Phần 235
– Ừ… chỉ uống rượu suông không có ý nghĩa, vậy kể chuyện vui đi, Trường Sinh, cậu cũng kể đi…
Thành Công phụ họa nói.
– Um… tôi thật đúng là không có chuyện gì để kể…
– Ai ui, Đinh bí thư, nếu không như vậy đi, nếu cậu kể chuyện chọc cười được chị, thì chị sẽ thay cậu uống một ly rượu, như thế nào đây?
Trương Nhụy đêm nay xem như hao tổn phí sức với Đinh Trường Sinh rồi, đều là lấy Đinh Trường Sinh làm mục tiêu chủ yếu, về việc kể chuyện cười cũng không buông tha cho hắn.
– Ách, nếu Trương trưởng đài nói như vậy, thôi thì tôi cố kể một chuyện a.
Đinh Trường Sinh khó xử nói.
– Được… kể đi… trước tôi giúp cậu rót chén trà thấm giọng nói.
Trương Nhụy cầm lấy ấm trà rót chén trà cho Đinh Trường Sinh, Kha Tử Hoa ánh mắt híp lấy, thầm nghĩ, nữ nhân nếu đã điên cuồng, thật đúng là không có người có thể đỡ nổi, chỉ hy vọng Đinh Trường Sinh có thể vừa ý của nàng ta…
Vì thế tất cả mọi người nhìn Đinh Trường Sinh, chờ hắn uống ngụm trà, bắt đầu kể ra…
– Đây là câu chuyện vui khi tôi nghe được lúc còn công tác tại tỉnh kỷ ủy, kể về bên chính quyền của một thành phố làm xong hạng mục công trình, còn dư ra một số tiền lớn, vì thế mọi người mới họp lại giơ tay biểu quyết, xem số tiền này nên tiêu xài như thế nào, cuối cùng vấn đề tập trung đến sẽ cầm lấy số tiền này cải thiện hoàn cảnh của trường học của thành phố hay là cải thiện hoàn cảnh ngục giam thành phố, mọi người tranh luận không ngừng, nhưng bên nào cũng đều nói có đạo lý, đến lúc cuối cùng, có một lão thường ủy nói một câu, một lời định càn khôn, nói xong ai cũng đồng ý, các người đoán lão thường ủy nói gì đây? Lão thường ủy nói: Tất cả mọi người có mặt ở đây, đời này còn có cơ hội đến trường học, để mà học lại hay sao? Trong khi ngục giam thì ai trong chúng ta cũng có khả năng bị đến nơi đó… Vì thế đám người liền nhất trí thông qua là dung số tiền đó để cải thiện hoàn cảnh ngục giam cho khá lên…
Đinh Trường Sinh lúc kể chuyện không cười, những người khác nghe xong thì nhìn nhau, nhất là Trương Nhụy, cũng không biết nên như thế nào để nhận lấy thâm ý của câu chuyện này…
– Mọi người nhìn tôi làm gì, tôi đã nói trước, tôi không biết kể chuyện cười, mà các người cứ ép tôi kể…
Đinh Trường Sinh thấy tất cả mọi người đều nhìn mình, vì thế oan ức nói.
Tiệc rượu vẫn là tiếp tục, không có bởi vì câu chuyện kể của Đinh Trường Sinh mà là tan rã, cho nên chuyện này rất nhanh đi qua, đến cuối cùng, Đinh Trường Sinh uống rượu nhiều nhất, ba người hợp nhau rót rượu cho hắn, còn có không say sao?
Đinh Trường Sinh lúc tới không lái xe, lúc về thì được đưa lên ngồi trong xe của Trương Nhụy, lúc Trương Nhụy lên xe, nàng liền mắt nhìn Thành Công, chỉ thấy Thành Công gật đầu, khoát tay, lần này, sẽ có khả năng sẽ không trở về tay không như lần trước.
Trương Nhụy vừa lái xe, một bên liếc nhìn Đinh Trường Sinh trên ghế sau xe đã nằm ngáy khò khò… cảm giác bất đắc dĩ sâu sắc, nhưng nàng hiểu, tối nay là cơ hội tốt nhất, vì thế cắn răng, lái xe đến căn biệt thự của mình tại ngoại ô chạy tới.
Ban đêm mùa hè rất yên tĩnh, Trương Nhụy lái xe vào biệt thự của mình, cũng không có cấp bách đem Đinh Trường Sinh kéo vào nhà mình, mà là dừng xe xong, tại cửa bậc thang trước nhà ngồi xuống, suy nghĩ một lúc…
Nàng trong lòng thực mâu thuẫn, tuy rằng mình là tình nhân của Thành Công, nhưng mình đời này ngoại trừ chồng mình, Thành Công là nam nhân duy nhất, nhưng bây giờ thì sao, chẳng lẽ nhân sinh chính mình lại thêm một nam nhân nữa sao?
Bước này nếu bước đến, chính mình còn có đường lui sao?
Mở ra điện thoại, bấm điện thoại về nhà, bởi vì lúc này, trong nhà còn có một người chờ đợi nàng, tuy rằng quan hệ của mình và Thành Công là bí ẩn, nhưng trên đời này không có tường nào gió không lọt qua được, cho nên nàng không biết chính chồng mình có biết chuyện này hay không? Hay là biết mà làm giả vờ không biết.
– Alo, anh còn chưa ngủ à?
Trương Nhụy, hỏi.
– Chờ em đấy, em có về nhà không?
Chồng Trương Nhụy tại bên trong điện thoại ôn nhu hỏi.
– Em tăng ca, buổi tối nay không quay về nhà…
Trương Nhụy nói.
– À… vậy em chú ý thân thể, em bây giờ đã làm trưởng đài rồi, có một số việc không cần mình phải tự làm rồi, đừng tự làm mệt chính mình.
Chồng Trương Nhụy ân cần nói.
– Em biết rồi, anh cứ ngủ trước đi.
Trương Nhụy trong lòng ý loạn nói.
Có việc không cần mình phải tự làm, đúng vậy a, mình là lãnh đạo, không cần phải tự làm rồi, nhưng những loại chuyện này, làm sao có khả năng chính mình không làm chứ, việc này là phải tự làm, nghĩ vậy… Trương Nhụy nước mắt liền ứa rơi xuống, bên kia chồng nàng nghe xong thì liền cúp điện thoại.
Kỳ thật chồng nàng đều hiểu, cái gọi là tăng ca là có ý gì, chuyện như vậy đã nhiều năm rồi, tùy theo thời gian Trương Nhụy tăng ca càng ngày càng nhiều, tốc độ lên chức của nàng cũng càng nhanh, nàng cho rằng chồng nàng không biết những chuyện kia, kỳ thật chồng nàng đương nhiên là cũng biết, nhưng nếu biết thì có thể làm như thế nào khác được, chồng nàng nhớ rất rõ mình bị vài người trói lại mang đến một sơn động, tại bên trong đó, hắn cảm nhận được mùi vị của tử vong, cái loại hắc ám cùng tử vong mang đến sợ hãi khiến cho hắn mỗi lần nhớ tới đều không rét mà run, theo lần sau đó, hắn cũng không dám quản đến sự tình của vợ mình nữa, hắn thậm chí sau này rất ít chạm vào thân thể vợ của mình, bởi vì hắn không muốn bị chết, hắn không dám đắc tội với người mà mình không nổi chạm vào…
Lúc này trên tầng cao nhất của hội sở, thật là yên lặng tinh không, Kha Tử Hoa cùng Thành Công ngồi đối diện nhau, đang uống trà.
– Hoa Tử, cậu nói Đinh Trường Sinh đêm nay kể ra câu chuyện kia với mục đích gì? Hoặc hắn muốn nói cái gì đó với chúng ta?
– Chuyện này, khó mà nói, bất quá, em lý giải lời này là lời cảnh cáo với chúng ta, hắn đây là có khả năng muốn đem chúng ta đưa vào ngục giam…
Kha Tử Hoa nhàn nhạt nói, không biết từ lúc nào lên, Kha Tử Hoa tại trước mặt Thành Công không còn có nói qua lời hay về Đinh Trường Sinh.
– Có nghiêm trọng như vậy không?
Thành Công bất vi sở động nói.
– Có hay không nghiêm trọng thì cũng không trọng yếu, trọng yếu là chúng ta muốn cho hắn biết, có một số việc hắn không thể làm, có loại người mà hắn không thể đắc tội, quốc gia cùng chính quyền này không phải là nhà của hắn, cho nên có những sự tình đừng có can thiệp vào, nếu không mà nói…
Tuy rằng Kha Tử Hoa không nói tiếp, nhưng Thành Công lại biết, Kha Tử Hoa đối với Đinh Trường Sinh ghen ghét đã đến mức không còn có biện pháp thay đổi tư tưởng của hắn, điều này làm cho Thành Công rất buồn rầu, lo lắng… Kha Tử Hoa không lý trí sẽ làm cho bố cục tỉ mỉ của mình thất bại trong gang tấc, Kha Tử Hoa khác biệt với Thành Công lớn nhất là Kha Tử Hoa ưa dùng bạo lực, mà Thành Công thì yêu thích dùng đầu óc để làm việc, điểm này Kha Tử Hoa cho đến bây giờ cũng chưa học được từ Thành Công…
Đinh Trường Sinh bị Trương Nhụy dìu kéo vào biệt thự, nhưng nàng chỉ kéo hắn tới phía trên phòng khách sofa, rốt cuộc không còn hơi sức kéo vào nữa rồi, nàng đặt mông ngồi ở trên thảm nhà thở hổn hển.
– Nhìn không ra, tiểu tử này thật đúng là chết chìm.
Trương Nhụy lẩm bẩm.
Trương Nhụy nhìn nhìn rồi kéo lấy rèm cửa, nhưng nơi này là phòng khách, chính xác là sẽ giao hoan với hắn tại nơi này ư? Trương Nhụy vừa nghĩ vậy chính mình liền mặt đỏ bừng lên…
Đinh Trường Sinh uống say không còn biết gì, đến bên ghế sofa, liền ngã đầu ngủ, Trương Nhụy miễn cưỡng chỉnh thân người hắn lại ngay ngắn, trong quá trình vô tình bàn tay của nàng chạm phải vật kia bên trong quần của hắn, cảm nhân đầu tiên của nàng là vật đó của hắn to bất thường khác người, nàng đỏ mặt ửng hồng, rất nhanh trong nội tâm gợn sóng thay nhau nổi lên…
Nàng suy nghĩ nếu như cái vật kia hùng phong, cương cứng lên, thì chắc sẽ là tựa như gậy gộc gộc vậy, mà Đinh Trường Sinh thoạt nhìn thì thấy hơi gầy, nhưng thân thể thì rất rắn chắc, Trương Nhụy đối mặt với kẻ mà mình dự định sẽ giao hoan cùng với hắn nên cũng có chút tò mò muốn tìm hiểu, nàng cảm thấy tim đập của mình càng lúc càng nhanh, hô hấp tựa hồ trở nên có lửa nóng rồi, một tia khác thường cảm giác trong lòng của nàng triển khai tới, chậm rãi sinh sôi ra. Bỗng nhiên nàng bắt đầu trở nên không còn tự tin nữa rồi, tựa hồ dù trong say ngủ, hắn cũng biến thành một đoàn hừng hực hỏa diễm, muốn đem mình nhen nhóm.
Cảm thấy hai má của mình nóng lên, trước ngực đôi bầu vú theo hô hấp không ngừng phập phồng, tựa hồ đang từ từ chậm rãi bành trướng lấy, nàng bối rối đem ánh mắt của mình di dời khỏi hạ thể của hắn, giống như muốn đem cảm giác khác thường trong lòng mình dời đi, giờ khắc này, Trương Nhụy cảm giác mình ngây dại, giữa hai chân vậy mà tuôn ra chút ít ngứa ngấn, thân thể xê dịch, hai chân lại trao đổi tư thế ma sát cùng một chỗ, nhẹ nhàng một chút, cũng có chút ít dừng lại ngứa ngáy, nàng tự hỏi mình tại sao có thể lúc này lại có loại cảm giác như vậy, một tay đang vô ý thức luồn vào bên trong quần vuốt ve phía trên cây dương vật của hắn rồi.
Khi ngón tay nàng vừa tiếp xúc với gốc cây thịt kinh người kia, nàng theo bản năng nắm tay sợ hãi bắt lấy, chậm rãi ma sát cây dương vật tráng kiện biểu tượng nam tính, nội tâm kích khởi xúc động cùng tò mò, nàng rốt cục nhịn không được dùng ngón tay cảm thụ gốc cây thịt to làm cho người rung động, dương vật hắn thật sự rất thô, lòng bàn tay cảm nhận được một loại cực kỳ vững chắc cùng độ cứng! Hơn nữa dương vật không chỉ có thô, còn dài, nàng một tay chỉ có thể cầm lấy một nửa chiều dài, nàng biết rõ cái nên tới cuối cùng muốn tới rồi.
Dần dần ý thức nàng bị hồ đồ, nàng đã quên, nàng đến cùng hắn đơn giản chỉ là vì Thành Công, bây giờ nàng cảm thấy thân thể dị thường lửa nóng, trong cơ thể hư không tựa như một cỗ nhiệt đột nhiên từ bụng nhỏ luồn lên, thiêu đốt toàn bộ thân nàng… Đây là dục hỏa chân thật của nàng chứ không phải là giao dịch, một loại ý thức mãnh liệt ăn mòn lấy nàng, nếu không thì hãy cùng hắn điên khùng một lần, dù sao đêm nay nhiệm vụ của nàng phải là giao hoan cùng hắn để gắn kết thân mật, nhưng khi nhìn thấy hắn vẫn nằm ngáy khò khò… nếu Đinh Trường Sinh cứ cái bộ dạng như vậy, thì có thể làm được cái gì đây?
Vì thế Trương Nhụy quyết định, chính mình đi tắm trước rồi nói sau, vì thế liền rút tay ra khỏi dương vật của hắn, tự mình đi lên lầu tắm…
Run rẩy đem quần thoát xuống, Trương Nhụy xem xét, không khỏi thoáng cái đỏ mặt, trên quần lót đã sớm ướt một chút, cỏ dại lan tràn, nàng hai mắt nhắm nghiền, tay có chút phát run vuốt ve cái âm hộ thành thục mỹ lệ của mình! Nếu như Đinh Trường Sinh chứng kiến một màn này nhất định sẽ nổi điên, chỉ thấy khuôn mặt nàng hàm xuân, cắn môi dưới không dám phát ra âm thanh, một tay tại trên mặt âm hộ động lòng người thành thục vuốt ve, ngón tay thon dài chậm rãi đâm tiến vào, đổi lấy thỏa mãn thở dài một tiếng, tay kia chậm rãi đem áo đẩy cao, đem cái bra – áo ngực cởi thoát, một bên xoa lấy bầu vú no đủ, một bên trêu chọc lấy đầu vú mẫn cảm, nàng tựa ở bên tường thân thể chậm rãi phát run lấy, trong âm đạo dịch nhờn càng lúc càng nhiều, cơ hồ cũng đã nhanh trào ra khỏi cửa miệng âm đạo chảy xuôi xuống, trong đầu tất cả đều là cự mãng của Đinh Trường Sinh, tuy nàng cảm thấy rất mắc cỡ, nhưng điều này làm cho nàng càng thêm hưng phấn, ngón tay cắm vào cái lỗ miệng âm đạo, chậm rãi biến thành hai ngón tay, tốc độ cũng trở nên càng thêm nhanh.
– A… um…
Trương Nhụy rên rỉ hạ xuống, thân thể thành thục xinh đẹp kịch liệt co rút, một mảnh triều nhiệt đặc dính âm tinh theo từ trong cổ miệng tử cung phun vãi ra…
Cao trào qua đi nàng một bên thở hổn hển, một bên nhắm mắt hồi tưởng đến tư vị vừa rồi, so với chính mình trước kia dùng tay thỏa mãn thì càng cường liệt, có lẽ là bởi vì vừa rồi một màn kia kích thích a!
Nhưng khi nàng tắm rửa xong, lúc xuống dưới lầu thì không khỏi giật mình kinh ngạc.