Phần 66
– Tùy tiện ngồi đi, mấy ngày nay cũng không có dọn dẹp, rất loạn.
An Lôi ngượng ngùng nói.
– Như thế này là tốt rồi, chứ trong nhà của tôi mới là loạn, nào có nhiều thời gian chỉnh đốn đâu…
Đinh Trường Sinh nhìn từ trong ra ngoài, nhưng mà lúc vừa định đi đến phòng ngủ của nàng nhìn xem, thì liền bị An Lôi từ phía sau chen lấn tới ngăn trở.
– Chỗ này không thể vào nhìn a, tôi chưa có kịp chỉnh đốn đây này.
An Lôi vẻ mặt lúng túng, nàng ở đây chỉ có một mình, không nghĩ tới Đinh Trường Sinh ước hẹn về đến trong nhà, vì vậy đã là rất nhanh quay về nhà để dọn dẹp một chút, nào biết được Đinh Trường Sinh so với nàng đến còn nhanh hơn, trong phòng ngủ của nàng giường chưa có chỉnh đốn, rất là loạn.
– A… a… xấu hổ, không được nhìn, không nhìn…
Đinh Trường Sinh nói xong lui lại mấy bước, nhưng mà ngay trong lúc An Lôi mở cửa phòng ngủ ra ra, muốn đi vào trong giường dọn dẹp, thì Đinh Trường Sinh thừa cơ chen lấn vào trước, sợ tới mức An Lôi hét lên.
– Á… anh như thế nào như vậy a.
An Lôi mặt càng đỏ hơn.
Đinh Trường Sinh bước đến nhìn qua trên giường, quả nhiên là đủ loạn đấy, chẳng những chăn màn không có gấp gọn, ngay cả áo ngực, quần lót nàng thay ra tối hôm qua vẫn còn chưa có giặc, thậm chí hắn còn thấy cái quần lót lộn trái còn có dính vài sợi lông đen, lông đen rất non tơ dài thẳng mịn màng, chứ không phải là đen nhánh sợi quăn như của đàn bà mà hắn thường thấy, cùng một đốm nhỏ hoen ố của chất lỏng đã khô, cứ thế tùy tiện bày ở trên giường, rất loạn a.
– Ách, tôi chỉ là hiếu kỳ một chút, cô cứ trước chỉnh đốn đi, tôi đi ra ngoài chờ.
Đinh Trường Sinh vẻ mặt lúng túng đi ra khỏi phòng ngủ An Lôi, còn nàng tức giận chu miệng như cá vàng, nhìn xem bóng lưng Đinh Trường Sinh, nghiến răng, nhưng mà trong lòng lại không ghét hắn nổi.
An Lôi đem quần áo đồ lót thu thập xong, lúc đi ra, thì nhìn thấy Đinh Trường Sinh đang đứng ở trên ban công nhìn hướng xa xa, nàng cũng đi tới.
– Bản án Quan Nhất Sơn cô có tham dự không?
Đinh Trường Sinh nghe được tiếng bước chân, hỏi.
– Không có, bất quá lúc tôi đi ra ngoài thì vừa hay nhìn thấy Hoa Cẩm Thành bị hai người mang đến, tại vì anh đã từng nói với tôi là nhận thức lão, nghe khẩu khí của của các người thì quan hệ cũng không tệ lắm, vì vậy tôi mới nói với anh một tiếng, đừng có cho ai biết là tôi nói cho anh biết đấy, cái này là trái với kỷ luật.
An Lôi dặn dò.
– Đó là đương nhiên, tôi không phải là người ngu, lấy kinh nghiệm của cô từng tiến hành các bản án, cô giúp tôi phân tích một chút, vụ án này Hoa Cẩm Thành có hay không liên lụy vào bên trong, kỳ thật sự thật tôi biết rõ, thế nhưng là trình tự thao tác có chút phức tạp.
Đinh Trường Sinh đem câu chuyện của Hoa Cẩm Thành nói ra với mình, chi tiết như thế nào đưa tiền cho Quan Nhất Sơn nói qua một lần.
– Lẽ ra nếu bản án đi qua pháp viện mà xác định kết quả, thì sẽ không còn sửa đổi được, nhưng mà trước khi xác định thì phải có điều kiện tiên quyết, đó là tất cả đều là thật sự, nếu có người lợi dụng tư pháp để đạt tới mục đích cá nhân phi pháp, thì sẽ rất khó nói, bất quá nếu là trải qua tòa án, chỉ cần Hoa Cẩm Thành dứt khoát nói không có đút lót cho Quan Nhất Sơn, thì không có vấn đề, vấn đề chính là xem Trần Đông xử lý như thế nào về chuyện này, anh muốn quản đến chuyện này sao?
An Lôi lo lắng hỏi.
– Bây giờ không phải là vấn đề tôi muốn quản đến nữa, mà là mục tiêu rất có thể là hướng về phía tôi đến.
Đinh Trường Sinh chắp tay sau lưng quay trở về phòng khách.
An Lôi nghe được Đinh Trường Sinh nói như vậy, đột nhiên cả kinh, hỏi…
– Hướng về phía anh tới, phạm sai lầm sao? Còn gian phòng này?
– Không phải, về vấn đề kinh tế tôi không có vấn đề gì, cục công an thành phố mới tới cục trưởng, đó là Cảnh Trường Văn, người này đằng sau là bí thư tỉnh ủy La Minh Giang, con trai là La Đông Thu cùng Tưởng Hải Dương con của Tưởng Văn Sơn bí thư thành ủy trước kia, bởi vì mảnh đất dệt xưởng kia, bọn chúng vẫn luôn muốn cho Hoa Cẩm Thành rơi đài, muốn đem gia sản của Hoa Cẩm Thành cắn nuốt, vì vậy Cảnh Trường Văn một lòng muốn gán ghép Hoa Cẩm Thành là xã hội đen, còn tôi thì cho là ô dù của xã hội đen, thế nhưng trong thời gian dài như vậy, Cảnh Trường Văn vẫn không tìm được kẽ hở của Hoa Cẩm Thành, tôi lo lắng lần này Trần Đông mang giữ Hoa Cẩm Thành, thì có thể dẫn tới Cảnh Trường Văn hay không? Đến lúc đó nếu bọn họ liên thủ, việc này sẽ có phiền toái.
Đinh Trường Sinh phân tích nói.
– Phức tạp như vậy sao?
Dù là An Lôi làm kiểm sát trưởng, đầu óc đủ linh hoạt, nhưng mà cũng bị lời nói của Đinh Trường Sinh quấn quanh, vẫn có chút sờ không được đầu óc.
– Ừ, nói phức tạp thì phức tạp, nói không phức tạp thì nó sẽ rất đơn giản, tôi phải nhanh một chút đi gặp Trần Đông, hỏi đến cái vụ án này.
– Thế nhưng Trần Đông là loại người không buông tha người, anh cứ như vậy trực tiếp như vậy đi tìm hắn, hắn chưa chắc sẽ cho anh mặt mũi.
An Lôi lo lắng nói, dù sao nàng là cấp dưới Trần Đông, đối với cách làm người của Trần Đông quả thực là quá rõ ràng nhất.
Đinh Trường Sinh cũng đang lo lắng chuyện này, tuy rằng Hoa Cẩm Thành là đút lót, thế nhưng là mấu chốt là cháu của Hoa Cẩm Thành đã tiến vào làm trong phòng an sinh xã hội công tác, không có trải qua bất kỳ cuộc thi nào mà đã có biên chế, tin rằng Trần Đông lúc này đã điều tra ra rất rõ ràng, dù cho đến lúc đó Hoa Cẩm Thành kiên trì nói số tiền kia là thông qua mua bán sinh ra, thông qua pháp viện tiến hành trả tiền, thế nhưng cái chuyện của cháu lão liền lộ ra vô cùng gượng ép rồi.
– Hắn có còn quấy rối cô không vậy?
Đinh Trường Sinh đột nhiên dời đi chủ đề, hỏi.
– Cái gì?
An Lôi sững sờ, lập tức liền hiểu ý tứ Đinh Trường Sinh nói cái gì…
– Không có… không có nữa…
– Ừ, vậy là tốt rồi, nếu có chuyện gì nhất định phải nói cho tôi biết, thật sự nếu cô không muốn làm ở viện kiểm sát thành phố thì cứ nói, thì điều đến khu Tân Hồ làm kiểm sát cũng được.
Đinh Trường Sinh nói ra.
– Rồi, chuyện này nói sau, bản án ở trên thành phố cũng tương đối ít, tôi không có mệt mỏi lắm, còn làm kiểm sát ở dưới cơ sở thì rất mệt mỏi.
– Thế nhưng viện kiểm sát thành phố có nhiều bản án đều là đại án, cô phải chú ý sự an toàn của mình, đừng để ai uy hiếp…
Đinh Trường Sinh quan tâm nói, hắn đối với những kẻ phạm tội hiềm nghi thì rất hiểu rõ, hơn nữa cũng có loại phạm tội hiềm nghi cùng hung cực ác thường thường sẽ đối với quan toà cùng kiểm sát trưởng trả đũa, đây là chuyện thường xảy ra.
– Tôi biết rõ, không có việc gì đâu…
An Lôi nói ra.
– Bây giờ cô vẫn còn chạy xe hai bánh đi làm sao?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Tôi mới công tác có vài năm, nội cái gian phòng này trên danh nghĩa để tôi đứng tên đã là thấp thỏm rồi, nào có tiền mua xe a, nếu tôi lại mua xe, khẳng định sẽ liền bị tố cáo.
An Lôi bất an nói.
– Quá cực khổ rồi, trời nóng như vậy, cô xem một chút, quần áo mồ hôi đều ướt đẫm, ăn mặc quần áo ướt như thế này không sợ cảm mạo sao?
Đinh Trường Sinh quan tâm nói.
Nào biết được lời này của Đinh Trường Sinh vốn là quan tâm, thế nhưng khi An Lôi nghe được, thì nàng lại cho là hắn đang trêu ghẹo nàng, bởi vì lúc này nàng cũng thấy được quần áo của mình ướt đẫm mồ hôi, hơn nữa áo là áo sơ mi màu trắng ngắn tay, mặc dù nàng đã là cố ý mặc cái áo lót màu nhạt, thế nhưng lúc cái áo sơ mi ướt đẫm hết thảy đều nhìn thấy rõ ràng không sót một cái gì hết, cho nên khi Đinh Trường Sinh nói như vậy nàng thoáng cái lại đỏ mặt.
– Cô làm sao vậy? Không có sao chứ?
Đinh Trường Sinh chứng kiến bộ dạng An Lôi, liền hỏi.
– Không có việc gì, để tôi lấy đồ uống lạnh cho anh.
An Lôi thừa cơ muốn từ Đinh Trường Sinh bên người tránh ra, cũng là để hóa giải bầu không gian lúng túng này, nào biết được lúc nàng đi qua ngang người của Đinh Trường Sinh, thì bị hắn hắn kéo tay lại ôm vào trong ngực, trong lúc An Lôi ngây người, thì một tay của hắn đã duỗi xuống luồn qua thắt lưng của nàng xuyên vào bên trong cái quần lót vẫn đang ướt đẫm mồ hôi kia…