Phần 55
– Cháu nói những vấn đề này đều là tiết kiệm lại, đương nhiên, chỉ là tiết kiệm thì không giải quyết được vấn đề, nhiều nhất là có thêm một chút tiền, trọng yếu chính còn là khai thác tiềm lực của Tân Hồ, lẽ ra khu Tân Hồ đều là nội thành, buôn bán cũng sầm uất, bước tiếp theo là phải tăng cường thu thuế, kiên quyết xử lý về việc trốn thuế, mặt khác, bất động sản là mấy năm gần đây là hạng mục nóng nhất, nội thành Tân Hồ vẫn còn dư đất có thể khai phát thành khu dân cư, hoặc sang nhượng lại bất động sản cũng là một cách.
Tuy rằng hiện nay chính quyền các địa phương đa số là bán bất động sản sống qua ngày vẫn luôn bị lên án, nhưng mà đây là cách nhanh chóng nhất để cải thiện khủng hoảng tài chính, vì vậy Đinh Trường Sinh cũng không thể ngoại lệ, huống chi bây giờ tình trạng bất động sản đang đến thời kỳ phát điên rồi, thời điểm này giá đất cũng là đắt tiền nhất đấy, bán đi chính là tiền, ngu sao mà không bán.
Tuy rằng ủy ban thành phố Hồ Châu thành lập công ty xây dựng, nhưng mà đó là nhắm vào chuyện cải tạo lại các khu xây dựng xưa cũ, khu Tân Hồ còn nhiều khu đất trống không dùng, hoàn toàn có thể thông qua đấu giá để sang nhượng lại, tuy rằng Hồ Châu không phải thành thị rất phát triển, nhưng mà con có hữu sơn hữu thủy, khí hậu trong lành thích hợp làm du lịch, ô nhiễm không khí còn chưa quá nghiêm trọng, đây là một cái ưu thế tốt…
– Đương nhiên, tiến thêm một bước nữa là gia tăng thêm chiêu thương dẫn tư mới là bước tiếp theo trọng điểm trong công tác của ủy ban khu, điểm này thì cháu có lòng tin.
Đinh Trường Sinh cuối cùng là nói ra đại khái kế hoạch của mình.
Đinh Trường Sinh sau khi nói xong, La Bàn Hạ tại trên bàn một ngón tay vẫn luôn là gõ xuống mặt bàn, hình như là đang trầm tư, cũng rất giống như là đang cân nhắc những chiêu số mà Đinh Trường Sinh nói, còn Dương Trình Trình sắc mặt dần dần khôi phục bình thường, tuy rằng trong nội tâm chấn động, thế nhưng là không phải không thừa nhận, thằng Đinh Trường Sinh thật đúng là có tầm cỡ đấy.
– Bất động sản cũng là một con dao hai lưỡi, cậu phải nghĩ kỹ, xây dựng khu nhà mới thì có thể, nhưng mà xây dựng xong, có bán được hay không cũng là một vấn đề, chiêu thương dẫn tư cũng không phải cứ nói là nhà đầu tư có thể tới đấy, vì vậy phương án của cậu nhìn qua thì thấy rất tốt, kỳ thật cũng không có bao nhiêu bảo đảm, cậu cũng thừa nhận điểm này chứ?
La Bàn Hạ rút cuộc đã nói, nhưng mà kết luận đối với những phương án của Đinh Trường Sinh chất vấn, điều này làm cho Đinh Trường Sinh cảm thấy thật bất ngờ.
– Cháu biết rõ, nhưng mà, sự việc là do người làm, hiện tại kinh tế công nghiệp Hồ Châu cũng không tốt, thế nhưng là việc xây dựng kho hậu cần nếu như thành công, cháu tin tưởng tương lai đến Hồ Châu dân số đến khu này làm việc sẽ gia tăng tầm hơn mười vạn, điều này cháu có tin tưởng đấy, nhiều người như vậy tiến đến, ăn mặc ngủ nghỉ thì đừng nói rồi, du lịch cũng sẽ là một mặt tiềm năng, chúng ta trước mắt dựa vào hồ Mã Lạc, phát triển thành khu hạng mục du lịch nước vì vậy, cháu có lòng tin trả hết số tiền nợ kia.
Đinh Trường Sinh tiếp tục giải thích nói.
Thấy Đinh Trường Sinh nói như vậy, La Bàn Hạ nhìn về Phía Dương Trình Trình, dò hỏi:
– Tiểu Dương, ý của cô như thế nào?
Dương Trình Trình vẫn luôn chú ý sắc mặt La Bàn Hạ biểu lộ, theo ý của nàng nếu như La Bàn Hạ chủ trương ủng hộ gắng sức thực hiện vay tiền trả nợ, thì mình cũng đành đồng ý, nhưng mà La Bàn Hạ không có để lộ ra ý của mình, điều này làm cho Dương Trình Trình tâm thần bất định.
Thế nhưng là vô luận là nói như thế nào, mình là người đứng đầu khu Tân Hồ, vô luận La Bàn Hạ có đồng ý hay không với đề nghị của Đinh Trường Sinh, mình cũng phải đứng về phía của Đinh Trường Sinh, nếu như bằng không thì chẳng khác nào trước mặt bí thư thành ủy để cho thấy rằng lãnh đạo của khu Tân Hồ mâu thuẫn với nhau…
Cho nên nếu La Bàn Hạ không đồng ý thì cũng không sao, bởi vì ý kiến của bọn họ bây giờ cũng không trọng yếu, hiện tại mấu chốt là nhìn xem ý của trên thành ủy như thế nào, đã là như vậy, vì sao mình lại bất hòa với ý kiến của Đinh Trường Sinh?
– Em cho rằng ý kiến của Đinh khu trưởng có thể thực hiện được, chúng ta có thể thử một lần xem sao…
Dương Trình Trình không muốn nhiều lời, nói vậy là đã đầy đủ rồi.
– Ừ, như vậy đi, tôi đồng ý kiến của các người, nhưng mà cuối cùng tiền chi ra phải có quy hoạch, huống chi chuyện vay tiền này cũng không có tốt đẹp gì…
La Bàn Hạ gật đầu, coi như là đồng ý với ý kiến của Đinh Trường Sinh, điều này làm cho Dương Trình Trình cũng là thở phào một hơi.
– Cảm ơn La bí thư thông cảm, bất quá, hiện tại ủy ban khu đã đói lắm rồi, trên thành phố có thể hay không cho gẩy ủng hộ chút ít…
Đinh Trường Sinh thấy La Bàn Hạ đồng ý đề nghị của mình, lập tức bắt đầu đạp trên mặt mũi, lại bắt đầu muốn chấm mút từ trên thành phố rồi.
Dương Trình Trình nhìn vẻ mặt lại cười cười của Đinh Trường Sinh, trong nháy mắt liền hiểu ra vì sao nhiều người cứ nói Đinh Trường Sinh thằng này có thể lăn lộn đến bây giờ, không phải là hoàn toàn dựa vào vận khí, thằng này đúng là có tính khí vừa chính vừa tà…
Vừa rồi mới còn là nghiêm trang hướng đến La Bàn Hạ báo cáo quy hoạch khu Tân Hồ, biểu hiện rất là phù hợp tiêu chuẩn với cách làm của một quan viên bình thường, khả năng người bình thường báo cáo xong việc là cũng liền kết thúc, thế nhưng Đinh Trường Sinh này lại moi thêm từ phía sau thêm một khoản…
– Cậu có ý tứ gì? Bên chính quyền thành phố cũng không có tiền a, cái công ty xây dựng thành phố giờ vẫn còn là đang mượn tiền của khu đang phát triển đây này.
La Bàn Hạ trợn nhìn Đinh Trường Sinh, làm như không vui nói.
– Cháu biết rõ, bên chính quyền thành phố cũng có khó khăn, nhưng mà hiện tại địa phương đang khó khăn, trên thành phố cũng không có thể khoanh tay đứng nhìn nha, cho dù là cho mượn cũng được, cháu cam đoan đến cuối năm số tiền kia sẽ trả lại, trợ giúp một chút đi, cũng không cần nhiều, một nghìn vạn nguyên tiền là đủ rồi…
Đinh Trường Sinh nói một nghìn vạn giống như là nói đến một mao tiền vậy, với số tiền này đúng là khu đang phát triển đang cho thành phố mượn, hiện tại hắn nói vậy thì chẳng khác gì là thu về lại rồi.
La Bàn Hạ làm sao mà không biết ý tứ Đinh Trường Sinh, bởi vì chỉ cần số tiền một ngàn vạn kia đang mượn của khu khai phát đưa cho Đinh Trường Sinh, hắn chắc là sẽ không bao giờ trả lại đấy, bởi vì này chẳng khác gì là đã trả lại tiền rồi, Đinh Trường Sinh bây giờ vẫn còn là chủ nhiệm khu đang phát triển, đây chẳng phải là chuyện rất rõ ràng sao?
– Hừ… cậu dám dùng công phu sư tử ngoạm với tôi hả, một nghìn vạn? Cậu cho rằng thành phố rất giàu có như vậy sao, thành phố sẽ trợ giúp các người một trăm vạn.
– Hai trăm vạn.
Đinh Trường Sinh kiên trì nói.
– Một trăm năm mươi vạn…
La Bàn Hạ tăng lên năm mươi vạn, bộ dạng xem như là đã quá mức rồi…
– Rồi… thôi cũng được.
Đinh Trường Sinh nói ra:
– Cò còn hơn không a… ài, không có biện pháp đối với người không có tiền…