Phần 20: Lạng Sơn 1
Người bố cứng đờ khi được Liên ôm vào trong lòng, bố chưa thể tin được là Liên đang ở bên cạnh, tại ngôi nhà cũ ở Lạng Sơn này. Vừa nãy hai bố con còn nhắn tin cho nhau, bố cứ ngỡ là Liên đang ở Hà Nội cơ.
Bố từ từ ngoảnh đầu lại, cảm nhận bầu ngực Liên trên lưng chắc chưa đủ làm bố tin đây là sự thật. Đến khi mặt bố chạm vào mặt Liên ở phía sau bố mới thực sự tin và thốt Liên một câu đơn giản:
– Liên, là con thật sao?
Trời lúc này đã tối hẳn, nhìn ra phía cổng tối om như mực, ở vùng nông thôn không có điện đường sáng trưng như ở trên thành phố. Chính sự tối om đó là môi trường thích hợp nhất cho những người Liên và bố. Khi bố từ từ quay người lại và ôm thật chặt Liên vào lòng. Liên thấy tim bố đập rất mạnh, rung cả sang vú Liên. Có lẽ bố phấn khích lắm.
Ông không cần Liên phải trả lời, bởi mùi thơm từ người Liên tỏa ra, cả người Liên đã ở trong vòng tay của bố, bố xác nhận người đó chính là Liên. Bố ghì chặt và nhấc bổng Liên lên khỏi mặt đất rồi cứ thế bước từng bước chắc chắn vào bên trong nhà. Thế mới thấy bố còn mạnh khỏe, Liên cũng không phải nhẹ nhàng gì cho cam, 55 cân chứ không ít, riêng anh Trường thì không nhấc nổi, Tuấn phải gồng người mới bế được Liên. Ấy vậy mà Liên thấy mình nhẹ bẫng trong tay bố.
Vào bên đến gian chính trong ngôi nhà mái ngói, điện vẫn tối om thì bố đặt Liên xuống, hai chân Liên chạm đất. Cũng định bảo bố bật điện lên để Liên nhìn thấy rõ mặt bố một chút cho thỏa nhớ mong. Nhưng chưa kịp nói gì thì môi Liên đã bị môi bố tấn công. Liên chỉ kịp phát ra tiếng “ưm” thật nhỏ và rồi chìm đắm trong nụ hôn của bố.
Cái hay của bố mỗi khi gần gũi Liên chính là bố không bao giờ tấn công vào một chỗ. Như lúc này đây, khi bố hôn Liên thì hai tay bố du ngoạn khắp cơ thể. Từ trên lưng bố xoa xoa rồi xuống tận mông. Mặc dù vẫn còn áo và quần bò nhưng Liên cảm thấy cả người mình nóng bừng.
Rời môi, bố thốt lên một tiếng thỏa mãn:
– Bố nhớ con rất nhiều.
Liên cũng nhân cơ hội đó mà thở, vừa rồi bố hôn mãnh liệt đến nỗi Liên không kịp thở:
– Sao bố không bật điện lên để nhìn cho rõ.
– Bố muốn cảm nhận con không phải bằng mắt.
Ô, hóa vậy bố muốn ngắm Liên bằng các giác quan khác hay sao. Điều đó thật là tuyệt vời. Cảm nhận con dâu bằng mũi và xúc giác.
Bố vẫn không cởi quần áo của Liên mà bắt đầu hôn từ trên xuống dưới qua các lớp quần áo. Khi mặt bố ở trên bộ ngực thì cũng là lúc tay bố úp lên mu lồn. Chiếc quần bò bó sát vào háng làm Liên cảm nhận rất rõ sự ma sát do tay bố mang lại. Liên cũng hẩy hẩy háng mình để nói ra quan điểm đồng tình với hành động của bố. Quả thực Liên đã nứng lồn rồi. Giờ đây, ngay lúc này, Liên sẵn sàng cho bố làm bất kỳ điều gì bố muốn. Liên dám chắc, quần lót mình đã ướt đẫm mặc dù lúc chiều trước khi về đây đã thay mới, trong túi xách Liên mang theo cũng còn một cái dự phòng nữa.
Vừa mới một lúc như thế, tưởng chừng mọi thứ sẽ diễn ra nhanh hơn, nhưng một tiếng kêu từ bụng Liên vang lên đã dừng lại động tác của bố.
– Ọc.
Bố dừng lại, đứng thẳng người lên, dấn sát vào người Liên. Bố nói ân cần:
– Con đói rồi phải không?
Nếu không có tiếng kêu vừa rồi phát ra, có lẽ chính Liên cũng vì nứng mà quên là mình đang rất đói. Trưa nay ăn cho có vài miếng bún chả, rồi đi một lèo tới tận giờ chưa có cái gì đút vào bụng.
– Hình như thế bố ạ. Con từ cơ quan về thẳng đây.
Bố với tay bật điện, căn phòng sáng choang. Hai bố con đứng yên bất động ngắm nhau. Tính ra xa nhau lâu phết rồi đấy. Từ sáng thứ 7 cuối tuần đến giờ là tối thứ 2 đầu tuần. Nếu như là trước kia thì cũng bình thường. Nhưng từ lúc “yêu nhau” đến giờ thấy khoảng thời gian đó lâu ơi là lâu.
Vuốt vuốt lại mấy lọn tóc rối bời trên khuôn mặt Liên ra đằng sau. Bố nói ân cần:
– Sao về đây không báo cho bố để bố ra đón rồi cơm nước.
– Hi hi hi!!! Con muốn cho bố bất ngờ.
Quả thực, Liên đã làm cho bố bất ngờ rồi đấy thôi. Nhìn khuôn mặt hằn lên sự vui mừng vì hạnh phúc của bố lúc này, Liên thấy mình vất vả một tí cũng là đáng.
– Thực sự, bây giờ bố mới dám tin đây là sự thật. Bố cũng định sáng mai là lên Hà Nội với con luôn. Chứ ở đây không được gặp con, bố thấy khó chịu lắm.
– Thật không bố?
– Thật. Nhìn con kìa. Đi xe khách chắc vất vả lắm. Thôi con đi tắm đi. Bố đi ra ngoài mua một ít đồ ăn cho con. Bố ăn bên đám rồi. Tí nữa bố sẽ có bất ngờ cho con.
Liên nghe bố nói như vậy thì suy nghĩ xem bất ngờ của bố là gì? Nhưng nghĩ mãi không ra. Mà thực ra trong đầu Liên chỉ nghĩ đến “địt”, ngoài ra chả nghĩ được cái gì khác cả. Mà “địt” thì chắc chắn rồi, Liên đã về tận đây, ở trong ngôi nhà này chỉ có hai bố con, không “địt” chẳng lẽ ngồi uống nước chè nói chuyện phiếm sao. Hihihihi, giờ đầu óc Liên dâm quá cơ.
– Bất ngờ gì hả bố?
Bố tủm tỉm:
– Tí nữa con biết. Giờ đi tắm đi.
Liên múm múm cái môi, mắt háy háy với bố:
– Con đi tắm đây.
Không biết bố có hiểu ý Liên không nữa.
Lúc bố ra khỏi nhà, thì Liên mới nhớ rằng mình không có mang đồ để thay. Ngày trước chưa bán nhà thì ở đây Liên cũng có ít đồ dự phòng nhưng từ hồi bán nhà thì mang lên Hà Nội hết rồi. Dáo qua một lượt trong căn nhà này, thấy nó hầu như không có một cái gì ngoài cái giường ở bên trái và bộ bàn ghế cũ ở chính giữa. Trước ở đây có bàn thờ nhưng giờ đã không còn. Ban thờ đã được chuyển lên nhà Liên.
Giờ muốn tắm thì phải thay quần áo, không thể mặc lại quần áo cũ được, mà Liên chỉ có 1 cái quần lót dự phòng trong túi xách. Cái khó ló cái khôn. Liên thấy mình thật thông minh bởi vì Liên nhìn thấy cái ba lô quần áo của bố ở giường. Hehehehe. Liên cũng phải cho bố một bất ngờ để đáp lễ chứ.
Ngôi nhà cũ này có 4 gian mái ngói. Có 3 gian để ở và một gian làm khu bếp vệ cùng vệ sinh ở ngoài cùng.
Trong phòng tắm, sau khi cởi bỏ hết đồ trên người ra, Liên trần truồng nhìn xem cái lỗ mà trước đây mỗi lần Liên về bố thường rình Liên tắm như lời bố kể nhưng tìm mãi mà không thấy, chỉ có mỗi một cái chỗ thông hơi có gắn quạt gió ở tít tận trên cao, ngoài ra toàn tường là tường. Không lẽ bố có khả năng nhìn xuyên tường.
Vừa nãy Liên có nháy mắt cho bố, không biết bố có hiểu ý không.
Trời mùa hè, nước mát lạnh làm người Liên sảng khoái. Liên vừa tắm vừa mơn trớn thân thể của mình thật kỹ càng. Liên muốn mình thật sạch sẽ để đêm nay dâng hiến cho bố, cho “người tình” mới của Liên một cách hoàn mỹ nhất. Nói các bạn đừng kể cho ai nhé, Liên còn rửa rất kỹ hậu môn của mình đấy, biết đâu… Suỵt!!!
Hơn nửa tiếng sau, Liên nghe có tiếng bố ở bên ngoài vọng vào:
– Tắm xong chưa con?
Vậy là bố đã về, tự nhiên lại muốn tinh nghịch một chút, Liên nói vọng ra:
– Con chưa ạ? Bố chờ con một tí.
Vừa nãy trong khi tắm cứ nghĩ mãi, bố rình mình kiểu gì, cuối cùng Liên phán đoán, chắc chắn là từ chỗ cái cửa nhôm kính này. Quả nhiên, sau khi nhìn kỹ, Liên thấy ở chỗ góc bên phải, cách mặt đất khoảng 30cm có một cái lỗ bằng ngón tay út, ánh sáng từ ngoài phòng chiếu vào bên trong.
Rất có thể, bố sẽ rình Liên tắm từ cái lỗ này. Ơ mà cũng khó, trước khác, giờ khác. Giờ bố có thể minh bạch nhìn Liên trần truồng rồi thì cần chi phải ngắm trộm nữa cơ chứ. Nhưng Liên không ngờ, suy luận của mình là sai. Cái lỗ ấy giờ không còn ánh sáng từ ngoài hất vào nữa. Nó đã bị che đi rồi. Liên dám chắc một trăm phần trăm, bố đang dùng một mắt nhìn vào trong đây.
He he he he!!! Bố muốn nhớ lại cảm giác xưa đây mà. Vậy thì thỏa mãn cho bố thôi.
Liên quay lưng lại phía cái lỗ ấy, rồi cúi xuống người một tí cho mông mình chổng lên. Hihihi, cho bố nhìn đít.
Giờ mà thủ dâm cho bố xem thì cũng thích phết nhỉ nhưng Liên không dám làm, một là giữ gìn thân thể để tí nữa xõa, hai là cũng không thể để cho bố biết là mình là người dâm dê, sắp được “ăn” rồi mà vẫn thủ dâm. Thế nên Liên chỉ ngoáy đít.
Một lúc sau, Liên quay người lại, hướng vú và lồn về phía cái lỗ ấy. Một tay giả vờ đang kỳ cọ vú, một tay giả vờ đang rửa bướm. Bố sướng nhé, được nhìn con dâu của bố trần truồng tắm, cho bố nhớ lại những kỷ niệm xưa. Trộm nghĩ, những ngày xưa ấy mình về đây tắm, lúc đó mà biết bố nhìn trộm thì sẽ ra sao nhỉ. Chắc là Liên về Hà Nội ngay lập tức mất. Hồi đó “ngoan” chứ đâu có hư như bây giờ đâu.
Mãi 10 phút sau Liên mới đứng dậy, lau người và chuẩn bị mặc quần áo. Nhìn sang cái lỗ, thấy nó sáng trở lại. Vậy là bố đã không còn ở cửa nữa rồi.
… Bạn đang đọc truyện Chuyện của Liên 2 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/08/truyen-sex-chuyen-cua-lien-2.html
Liên mở cửa phòng tắm đi từng bước một ra gian nhà ngoài. Từ xa, Liên đã nhìn thấy bố ngồi trước cái bàn gỗ, trên bàn là một bát phở tỏa hương nghi ngút.
Liên thề với các bạn, không biết diễn tả thế nào với cái mặt bố lúc này, nhìn đáng ghét cực. Bố nhìn Liên như nhìn một vật thể lạ, giống như người trần mắt thịt lần đầu tiên gặp tiên nữ giáng trần. Mà Liên nào đâu phải tiên nữ gì cho cam, có phải mặc váy công chúa đâu cơ chứ.
Chưa biết bất ngờ của bố dành cho Liên là cái gì, nhưng bất ngờ của Liên thì đây.
Liên từ từ từng bước tiến về phía bố, ở trên, Liên mặt cái áo sơ mi màu xanh mà Liên lấy ở trong cái ba lô quần áo trên giường lúc nãy. Tay áo dài quá trùm qua cả bàn tay của Liên. Chiếc áo rộng hơn so với người, trùm vào bầu vú thả rông, nảy nảy theo mỗi bước chân của Liên. Áo dài tới đâu nhỉ? Để Liên nhớ lại xem. Nhớ rồi, chiếc áo sơ mi dài chưa đến nửa mông đít, chỉ hơn thắt lưng một tí vì Liên cũng thuộc dáng người cao. Ở phía trước, chiếc áo vừa vặn che được cái nửa cái mu lồn. Còn ở phía dưới Liên mặc gì lúc đấy các bạn biết không? Chỉ là duy nhất một cái quần lót ren màu hồng. Đó là đồ dự phòng duy nhất của Liên. Nếu như không có nó, Liên phải ở truồng đấy.
– Bố!!! Bố!!!
Liên phải gọi mấy lần bố mới giật mình, bố chìm đắm trong bộ đồ mà Liên cho là cực kỳ sexy và gợi tình. Áo sơ mi đàn ông kèm quần lót ren. Trời, nghĩ tới thôi mà chính Liên còn cảm thấy mình gợi cảm nữa là bố. Hihiihih, con dâu có làm cho bố chồng bất ngờ không?
Nghe Liên gọi, bố mới giật mình nhưng mắt không rời người Liên một tẹo nào cả. Người bố giật giật như kiểu xuất tinh đến nơi rồi í.
– Ờ ờ ờ!!!
Bố chẳng biết nói điều gì nữa vì tâm trí ông đang để hết ở những thứ phía trong cái áo sơ mi kia.
Liên chữa ngượng cho bố:
– Con từ cơ quan về thẳng đây nên không mang theo quần áo, thế là lấy cái áo sơ mi của bố mặc tạm. Bố thấy có đẹp không?
Ông gật đầu như gà trống mổ thóc giống:
– Đẹp. Đẹp lắm. Bố chưa bao giờ thấy con đẹp như lúc này.
Đúng là mỗi người một sở thích ha. Tuấn thấy Liên đẹp nhất khi mặc áo dài đồng phục của Ngân hàng. Còn bố thì lại thấy Liên đẹp nhất khi mặc áo sơ mi + quần lót. Già trẻ mỗi người mỗi khác, Liên nghiệm ra rồi.
Liên quay người lại một tí để khoe mông đít. Cái quần lót ren màu hồng không phải loại lọt khe, nó chỉ che được nửa mông. Nhưng chính vì nửa kín nửa hở mới càng làm mông đít của Liên trở nên nóng bóng. Liên ngoảnh lại nhìn, thấy mặt bố đỏ tía, cổ họng ông lên xuống vì nuốt nước bọt.
Liên phải cười trộm hihihihihi!!! Cảm giác khêu gợi được “chồng già” thật là Yomost!
– Thôi, con ăn nhanh lên cho nóng.
Không dám kéo dài thời gian, bố giục Liên ăn phở vì nếu mà Liên còn giở cái trò khiêu khích này thì bố không kiềm chế được mà lao vào hiếp luôn mất.
Liên ngồi vào ghế đối diện với bố và bát phở:
– Bố không ăn ạ?
Hỏi bố như vậy vì Liên thấy chỉ có một bát phở mà thôi, là phở bò, bên trong còn có 2 quả trứng trần. Tẩm bổ cho con dâu để tí nữa có sức khỏe phục vụ bố đây mà.
– Bố ăn ở đám rồi mới về đây. Con ăn nhanh đi.
Lại một lần nữa bố giục Liên ăn nhanh. Chắc là bấn lắm rồi đây mà. Thế là, Liên từ từ ăn gần hết bát phở trong ánh mắt nhìn chằm chằm của bố. Bố nhìn miệng Liên, nhìn cổ Liên, nhìn vào khe hở giữa các nút áo sơ mi, nhìn vào quần lót khi Liên thi thoảng đung đưa hai đùi. Chưa bao giờ Liên ăn phở trong tình trạng này cả, thú vị ra phết.
… Bạn đang đọc truyện Chuyện của Liên 2 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/08/truyen-sex-chuyen-cua-lien-2.html
Liên và bố đứng bên cạnh cái giường. Đây chính là bất ngờ mà bố dành cho Liên sao?
– Bố vừa mới mua sao?
Trên chiếc giường, một cái chiếu cói mới tinh, ở giữa có in hình chữ Hỷ và Hạnh Phúc. Trên cái chiếu, một chiếc chăn mỏng, 2 cái gối cũng là mới tinh luôn. Liên có cảm giác mình đang đứng trước một cái giường tân hôn. Liên nhớ, cũng chính trên giường này, cách đây 16 năm, Liên và anh Trường đã động phòng hoa trúc. Liên đã mất trinh vào cái đêm ấy. Hồi đó, cũng cái chiếu cói mới, cũng một chăn hai gối mới. Giờ đây, Liên nhớ lại thời điểm lúc đó và để đối chiếu lại hiện tại. Phải chăng bố muốn tái hiện lại đêm tân hôn hôm ấy, chỉ khác chú rể mà thôi. Liên lờ mờ nhận ra cái bất ngờ mà bố nói dành cho mình.
– Con cho phép bố nhé?
Liên gật đầu, không cần bố nói rõ ra thì Liên cũng đã hiểu, Liên ngồi xuống giường trước, bố ngồi theo sau, “hai đứa” ngồi song song, chân vẫn còn để dưới đất. Cửa đã khóa, giờ phút này chỉ còn hai người, một bố một con. Ánh điện sáng trưng nhìn rõ mọi cảnh vật.
Hai bàn tay đan vào nhau, Liên và bố nhìn nhau thật lâu, không chớp mắt. Tự dưng hoàn cảnh này Liên lại cảm thấy hồi hộp, xuyến xao, gần giống với hoàn cảnh đêm tân hôn hồi đó. Vậy là Liên một lần nữa lấy chồng? Có thể hiểu như vậy, hoặc cứ nghĩ như vậy đi. Chỉ hai bố con biết với nhau.
– Bố.
– Liên. Bố muốn hôm nay chính là buổi đầu tiên bố “động phòng” với con. Bố biết điều này là quá đáng, nhưng bố vẫn mong muốn con làm “vợ” bố, dù chỉ là trong suy nghĩ thôi cũng được. Bố thực sự rất mãn nguyện và hạnh phúc khi những năm cuối đời này được gần gũi con, một người con gái trẻ đẹp, dịu dàng. Những lúc như thế này, bố không nghĩ con là con dâu của bố. Chỉ nghĩ con là một người phụ nữ mà bố yêu thương. Hãy cho phép bố nhé.
Suýt nữa thì khóc mất. Liên gật đầu đáp ứng nguyện vọng của bố, cũng nói ra suy nghĩ của mình. Chính điều này Liên cũng chưa từng nói với anh Trường hay với Tuấn đâu:
– Bố à. Con biết việc bố con mình đến với nhau là sai trái, là không đúng với luân thường đạo lý. Nhưng con không hối hận. Với con, được làm cho những người mình thương yêu hạnh phúc là quan trọng nhất. Bố đã hy sinh cho anh Trường từng ấy thời gian, bố khổ quá nhiều rồi nên con muốn bù đắp cho bố. Nhưng nếu chỉ điều đó thôi thì chưa chắc con đã đến với bố, vì có nhiều cách bù đắp khác nữa mà. Con thú thực với bố, trước đó thì không có, nhưng từ lúc con và Tuấn… Trong đầu con rất có hứng thú với những người thân của mình, hay nói đúng hơn là những mối quan hệ có tính chất loạn luân.
Dừng một lúc rồi Liên nói tiếp:
– Từ tâm lý của mình như vậy, nên con rất dễ dàng chấp nhận mối quan hệ nảy sinh với bố. Từ đêm hôm thứ 6 tuần trước mà bố con mình ở trên phòng Tuấn, rồi mấy hôm con đi xa nữa, con đã xác định tình cảm của mình dành cho bố là thật, vừa là yêu vừa là cảm xúc thể xác. Bố cũng đừng ngại ngùng gì cả. Bố con mình cứ yêu nhau đi bố ạ.
Liên thấy mắt bố rưng rưng vì hạnh phúc sau khi nghe những lời của Liên nói:
– Bố mua những thứ này để đêm nay, bố sẽ coi như là đêm động phòng của bố và con. Tại ngôi nhà này, nơi bố sinh ra và lớn lên. Bố sẽ là chồng của Liên từ bây giờ nhé?
Liên gật đầu:
– Vâng, là chồng của Liên. Liên từ giờ sẽ là vợ của bố.
Thế là đã xong phần trình bày, giờ bắt đầu vào phần chính, Liên từ từ ngả xuống giường, nằm trên cái chiếu Hạnh Phúc, gối đầu lên cái gối tân hôn. Chờ đợi…