Phần 30
Đinh Trường Sinh gật đầu, cùng theo Dương Trình Trình đi đến phòng làm việc của nàng, không biết Dương Trình Trình có phải là một người đàn bà bảo thủ, nhưng mà Đinh Trường Sinh cho rằng ít nhất nhìn từ ngoài là như vậy đấy, bởi vì trời nóng như thế này, nàng lại mặc là một cái váy màu đen phủ dài đến quá bắp chân, nhưng cũng không phải là cái loại bó sát người, một chút đường cong của cái mông cũng nhìn không ra…
Bất quá khi tiến vào phòng làm việc của nàng, vẫn có thể cảm thấy, đây là một cái văn phòng của nữ nhân, trong văn phòng tận dụng tối đa mảng cây xanh, cảm thấy nơi đây hình như là đã đến vườn cây cảnh vậy, trời nóng như vậy, trong phòng Dương Trình Trình rõ ràng không có mở điều hòa.
Đinh Trường Sinh nhìn quanh một chút, nói ra…
– Xem ra, Dương bí thư ưa thích các loài hoa cảnh a.
– Đinh khu trưởng, mời ngồi đi, có nóng không, để tôi qua bên kia mở quạt, thân thể tôi không được tốt, nên không thích dùng điều hòa.
Dương Trình Trình vừa nói, vừa đi đến trước mặt cây quạt đứng, bấm nút mở, vừa hay cánh quạt ngang tầm với hạ thể của nàng, làn gió lập tức thổi phốc ép sát làn vải vào gò mu của nàng, vừa vặn hợp thể bao vây phía dưới, khiến cho bộ vị thân thể trọng yếu nhất của nàng tận tình hiện ra trước mặt Đinh Trường Sinh, đó là một cái bánh bao thịt mập mạp đẫy đà màu mỡ phồng to nhô lên…
– A… um… ở chỗ này hình như là chậu hoa nào cũng mập mạp tươi tốt giống nhau…
Đinh Trường Sinh nói ra.
Dương Trình Trình cười cười, cũng không có biết vừa rồi Đinh Trường Sinh đã thoáng nhìn qua gò mu của mình mà nghĩ bậy, nàng ngồi xuống đối diện Đinh Trường Sinh, nhìn thoáng qua cái thằng trẻ tuổi này sẽ cùng mình ngang hàng hợp tác thật sự là có chút chênh lệch quá phận so với tuổi của mình…
– Dương bí thư, không biết gọi tôi, có điều gì muốn nhắn nhủ?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Đinh khu trưởng, hiện tại trong khu Tân Hồ tình huống như thế nào, chắc cậu có lẽ cũng rõ ràng, nói thật, tôi đến khu Tân Hồ chẳng được bao lâu, thì đã xảy ra chuyện như vậy, tôi hy vọng sẽ cùng cậu có thể hảo hảo hợp tác, đem cục diện ổn định lại, mặt khác tôi nghĩ, nếu như cậu đến khu Tân Hồ này, thì việc chiêu thương dẫn tư của khu Tân Hồ cũng là nhiệm vụ nặng nề đấy.
– Tôi hiểu…
Đinh Trường Sinh còn có thể nói cái gì hơn được…
Chỉ ngắn ngủn mấy câu, Đinh Trường Sinh liền thấy rất rõ ràng rồi, khu Tân Hồ mặc dù là lòng người xáo trộn, thế nhưng là trong lòng người cũng đều có những tính toán nhỏ nhặt, Dương Trình Trình tuy rằng so với mình tới sớm hơn mấy tháng, thế nhưng là dưới áp lực của khu trưởng Dương Nam Phi trước đó, Dương Trình Trình nếu muốn lật ngược để nắm quyền cũng là đều không thể đấy, có thể nói hiện tại chính mình cùng Dương Trình Trình cơ hồ là kẻ tám lạng ngươi nửa cân…
– Dương bí thư, có câu nói, ăn cây nào thì rào cây đó, tôi hiểu điều này mà…
Đinh Trường Sinh cười mỉm nói.
– Tốt lắm, ý tứ của tôi chính là vấn đề này, tuy rằng cậu vẫn còn kiêm chức chủ nhiệm khu đang phát triển, nhưng mà tôi đoán chừng ở trên thành ủy cũng muốn lấy cái đầu tàu khu Tân Hồ này làm trọng, dù sao khu Tân Hồ cũng là kinh tế trụ cột của thành phố, nếu kinh tế khu Tân Hồ suy sụp rồi, thì toàn bộ tình thế kinh tế Hồ Châu cũng không thể lạc quan được.
Dương Trình Trình tiếp tục nói.
– Dương bí thư tôi cũng biết, lúc chị công tác ở Thanh Hà huyện thì làm rất tốt, mấy năm qua Thanh Hà huyện phát triển nhanh như vậy, công lao của Dương bí thư không thể bỏ qua, chuyện khu Tân Hồ phát triển kinh tế sẽ còn dựa vào Dương bí thư cầm lái đấy, nếu tôi có cái gì cần sự trợ giúp, thì chị phải vui lòng chỉ giáo đấy…
Đinh Trường Sinh không nhẹ không nặng vỗ một cái mông ngựa đến Dương Trình Trình.
– Ai, không nhắc đến, đó là chuyện đã qua rồi.
Đinh Trường Sinh một cái vỗ mông ngựa quả nhiên là đập làm nàng rất thoải mái, bất luận kẻ nào khi người khác nói mình tốt, nhớ tới mình từng đã là có chiến tích huy hoàng, khiến người cảm thấy một loại cảm giác được coi trọng, cái này là nhân tâm, bất luận là ai cũng đều giống nhau.
Lâm Nhất Nam vẫn luôn chờ ở cửa ra vào văn phòng của Dương Trình Trình, vừa rồi hắn thấy được Đinh Trường Sinh ra khỏi phòng họp, nhưng lại bị Dương Trình Trình gọi vào trong văn phòng, lần trò chuyện này hơn nửa canh giờ, hắn cũng không biết bí thư khu ủy cùng khu trưởng mới tới có thể trò chuyện mấy thứ gì đó, chẳng lẽ thật sự có nhiều chuyện muốn nói như vậy sao, bản thân mấy năm này trở thành chủ nhiệm văn phòng ủy ban khu, thật đúng là chưa từng thấy qua khu trưởng cùng bí thư khu ủy lại có thể trò chuyện nhiều như vậy…
Trong lòng của hắn cũng tâm thần bất định, vừa rồi Đinh Trường Sinh nói chuyện hắn đã nghe xong, không thể không nói, người tuổi trẻ bây giờ, càng ngày càng không ra bài theo như như cách bình thường rồi, còn chưa có chính thức tiền nhiệm, liền dám quẳng xuống những lời nói tàn nhẫn kia, đây là muốn cùng toàn bộ cán bộ khu trở thành địch sao?
Lâm Nhất Nam làm chủ nhiệm thời gian rất lâu bên ủy ban khu, Dương Nam Phi đến lúc hắn đã là làm chủ nhiệm, cũng không có thay đổi hắn, đến bây giờ không biết lần này Đinh Trường Sinh có đem mình đổi đi hay không?
Dương Trình Trình phá lệ đem Đinh Trường Sinh tiễn đưa đi ra ngoài hơn xa hơn mười thước, điều này đã làm cho người ta cảm thấy rất kinh ngạc, cho nên khi Đinh Trường Sinh cùng Dương Trình Trình chính thức cáo biệt, Lâm Nhất Nam mới chạy đến đón chào.
– Đinh khu trưởng, tôi là Lâm Nhất Nam, làm bên ủy ban, tới đón cậu…
– A há… chúng ta đi thôi.
Đinh Trường Sinh nói một câu, cũng không có nói thêm gì khác, điều này làm cho Lâm Nhất Nam càng thêm thấp thỏm, xem ra người trẻ tuổi này thật đúng là không tốt hầu hạ.
Đinh Trường Sinh đi vào phòng làm việc của mình, thấy có một bộ bàn ghế salon bằng da thật, ngay cả bàn công tác cũng đều là mới, nhìn qua đã biết rõ cái này là vừa vặn mua thêm.
Đinh Trường Sinh đứng ở cửa ra vào, chưa có đi vào bên trong, hỏi:
– Đây là văn phòng mới sao?
– Đúng vậy, Đinh khu trưởng, đây là phòng họp sửa lại đấy, bởi vì thời gian hơi vội vàng, cứ coi như là tạm thời, đã ra phương án, đang lắp đặt thiết bị.
Lâm Nhất Nam giới thiệu nói.
Đinh Trường Sinh lại càng hoảng sợ, mình ở văn phòng khu đang phát triển chỉ bằng một nửa diện tích gian phòng này…
– Uả… văn phòng khu trưởng trước đây không phải là đang bỏ trống đấy sao?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Đúng là đang bỏ trống, nhưng vì thời gian gấp quá, nên chưa kịp lắp đặt thêm thiết bị…