Phần 10: Tâm sự cùng bố
Liên ngoan ngoãn nói “vâng” rồi nằm ngửa ra giữa giường, hai chân thuôn dài khép hờ, ngón chân Liên co lại, hai ngón cái khe khẽ chạm vào nhau. Liên chăm chú nhìn bố, xem bố định làm gì.
– Hôm nay, Liên để bố phục vụ Liên nhé, Liên chỉ cần hưởng thụ mà thôi.
Trước khi bắt đầu, bố nói như vậy, Liên lại ngoan ngoãn đáp “vâng” một cách nhỏ nhẹ tình tứ. Với bản tính của mình, Liên cũng muốn cả hai cùng “chủ động”, nhưng dù sao đây cũng mới là “lần đầu” một cách thực sự của hai bố con, Liên nhường phần bố hết, bố muốn làm gì Liên cũng chiều. Hơi thở của Liên bắt đầu nặng nề hơn, cảm giác hồi hộp xen lẫn mong chờ cứ từng bước, từng bước xâm chiếm vào suy nghĩ của mình. Không biết, người có tuổi như bố có mang lại cho Liên cái gì đó khác biệt hay không.
Như không để Liên phải chờ đợi lâu, bố bắt đầu. Bố nhẹ nhàng dùng hay tay nắm vào gót chân rồi nâng lên, bố nhìn thật lâu vào đôi bàn chân nhỏ nhỏ xinh xinh, móng chân cắt tỉa gọn gàng, còn đánh sơn màu phấn hồng nữa. Bố ngắm hai bàn chân, ngắm từng ngón chân một tới tận gót chân sen. Bàn chân dùng để dẫm đạp xuống đất, nhưng như ánh mắt của bố cho Liên biết, bố đang trân quý nó như một báu vật.
Lòng của Liên mềm nhũn, Liên cứ tưởng bố sẽ vồ vập, ngấu nghiến Liên ngay, nhưng không? Hành động của bố lúc này làm Liên cảm thấy hạnh phúc dạt dào, cảm giác mình được trân trọng, không phải đơn thuần bố đến với mình chỉ vì tình dục, mà phải có tình cảm nữa. Chỉ khi con người ta dành tình cảm cho ai đó thì ta mới nâng niu như vậy.
– Chân con đẹp quá, bố liếm nhé?
Liên ngoan ngoãn gật đầu, ngón chân bất giác co lại vì hơi thở của bố nóng rực phà vào thấy buồn buồn. Rồi bố đưa lưỡi ra, đầu lưỡi bố chạm khẽ vào đầu ngón chân cái bên phải, rồi sang đến ngón chân cái bên trái, cứ thế, từng đầu ngón chân đều được lưỡi của bố lướt qua, man mát vì nước bọt của bố tràn sang ngón chân mình. Rồi bố đưa lưỡi ra nhiều hơn, áp vào mặt dưới của ngón chân rồi kéo rê lưỡi đi xuống lòng bàn chân, đến gót chân nhỏ bé của Liên thì bố ngậm hẳn vào mút thật mạnh.
“Ôi bố ơi!”, Liên tự kêu lên trong đầu như vậy, ánh mắt thật chăm chú nhìn từng động tác của bố.
Ông làm như thế từ bàn chân nọ sang chân kia, lặp lại vài lần rồi tập trung vào các ngón chân.
Từng ngón, từng ngón được bố đút hẳn vào trong miệng, đến khi Liên không còn nhìn thấy ngón chân mình nữa mới thôi.
Không những thế, khi ngón chân vào trong miệng, bố mút nó giống như là mút ngón tay, lưỡi bố quấn vào từng ngón chân.
Liên chưa bao giờ được nâng niu chiều chuộng đến mức độ như vậy.
Có cảm giác như mình là bà hoàng, đang đứng trên đỉnh thế gian.
Vi diệu làm sao.
Liên chưa nứng về thể xác, bởi chỉ mới là bàn chân thôi, nhưng Liên đã nứng về tâm hồn mất rồi.
Có ai đã từng giống Liên chưa, được người đàn ông mút mát, chăm chút từng ngón chân.
Bố đắm chìm với đôi bàn chân Liên một lúc khá lâu, đến khi cả bàn chân, từng ngón chân, từng khe giữa các ngón đều ướt đẫm giống như mình vừa nhúng chân vào chậu nước thì bố mới dừng lại, lại nhẹ nhàng và nâng niu đặt thật khẽ bàn chân xuống giường. Bố ngước lên nhìn Liên trìu mến yêu thương:
– Bố có làm Liên khó chịu không?
Ôi, sao bố có thể nói như thế chứ, bố có biết câu hỏi đấy đã đánh gục trái tim nóng bỏng vừa có thêm một tình yêu mới của con không? Sự quan tâm dịu nhẹ, sự nuông chiều đến mát lành chỉ bằng một câu hỏi làm lòng con xao xuyến, con như trở về cái thủa thiếu nữ lần đầu biết yêu được bạn trai quan tâm hỏi han vậy.
Liên lắc đầu thật nhẹ, một vài lọn tóc theo gió quạt phất phơ chạy ngang mặt, Liên không biết nói gì cả vào lúc này.
Bố lại tiếp tục với công việc của mình, nhìn một lượt đôi chân dài thướt ta từ gót chân lên tới tận bẹn đùi, đầu bố đặt xuống một bên chân, tay bố đặt lên chân còn lại. Và cả tay và môi đồng thời lướt nhẹ từ dưới lên tới trên, lại đi xuống. Liên có cảm giác như đôi chân của mình đang được mát xa một cách nhẹ nhàng, êm ái. Lại đổi bên, lưỡi bố lướt lúc nhanh lúc chậm lên làn da chân, ống đồng Liên không có lông, nó chỉ có da và da, trắng như ngọc như ngà. Đến đầu gối Liên, bố cũng làm giống như gót chân, bố mút, bố liếm kỹ càng hơn làm cả hai đầu gối Liên ướt đẫm, nước bọt tạo thành vô số bọt nước li ti, cũng có chỗ tạo thành giọt nước chảy xuống dưới.
Sao kỹ năng của bố điêu luyện thế, không biết bố học từ đâu. Đó là câu hỏi trong đầu Liên lúc này. Bố không phải là người trăng hoa, vợ nọ con kia bồ bịch gì đó. Theo như Liên được biết, bố chỉ có vợ trước và mẹ Hằng là vợ bây giờ mà thôi. Cái hành động này của bố Liên đang làm cho Liên bố cũng không làm cho mẹ Hằng hôm Liên nhìn trên camera. Tự sướng bản thân rằng, bố chỉ làm điều này cho riêng Liên mà thôi.
Mặt trước của đôi chân là thế, mặt sau bố cũng không bỏ sót, bố ngồi vào giữa háng của Liên, cầm hai chân của Liên giơ Liên cao. Liên có để ý, với tư thế dâm dục này, cái lồn của Liên đã phơi ra rồi, ấy thế nhưng từ lúc bắt đầu, bố chưa nhìn vào đấy, không biết vì lý do gì nữa. Nhưng thôi, chưa kịp nghĩ nhiều thì lưỡi bố đã thám hiểm từng tấc thịt ở phần sau của đôi chân rồi, chỗ kheo chân bố liếm kỹ hơn giống như đầu gối. Lưỡi bố đưa đến phần bẹn đùi, chỉ chút nữa thôi là chạm vào đít và lồn thì bố dừng lại. Vài lần như thế nhưng không lần nào bố tiến xa hơn.
Đặt đôi chân của Liên xuống, ngồi sang bên cạnh, lúc này Liên liếc ngang một chút là nhìn thấy con cặc cong cong của bố gần mình trong gang tấc, Liên muốn thò tay sang nắm lấy nó nhưng ngại không dám làm, bố dặn là hôm nay để mặc bố.
Liên tham lam hít thở một chút mùi dục tình từ phía nó phà vào mũi mình.
Ôi tuyệt vời làm sao, khi trong người đã có sẵn cơn nứng, thì cái mùi ấy nó như một chất kích thích làm người ta muốn phá phách.
Kiềm lắm Liên mới nhịn được muốn làm gì đó cho bố.
Cũng may, bố như đọc được tâm lý của Liên, bố không cho Liên có cơ hội làm gì đó, bởi ngay lập tức, bố đã úp mặt vào giữa hai vú đầy đặn, cả khuôn mặt rắn rỏi của bố giữa hai cặp vú, má bố day bên này, day bên nọ, bố hít sâu một hơi để thưởng thức hương thơm đàn bà tỏa ra từ cặp vú.
Bố như đứa trẻ khát sữa xa mẹ lâu ngày, bố hít hà, bố dụi đầu vào cặp vú.
Khi chán chê, bố vừa nhìn vú vừa nói thật nhỏ nhưng Liên vẫn nghe thấy:
– Vú Liên đẹp thật, bố chưa bao giờ thấy một cặp vú đẹp như thế này.
Chả thế thì sao à bố?
Mặc dù của con không to như của mẹ Hằng, nhưng không hề bé, hai tay bố hoàn toàn không bóp hết được nó đâu.
Nhưng đẹp hơn cả không phải là kích thước, mà chính là độ căng mịn đấy bố ạ.
Vú con căng tròn như quả bóng, khi con nằm ngửa vẫn không bị xệ sang hai bên, bố thấy chưa?
Làn da vú của con trắng như trang giấy học sinh, trên bầu vú ấy còn ẩn hiện những mạch máu màu xanh xanh.
Còn nữa phải không bố, nếu bố đang nhìn vú con, chắc chắn bố sẽ biết rằng quầng vú của con còn rất nhỏ, nó lại không bị thâm mà có chút hồng hồng.
Đẹp nhất, chính là núm vú của con đấy bố ạ, nó nhỏ nhắn như đầu ngón tay út, săn săn những lỗ li ti, và điều đặc biệt mà con tự hào nhất về vú mình, đấy chính là núm vú của con có màu hồng rực.
Màu hồng rực của phụ nữ tuổi dậy thì.
Từ lúc con lớn đến giờ, đầu ti con chưa từng đổi màu, kể cả thời kỳ cho con bú cũng vậy.
Bố thích nhé, Liên cho bố chiêm ngưỡng toàn bộ bầu vú của Liên đấy.
Bố thưởng thức nó đi.
– “Ư ư ư, bố…”.
Liên bật ra tiếng rên rỉ bởi bố đã đáp ứng nguyện vọng của Liên, một tay bố xoa bóp nhẹ nhàng vú bên phải, còn miệng bố, như một đứa trẻ đã ngậm thật sâu vào vú còn lại. Bố mút làm đầu vú Liên bị kéo căng ra. Lúc thì bố nhẹ nhàng, lưỡi bố lượn lờ ở đầu vú, lưỡi bố đánh tanh tách vào đầu vú. Lúc thì bố lại mạnh mẽ như trẻ con chơi đồ chơi mới, bố mút thật mạnh, mút như muốn sữa ở bên trong bầu vú tiết ra để bố uống, tay bố cũng nhào nặn vú bên kia đủ các loại hình dạng.
– Đầu vú con cứng rồi.
Bố ngửa mặt nói một câu rồi tiếp tục công việc ưa thích của mình. Liên ngượng ngùng thật đấy, bố có cần nói ra như vậy không.
– “Tại bố đấy”, Liên đặt tay lên đầu bố, ấn nó vào vú mình nhiều hơn.
Tại bố làm cho con sướng, tại bố cứ nghịch ngợm như đứa trẻ hiếu động trên bầu vú con.
Tại sao mới chỉ có bú vú thôi mà bố đã làm cho Liên sướng thế này, không biết những thứ khác kích thích hơn thì sẽ ra làm sao đây?
Rồi đến khi bố dùng hai cái môi mình bặm lại, nhay nhay hai đầu vú rồi kéo nó căng ra, tay bên kia thì dùng ngón trỏ và ngón cái vê vê hai đầu ti thì Liên không chịu được, háng Liên ưỡn lên, mông đít rời khỏi mặt giường. Cả phần ngực như có hàng ngàn hàng vạn con kiến bò lổm ngổm, vừa ngứa vừa tê vừa tái.
– Đừng mà bố. Ư Ư Ư Ư Ư… Bố làm thế… Liên sướng… Bố…
Nói mà không ai tin, Liên xuýt chút nữa thì lên đỉnh băng sơn. Lồn Liên chắc chắn là ướt đẫm rồi, cả lồn và vú đều ngứa và tê dại.
Bố không để Liên nói hết câu, miệng bố đã áp vào môi Liên, lại một nụ hôn nồng nàn, nồng nhiệt hơn vừa nãy được bố con Liên trao cho nhau, Liên ôm đầu bố kéo mạnh về phía mình, miệng Liên và bố liên tục trao đổi nước bọt, lưỡi Liên quấn lấy lưỡi bố, môi Liên ngậm lưỡi bố kéo nó ra hẳn bên ngoài, bố cũng làm với Liên như vậy.
Đến khi mỏi miệng, bố thủ thỉ bên tai làm Liên khẽ rùng mình:
– Liên nằm sấp đi, bố muốn được liếm đít con.
Đít bố nói ở đây là mông đít hay là hậu môn? Lúc đó Liên không còn đủ tỉnh táo để phân biệt, chỉ biết như một cái máy làm theo lời bố.
Liên quay người lại nằm sấp, đầu nghiêng về một bên, ánh mắt ngoảnh lại nhìn bố. Liên thấy mắt bố như dán chặt vào đít mình làm đít như bị hơ lửa. Bố thấy đít con có đẹp không? Nó căng mọng như trái bưởi chín, nó hoàn mỹ vì không có một vết chai sạn nào cả, mịn màng như mông một đứa trẻ vừa mới chào đời.
Bố ngẩn ngơ như người mất hồn, bố như đi lạc vào cõi thần tiên vì trước mắt là mông đít cô con dâu, người con dâu duy nhất và cũng là người đàn bà đẹp nhất trong mắt bố. Bố nuốt nước bọt khan, giọng bố ồ đi vì lạc:
– Bố hạnh phúc lắm Liên ơi. Bố hạnh phúc, thực sự rất hạnh phúc.
Liên trân trân nhìn ánh mắt mờ dại của bố đang nhìn vào tấm lưng trần và mông cong của mình. Bố nói là thật, Liên cảm nhận rất rõ sự “hạnh phúc” mà bố đang nói. Khi con người ta ở trạng thái này, sẽ không đóng kịch được đâu, có thế nào nói thế ấy thôi. Liên biết, lúc này đây, mình phải động viên bố, kích thích bố hơn, thế là Liên mạnh dạn nói:
– Đít Liên đẹp không bố?
– Đẹp lắm, đẹp lắm Liên à? Bố yêu nó nhé?
Bố vừa gật vừa trả lời, bố hỏi nhưng không đợi Liên trả lời. Hai tay bố đã rờ rờ thật nhẹ nhàng lên đôi mông trần, rồi sau đó bố nắm thật chặt hai bên mông, Liên xuýt chút nữa thì không kiềm chế được vì khi hai mông của mình bị tách ra thì ở chính giữa, chính là chỗ hậu môn của mình đã được đôi môi của bố chạm vào thật mạnh.
– Á bố… đừng thế mà… chỗ đấy bẩn lắm.
Đúng, bố vừa hôn vào lỗ đít Liên. Hôn một cách mãnh liệt, hôn giống như là khi bố vừa hôn môi Liên ấy. Không ngại ngùng, không bẽn lẽn, không dư thừa. Liên cảm nhận rất rõ, đôi môi bố động đậy, lưỡi bố chui ra tì chặt vào cửa lỗ như muốn chui vào hẳn bên trong. Không những thế, miệng bố mút mút làm lỗ đít theo phản xạ phải co vào nở ra. Nước bọt bố truyền sang thì phải làm cái lỗ ướt đẫm.
– Tất cả của Liên đều là báu vật, không có chỗ nào là bẩn hết.
– Bố đừng nói thế mà, Liên… Liên… muốn… lắm rồi.
Sự kích thích lên đến đỉnh điểm. Thực sự mà nói, bây giờ, Liên chỉ muốn bố địt thôi. Lồn Liên không chịu được nữa rồi, nó đã bị kích thích cả chục ngày qua, lại một nhoáng được cặc bố cắm vào, rồi từ nãy đến giờ bố kích thích Liên, làm sao Liên chịu nổi.
Nhưng bố không chiều Liên, hu hu hu, bố muốn hành hạ Liên chết đi sống lại hay sao mà bố lại liếm mông thế này, lưỡi bố cứ rê hết bên này đến bên kia, đổi mông bố lại mút lỗ đít, tay bố không ngừng nghỉ, không thương một chút nào đôi mông đáng yêu của Liên cả. Phải nói là bố đang hành hạ Liên, đang làm cho Liên lên cơn nhưng bố không thỏa mãn Liên. Liên phải bật khóc vì nứng lồn mất.
Bố lật ngược người Liên lại, ở tư thế nằm ngửa, hai chân dạng ra hai bên, bố ngồi giữa háng, mắt nhìn chằm chằm vào khu vực trung tâm, nơi nối giữa đùi non, bố lỡ lời tiết lộ một bí mật mà Liên nghe vừa sướng vừa ngượng:
– Lông lồn Liên vẫn như ngày xưa. Đẹp quá.
Liên há hốc mồm: “Hả? Bố vừa bảo gì?”
Đúng là lông lồn Liên vẫn như ngày xưa thật, từ hồi Liên mười tám đôi mươi thì lông lồn vẫn mỏng và mượt, mọc tự nhiên như bây giờ, có cái lông rụng đi thì có cái khác mọc thay thế vào, chưa từng thay đổi, Liên cũng chả cạo hay cắt bao giờ. Nhưng mà sao bố lại nói thế. Mặc dù không phải là lần đầu bố địt Liên, nhưng để mà nhìn kỹ thì đây là lần đầu.
Hình như biết mình vừa nói hớ, bố đâm ra lúng túng như gà mắc tóc, Liên phải hỏi lại:
– Sao bố biết?
– Bố… bố… Hì hì hì hì! Lần đầu tiên con về nhà ra mắt, bố đã nhìn thấy rồi.
Ái chà chà!!! Giờ mới biết à nha, ngày Liên về quê anh Trường ra mắt là lúc Liên và anh Trường mới chỉ là bạn trai bạn gái, hai đứa cũng đang định tiến tới hôn nhân nên về nhà 2 bên ra mắt. Chuyện đó cũng 17 – 18 năm rồi chứ ít gì, hồi đó Liên vẫn còn là trinh nữ, hăm bốn hăm nhăm tuổi, đẹp nhất của thời thanh xuân.
Nhân dịp này, Liên phải điều tra rõ mới được. Liên ngồi dậy, song song với bố, cũng là một dịp để hai bố con hạ hỏa lẫn nhau:
– Bố, bố khai mau, sao bố lại nhìn thấy lông của con?
Giọng nói của Liên cũng không phải gay gắt, không có ý trách móc gì cả, chỉ nhẹ nhàng giống như kiểu vợ tra chồng mà thôi. Bố tủm tỉm kể:
– Thì bố, nhìn lén lúc con tắm.
– Ái chà chà!!! Không ngờ bố lại thế đấy. Hồi đấy con còn tưởng bố nghiêm nghị lắm. Làm con còn run bần bật ấy. Nhưng mà nhìn kiểu gì ạ? Con nhớ là tối hôm đó, con có tắm nhưng ở trong nhà tắm mà.
– Hì hì hì!!! Nhà tắm có lỗ, chỉ bố biết.
Liên lườm yêu bố một cái:
– Thế những lần sau con về?
Bố lại cười, lần này cười rõ đểu:
– Hi hi hi! Lần nào cũng thế.
Liên giơ giơ nắm đấm lên dứ dứ vào mặt bố. Nếu như hai bố con đang không ở trạng thái trần truồng, có lẽ Liên đã tức giận rồi. Nhưng hoàn cảnh này, lại biết bố đã thích mình từ xưa, Liên lại thấy thích, thấy tự hào về bản thân mình vì đã có sức hấp dẫn con đực.
– Thế mỗi lần nhìn lén con tắm, bố thường làm gì?
Lần này bố nằm xuống, kéo Liên nằm theo, gối đầu lên tay bố. Bố như có điều gì muốn tâm sự:
– Bố cô đơn trong chính ngôi nhà của mình, nhìn mẹ con thằng Trường hạnh phúc. Mỗi lần con về nhà bố mừng lắm, con về là bố có cơ hội được gần gũi con, được nhìn thấy cơ thể của con, mặc dù chỉ là thoáng qua, không được chi tiết, nhưng cơ thể xinh đẹp mỹ miều của con luôn luôn ở trong tâm trí của bố, những hình ảnh đó đã theo bố suốt bao nhiêu năm tháng. Giúp bố vượt qua những sự cô đơn buồn tủi của mình. Bố không dám nói với ai cả, chỉ một mình sống trong cái thế giới tưởng tượng ấy mà thôi.
Liên gật gù, bàn tay đặt nhẹ lên lồng ngực bố, lắng nghe, cảm nhận và chia sẻ với bố:
– Vâng, thì ra bố đã thích con từ hồi ấy, sao bố không nói?
– Nói được sao con, nói là mình thích con dâu sao? Lúc đó nếu bố mà nói ra chắc con sẽ không bao giờ nhìn mặt bố. Phải không?
– Vâng, có thể là như vậy ạ.
Chắc chắn rồi, gần đây xảy ra chuyện này chuyện nọ thì mới đưa đẩy Liên đến bước này, với Tuấn rồi với bố bây giờ. Chứ ngày xưa mà biết bố có ý nghĩ đó với mình thì Liên chắc chắn sẽ dùng từ “kinh tởm” để đánh giá về bố. Con người – hoàn cảnh, đúng là chẳng ai nói trước được điều gì, cũng không có đúng hết, cũng chẳng có sai hết.
– Ngày tháng cứ thế qua đi, rồi đến ngày bố lên sống cùng với vợ chồng con. Bố thích lắm, vì ngày nào bố cũng được gần con. Bố biết mình không thể làm gì giúp con, cũng không thể thổ lộ ra được suy nghĩ của mình, bố chỉ biết làm tất cả những gì mình có thể để con có cuộc sống hạnh phúc, để con được vui vẻ. Nhìn người mình yêu thương cười, là bố mãn nguyện rồi. Bố cơm nước, bố dọn dẹp, bố giặt giũ, tất cả bố cũng là muốn được con an nhàn, để con có thời gian nghỉ ngơi, chăm sóc bản thân mình.
– “Bố!”, Liên lặng người đi. Bố đã thế từ lâu rồi, nhưng giờ đây, Liên mới cảm nhận được tình cảm mà Liên dành cho bố bây giờ đã không chỉ đơn thuần là tình dục, nó chính là tình yêu. Có trái tim người đàn bà nào không bị tan chảy khi được nghe những lời này cơ chứ. Liên cũng thế mà thôi.
Bố ôm Liên chặt hơn:
– Nhưng chỉ một phút yếu lòng, một phút yếu đuối cộng với sự cay cú tích tụ từ bao nhiêu năm nên bố mới làm ra cái hành động kia với con. Bố ân hận lắm. Nhất là vì việc đó mà con bị thằng Trường đánh, đuổi ra khỏi nhà. Bố tự trách bản thân mình, tự xỉ vả mình vì đã làm ra điều tồi tệ đó. Bố định đi về quê, thậm chí là nghĩ đến chuyện tự sát. Vì bố mà con ra nông nỗi thế, vì bố mà con phải chịu đau khổ giày vò. Nhưng con còn nhớ không? Lúc bố ra bến xe thì con gọi điện. Cuộc gọi của con hôm đó làm bố tỉnh táo lại. Bố phải quay về, cùng con đối diện với thằng Trường. Bố nghĩ ít nhất là có bố ở nhà thì bố còn có thể đứng về phía con, bảo vệ cho con. Cũng may, mọi sự rồi cũng qua.
Liên dụi đầu vào nách bố, dấm dứt kéo dài tiếng: “Bố!!!”.
– Con không trách bố đâu mà, kể cả ngay lúc ấy. Con cũng không biết tại sao nữa, nhưng con chưa bao giờ giận bố, chưa bao giờ trách bố.
Nếu không có bố quay lại để làm bung bét ra cái sự thật về mối quan hệ của anh Trường với mẹ thì Liên cũng không có được ngày hôm nay, có lẽ vẫn sẽ ở nhà thuê, thậm chí đã ly hôn với anh Trường rồi.
– Nhưng…
Bố dừng lại làm Liên lo lắng:
– Nhưng sao hả bố?
– Nhưng khi bố biết con và Tuấn đã đến với nhau. Bố cũng buồn mất một thời gian rất dài, đó chính là lúc bố quyết định đến với Hằng. Bố thấy con vui vẻ khi ở bên Tuấn, bố tự nghĩ mình cũng nên rút lui, nên rời xa con để con tận hưởng hạnh phúc của riêng mình, bố ở lại cũng chỉ làm con khó xử mà thôi. Ở lại bên con bố cũng không dám chắc mình có thể kìm nén tình cảm được. Thế nên bố đến ở với Hằng. Nhưng bố đã nhầm, bố không thể quên con được.
Nghe đến đây, Liên tự nhiên thấy có một sự chua chua trong lòng mình trỗi dậy. Đó là tính ghen, tính ích kỷ của đàn bà. Tự nhiên bố lại nói bố cưới mẹ Hằng, làm Liên ghen.
– Bố và mẹ Hằng có hạnh phúc không?
Bố lắc đầu khe khẽ:
– Hằng là người tốt, cái gì cũng tốt. Nhưng thực sự mà nói, vẫn có gì đó khiên cưỡng trong cuộc sống của bố và Hằng. Dần dần bố nhận ra, bố và Hằng đến với nhau chỉ là vì cả 2 người còn đơn thân, lại tuổi về già nên cần người chăm sóc lẫn nhau. Đến khi bố phát hiện ra chuyện Hằng và 2 đứa con rể, nhìn tận mắt qua mấy cái đĩa VCD, bố mới nghiệm ra được là Hằng chỉ thực sự thăng hoa trong tình dục khi quan hệ với mấy đứa chúng nó, còn khi với bố thì không. Bố cũng không trách Hằng, vì chính bản thân bố cũng vậy, trong đầu bố chỉ có hình bóng của con thôi, kể cả khi làm chuyện đó với Hằng.
Liên đã biết chuyện này, nhưng giả vờ như không biết:
– Có chuyện như vậy ạ? Cô Hằng và 2 đứa con rể.
Bố gật đầu xác nhận, Liên cũng không muốn đào sâu chuyện này. Trong đầu Liên, tất cả những câu hỏi, những thắc mắc bấy lâu nay về bố đã được giải tỏa, cũng biết luôn nguyên nhân mà bố đặt ra “âm mưu” này rồi. Chỉ có chuyện Liên quan đến Tuấn, đến sự việc tối hôm nay Tuấn và bố đổi chỗ ngủ là chưa rõ thôi, chuyện này Liên sẽ chính mình hỏi Tuấn cho ra nhẽ.
Hai người im lặng ôm nhau một hồi lâu, để mỗi người cùng nghĩ đến những gì đã qua. Mãi sau Liên mới phá vỡ im lặng:
– Bố, từ giờ bố sẽ có con chăm sóc.
Bố hỏi lại, quay người hẳn về phía Liên, đầu ti Liên chạm vào ngực bố:
– Chăm sóc với tư cách gì?
Liên nhìn chằm chằm vào bố bằng ánh mắt trìu mến:
– Tư cách một người con dâu, tư cách một người… vợ. Bố hài lòng chưa?
– Bố yêu Liên lắm.
Chỉ lời đó thôi là để cảm hứng của cả hai người dâng trào rồi, Liên kéo sát mặt mình vào mặt bố, thủ thỉ:
– Liên cũng yêu bố. Mình tiếp tục đi, Liên… thèm bố rồi.
Liên như vậy, còn bố thì sao? Chắc chắn bố cũng không thể chịu đựng được nữa. Liên thấy bố hành động nhanh lắm, mạnh lắm. Bố là con người chứ có phải con robot địt đâu, bố cũng có cảm xúc giống như Liên, cũng không chịu được giống như Liên đây mà. Bố chồm dậy, như một chàng thanh niên khát tình, bố ngồi giữa háng Liên, banh hai chân Liên ra, nhìn chằm chằm vào cái lồn ướt đẫm của Liên, hơi thở đứt quãng:
– Bố liếm lồn Liên nhé?
Không đợi Liên trả lời, từ trên nhìn xuống, khuôn mặt bố đã bị đám lông lồn phất phơ che mất.