù thế thì cũng cứ nên kể ra, cháu ạ! Có điều nói vậy thôi, cháu khó nói thì để ta nói luôn nhé. Có phải việc khiến cháu suy nghĩ nhiều chính là việc với thằng Hải – con trai cháu đúng không?
Vân nghe vậy thì tái mặt lại rồi hỏi:
– Sao ông biết vậy ạ?
Cụ Xuân cười rồi đáp:
– Thực ra là ta biết lâu rồi cháu ạ! Trước ta thấy hai mẹ con cháu rất thân thiết nhau nên cũng đã hơi nghi ngờ rồi. Sau đó một lần đi vào thư viện sách trên tàu, thằng Hải nó đọc sách rồi hỏi ta mấy câu về sinh học nên sau đó khi nói chuyện, nó đã nói cho ta biết rồi. Mà không chỉ là ta, kể cả vợ ta cũng biết rồi đấy.
Vân nghe vậy thì cũng thấy nhẹ lòng, cô cảm thấy đã hoàn toàn có thể tin tưởng cụ Xuân. Cô liền dốc hết bầu tâm sự với cụ Xuân:
– Nếu cụ đã biết thì cháu cũng không dám giấu nữa. Thằng Hải và cháu hiện đã yêu nhau và Hải nó cũng bày tỏ mong muốn là muốn kết hôn với cháu, muốn cháu làm vợ nó. Ban đầu cháu nhận lời yêu nó một phần vì cuộc sống trên đảo này không còn ai để cháu nương tựa vào nữa. Sau này bé Trang và cháu chắc chắn chỉ có chỗ dựa duy nhất là thằng Hải thôi. Tuy nhiên nếu mà cưới nhau thì khác quá ông ạ, đây chính là loạn luân và sẽ có khá nhiều hệ lụy mà chả kể ra ông bà cũng biết đấy. Vậy nên cháu cứ suy nghĩ mãi về việc này mà không biết quyết định thế nào, chỉ biết trả lời thằng Hải là để cháu suy nghĩ thêm đã thôi.
Cụ Xuân cười rồi đáp:
– Ta hỏi cháu câu này trước nhé! Cháu coi thằng Hải là gì của cháu?
Vân đáp lại:
– Lúc mới lên đây, Hải còn bé thì chắc chắn cháu coi Hải chỉ như một đứa trẻ con của mình thôi. Giờ Hải nó lớn rồi, cháu coi nó là chỗ dựa duy nhất của cả gia đình này và là một người đàn ông đã trưởng thành để lo cho cháu và em nó là bé Trang nữa.
Cụ Xuân lại hỏi tiếp:
– Thế cháu thực sự yêu Hải chứ? Ta đang nói tình yêu nam – nữ đó nhé.
Vân đáp lại:
– Thực sự là… cháu… yêu Hải thật ông ạ! Những hành động của Hải làm cháu rung động thực sự và đã yêu Hải thật sự!
Cụ Xuân lại nói:
– Vậy ta có thể tổng kết, nếu như được làm vợ Hải, cháu sẽ không hối hận chứ?
Vân đáp:
– Nếu bỏ qua yếu tố là mẹ con thì cháu không hối hận đâu.
Cụ Xuân nghe xong, từ tốn nói lại:
– Vậy thì ta có thể nói, xét về mặt tình yêu, hai cháu tới với nhau chắc chắn sẽ hạnh phúc về mặt tình cảm. Có điều cháu bây giờ đang suy nghĩ về mặt đạo đức đúng không?
Vân khẽ gật đầu. Cụ Xuân thấy vậy, nói tiếp:
– Vậy để ta chia sẻ cho cháu điều này nhé. Trước kia, khi con người chưa có luân lý đạo đức gì thì chúng ta cứ tiện là lấy nhau, không cần suy nghĩ gì. Mãi sau này có luân lý rồi thì mới hình thành quan niệm về loạn luân và hôn nhân cận huyết. Cuộc tình của bọn cháu nếu như ở xã hội hiện đại thì chắc chắn không bao giờ được chấp nhận rồi. Tuy nhiên, chúng ta hiện cũng chỉ hơn người nguyên thủy chút ít thôi cháu ạ. Chúng ta phải dùng lửa đun củi để nấu ăn, phải nung đất làm nhà để ở. Những thứ như đèn mặt trời hay giường ngủ cũng chỉ là mót lại trên một cái tàu hỏng để dùng thôi chứ nào đã có gì hơn. Chúng ta cũng đã ở đây 5 năm rồi, cũng xác định đây chính là nhà mình rồi. Vậy nên chúng ta hãy đừng dùng suy nghĩ của người hiện đại để suy nghĩ nữa.
Vân nghe vậy, cũng thấy hơi xuôi xuôi, liền nói với cụ Xuân:
– Nhưng cháu cũng đang sợ nếu sau này sinh con thì có thể bị dị tật.
Cụ Xuân liền đáp:
– Tỉ lệ cũng tầm dưới 5% thôi cháu. Vợ ta là bác sĩ về hưu mà, cũng đã nói với ta về việc này rồi.
Vân nghe vậy cũng càng xuôi hơn nhưng vẫn nói tiếp với cụ Xuân:
– Nhưng còn việc xưng hô nữa ông ạ! Hải là con cháu, sau này là chồng thì phải xưng hô thế nào đây. Con của cháu cũng là con của Hải, vậy bọn chúng cũng phải gọi cháu là bà và gọi Hải là anh nữa. Chưa kể còn bé Trang nữa, nó là con cháu và là em gái Hải. Nhưng giờ nếu cuộc hôn nhân này xảy ra, cháu lại là chị dâu nó. Thật sự nghĩ tới chuyện này thôi cũng đủ khiến cháu rối đầu quá ông ạ!
Cụ Xuân nghe vậy liền cười lớn rồi nói:
– Có thế mà cháu cũng phải suy nghĩ nhỉ. Ta cũng từng chứng kiến một số cuộc hôn nhân trong họ hàng khác rồi nên cũng chả lạ. Bản chất thì quy tắc nó cũng rất đơn giản thôi. Hai người kết hôn với nhau thì là hai thực thể tạo lập gia đình đó và đó là căn bản cho cách xưng hô thôi. Con của cháu và Hải đẻ ra thì tất nhiên nó phải gọi cháu là mẹ và gọi Hải là bố rồi. Cháu và Hải lấy nhau thì phải xưng hô là vợ chồng. Còn Trang là em của Hải thì dĩ nhiên phải gọi cháu là chị dâu. Đơn giản vậy thôi mà.
Vân nghe vậy liền hỏi lại:
– Vậy là coi như là phải đổi lại hết đúng không ông?
Ông Xuân liền đáp lại:
– Ta năm nay tám mươi tuổi rồi, đi cũng nhiều nơi, chứng kiến cũng nhiều việc nên lạ gì. Hôn nhân trong họ hàng thì ta cũng chứng kiến nhiều rồi, chỉ là tới mức mẹ lấy con như cháu thì chưa thôi. Họ đều đổi lại cách xưng hô hết mà, có vấn đề gì đâu. Có điều trước đó cháu nên nói trước với bé Trang, nó còn nhỏ sẽ khó hiểu nên cần chuẩn bị trước đấy.
Vân nghe vậy thì đã thông hết mọi thứ. Có lẽ với cô bây giờ, Hải chính là người đàn ông duy nhất của cuộc đời cô cho tới tận cuối đời rồi chứ không thể là ai khác được. Cô cầm tay cụ Xuân rồi nói:
– Cháu cảm ơn ông đã chia sẻ cùng cháu. Cháu đã hiểu ra rồi ạ!
Tối hôm sau, ăn cơm xong, như thường lệ, Vân lại dạy bé Trang học rồi cho bé Trang đi ngủ. Vân mang một tâm trạng phấn khích hơn bình thường. Đêm hôm nay cũng lại là một đêm trời quang mây tạnh, sóng biển khá lặng và có thể quan sát được sao khá rõ trên bầu trời. Vân cho bé Trang đi ngủ xong rồi liền sang phòng Hải gõ cửa. Hải đi ra khỏi cửa, thấy mẹ mình liền nói:
– Mẹ chưa đi ngủ à!
Vân cười rồi đáp:
– Mẹ chưa! Hôm nay mẹ thực sự rất vui đấy, muốn rủ anh đi chơi.
Hải nghe vậy cười rồi đáp lại:
– Lần đầu con thấy mẹ chủ động rủ con đi chơi đấy.
Vân đáp lại:
– Thế anh định không đi với mẹ đó à?
Hải đáp lại:
– Đâu có, cứ việc nào khiến mẹ vui là con sẵn sàng làm thôi mà.
Nói rồi, Hải mặc áo quần rồi lại cầm tay Vân đi dạo bên bờ biển. Cũng như mọi lần, họ đi dạo cùng nhau, nói đủ thứ chuyện trên đời và tất nhiên là không thể thiếu như nụ hôn được. Tới khi cảm nhận được đêm đã quá khuya, trăng đã lặn dần trên mặt biển, họ trao nhau một nụ hôn tạm biệt trước khi ra về. Hải nói với Vân:
– Mẹ! Mẹ đã suy nghĩ về chuyện hôn nhân của chúng ta chưa?
Vân đáp lại:
– Mẹ vẫn đang suy nghĩ, hãy để mẹ suy nghĩ thật cẩn thận nhé!
Hải đáp lại:
– Vâng, nếu mẹ cần suy nghĩ thêm thì hãy suy nghĩ thêm nhé. Con những tưởng là mẹ đã thông rồi nên định rủ mẹ về ngủ cùng con đêm nay. Tuy nhiên thế này thì thôi vậy.
Nói rồi, cả Vân và Hải cùng đưa nhau về phòng ngủ của Hải rồi họ chào nhau ra về. Bất chợt, Hải nghe thấy tiếng gõ cửa. Hải ra mở cửa thì hóa ra lại là Vân. Hải hỏi mẹ mình:
– Mẹ quên gì à!
Bất chợt, Vân ôm lấy Hải rồi đặt lên môi cậu một nụ hôn thật là nồng cháy rồi nói:
– Mẹ không quên gì! Nhưng chắc là hôm nay… con cho mẹ ngủ lại đây nhé. Con hãy cho mẹ cảm giác được bảo vệ và cảm giác được ở bên cạnh chồng mình đi.
Hải nghe vậy, cũng hơi bối rối bởi mẹ mình lại chủ động như thế. Cậu liền nói:
– Vâng, mẹ ngủ lại đây đi! Con cũng mong điều này lắm.
Vân đáp lại:
– Đừng gọi là mẹ nhé, đêm nay cứ gọi mẹ là Vân đi.
Nói rồi, cả hai đóng cửa và bắt đầu lại trao nhau những nụ hôn thật nồng nàn. Hải vòng tay ôm Vân, hôn lên môi Vân và Vân cũng mở rộng đôi môi của mình để đón nhận nụ hôn của Hải, rồi hai mẹ con cũng không ngần ngại đưa lưỡi vào miệng của đối phương và bắt đầu trao cho nhau những dòng nước miếng ngọt lịm. Hai mẹ con hôn nhau tưởng chừng như không còn để ý tới thời gian xung quanh, tới cả không gian lãng mạn ở trong căn phòng được làm từ đất nung, thiếu thốn tiện nghi ngay tại một hòn đảo giữa Thái Bình Dương mênh mông này. Họ chỉ biết là đang có nhau trên chiếc giường hạnh phúc trong căn nhà nhỏ chỉ chừng 20 mét vuông này. Có lẽ từ khi lên đảo tới giờ, đã 5 năm rồi, vân chưa bao giờ có một nụ hôn hạnh phúc tới thế.
Hôn đôi môi Vân chán chê, Hải bắt đầu lần xuống phía dưới, hôn lên cổ và bộ ngực tuyệt đẹp của mẹ mình rồi từ từ cởi bỏ từng chiếc cúc của chiếc áo sơ mi ngủ mà Vân đang mặc ra. Một, hai, ba rồi cuối cùng là tất cả các nút áo đều đã được cởi ra và chiếc áo cuối cùng cũng được cởi bỏ khỏi người của Vân. Tiếp đến, Hải bế Vân lên và đặt Vân lên chiếc giường ngủ ở trong phòng.
Trên người Vân khi này chỉ còn cái quần ngủ cùng chiếc áo lót và Hải bắt đầu hôn lên ngực, lên bụng và bắt đầu cởi bỏ chiếc quần ngủ của Vân ra. Sau đó, Hải cũng bắt đầu hôn lần xuống dưới cặp chân thon dài của mẹ mình. Vân để yên cho Hải hôn lên khắp cơ thể mình rồi sau đó cũng để mặc do Hải tự do cởi chiếc quần ngủ của mình ra. Tiếp đó, Hải lại hôn lên ngực, bụng rồi kích thích hai bên háng của Vân nữa.
Sau đó, Hải cũng đưa tay ra sau lưng Vân, cởi bỏ chiếc móc nhôm đang níu giữ chiếc áo lót của Vân và lột bỏ hẳn nó khỏi cơ thể Vân cùng chiếc quần lót sau đó cũng chịu chung số phận. Khi này, Vân lại một lần nữa hoàn toàn trần truồng trước mặt Hải. Tuy vậy, lần này, Vân không còn e ngại nữa bởi đây chính là điều cô đang mong muốn. Hải chính thức khám phá cơ thể của mẹ mình trong tình trạng dâng hiến hoàn toàn tự nguyện và không chút e ngại nào cả.
Hải lúc này vẫn như lần đầu, vẫn mặc nguyên áo quần và bắt đầu đưa miệng mình tới thưởng thức bộ vú tuyệt đẹp của mẹ mình – nơi cậu đã từng bú từng dòng sữa cách đây 17 năm để duy trì sự sống. Hải bú mút đầu vú bên phải rồi đưa tay trái xoa bóp bầu vú bên trái của Vân. Bú mút bên phải chán chê, Hải lại đổi bên, bú mút đầu vú bên trái và đưa tay phải xoa bóp đầu vú bên phải. Vân trân mình, nhắm mắt, hai tay xoa đầu Hải và để mặc cho Hải thoải mái thưởng thức cơ thể của mình. Cô không ngừng kêu lên:
– Hải, mẹ… yêu con. Em… yêu… anh!
Nghe mẹ mình gọi mình là anh và xưng em, Hải càng trở nên hưng phấn hơn. Sau khi đã thưởng thức bộ vú tuyệt đẹp của mẹ mình xong, Hải bắt đầu lần xuống, hôn lên vai, bụng, đùi rồi lật úp Vân lại và hôn lên lưng và cặp mông tròn tuyệt đẹp của Vân. Kế đó, Hải lại lật ngửa Vân lại và bắt đầu đưa lưỡi tới và liếm sâu vào cửa âm đạo của Vân.
Hành động này khiến Vân rất bất ngờ bởi vì cô chưa từng được thưởng thức cách làm tình này. Nó khiến cô như run người lên như thể có luồng điện cả ngàn ampe chạy qua người. Thực sự thì trong lần thứ hai quan hệ này, Hải có lẽ đã học hỏi và thành thạo hơn rất nhiều. Những cái hôn khắp từng điểm trên cơ thể và cả động tác kích thích bằng tay đã khiến Vân không thể chịu nổi hơn được nữa. Cô lại tiếp tục rên lên:
– Anh Hải, anh… làm… em… sướng quá!
Hải lại tiếp tục nói:
– Thế có còn dám đòi làm mẹ anh nữa không?
Vân đáp lại trong tiếng rên rỉ:
– Không, em không dám nữa. Hãy cho em đi. Em là của anh mà.
Lúc này, đoán chừng là cảm hứng của Vân đã lên rất cao, Hải mới bắt đầu cởi hết đồ đang mặc trên người ra và khi ấy, cơ thể hai mẹ con đã hoàn toàn trần truồng trước mắt nhau. Hải sau khi đã cởi đồ của mình ra và để lộ ra con cu đã cương ngổng và cứng như que sắt của mình, Hải bắt đầu đến giai đoạn quan trọng nhất của cuộc tình. Vân thấy vậy liền hiểu ý và đổi tư thế chuyển sang nằm lên trên người Hải, hôn lên đôi môi, bộ ngực của Hải rồi dần dần tiến tới chiếc dương vật đang cương cứng của Hải.
Cô tiến tới rồi đưa chiếc miệng xinh đẹp của mình ngậm lấy con cu đã cương ngổng của Hải cho tới lút cán. Kế đó, Vân dùng lưỡi liếm quanh dương vật của Hải, tay của cô thì nắm chặt lấy nó và không ngừng sục lên sục xuống. Đây là những điều mà bản thân cô cũng đã từng làm với chồng mình nhưng rất hiếm khi nó xảy ra. Sự kích thích của Vân khiến con cu của Hải trở lên cứng và to lớn hơn bao giờ hết. Hải được mẹ làm miệng cho cũng không tránh khỏi vui sướng và kêu lên:
– Vân! Em làm anh thích quá!
Khi này, Vân cũng rời miệng mình khỏi con cu của Hải và Hải lúc ấy mới bắt đầu thực hiện giai đoạn quan trọng nhất của cuộc tình. Hải đưa con cu của mình tới cửa âm đạo đã ướt nhẹp của Vân và từ từ cắm sâu vào đó tới lút cán. Vân dang rộng chân của mình ra để đón nhận toàn bộ con cu của Hải và một cảm giác hơi đau nhói nhưng cũng vô cùng sung sướng.
Hải sau khi đã cắm gọn con cu của mình vào sâu bên trong cơ thể của mẹ mình thì nằm xuống, ôm lấy Vân và bắt đầu nhấp nhổm để thực hiện động tác giao hợp. Vân cũng ôm lấy con mình và hai mẹ con bắt đầu thực hiện nghi thức thiêng liêng nhất của con người và truyền tinh truyền giống cho nhau để duy trì nòi giống. Hải không ngừng thụt ra thụt vào con cu của mình ở cửa âm đạo của Vân.
Phía trên thì hai mẹ con liên tiếp trao cho nhau những nụ hôn môi. Trái với lần thứ nhất, lần thứ hai này Hải bắt đầu thay đổi tư thế để làm mới cho cuộc tình bằng cách đổi qua tư thế nằm nghiêng và tiến hành giao hợp từ phía sau với Vân. Nằm nghiêng xong, Hải lại đổi qua nằm sấp. Nằm sấp một lúc, Hải lại nâng Vân lên, bắt Vân làm theo tư thế quỳ. Những cú đâm từ phía sau với những tư thế thay đổi liên tục đã khiến cho Vân vô cùng thích thú. Hải hết nằm ngửa lại nằm nghiêng, xong rồi lại nằm sấp, rồi lại quỳ và quay lại nằm ngửa. Vân không ngừng rên lên những tiếng kêu thích thú:
– Anh Hải! Anh làm… em… thích quá! Nữa đi anh!
Hải lại kêu lên:
– Em là đồ tồi! Anh yêu em vậy mà cứ phải để anh chờ đợi em.
Vân lại kêu lên đáp:
– Vâng! Em xin lỗi. Hôm nay em bù cho anh rồi đây.
Cuộc tình cứ thế diễn ra, hai mẹ con Hải và Vân liên tục làm tình mà không cần biết thời gian đã trôi qua thế nào. Tuy nhiên, cuộc vui nào thì cũng phải có lúc tàn, sức lực của Hải có thể dai và khỏe nhưng cũng có hạn mà thôi. Sau khi đã cảm thấy mình đã tới hạn chịu đựng, Hải lật mẹ mình nằm ngửa lên, ôm chặt lấy mẹ mình và nhấp dồn dập những cú cuối cùng vào cửa âm đạo của Vân. Những cú nhấp có tốc độ rất nhanh như thể là một vận động viên chạy nước rút vậy. Hải kêu lên đầy sung sướng:
– Anh ra đây Vân ơi!
Vân đáp lại:
– Ra đi, ra thật nhiều bên trong em vào anh Hải.
Cuộc tình kết thúc sau gần một tiếng bằng việc Hải trân mình xuất ồ ạt những dòng tinh trùng nóng bỏng, trắng đục và dẻo quánh vào bên trong tử cung của mẹ mình. Người Vân cũng cứng lại, ôm chặt lấy Hải, cửa âm đạo không ngừng co rút để hút lấy toàn bộ tinh giống của Hải vào bên trong cơ thể mình. Hải sau đó rút chiếc dương vật đã xụi lơ ra khỏi cửa mình của Vân rồi nằm xuống bên cạnh Vân và ôm cô nằm ngủ. Vân cũng ôm lấy Hải, đặt lên môi Hải một nụ hôn rồi nằm ngủ cùng Hải.
Cả Hải và Vân ôm nhau nằm ngủ được một lúc, khi mà sức lực đã phục hồi, họ lại tỉnh dậy và lại lao vào nhau tiếp. Họ trao nhau một trận ái ân và giữa đêm và một trận ái ân nữa lúc gần sáng. Đặc biệt lần này, Vân làm tình bằng miệng, ngậm mút chiếc dương vật cho Hải và không ngần ngại nuốt hết tinh trùng của Hải khi Hải cũng xuất tinh vào miệng cô. Hải xuất tinh nhiều quá nên là mặc dù Vân đã cố gắng nuốt nhưng không thể hết được và tinh trùng của Hải cũng chảy một ít ra khóe miệng của cô và tạo thành một vệt trắng đục.