Phần 34
Lâm Nhất Nam tốc độ rất nhanh, với lại việc này vốn là công việc của hắn, cho nên tài liệu toàn bộ cán bộ cấp khoa của khu trở lên đã mang đưa đến Đinh trên bàn Trường Sinh.
– Đinh khu trưởng, còn việc chọn lựa thư ký thì cậu định như thế nào?
Lâm Nhất Nam hỏi.
– Trước kia thì chọn lựa thư ký như thế nào?
Đinh Trường Sinh bên cạnh lật xem tài liệu vừa hỏi.
– Trước kia đều là do bên thư ký ủy ban chọn ra mấy người, rồi để cho lãnh đạo khảo sát tuyển chọn.
Lâm Nhất Nam cẩn thận nói ra.
– Vậy thì cứ dựa theo như cũ định đi, bất quá có một nguyên tắc, thư ký phải là nam, không chọn nữ, còn có tôi không muốn lái xe chuyên trách, tôi thích tự mình lái xe, còn xe công vụ thì tùy lúc, khi nào tôi muốn dùng chỉ cần có xe là được rồi, à… mà là xe loại gì vậy?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Là một chiếc Passat, nếu cậu cảm thấy không thích hợp, thì mua một chiếc mới cũng được, hoặc là mượn dùng của xí nghiệp, vấn đề này cũng được…
Lâm Nhất Nam đối với việc này biết rất rõ ràng, cho nên đưa ra để Đinh Trường Sinh lựa chọn.
– Thôi được rồi, cứ dùng cái xe đó đi, mang đi bảo dưỡng lại, rồi đưa chìa khóa cho tôi là được rồi.
Đinh Trường Sinh cũng không ngẩng đầu lên nói.
Lâm Nhất Nam đáp ứng đi ra, còn Đinh Trường Sinh sau khi nhìn qua vài trang hồ sơ cán bộ thì thấy chán, chỉ nhìn một cách đơn giản nhất từ nơi này ghi cái gì cũng nhìn không ra, chỉ là một khoản sổ sách lung tung, lẽ ra đối với mấy cán bộ cấp khoa của khu này thì Đường Linh Linh hẳn là rất rõ ràng đấy, thế nhưng Đường Linh Linh bây giờ là chủ nhiệm của tổ chức cán bộ thành ủy, để nàng nhớ lại những sự tình này, cũng là hao phí tâm trí đấy, xem ra mình phải đi tìm Giang Bình Quý để trao đổi rồi…
– Giang chủ nhiệm, tối nay có rảnh không, tôi mời anh ăn buổi cơm.
Đinh Trường Sinh gọi cho Giang Bình Qúy, nói thẳng.
– Ai ui… cầu còn không được a, ăn ở đâu đây, để tôi mời khách từ phương xa đến dùng cơm đi.
Giang Bình Qúy nhận điện thoại Đinh Trường Sinh cũng không cảm thấy ngạc nhiên, chỉ là Đinh Trường Sinh đã nhanh như vậy liền tìm tới tận cửa rồi, ông chỉ là cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
– Hay là đến quán cậu em vợ của anh đi…
Đinh Trường Sinh nói ra.
– Được rồi, sau khi tan tôi chờ cậu…
Giang Bình Quý cao hứng nói.
Sau khi để điện thoại xuống, Giang Bình Qúy vui vẻ, thật sự là không nghĩ tới, có một ngày mình còn có thể lại cùng Đinh Trường Sinh làm đồng sự, hơn nữa Đinh Trường Sinh nhanh như vậy tìm đến mình, mục đích không nói ra thì cũng hiểu.
Một hảo hán đến đâu đi nữa thì cũng cần có người giúp đỡ, Đinh Trường Sinh cũng không phải là ba đầu sáu tay, nếu muốn ở khu Tân Hồ này mở ra cục diện, không có mấy người thân tín đắc lực giúp đỡ thì làm sao có thể được…
Còn Dương Trình Trình là một người đàn bà, trong việc lôi kéo nhân tâm thì đôi khi phải ra bên ngoài cơ quan để trao đổi, nàng không có khả năng ra ngoài ăn uống trên bàn nhậu với những người đàn ông khác, nhưng quả thật là có chút sự tình thật đúng là tại trên bàn rượu đạt thành đấy.