Phần 9
Tháng 12, tháng cuối năm, tháng của những buổi tiệc tùng, giao lưu, tổng kết, hội nghị khách hàng trao giải… đủ các thứ, tập đoàn nơi tôi làm việc cũng không đứng ngoài vòng xoáy đó.
Đợt này tôi đi công tác tham gia hội nghị tổng kết cuối năm của tập đoàn, tổ chức tại TP Hồ Chí Minh, chỉ có các cán bộ chủ chốt cỡ trưởng phòng trở lên của các chi nhánh mới được tham gia. Nếu ở phía Bắc sẽ bay vào từ Thứ 6, tối gặp mặt giao lưu nội bộ, ngày Thứ 7 tham dự hội thảo tối Gala dinner, sáng Chủ Nhật diễn đàn, chiều giao lưu Tennis, tối nhậu… sáng Thứ 2 về, nói chung kín lịch.
Nhưng bởi tôi đã có hẹn trước với một thằng bạn thân từ thời đại học là đợt này nếu có vào trong đó công tác sẽ gặp nhau nên tôi lùi lịch bay về đến Thứ 3.
Vào trong đó thì cũng như bao chuyến công tác khác, ngày thì bận, tối thì nhậu, thế thôi… Duy chỉ có tối Thứ 7 tập đoàn tổ chức buổi tiệc tổng kết trao thưởng rất hoành tráng. Ngồi cùng mâm trong bữa tiệc hôm đó với tôi có Vũ, một chàng trai trẻ rất tài năng người Quảng Ninh, tôi và Vũ cũng có quen biết từ trước khi mà đã gặp nhau rất nhiều lần trên tập đoàn, anh em cũng có ngồi với nhau rồi.
Vũ là điển hình của thanh niên thế hệ trẻ tài cao, đẹp giai… con nhà giàu. Hiện tại Vũ đang làm giám đốc mảng Bảo Hiểm của tập đoàn tại một tỉnh lớn, nghe đâu bố Vũ làm sếp to ở Quảng Ninh…
Chuyện chẳng có gì to tát đâu, anh em gặp nhau giao lưu, nhưng trong lúc anh em trò chuyện Vũ lại có một đề xuất với tôi như thế này:
– Anh Tuấn ơi…
– Ừ em…
– Anh giúp em một việc được không?
Tôi cũng thấy khá bất ngờ không biết cậu ấy muốn mình giúp gì.
– Có việc gì em cứ nói, nếu giúp được anh giúp ngay…
– Vâng… Chuyện là thế này anh ạ… em đang tán một con bồ người Sài Gòn, nó cũng làm trong tập đoàn mình bên Bảo Hiểm…
– Ừ… – Tôi vẫn lắng nghe Vũ nói…
– Chuyện quan trọng đấy… anh cố gắng giúp em vụ này… chuyện tương lai của em luôn đấy anh ạ…
– Nghiêm trọng thế cơ à? Thế có chuyện gì em cứ nói…
– Ngày mai, cụ thể là tối mai, em phải đại diện cho tập đoàn mình tham gia cái vụ trao giải bên Bảo Hiểm ở Phú Quốc, tập đoàn mình đang tổ chức hội nghị khách hàng ở ngoài Phú Quốc đó anh…
– Ừ…
– Em đặt phòng Vip ngoài đó rồi… định rủ con bồ em ra đó chơi rồi nhân dịp này cầu hôn luôn, ngoài đó có cái cây “cầu Hôn” đó anh… nhưng nó bảo không thích đi Phú Quốc…
– Sao lại không thích đi?
– Ai biết… Nó bảo không thích thế thôi, bảo là thích đi Ninh Thuận… Kế hoạch của em bị đảo lộn… nên em mới nói khó với anh, ở đây thấy mỗi anh thân thiết có thể giúp được em…
– Thế anh giúp gì được em, em cứ nói?
– Mai anh ra Phú Quốc chơi 1 chuyến đi… tối mai anh lên trao giải thay em…
– Tức là anh đóng thế chú hả?
– Hihi… kiểu như thế đúng rồi anh…
– Sao chú không cho anh đóng thế chú đi Ninh Thuận với con bồ chú? – Tôi đùa…
– Anh này… cho anh đi Ninh Thuận để chết em à, anh đẹp trai phong độ như này…
– Sao bằng chú…
– Được không anh? Mà bao giờ anh về Hà nội?
– Anh định Thứ 3, mai thì cũng không có việc gì quan trọng lắm, nhưng thứ 2 anh có hẹn với anh bạn ở Sài Gòn…
– Thì thứ 2 anh bay về đây, vé máy bay để em lo, đêm mai anh cứ ăn chơi ở ngoài đó thoải mái đi, phòng ốc em đặt rồi, em có thằng em ở ngoài đảo nó sẽ lo cho anh hết mọi thứ…
Tôi suy nghĩ, đề xuất của Vũ làm khó tôi quá, nhưng thấy cậu ấy tha thiết đề nghị, tôi cũng hơi mủi lòng, tôi chợt nhớ ra là hôm trước thằng bạn tôi nó bảo đang đưa gia đình đi du lịch hình như cũng ở Phú Quốc thì phải. Tôi bốc máy gọi nó:
– A lô…
– Tôi nghe ông ơi…
– Bao giờ ông về Sài gòn? Thứ 2 à…
– Ờ thứ 2, đợi tôi nha, đừng có về Hà Nội trước đâu đó…
– Mà ông đang ở đâu?
– Đang đi Phú Quốc nè…
– Phú Quốc à? Tôi mừng rỡ – hay mai tôi bay ra Phú Quốc chơi với ông luôn…
– Thiệt không?
– Thiệt… tôi đùa ông làm gì…
– Trời ơi… vậy thì còn gì bằng… ra đây tôi đang không có bạn nhậu…
Vũ ngồi bên cạnh nghe tôi và thằng bạn nói chuyện mà khoái trá vô cùng…
– Được hả anh?
– Được… mai anh ra bọn anh gặp nhau ở Phú Quốc luôn…
– Tuyệt… anh ra đấy chơi hết thứ 2 luôn đi…
– Nhưng anh đặt vé bay về thứ 3 từ Sài gòn rồi…
– Chuyện nhỏ, anh đưa em thông tin, em đổi cho trong phút mốt… các bác ở ngoài đó cứ ăn chơi thoải mái đi, cần gì cứ alo thằng em, phòng Vip em đặt 2 đêm rồi… May quá lại gặp được đúng bác Tuấn ” đào” (anh em trong tập đoàn gọi tôi là “Tuấn đào”)
Vậy là tôi thành kẻ đóng thế bất đắc dĩ, ngày mai tôi sẽ bay ra…
Phú Quốc.