Phần 4: Bại lộ
Gửi xe ở tầng hầm của tòa nhà mà Liên làm việc. Liên bần thần như người mất hồn ở trong thang máy, hồn vẫn cứ nghĩ về quả phanh gấp vừa nãy, tại mình đi đường mà cứ nghĩ “linh tinh” ấy, cũng may không bị sao, chả may mà ngã ra đấy, lại nằm một chỗ mấy tháng như hồi trước thì có mà “nhịn địt” à? Chết chửa, lại nghĩa đến chuyện ấy rồi.
– Em chào chị Liên!
Bỗng Liên giật thót mình vì tiếng chào khẽ cất lên ngay bên cạnh mình. Thang máy lúc này khá chật chội vì bắt đầu vào giờ làm việc, cả tòa nhà văn phòng này không chỉ có một mình Ngân hàng của Liên mà còn có các công ty khác cũng thuê ở đây. Liên ngoảnh sang phía có tiếng chào thì nhìn thấy một người cùng Chi nhánh, là cậu Việt, Liên nhớ ra ngay vì có ấn tượng khá tốt với cậu thanh niên này.
Còn nhớ, cách đây 3 tháng, chính Liên là người phỏng vấn cuối cùng và quyết định nhận Việt vào làm tại Chi nhánh, đảm nhiệm vị trí an toàn công nghệ thông tin. Nói đại khái phụ trách về vấn đề internet, máy tính, máy in, máy fax, máy đếm tiền. V. V. Của toàn bộ chi nhánh, chứ còn về vấn đề bảo mật thì chắc Việt cũng không xử lý được, việc đó là dùng chung cơ sở hạ tầng của hệ thống rồi. Liên nhớ không nhầm thì Việt cũng mới ra trường được 2 – 3 năm gì đó, trước làm cho một công ty phần mềm sau thế nào lại nộp đơn xin việc vào Chi nhánh.
Còn nhớ như in cái ấn tượng của Liên dành cho Việt hôm phỏng vấn, đó là một cậu bé khá rụt rè và có phần nhút nhát. Hỏi gì trả lời đấy, thật thà như máy đếm tiền, lại lễ phép, dạ vâng rõ ràng. Về hình thức thì cũng khá sạch sẽ, tóc tai nề nếp ngay ngắn, dáng người cao cao, đậm đậm. Chỉ đơn giản vậy thôi, vị trí IT cũng không quan trọng lắm, Liên đồng ý nhận Việt vào Chi nhánh.
Trở lại với không khí trong thang máy, thú thực đây cũng là lần thứ 2 Liên nói chuyện trực tiếp với Việt, lần đầu là hôm phỏng vấn, đến tên đầy đủ của cậu ta như thế nào Liên còn chả nhớ, chỉ nhớ là Việt. Vốn bản tính hòa đồng với mọi người, không vì mình là Giám đốc mà xa cách với nhân viên cấp dưới, đến chú bảo vệ thuê ngoài Liên vẫn chào dạ thưa nữa cơ mà. Liên nhoẻn miệng chào lại:
– Việt à!
Chỉ đơn giản vậy thôi nhưng Liên thấy Việt miệng hơi há to một chút, cổ họng nuốt nước bọt khan, ánh mắt thật nhanh nhìn vào khuôn mặt Liên một thoáng rồi cúi gằm xuống như sợ Liên bắt gặp ánh mắt ấy.
Cậu ta líu ríu:
– Vâng, hôm nay em bị tắc đường nên đến sát giờ, mới gặp… chị… đi cùng.
Ánh mắt của Việt đương nhiên không thể qua được sự tinh tế của Liên, Liên cũng chả giận, quen rồi. Từ hồi con gái đến khi lấy chồng rồi có con lớn đùng lớn đoàng (lớn nhất là “cái ấy”, hihihihi), cái cảnh bắt gặp ánh mắt thèm thuồng của người phái nhìn mình Liên gặp nhiều thành quen, chả trách cũng chả để ý.
Vì thang máy đông người, Liên phải nép sát tận trong cùng, mông chạm vào thành thang máy mát mát, không tiện nói nhiều nên Liên trả lời ngắn gọn:
Ừ.
Trả lời xong thì cũng là lúc thang máy dừng lại, khá đông người đã ra khỏi thang máy, chỉ còn lại Liên và Việt. Liên để ý, mỗi một người ra khỏi thang máy, ngoài trừ con gái, còn đàn ông thì mười người như một đều ngoảnh lại một cái nhìn Liên. Không lẽ trên người mình có gì sao, hay là… nghĩ đến đây, Liên khẽ khịt khịt cái mũi của mình, bởi Liên sợ, mùi hương giống cái của mình tỏa ra trong không khí ngột ngạt này. Sợ lắm chứ, từ lúc ra khỏi nhà, nhìn thấy bố chồng, rồi đôi mẹ con đi đường, rồi nghĩ linh tinh, quần lót của Liên thể nào chả ướt đẫm, dâm thủy thể nào chả tỏa ra “thơm ngát”, có khi còn có ít tinh trùng của Tuấn theo ra cùng nữa chứ chả không đâu. Ngửi nhưng không thấy gì, mà thôi kệ, biết làm sao được.
Khi chỉ còn Việt và Liên ở trong thang máy, không khí im lặng vì không biết nói cái gì, mà cũng chả có gì để nói, chỉ còn 1 tầng nữa là đến tầng làm việc của Chi nhánh rồi (Có bộ phận quầy giao dịch là ở tầng 1 để khách hàng tiện đến làm việc, còn các bộ phận khác thì đều ở trên tầng 16 của tòa nhà). Khi thang máy bật mở, Việt bỗng mạnh dạn ngoảnh đầu về phía Liên, có vẻ như cậu ta lấy hết can đảm để nói thì phải:
Chị Liên, chiều nay em gặp chị một lát có được không ạ?
Chả gì Liên cũng là Giám đốc chi nhánh, nếu nói về tuổi tác thì Liên cũng sêm sêm với bố mẹ của Việt chứ chả đùa. Việt chỉ hơn Tuấn của Liên chục tuổi là cùng, Liên ra dáng lãnh đạo, nghiêm mặt hỏi lại:
Có việc gì sao?
Bởi nếu là Liên quan đến công việc thì Việt phải làm việc với bộ phận hành chính – nhân sự, chứ không phải trực tiếp với Giám đốc thế này.
Việt cúi đầu một lúc, rồi vểnh mặt lên nhìn Liên. Liên thấy ánh mắt ấy thể hiện sự quyết tâm và lạnh lùng nào đó, cảm giác như đây là cậu ta cố tình tỏ ra mình mạnh mẽ vậy đó. Liên thoáng rùng mình một cái.
Vâng, là việc riêng ạ.
Khi thang máy mở hẳn, Liên bước ra ngoài hành lang, định không trả lời, tức là không đồng ý gặp mặt vì việc riêng, nhưng nghĩ thế nào, có thể là do linh cảm của một người phụ nữ, Liên đứng khựng lại, không quay đầu nhưng nói đủ to để Việt nghe thấy:
Chiều 2h lên phòng tôi.
Nói xong, Liên đi thẳng về phòng, thấy đít mình nóng nóng, linh tính của phụ nữ biết rằng, có người đang nhìn chằm chằm vào cặp mông căng tròn, lắc lư trong chiếc quần bò của mình.
… Bạn đang đọc truyện Chuyện của Liên 2 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/02/truyen-sex-chuyen-cua-lien-2.html
Y như rằng mà, lúc vào đến phòng làm việc, chốt cửa trong đàng hoàng, Liên thay bộ đồ mà mình mặc từ nhà ra chi nhánh để mặc bộ đồng phục áo dài tím của Ngân hàng thì ôi cha mẹ ơi. Cái quần lót ướt hết phần đũng, nồng nặc mùi lồn hòa lẫn mùi tinh trùng của Tuấn phả vào mũi, hít một phát mà người Liên rùng mình. Mặt thoáng hồng lên một cái, phải rồi, Liên lại nứng, cứ nghĩ đến tinh trùng của con trai vừa chảy ra khỏi lồn mình làm Liên lại nghĩ đến con, nghĩ đến cảnh mẹ con địt nhau sáng nay, đâm lại thèm, lại lên cơn thèm địt mới chết chứ. Bây giờ Tuấn đang đi học, Liên đang đi làm, chứ đang ở nhà là… Tuấn lại chít với Liên. Hihihihihi!
Rửa tạm lồn (phòng làm việc của Liên có nhà vệ sinh riêng), thay cái quần lót mới rồi mặc bộ áo dài, Liên soi mình trong gương, cả Tuấn và anh Trường đều đồng ý, Liên mặc áo dài là đẹp nhất. Chiếc áo màu tím ôm trọn cơ thể thon dài, làm nổi bật lên đường cong ở eo. Còn chiếc quần thì như dính sát vào mông, làm gồ lên ở phần đít. Nếu không có tà áo sau che đi thì có mà… bị hiếp suốt.
Trở lại bàn làm việc, công việc đầu giờ sáng cũng không có gì nhiều, đến tầm 10h là xong hết. Liên bấm máy gọi phòng nhân sự, Liên muốn điều tra một chút về Việt. Phòng nhân sự nói là Việt làm việc không vấn đề gì, mọi công việc được giao đều hoàn thành tốt, đi sớm về muộn, làm ở Chi nhánh được 3 tháng rồi nhưng chưa xin nghỉ ngày nào, nói chung là tư cách tốt, chuyên môn đáp ứng tốt, mọi người trong chi nhánh đều quý, không có điều tiếng gì.
Cúp máy, Liên thở dài một tiếng gạt nỗi lo trong lòng mình ra. Có lẽ, đã từng trải qua một biến cố về gia đình, như chim sợ cành cong, như lồn sợ cặc to, Liên đâm ra mẫn cảm với những điều bất thường. Như việc của Việt sáng nay chẳng hạn, có thể chỉ là một việc bình thường, Liên cứ nghĩ quá lên mà thôi.
Chả có việc gì làm, Liên ngồi máy tính đọc tin tức linh tinh, ở ô nhỏ trên góc phải màn hình là hình camera trong phòng khách của Liên, Liên có thói quen, mỗi lần bật máy tính là bật cam ở nhà lên luôn, biết là có để nhiều khi cũng chả có gì mà xem, mọi người đi hết rồi, chả có ai ở nhà, thi thoảng có bố về dọn dẹp một tí rồi lại về nhà bên kia ngay.
Lúc này đã là hơn 10h. Liên thấy camera có người. Là bố chồng. Ơ lạ à nha! Sao hôm nay Liên thấy ông lạ thế, bình thường giữa giờ này, nếu ông có về thì thể nào cũng vào bếp dọn dẹp, sau lại ra phòng khách dọn dẹp gì đó một loáng rồi đi. Nay thấy ông không làm gì, ngồi bần thần ở ghế sô pha, khủy tay chống gối, bàn tay úp vào mặt, giống như đang chán chường điều gì đó. Không đúng, sáng nay thấy ông còn vui tươi thế cơ mà. Bản tính tò mò nổi lên, Liên phóng to full màn hình. Chăm chú nhìn xem bố định làm gì.
Khoảng 5 phút sau, Liên thấy “mẹ chồng” (giờ phải gọi là mẹ Hằng chứ nhỉ?”) Bước vào. Quái, ông bà hôm nay làm sao vậy, mọi ngày cứ như đôi chim uyên ương quấn quýt lắm cơ mà. Từ dạo có tí “hơi giai” tưới tắm vào người, trông mẹ Hằng càng ngày càng trẻ ra, líu lo cả ngày. Giờ lại bần thần như vừa mất trinh. Ông đã thế, bà lại vậy, hay là ông bà đang cãi nhau chuyện gì đó. Liên không thể đừng được ý nghĩ tò mò của mình, thú thực thì trong sâu thẳm, Liên muốn được một lần nhìn thấy ông bà “chim chuột”, xem xem có khác gì tụi trẻ như Liên không mà chưa thấy lần nào, bao nhiêu ngày rồi nhưng ông bà không bao giờ ra giữa phòng khách nhà Liên mà “mần nhau” cả.
Liên ra ngoài chốt cửa phòng, ngay ngắn ngồi trên ghế, đeo tai nghe, bật chế độ âm thanh lên. Vẫn là không khí im lặng như Liên phán đoán, chưa có tiếng ông hay tiếng bà. Càng thế lại càng hồi hộp, cứ như đang xem phim ấy.
Rồi thì cũng có người lên tiếng, là mẹ Hằng:
– Anh biết cả rồi phải không?
Mẹ Hằng lí nhí, nói mà không dám nhìn bố Chiến. Tim Liên đập thình thịch, câu nói kia chẳng phải là bố Chiến vừa phát hiện ra cái gì đó mà mẹ Hằng muốn giấu.
Không trả lời câu hỏi của mẹ Hằng, ông bố chồng của Liên hỏi lại:
Lâu chưa?
Chuyện không như anh nghĩ đâu.
Gì vậy, ông bô bà bô cứ úp úp mở mở làm đứa con dâu này ngứa hết cả bướm, chả hiểu chuyện gì, cứ nói toẹt ra đi xem nào. Liên chăm chú lắng tai nghe, tiếng thu qua camera thôi nhưng rõ mồn một, hình ảnh thì full HD, lại không che nữa có khổ Liên không cơ chứ.
Bố Chiến móc từ trong túi áo ra một cái gì đó, quẳng lên bàn, ồ thì ra là một cái đĩa VCD, lâu lắm rồi Liên mới nhìn thấy cái này, từ dạo có Internet thì cái này còn mấy ai dùng nữa đâu.
Mà mẹ Hằng thấy cái đĩa cũng không bất ngờ gì, chỉ cúi đầu như kẻ phạm tội, chả dám nói thêm gì?
Anh hỏi lại, lâu chưa?
Mẹ Hằng lí nhí:
Cách đây 5 năm, từ hồi cái Thu về đây ở cữ.
Thu, Thu là con gái cô Hằng, đã lấy chồng. Cô Hằng có 2 cô con gái là Thu và Thanh. Chồng Thu tên là Tiến, còn chồng Thanh là Thắng. Ở cữ – không lẽ là… Liên đã mường tượng được điều gì đó trong đầu rồi. Nhưng không dám nghĩ lâu, tập trung theo dõi hiện trường.
Ông Chiến không nói gì, ông muốn nghe thêm từ vợ, quả nhiên, mẹ Hằng lại nói tiếp:
– Nhưng từ lúc ở với anh, em đã dừng lại với chúng nó rồi. Chuyện không như anh nghĩ đâu, anh nghe em nói hết đã.
Nhưng bố Chiến cắt ngang lời mẹ Hằng, ông gằn giọng:
“Chúng nó”, “chúng nó”, vậy không lẽ, cả thằng Thắng nữa à? Trời ơi là trời!
Đến đây thì Liên suy luận ra rồi, Liên thông minh mà, mẹ Hằng và Tiến, Thắng đã quan hệ tình dục với nhau, chuyện bắt đầu từ cách đây 5 năm, khi cái Thu là chị về nhà mẹ đẻ ở cữ. Ọc – lồn Liên phọt một đống dịch nhờn, Liên không tự chủ được. Ôi, oái oăm thay, mẹ Hằng và Tiến – Thắng là mối quan hệ Mẹ Vợ – Con Rể. Cô Hằng cho 2 đứa con rể địt, là một mối quan hệ thuộc phạm trù Loạn Luân. Chữ “Loạn Luân” nổ tung trong đầu Liên, bệnh lạ tái phát. Người Liên toàn thân nóng rực, bí mật này của nhà mẹ Hằng quá mức kinh người, không kém bí mật nhà gia đình Liên tẹo nào. Liên phát ngây phát sốt, không chỉ mình loạn luân làm cho mình nứng, giờ đây chứng kiến sự loạn luân trong gia đình người khác cũng làm Liên nứng lên ngay lập tức. Liên chỉ muốn lột tung quần áo, muốn day day vào cái lồn đang ngập nước của mình mà thôi.
Nhìn lên màn hình, thấy mẹ Hằng không trả lời, như vậy có nghĩa là xác nhận rồi. Liên lắng nghe tiếp câu chuyện của ông bà. Mẹ Hằng hít sâu một hơi, bà cũng 5 mươi mấy tuổi rồi, phong ba cuộc đời trải qua cũng không thiếu thứ gì. Cứ tưởng cả đời phải sống trong cô độc khi chồng mất cách đây 10 năm, nhưng đến gần đoạn cuối lại tìm được tình yêu mới, là ông Chiến đang đứng trước mặt bà đây. Gằn giọng, nuốt nước bọt, mẹ Hằng cố gắng tìm câu từ nào để diễn đạt cho chồng hiểu, rồi từ từ, từng lời, từng lời theo cái miệng xinh xắn của bà đi ra:
– Bố cái Thu, cái Thanh mất được 10 năm rồi. Em cứ nghĩ rằng mình sẽ ở vậy sống nốt phần đời còn lại. Nhưng oái oăm thay, cuộc sống đơn thân không dễ dàng như thế. Em vẫn còn đòi hỏi sinh lý, vẫn thấy cô đơn mỗi khi đêm về. Chuyện này 2 đứa Thu Thanh đều biết, chúng nó cũng khuyên em nên đi bước nữa để có cái chỗ dựa lúc về già. Nhưng lúc đó em không có ý định đó, ông nhà em cũng vừa mới mất, rồi cũng chả tìm được ai ưng ý cả, thế nên đành ở vậy. Rồi đến khi cái Thanh lấy chồng, nó có bầu rồi về đây ở cữ. Một đêm, em thấy thằng Tiến mò vào phòng em, nó rờ rẫm vào người em, em thức dậy, tát vào mặt nó rồi bảo nó cút khỏi phòng. Nhưng nó không đi, nó nói: “Con và Thu nhìn thấy mẹ thủ dâm trong phòng, rồi Thu bảo con sang đây. Để bù đắp cho mẹ. Xin mẹ đừng coi con là con rể, hãy coi con là một người đàn ông nào đó mà mẹ vừa gặp đi. Con sẽ làm cho mẹ…”. Em tơ ngơ người ra giữa giường, em không tin vào những điều mình vừa nghe thấy. Đúng, lúc bắt đầu ngủ em có thủ dâm. Chuyện thằng Tiến mò vào phòng em có thể lý giải được, vợ nó đang ở cữ, không được làm chuyện kia nên nó làm bậy cũng có thể lý giải được, nhưng còn chuyện cái Thu đồng ý cho chồng nó ngủ với mẹ đẻ của mình thì em không tin được. Nhưng đúng lúc đó, cửa phòng em mở ra, em nhìn thấy cái Thu đang ôm bụng chửa, nó gật đầu như xác nhận lời chồng nó vừa nói. Em choáng váng. Rồi chuyện gì đến cũng đến, anh biết rồi đấy.
Thôi toang! Đúng như những gì Liên phán đoán, trúng phóc 100%. Loạn luân mẹ vợ – con rể. Như Liên đã từng, bố chồng – nàng dâu. À mà nhắc lại là chuyện của Liên không tính đâu nhé. Đã bảo là “tai nạn” rồi còn gì.
Bố Chiến chen vào khi thấy mẹ Hằng dừng lời:
Thế còn chuyện với thằng Thắng.
Đến nước này thì mẹ Hằng thấy cũng không có điều gì là ghê gớm nữa rồi, mẹ tuột ra luôn:
– Gần giống với thằng Tiến, hình như cái Thu và cái Thanh thông đồng. Chúng nó muốn bù đắp cho mẹ nó, bằng chính chồng của mình. Có lần, chúng nó nói với em, 2 thằng chồng của chúng nó đều thích mẹ, vì mẹ còn rất đẹp. Mà chuyện này thì có lợi đôi đường, chúng nó vừa giúp mẹ, lại vừa giữ chồng, thà để chồng ăn nằm với mẹ còn hơn là để chúng nó ra ngoài tìm của lạ. Nhất là khi 2 đứa nó ở cữ, kiêng quan hệ cả năm trời.
Bầu không khí có phần dịu bớt, ít nhất Liên nhìn thấy từ thái độ của bố Chiến, ông ngồi xuống ghế sopha, nghiền ngẫm điều gì đó. Liên thấy tội cho ông thật. 2 Đời vợ, cả 2 lần đều bị đau đớn. Với vợ đầu thì vợ ông đã dâng hiến thân thể cho chính con trai ông. Với vợ sau là con rể. Tuy mỗi hoàn cảnh mỗi khác, nhưng chung quy lại người nhận đau khổ vẫn là ông. Liên hiểu ông, lại càng thương ông hơn. Chợt một tia ý nghĩ vừa lén lên trong đầu Liên, hay nói đúng hơn là lén lên một lần nữa. Đấy là Liên sẽ bù đắp cho ông, bằng chính tấm thân ngọc ngà này của mình, dù sao thì một lần, cái con cặc của ông đã đâm vào trong lồn Liên rồi mà, thêm một lần, hay nhiều lần nữa thì cũng có khác gì nhau đâu. Chỉ là… chả biết thế nào nữa, còn nhiều vấn đề, từ phía ông và cả từ phía Liên nữa.
– “Sau đó thì sao?”, Bố Chiến lại hỏi.
– Em biết nói gì đây, rất nhiều lần, kể cả khi cái Thu cái Thanh hết ở cữ, về nhà nội rồi thì thỉnh thoảng Tiến và Thắng vẫn đến với em. Có khi cả 2 cùng đến. Nhưng em thề danh dự với anh, từ khi em đến với anh, em đã cắt đứt với chúng nó rồi, giờ chỉ còn quan hệ mẹ con bình thường thôi.
Bầu không khí im lặng lại bao trùm. Không ai nói với ai câu nào. Liên nhớ là phải lâu lắm, ông ngồi im, bà cũng ngồi im. Bà ngồi như chờ ông phán xử, còn ông thì suy ngẫm, chắc ông ngẫm về cuộc đời mình, ngẫm về những gì mình đã trải qua, ngẫm về cuộc đời. Rồi ngẫm cả về những điều sắp xảy ra. Ông phải làm sao? Hạnh phúc mà ông vừa mới kiếm tìm lại giờ lại mất đi hay sao? Ông lại phải về quê trong cô đơn gối chiếc hay sao? Quê ông đã bán hết đất rồi, chuyển lên đây sống với con cháu cũng xác định là chết mới về. Giờ mọi thứ được – mất chỉ do suy nghĩ của ông mà ra thôi, hay chính xác hơn, chỉ là do ông có chấp nhận hay không mà thôi.
Mẹ Hằng nói để xóa tan bầu im lặng:
– Giờ anh tính như thế nào? Anh có chấp nhận được em không? Em dự định bí mật này sẽ không bao giờ nói cho anh biết, sợ anh tổn thương, nhưng khi anh thấy những hình ảnh trong cái đĩa kia, em biết không thể giấu anh được nữa. Em chỉ mong anh thấu hiểu cho hoàn cảnh của nhà em lúc bấy giờ. Giờ đây, em rất yêu anh, em không muốn mất anh nhưng sự việc đã thế này thì anh quyết thế nào em cũng chấp nhận. Chỉ xin anh đừng nói bí mật này ra ngoài, không thì mẹ con em chỉ có nước nhảy sông mà chết thôi.
Nói xong mẹ Hằng sụt sùi. Liên cảm phục mẹ, nước mắt là thứ vũ khí sắc bén nhất để đánh người đàn ông, chỉ sau bướm, vú và đít. Hihihihi!
Y như rằng, câu nói phía sau của bố Chiến không những làm mẹ Hằng mồm chữ A, lồn chữ O mà đến cả Liên cũng bị choáng, suýt chút nữa thì tụt từ trên ghế rơi đít xuống sàn. Ông nói như đúng rồi:
– Anh cũng địt cái Liên rồi.
Bố ơi là bố! Bố giết con không gươm không đao bố ạ!
Cái từ “địt cái Liên” bố nói rõ to, rành mạch rõ ràng. Đến người ở cách xa nghe qua tai nghe như Liên còn nghe rõ huống hồ là mẹ Hằng. Mẹ Hằng lấy tay che miệng, chưa thốt ra được cái nào, không biết mẹ đang nghĩ cái gì trong đầu. Đây có thể là gọng cỏ trôi trên sông để mẹ níu lại cuộc hôn nhân thứ 2 của mình. Là thế cân bằng giữa ông và bà. Nếu như bà để con rể địt phằm phằm vào lồn thì ông cũng phang thật lực vào lồn con dâu. Ông trời thật là khéo sắp đặt để ông và bà đến bên nhau. Ông trời nhỉ?
Nhưng chưa dừng lại ở đó, đúng là không tin được mồm của đàn ông, chỉ tin được dương vật của đàn ông mà thôi. Bằng những lời lẽ trầm trầm mà buồn buồn, bố chồng của Liên từ từ không sót một cái gì bô bô hết cho mẹ Hằng nghe. Từ chuyện xa xưa anh Trường và mẹ anh ấy quan hệ với nhau như thế nào. Sau đó hoàn cảnh lúc bố say rượu vào phập Liên ra làm sao. Cũng may, chuyện Liên và Tuấn không thấy ông đề cập gì, không biết là do ông biết chuyện xảy ra hay là ông biết mà không nói, chuyện này Liên phải điều tra thêm mới được.
Kể xong, ông dừng lại một chút rồi ôm chầm lấy bà. Ôm thật chặt, hình như cả hai ông bà đều khóc thì phải. Ông buông bà ra, rồi nói một câu mà Liên cho là khá bá đạo, ít nhất anh Trường không bá đạo bằng ông:
– Hòa nhé!
– “Vâng!”, Tiếng bà đáp lại ỏn ẻn như thiếu nữa.
Rồi hai ông bà vồ vào nhau. Liên dừng hình. Không biết có nên xem tiếp hay không? Biết chắc là điều Liên mong mỏi bấy lâu nay sắp sửa diễn ra, nhưng khi nó diễn ra thật thì lại phân vân không biết có nên xem hay không, lạ thật đấy. Đúng là con người chả biết thế nào mà lần phải không các bạn.
Thôi thây kệ, Liên xem, có ai biết đâu mà sợ, có chăng chỉ có độc giả tuoinung.link biết mà thôi. Nghĩ thế Liên lại xem tiếp cảnh nóng, tội gì, bộ phim sex trực tiếp giống kiểu livestream thế này không xem có mà phí.
Liên thoáng phải ghen tị với mẹ Hằng khi mẹ trần truồng ở đứng bên ghế sopha, ghen tị vì vú mẹ Hằng to quá, đúng cái biệt danh “Hằng xôi” của mẹ. Hai bầu ngực của mẹ to như hai quả bưởi thắp hương Tết. Không xệ lắm, chỉ hơi hơi võng xuống do sức nặng mà thôi. Người mẹ trắng phau, hơi đậm đậm một chút, bụng thoáng có mỡ nhưng không nhiều. Mông đít mẹ căng phết, căng gần bằng Liên, nhẵn bóng núng niếng. Ở chỗ mu lồn mẹ, chùm lông đen rậm rạp phất phơ vì gió quạt trần. Còn cái lồn của mẹ như thế nào thì Liên không biết sao mà tả, vì ở xa quá. Khi nào có dịp nhìn lồn mẹ Hằng kỹ thì Liên kể cho các bạn nghe nhé.
Nhìn mẹ Hằng xong, Liên đưa tay lên mắt nhưng chả biết sao hai ngón tay lại xòe ra, vì tò mò hay là vì nứng. Liên nhìn sang bố Chiến. Chả nhìn thân người đâu vì nhiều lần bố ở nhà để trần rồi. Liên nhìn xuống con cặc của bố. Kia, nó kia rồi. Nó một lần đã đâm vào lồn Liên, đã dập Liên hồi làm Liên mắc sướng rồi, nhưng thực sự Liên chưa nhìn thấy nó bao giờ, lúc đó Liên đâu có biết, biết thì đã chả nên chuyện.
Giờ đây, nhìn qua màn hình, Liên thấy nó khá to, to hơn của anh Trường nhưng bé hơn của Tuấn, dài hơn của anh Trường nhưng ngắn hơn của Tuấn, có thể nói là Size M. Nhưng có một điểm đặt biệt, nó cong tớn lên. Tưởng tượng quả chuối tây như thế nào thì nó như thế. Liên rùng mình, nhớ lại mang máng cái đêm hôm đó nhưng không nhớ kỹ được, lúc đó xung quá đâu để ý đâu. Nhưng giờ tưởng tượng cái con cặc kia mà địt vào lồn, độ cong của nó móc móc vào thành lồn thì sướng tê hết cả lỗ đái. Không tự chủ được, Liên tuột cả quần dài trắng và cái quần lót trắng xuống tận gót chân, rút chân kia ra. Hai chân dài thượt của Liên dang rộng về hai phía, tay Liên bất giác thò xuống chùm lông mu mỏng mịn của mình, ngón tay vô thức động vào cái hột le đỏ ửng, chĩa thẳng ra ngoài mà đay đay. Liên rùng mình sướng khoái, cảm giác thỏa mãn từ tận tâm can. Nghĩ đến Loạn Luân thôi là Liên sướng rồi, lại còn được nhìn cái con cặc có hơi hướng loạn luân nữa thì sao Liên chịu nổi đây.
Không rườm rà hoa mỹ, không có màn dạo đầu như Liên và Tuấn hay làm. Khi mẹ Hằng nằm ngửa ra sopha thì cũng là lúc con cặc của bố Chiến lấy thế thượng phong đóng thẳng vào cái lồn đã mở ra của mẹ Hằng, tiếng “ót” Liên nghe rõ mồn một, lúc đó Liên cũng chọc một ngón tay vào trong bướm, nước theo ngón tay rỉ ra ngoài, rơi toong toong xuống nền đá hoa dưới chân.
– “Bạch bạch bạch…”
– Buồi anh vào tận cùng trong em rồi, sướng quá anh Chiến ơi.
Bố Liên gồng mình, thúc từng nhát chát chúa vào trong lồn, vừa địt vừa nói:
– Thích bằng với tụi thằng Tiến thằng Thắng không?
Giờ đây, ông bà muốn phá tan cái vết mờ trong quá khứ thì chỉ còn cách đối diện với nó, giống như Liên vậy. Liên biết, mỗi lần Liên và anh Trường địt nhau, trong đầu anh Trường người mà anh ấy địt không phải là Liên mà chính là mẹ anh ấy. Liên cũng không quá đặt nặng vấn đề đó, thậm chí, có đôi lúc Liên còn xưng là mẹ, và mỗi lần như thế, anh Trường đều lên cơn, chỉ dập thêm vài cái nữa là xuất tinh. Đó là sự thăng hoa của cảm xúc.
Nghe bố hỏi, mẹ đáp nhời:
– Mỗi cái một thích khác nhau, em không biết. Nhưng em chỉ biết là giờ đây em rất hạnh phúc. Thế còn anh, cái hôm anh địt cái Liên, anh còn nhớ không?
Nghe mẹ Hằng nói, Liên dừng lại động tác thụt tay vào lồn, Liên cũng đang muốn nghe câu trả lời, từ chính miệng của bố. Có tính đằng giời thì bố cũng được tính là một người đàn ông của Liên, chả có người đàn bà nào không muốn biết cảm xúc của người đàn ông khi địt mình cả. Liên hồi hộp lắng nghe, tâm trạng rạo rực không sao tả xiết. Rồi thì bố nói, không ngượng ngùng:
– Cái Liên rất đẹp, rất hấp dẫn. Ở bên cạnh nó lúc nào anh cũng cương cứng, phải đè nén cảm giác hưng phấn không thì hiếp nó mất. Hôm đó, cũng là tại rượu, nhưng không hoàn toàn, anh còn tỉnh táo lắm. Anh sẽ không bao giờ quên, cái khoảnh khắc con cặc anh cắm vào trong lồn nó, chật khí, lồn nó như mút buồi anh vào trong. Thành âm đạo nó co bóp như muốn hút hết tinh trùng của anh. Anh quá sướng, sướng đến nỗi mà chỉ dập được đâu đó 5 phút là phụt ra hết.
– Anh bắn tinh vào lồn nó luôn à.
Ông trả lời, bà hỏi thêm, cả hai vẫn không ngừng địt, Liên có cảm giác, khi ông bà nói đến chuyện đó làm cho cả hai hưng phấn hơn thì phải.
– Ừ, còn cách nào nữa đâu, lúc anh xuất tinh, chân cái Liên quặp vào hông anh kéo mạnh vào háng nó, anh còn cách nào đâu. Với lại anh cũng muốn thế. Muốn tinh trùng của mình ở trong lồn con dâu.
– Anh thật là dâm. Hihihihihi!!! Thế bây giờ còn muốn địt nó không?
Oanh! Một tiếng nổ lớn ở trong đầu Liên vừa vang lên khi nghe câu trả lời của bố Chiến:
– CÓ!
Bố ơi là bố! Sao con chịu nổi đây. Lồn Liên co giật giữ tợn, mút lấy ngón tay của chính mình giống như cái cách bố Chiến vừa miêu tả, “lồn cái Liên như mút buồi anh vào trong”, nước từ trong lồn Liên bắn tung tóe. Mông đít Liên trượt khỏi ghế ngồi, rơi theo những giọt dâm thủy.