Phần 91
Tại Trung Quốc, cho tới bây giờ cũng không thiếu quan viên vào thời kỳ cuối, theo con đường làm quan đi về hướng làm quản lý cho các công ty, xí nghiệp hoặc tự mình làm chủ buôn bán, giống như Lưu Thành An vậy, khi phạm vào sự tình gì đó, phải đi ra ngoài, hoặc là phạm sai lầm từ chức, thì đến xí nghiệp công ty tư doanh, tiếp tục lợi dụng bản thân ở trong quan trường có quan hệ, mưu một chén cơm, đây đều là chuyện bình thường, mặc dù là hiện tại, có rất nhiều làm quan viên đang làm tốt, đột nhiên từ chức đi theo con đường riêng kinh doanh, đây cũng là sự tình nhìn quen lắm rồi.
Thế nhưng là dưới mắt Đinh Trường Sinh xem ra, Lưu Thành An sự tình vẫn chưa xong, lão còn dám cùng mình trao đổi về cái quảng trường thương mại kia, lá gan rất lớn, xem ra có người đem lão theo từ chỗ ban kỷ luật thanh tra ra ngoài, chẳng những không có thu người lại, ngược lại còn cho là mình ôm vào cái đùi lớn, không chút nào kiêng kỵ rồi.
Đinh Trường Sinh vốn muốn cự tuyệt, nhưng mà suy nghĩ một chút, sự tình cái quảng trường thương mại vẫn chưa xong, nếu dựa theo kế hoạch của mình, toàn bộ đình lại thi công, như vậy chẳng khác nào để lại một cái cục diện rối rắm, hơn nữa còn là công trình đang lỡ dở, lại bên cạnh cái công viên khu Tân Hồ, nơi mà dân chúng thường xuyên đi tới đi lui, cũng rất khó coi.
Vì vậy, nếu như Lưu Thành An muốn nói nói đến vấn đề cái quảng trường, như vậy cũng nên đến nhìn xem Lưu Thành An có ý tứ gì…
– Vậy được rồi, để tôi xem có thời gian rảnh hay không, đến lúc đó rồi nói sau.
Đinh Trường Sinh nói lưng chừng, cũng không nói nhất định sẽ gặp Lưu Thành An.
– Được rồi, tôi tại Giang Đô chờ cậu, khi nào đến thì gọi điện thoại cho tôi…
Lưu Thành An nói xong liền cúp điện thoại, nhưng mà lông mày lại nhăn sâu hơn.
Bản thân của lão chịu trách nhiệm về cái hạng mục quảng trường thương mại này, tiền bạc phải thu về đầy đủ, nếu một khi số tiền kia vẫn còn treo lên không lấy hết được, như vậy công ty nhất định sẽ đem trách nhiệm này tính tại trên đầu mình, cho nên phải là sớm báo cáo tình hình cho thỏa đáng, dù sao mình là từ khu Tân Hồ đi ra, vạn nhất công ty hoài nghi là mình cùng với khu Tân Hồ bên kia có cấu kết, bản thân thì càng thêm khó mà giải thích.
Hơn nữa Lưu Thành An lại còn có dự cảm, số tiền còn lại, mười phần là có thể không lấy lại được, tuy rằng Lưu Thành An cùng Đinh Trường Sinh từ trước đến giờ không có quan hệ chính diện, thế nhưng là tất cả hành động của Đinh Trường Sinh tại Hồ Châu thì lão không phải là không có nghe thấy, thằng này chưa bao giờ ra bài theo như lẽ thường.
Văn phòng chủ tịch công ty thì ở cách vách, vì vậy khi cúp máy với Đinh Trường Sinh, lão liền đi qua văn phòng chủ tịch báo cáo sớm về chuyện này, trách nhiệm của mình cũng sẽ ít đi một chút, đây là kinh nghiệm mấy mươi năm của lão trên con đường làm quan tích lũy được.
– Chủ tịch, tôi có vấn đề muốn báo cáo.
Lưu Thành An gõ cửa, sau đó lúc vào thì theo quy củ đứng ở trước mặt một người đàn bà ưu nhã, mà người đàn bà này cũng không có mời lão ngồi, nên Lưu Thành An đứng tại đó mà báo cáo.
– Chuyện gì? Nói đi.
Người đàn bà bưng lên ly cà phê, uống một chút, sau đó lại để lại trên mặt bàn.
– Chính là cái hạng mục quảng trường của chúng ta tại khu Tân Hồ kia, hiện giờ có chút phiền toái…
Lưu Thành An đầu đuôi gốc ngọn đem tình huống sự việc gần đây của khu Tân Hồ báo đến.
– Lão Lưu, có thể là ông vừa tới công ty không lâu, nên có chút quy củ ông vẫn chưa hoàn toàn hiểu rõ, chuyện khu Tân Hồ thay người trọng yếu như vậy, vì cái gì không sớm báo cáo, thời gian dài như vậy đến bây giờ mới nói, vì chuyện này mà làm chậm trễ bao nhiêu sự tình?
– Đúng, đúng… là tôi sai rồi, bởi vì tôi cho rằng tôi còn có thể ảnh hưởng đến lãnh đạo khu Tân Hồ, trên thực tế, bí thư khu Tân Hồ thì tôi đã thuyết phục tốt rồi, nhưng mà khu trưởng lại là một kẻ lỗ mãng, vì vậy…
Lưu Thành An muốn biện giải cho mình, nhưng mà người đàn bà này không có cho lão có cơ hội giải thích.
Có thể ôm lấy cái công trình lớn như vậy, mà lặng lẽ âm thầm trong thời gian không đến ba năm cầm lấy từ khu Tân Hồ bốn, năm trăm triệu khối tiền, điều này người bình thường có thể là làm được sao? Những người này nếu không phải trời sinh ra đã là hậu duệ quý tộc, thì đó cũng là người có bối cảnh cực kỳ thâm hậu, nói một cách khác, đó cũng không phải loại người lương thiện.
– Lão Lưu, chúng ta có trong tay những công trình này, cơ bản đều dựa vào chính quyền địa phương hợp tác mới có thể tiến hành đấy, ông từng là bí thư khu Tân Hồ, thì cũng nên minh bạch đạo lý này, lãnh đạo khu Tân Hồ thay đổi rồi, giờ ông mới báo cáo, có phải đây là trách nhiệm của ông hay không? Tôi để cho ông nhìn chằm chằm vào cái công trình khu Tân Hồ này, cũng là bởi vì ông có một khối quen thuộc, bây giờ tên khu trưởng kia, ông nói hắn là một kẻ lỗ mãng, kẻ lỗ mãng như vậy làm sao lại trở thành khu trưởng được chứ? Ông thật sự là làm tôi rất bực tức…
Miệng của người đàn bà này giống như là súng máy phát ra, đối với Lưu Thành An không ngừng bắn phá, mắng Lưu Thành An không ra cái gì cả…
– Chủ tịch, cô yên tâm đi, tôi biết rõ nên làm như thế nào rồi, hắn đêm nay sẽ tới Giang Đô, đến lúc đó tôi sẽ đích thân đi gặp hắn nói chuyện này, nếu nói không thành, chúng ta sẽ còn những biện pháp khác.
Lưu Thành An hứa hẹn nói.
– Ông nói cho hắn biết, nếu như tiếp sau khoản tiền kia không xuất ra mà nói, thì cái chức vụ khu trưởng kia hắn cũng đừng làm nữa, cũng nói cho hắn biết, người Trình gia không phải dễ trêu vào đâu…
Người đàn bà rất tức giận nói.
– Được rồi… tôi đã biết.
Lưu Thành An gật đầu, sau khi đi ra ngoài lau một chút mồ hôi trên trán, chính mình sự tình đúng là chủ quan…