Phần 223
Lúc này đây phía trên lại có động tác rất nhanh, ngay lúc La Minh Giang bị mang đi vài ngày sau, phía trên liền cử người đến Giang Đô tuyên bố quyết định, triệu tập lãnh đạo các nơi đến tỉnh họp…
Tại trong phòng họp, bí thư thành ủy Hồ Châu – La Bàn Hạ cùng bí thư Bạch Sơn – Đường Bỉnh Khôn an bài cùng một chỗ, hai người trước kia là đồng nghiệp, cùng nhau tranh đoạt chức chủ tịch, Đường Bỉnh Khôn luôn canh lấy La Bàn Hạ, nhưng không nghĩ tới thượng cấp suy nghĩ lại lựa chọn Thành Thiên Hạc, La Bàn Hạ đành phải là bại tẩu chạy đến Hồ Châu, mới qua vài năm, La Bàn Hạ lại trở thành bí thư thành ủy, chuyện này không thể không làm cho người ta cảm thán thế sự xoay vần…
– Bàn Hạ, tôi xem thời sự tivi rồi, có thể nhanh như vậy đã đầu tư nhiều rồi, không đơn giản a, Bạch Sơn còn phải cố gắng nhiều hơn, bằng không sẽ rất nhanh sẽ bị Hồ Châu đè bẹp…
Hai người vừa thấy mặt đã bắt đầu kề tai nói đùa…
– Ai, Đường bí thư, ông cứ nói giỡn, Hồ Châu còn có nhiều chuyện nhiều lắm, thậm chí, ngày hôm qua tôi còn phải xử lý việc các giáo sư bãi khóa, tiền lương còn không có trả đủ cho họ, làm có thể cùng các người so à?
La Bàn Hạ tuy rằng trong lòng rất đắc ý, nhưng trên miệng vẫn than vãn, chút thành tích này không có gì có thể nói, hơn nữa, khu khai phát xảy ra chuyện gì, thì chính ông rất minh bạch.
– Ông cứ khiêm tốn, tốt chính là tốt, nội cái xây dung trung tâm kho hậu cần khiến cho người phải trầm trồ rồi, tôi nhìn rất có tiền đồ.
Đường Bỉnh Khôn nói tiếp.
– À… bất quá muốn phát triển trở thành cái dạng gì, thì còn phải nhìn hiệu quả và lợi ích.
La Bàn Hạ không muốn nói chuyện này, nếu nói chuyện nhiều, nói nhiều khẳng định lại liên quan đến trên người Đinh Trường Sinh, đây là ông không muốn nhắc đến.
– Ông đừng có khiêm nhường quá, đúng rồi, tình huống trên tỉnh rốt cuộc như thế nào, ông có nghe nói gì không? Đường Bỉnh Khôn hỏi.
Đây mới là vấn đề bọn họ quan tâm nhất, vô luận là ai trở thành lãnh đạo tỉnh, đều liên đến sự tình mũ cánh chuồn của bọn họ.
– Vẫn không biết, hôm nay thượng diện bảo chúng ta đến đây không phải là vì việc này sao? Chính là kết cục sẽ như thế nào thì tôi cũng không rõ ràng lắm.
La Bàn Hạ có điểm lo lắng nói.
Có thể nói tại trình độ nhất định thì La Bàn Hạ đã từng tới gần La gia, chỉ là không có dựa vào quá gần mà thôi, đây là rất trọng yếu, bằng không mà nói lần này thì có thể thua tiền, ví dụ như vấn đề mảnh đất xưởng may Hồ Châu kia.
Tuy rằng chính mình cho rằng không có việc gì, nhưng phía trên đánh giá nhìn như thế nào thì còn không biết, đây là nguyên nhân đoạn thời gian này La Bàn Hạ tính tình rất là bất ổn…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 9 tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2022/09/truyen-sex-chinh-phuc-gai-dep-chuong-9.html
Vốn cho rằng lần này họp là bởi vì phía trên đem nhân sự áp xuống xuống, nhưng kết quả nhưng tuyên bố bí thư La Minh Giang vi phạm kỷ luật nghiêm trọng, đang tiếp nhận điều tra, nhưng ai sẽ thay thế cái vị trí bí thư tỉnh ủy thì không nhắc đến, điều này làm rất nhiều người bị bất ngờ không như suy đoán, bởi vì phía trên còn chưa quyết định sau cùng, nhưng duy nhất có thể định luận chính là La Minh Giang không có khả năng quay lại trở về.
Nhưng rắn không đầu thì không được, cho nên lần này lãnh đạo của thượng diện cũng tuyên bố từ Lương Văn Tường sẽ tạm chủ trì công tác, đây là dự kiến, cho nên tất cả mọi người đều minh bạch, tình hình hiện tại, nếu Lương Văn Tường tiếp nhận chức vụ bí thư thì không xảy vấn đề gì lớn, nhưng theo cái chức chủ tịch từ bên trong ra sẽ như thế nào, đó mới là một vấn đề.
Họp xong, Đường Bỉnh Khôn chưa quay về Bạch Sơn ngay, mà lại đi đến phòng tổ chức cán bộ tỉnh, cái chức bí thư khu ủy Bạch Sơn đã trống lâu rồi, thành phố đã gửi vài lần báo cáo, nhưng từ trên tỉnh vẫn luôn không trả lời chính xác, điều này làm cho khu Bạch Sơn có rất nhiều cán bộ trong lòng ngứa, nhìn đến ngay cả Trần Kính Sơn mặc dù có Đường Bỉnh Khôn chống lưng, nhưng để tiếp nhận chức vụ bí thư cũng không phải là sự tình ván đã đóng thuyền rồi.
Do chủ nhiệm Ấn Thiên Hoa phải tiếp lãnh đạo cấp trên, cho nên quay trở về chậm một chút, còn các lãnh đạo của trung ương sau khi tuyên bố xong thì đã trực tiếp ra sân bay trở lại Bắc Kinh rồi, bằng không, Đường Bỉnh Khôn sợ là sẽ không gặp được Ấn Thiên Hoa.
– Lão Đường, như thế nào lại đến nơi này? Còn chưa có trở về?
Ấn Thiên Hoa trở lại văn phòng, thư ký báo có bí thư Đường Bỉnh Khôn của thành phố Bạch Sơn đã ở chỗ này chờ hai tiếng đồng hồ rồi.
– Ai ui… lãnh đạo, tôi có việc cấp bách, nhân dịp đang ở tỉnh nên đến đây, vẫn là việc của khu ủy Bạch Sơn, đến giờ vẫn chưa có định xong chức vụ bí thư khu ủy, hiện tại mọi người đều nóng ruột, thành phố Bạch Sơn cũng đã có không ít người bắt đầu hoạt động tìm kiếm mối quan hệ, tôi muốn hỏi lãnh đạo, rốt cuộc trên tỉnh là đang có ý tứ gì à?
Đường Bỉnh Khôn cùng Ấn Thiên Hoa thuộc về trận doanh bên Trọng gia, cho nên đã gặp qua không ít lần, nhưng trên quan hệ cá nhân lại không thật tốt, thứ nhất là vì tị hiềm, không thể để cho người ngoài nhìn ra bọn họ đều là một đám, thứ hai Ấn Thiên Hoa là người rất âm nhu, Đường Bỉnh Khôn không phải là dạng người mà ông yêu thích, cho nên quan hệ cũng chính là bình thường.
– Tôi cũng đang muốn tìm lão đây, vừa vặn ông đã đến rồi, ngồi đi.
Ấn Thiên Hoa cảm thấy hiện tại có thể cùng Đường Bỉnh Khôn nói đến cái chuyện này.
– À… vậy thì tốt quá, nếu lần này có thể định ra người nhận chức bí thư khu ủy, không quan tâm là ai, tôi cũng ủng hộ.
Đường Bỉnh Khôn thở phào một hơi nói.
– Lão thật sự là nghĩ như vậy sao? Tôi biết Trần Kính Sơn là do lão một tay chống đỡ, gia hỏa kia đảm nhiệm làm khu trưởng thời gian dài cũng không ngắn rồi, lẽ ra có thể là lên làm bí thư, nhưng việc nào cũng đều có ngoại lệ, ông quay trở về làm một chút công tác động viên, bảo Trần Kính Sơn chờ tìm cơ hội khác a.
Ấn Thiên Hoa nói chẳng khác nào là xử tử hình Trần Kính Sơn rồi, làm Đường Bỉnh Khôn giật mình.
Chuyện này đã vài lần báo cáo, tỉnh vẫn luôn là do dự không quyết, Đường Bỉnh Khôn biết là đã có sự cố, giờ thì không biết rốt cuộc là ai thay thế vị trí Trần Kính Sơn.
– Ấn chủ nhiệm, là ai vậy? Tôi nói trước, khu Bạch Sơn là đầu tàu của thành phố Bạch Sơn, nếu phái người đến, tôi không phản đối, nhưng nhất định phải làm được trọng trách mới được, nếu nửa đường bỏ gánh, tôi không có nhận đâu nhé.
Đường Bỉnh Khôn nói chuyện cũng rất thẳng, sau khi biết được không phải là Trần Kính Sơn thay thế, câu nói đầu tiên là nắn gân Ấn Thiên Hoa…
– Xem qua một chút đi, đây là hồ sơ của hắn, chắc hẳn là nhận thức hắn a?
Ấn Thiên Hoa cầm lấy trên bàn một tập hồ sơ đưa Đường Bỉnh Khôn…
Đường Bỉnh Khôn hơi do dự, rồi nhanh chóng cầm lấy hồ sơ trên bàn, mở ra vừa nhìn, người này tên là Đinh Trường Sinh, ông lúc bắt đầu không nhớ tới là ai, nhưng là vừa nhìn tuổi, mới hai mươi bảy tuổi, một người trẻ tuổi hai mươi bảy tuổi đảm trách làm bí thư khu ủy, chuyện này không phải là đùa giỡn sao?
– Ấn chủ nhiệm, chắc đây là con của lãnh đạo nào đó, ông nếu còn muốn khu Bạch Sơn phát triển tốt, thiên tài thái tử gia này hãy thu trở về giùm tôi đi, tôi dùng không nổi đâu…
Đường Bỉnh Khôn nói.
– Lão không muốn dùng sao? Tôi nói cho lão biết, nếu lão không muốn, sẽ có người cướp lấy đấy, hắn tên gọi Đinh Trường Sinh, cũng là người Bạch Sơn, huyện Hải Dương, trước kia là thư ký của Thạch Ái Quốc, cũng đã từng là thư ký của Trọng Hải, có chút là đã có chút ấn tượng về hắn?
Ấn Thiên Hoa cười hỏi.
– Khoan… tại Hồ Châu, đó là Đinh Trường Sinh?
– Đúng, nếu ông không muốn dùng, tôi có thể tìm cho hắn tìm vị trí khác tốt hơn, như thế nào đây? Có chắc là không dùng?
Ấn Thiên Hoa theo từ khuôn mặt Đường Bỉnh Khôn liền nhìn ra ông ta biết tên tiểu tử này, vậy thì việc này liền dễ làm, Đường Bỉnh Khôn muốn là một người đặc biệt phải cụ thể, mà Đinh Trường Sinh không phải là hạng người vô danh, cho nên Ấn Thiên Hoa không lo lắng Đường Bỉnh Khôn không muốn dung Đinh Trường Sinh.
– Được, vậy tôi nhận hắn.
Đường Bỉnh Khôn không do dự chút nào nói.
– Vậy thì xong, còn có việc lão cũng phải tiếp lấy, việc này lão trở về nói rõ ràng cho Hạ Minh Tuyên biết, thật tốt chiếu cố giùm một trợ lý của tôi, tên là Lương Khả Ý, là con gái bảo bối của chủ tịch Lương Văn Tường, nàng không không muốn ở trên tỉnh công tác nữa, mà muốn xuống phía dưới cơ sở rèn luyện, sẽ đến phòng tổ chức cán bộ thành phố Bạch Sơn công tác a, nàng tại tỉnh cũng đang làm công tác bên tổ chức cán bộ, đến chỗ của mấy lão cũng không tính là người bình thường, như thế nào đây?
– Ai ui, vậy thì quá tốt, Ấn chủ nhiệm, như vậy đi, đêm nay tôi mời ông uống rượu, không say không về.
– Như thế nào, lão phát tài sao?
Ấn Thiên Hoa cười nói.
– Không phải là phát tài, Đinh Trường Sinh tiểu tử này tôi biết, tại Hồ Châu làm những chuyện mà La Bàn Hạ thường xuyên nhắc tới với tôi, vậy Đinh Trường Sinh khi nào thì có thể đến nhậm chức?
Đường Bỉnh Khôn vội hỏi nói.
– Sẽ rất mau a, bên tỉnh kỷ ủy hình như còn có chút việc chưa bàn giao xong, nếu hắn xong việc sẽ liền đến Bạch Sơn báo cáo… À… việc này lão gặp Trọng Hải nói qua một chút, khẳng định Trọng Hải sẽ vì tiểu tử này mà nói không ít lời hay, bất quá Đinh Trường Sinh nếu ông biết dùng thì tốt lắm, tuyệt đối là hắn làm rất tốt, còn ngược lại thì nói hắn không dễ nghe lời đâu…