Phần 9
Sau khi từ trung tâm trở về, tôi về khách sạn nghỉ ngơi 1 chút về nghĩ ngợi về những gì trải qua, từ chuyện vợ mình đến chuyện ngươi tình của cô ấy, đến cả suy nghĩ về tình yêu của tôi dành cho vợ và cả những gì 2 chúng tôi đã trải qua, thêm chất xúc tác tư cuộc phỏng vấn tâm lý từ trung tâm, mọi thứ như dần dần ùa về trong ký ức chậm rãi như 1 cuốn băng quay chậm, do mải mê suy nghĩ quá nhiều, tôi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
… Reng… Reng… Reng. Giật mình tỉnh giấc do tiếng báo thức đồng hồ kêu t chợt nhìn đồng hồ đã 3h sáng đêm mà ai ai cũng đã chìm vào ngon giấc, chợt nhận ra xung quanh tôi 1 màn đêm tĩnh lặng, thiếu vắng bóng dáng của vợ mình, chợt thấy nhớ, thấy buồn, vội cầm đt lên thì thấy tn của vợ nt hỏi thăm…
Em: Anh đang lam gì thế, sao không về nhà, vẫn còn giận ạ…
Em xin lỗi em cũng hơi to tiếng với anh, em cũng rất yêu anh, cảm xúc của em dành cho anh trung chỉ là cảm xúc nhất thời, nhưng anh mới là người em yêu là người cùng em bước hết cuộc đời, là ck của em…
Em biết anh còn giận, những việc đã xảy ra em đã nói hết rồi, em xin lỗi vi gập máy tính lúc đó vi em rối và sợ anh nghĩ sai, cũng sợ anh giận nên theo quán tính em lỡ đóng máy tính em xin lỗi, chứ thật ra mọi chuyện em đã kể hết với anh r, anh k tin em cũng chả biết lam gi, em mong anh tha lỗi cho em, yêu anh, Chồng của em <3…
(Tn của vk mình lúc này tôi không hề biết thật giả ra sao, nhưng đọc vào t lại càng yêu cô hơn ấy nhưng hóa ra em có 1 chuyện giấu tôi, đến sau này tôi mới biết, nhưng tôi lại không trách mình lúc đó chỉ trách lúc này sao lại tin em)
Đọc dòng tin nhắn của em, tim tôi như thắt lại, thâm tự nhủ trong lòng, chắc mình cả nghĩ ghen tuông quá thôi, vì dù sao minh cũng là người rủ cô ấy lao vào chuyện này, nên việc có ra sao thì mình cũng là ngươi phải chịu trách nhiệm, không thể để cô ấy 1 mình những lúc thế này được, thế là tôi vội nt rep em…
Tôi: Anh cũng xl em, anh cũng hơi ghen nóng tính, nên hành xử như vậy, anh cũng còn yêu em lắm, anh đang đi đây đi đó cho khuây khỏa, nên giơ tâm trang cũng đỡ, mai anh sẽ về, yêu em <3…
(Nt những dòng này lúc đó tôi cứ nghĩ là em đang ở 1 mình nhưng k ngờ em lai đang ngủ với trung, sau này tôi mới biết).
Sau khi nt xong, tôi dậy vệ sinh cá nhân r, chạy bộ ăn sáng, loay hoay 1 chóc đã 6h, tôi bèn ra khách sạn trả phòng và lấy xe về nhà…
Nhưng trước khi vê tôi phải ghé qua trung tâm cái đã vi du sao cũng nói là tuần sau ghé 1 buổi nữa, mặc dù cảm thấy k cần thiết nhưng vì đã lên lịch nên phải đi (hôm qua chủ nhật tuần sau là hôm nay thứ 2 nha)
Sau khi tới trung tâm tôi vào gặp bác sĩ, vẫn phong thái đó, vẫn gương mặt đó, vẫn ánh nhìn đó, bác sĩ nhìn tôi cười đáp: Mời cậu ngồi, nay có chuyện vui à, nhìn phong thái câu đã tốt hơn hẳn hôm qua…
Tôi đáp: Da em cảm ơn bác sĩ, tai hôm qua em nghĩ thông suốt rồi, nên quyết định làm lành với cô ấy, vi dù sao cô ấy cũng là vợ mình…
Bác sĩ đáp: Thế thi tốt, thế còn ngươi tinh của vợ anh thì sao…
Tôi vôi trả lời: Em nghĩ chắc cũng ổn k sao cả, vì dù sao em cũng là người đề nghị, thì em sẽ giải quyết, em sẽ về nói thẳng với vợ những suy nghĩ của mình, còn về ngươi tinh của em ấy thì em sẽ gặp riêng để nói chuyện, vì em là chồng hợp pháp của cô ấy chứ không phải hắn ta.
Bác sĩ: Thế còn viêc vơ câu và hắn có kết thúc quan hệ không…
Tôi: Em nghĩ là em vẫn nên cho vợ tiếp tục quan hệ với người này, vi du sao khó khăn lắm mới có người lam vợ em hứng thú, nhưng em sẽ về nói rõ ràng, là ngươi tinh là người tình, cuckold là cuckold, còn chông la chồng, moi viêc đâu ra đó…
Bác sĩ: Thế thì tốt chúc cậu thành công…
Tôi: Da, em cảm ơn bác sĩ, sau này nếu em cần tư vấn tiếp em có thể gặp bác sĩ tiếp đc không?
Bác sĩ: Ok dĩ nhiên được, tôi rất vui khi gặp cậu…
Cúi đầu chào bác sĩ, tôi bước ra về, trước khi lên xe về tôi vôi gọi điện cho vk…
Tôi: Alo…
Em: Em nghe…
Tôi: Anh đang trên đường nhà, có việc cần nói chuyện với em…
Em: Dạ, anh đi cẩn thận, em đơi…
Tôi: À cho anh hỏi, mấy nay em có liên lạc gì với trung không?
Em: Dạ có, nhưng ít, từ sau vụ đó em cũng ít liên lạc, với lại ảnh cũng biết việc 2 vk ck minh xích mích, ảnh nói để khi nào anh về thì tính, vi anh là người dẫn dắt cho ảnh biết em, nên ảnh phải tôn trong anh…
Tôi: À được, vây lát anh về nc với em xong, anh sẽ gọi điện hẹn gặp ảnh nc…
Em: Dạ…
Tôi: Anh đi nhé, anh cúp đây.
Em: Dạ. Ư ư ư, (thở gấp) có tiếng xì xào nhỏ nhỏ, (vào trong…)
Tôi: Hả em nói gì, anh nghe không rõ, mà sao em thở gấp vậy…
Em: Dạ đâu có, um um, em còn nằm trên giường chưa dậy nên ngái ngủ á…
Tôi: Ok em, vậy anh đi đây…
Em: Khoảng bao lâu anh về tới…
Tôi: Chắc khoảng 2 tiếng, sao thế em…
Em: Dạ không, để em biết em chờ á mà…
Tôi: *Cười* ngủ thêm tí đi, tầm 1 tiếng nữa rồi dậy, anh đi đây…
Em: Dạ, (hổn hển… tiếng xì xào dạ k sao, em k uống nữa, em đã ngừng hôm bữa r… dành cho anh hết… dạ cái đó dành cho ảnh…)
Tôi vì vội đi nên cũng k để ý, chắc nghĩ em ngái ngủ, xong cúp máy, đi về mới tâm trạng vui vẻ nhưng không hề biết rằng 1 tương lai không mấy tốt lành với tôi hiện tại sắp danh cho tôi, (sau này thì đành chịu chấp nhận)