Phần 207
Đinh Trường Sinh đứng ở trước mặt Lý Thiết Cương, trên mặt bàn để toàn bộ tài liệu La Đông Thu khai ra, ngay lập tức hắn trong đêm chạy đến tỉnh thành tự mình báo cáo cho Lý Thiết Cương đấy, Tề Nhất Hàng vẫn là ở tại Hồ Châu tọa trấn, Lý Thiết Cương xem hết văn bản tài liệu, sau đó một ngón tay cái gõ trên mặt bàn văn bản tài liệu.
– Bí thư, về chuyện Đàm Quốc Khánh bị giết, thì hắn vẫn luôn không chịu thừa nhận, tuân theo chỉ thị của bí thư, cháu không hề sử dụng thêm bất kỳ thủ đoạn nào với hắn, những chuyện này đều là chính tự hắn khai ra, chúng ta cũng đã tìm người tương quan xác minh, có thể khẳng định là mấy thứ này chỉ là một góc của tảng băng nổi, sự tình của hắn chưa nói ra còn rất nhiều.
Đinh Trường Sinh nói.
– Tôi biết rõ, Trường Sinh… làm tốt lắm, bất quá, hiện tại án mạng đã không còn trọng yếu, bởi vì mấy thứ này cũng đã đầy đủ rồi, mặc kệ còn có bao nhiêu chuyện chưa có móc ra, chẳng qua là vấn đề thời gian, đi thôi, đi với tôi đến nơi này một chuyến.
Lý Thiết Cương cầm lấy những tài liệu rồi cùng Đinh Trường Sinh đi ra cửa.
Dựa theo phương hướng Lý Thiết Cương chỉ thị, hắn mới biết được chỗ đến là sân bay.
– Tôi tại phòng chờ máy bay chờ cậu, cậu đi gửi xe, cùng tôi đi đến Bắc Kinh, nói thật, mấy chuyện như thế này, giờ đã không còn là trong phạm vi tôi quản nữa, chúng ta cần phải đem những thứ này giao lên trên, còn dư lại sự tình thì không thuộc về chúng ta quản.
Lý Thiết Cương cười cười nói.
Lúc này, La Minh Giang đang trong phòng làm việc, ông chưa gọi cho điện thoại Lý Thiết Cương, mà đang chờ Lý Thiết Cương tự gọi cho một lời giải thích, ông đã là trăm phần trăm khẳng định, con trai mình là bị người tỉnh kỷ ủy khống chế, hơn nữa đã qua vài ngày rồi, đoán chừng cái gì cần nói thì đã nói xong, điều này làm cho La Minh Giang rất phiền muộn, bản thân vẫn luôn rất là cẫn thận, không nghĩ tới bị người đến tận hang ổ nạy ra rồi.
Chỉ là ông không ngờ tới Lý Thiết Cương lại không hề giải thích cho ông, chờ đợi cho tới trưa, Lý Thiết Cương cũng không có đến, vì vậy liền bảo thư ký cho điện thoại gọi ban kỷ luật thanh tra tỉnh, thì nghe báo lại là Lý Thiết Cương không tới đơn vị làm việc, Lý Thiết Cương chỉ báo cho văn phòng biết là đang đi điều tra nghiên cứu.
Điều tra nghiên cứu… hừ, giấu đầu hở đuôi, thời điểm này Lý Thiết Cương còn có tâm tư điều tra nghiên cứu sao, quả thực là chuyện phiếm, La Minh Giang đương nhiên sẽ không tin cái lý do thoái thác này của Lý Thiết Cương, vì vậy liền gọi điện thoại cho Lý Thiết Cương, thế nhưng điện thoại di động của hắn không người tiếp nghe, không biết là không muốn tiếp, hay là không mang điện thoại theo trong người.
Thời điểm này, La Minh Giang đã cảm thấy bất an, bởi vì không biết đối thủ đến từ ở đâu, không biết từng bước một dùng thủ đoạn gì, giống như là tại trong đêm đen, mình đưa tay không nhìn thấy được năm ngón, còn đối phương đối với nhất cử nhất động của mình đều là rõ như lòng bàn tay, mình làm chính trị nhiều năm như vậy, chưa từng có qua cái loại cảm giác này.
– Cho tôi chút nước uống.
La Đông Thu bờ môi đã khô khốc, thanh âm yếu ớt nói.
– Tôi chỉ là muốn biết rõ chuyện của Đàm Quốc Khánh, Đàm Quốc Khánh trước kia là là người đáng tin của Tưởng Hải Dương, hiện tại Tưởng Hải Dương không có ở đây, mà anh cùng Tưởng Hải Dương lại là đồng bọn sinh ý, giữa các người có lẽ có rất nhiều chuyện trước đây, Cảnh Trường Văn nói là thật là giả, tôi muốn biết về điểm này.
Lưu Chấn Đông dựa theo ý của Đinh Trường Sinh hỏi…
Tiến vào kinh thành, còn Đinh Trường Sinh thì dựa theo ý tứ Lý Thiết Cương làm, Lý Thiết Cương đi tiếp chuyện với người rồi, còn hắn thì đi đến bệnh viện, vấn an Tần Chấn Bang, Tần Chấn Bang gầy gò lợi hại, con gái Tần Mặc canh giữ ở trước giường đang gọt lấy một cái quả táo, nàng không có phát hiện Đinh Trường Sinh tiến đến, thẳng đến khi Tần Chấn Bang nhìn thấy được đinh Trường Sinh…
– Đã đến…
Tần Chấn Bang nói ra.
Tần Mặc giật mình, quay đầu lại nhìn thoáng qua, phát hiện là Đinh Trường Sinh, lúc này mới đứng dậy, gật đầu chào, mặt không hề vui vẻ, Đinh Trường Sinh không ngại, đến ngồi ở trên cái ghế Tần Mặc vừa ngồi qua, duỗi tay nắm chặt bàn tay yếu ớt của Tần Chấn Bang, lòng của hắn không khỏi ngậm ngùi…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 9 tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/09/truyen-sex-chinh-phuc-gai-dep-chuong-9.html
– Cháu đến thăm chú à?
Tần Chấn Bang nhẹ giọng hỏi, hiện tại với ông mà nói, giống như là đang nằm chờ chết vậy, khi nhìn thấy đến Đinh Trường Sinh đến, ông thật cao hứng.
– Không phải, cháu có việc đến kinh thành, nên nhân tiện ghé thăm chú.
Đinh Trường Sinh ăn ngay nói thật nói.
– Tiểu tử này, cháu không thể nói dối một chút để cho chú cao hứng sao?
Tần Chấn Bang ra vẻ cả giận nói.
– Thực xin lỗi, tại trước mặt chú, cháu không biết nói dối…
– Ha ha, cũng tốt, thời buổi bây giờ, người có thể ăn ngay nói thật càng ngày càng ít, đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy mới là sinh tồn chi đạo, tuy rằng không có chân thành, nhưng tất cả đều vui vẻ…
Tần Chấn Bang cảm khái nói.
Đinh Trường Sinh không nói, vẫn luôn là nghe Tần Chấn Bang nói, hắn cứ như vậy phụng bồi Tần Chấn Bang, đến cuối cùng, mãi đến khi Tần Chấn Bang thật sự là không còn khí lực để nói nữa, Đinh Trường Sinh mới hướng nói rõ mình lần là đi theo Lý Thiết Cương tới đấy, hơn nữa đem sự tình tỉnh Trung Nam kể ra cho Tần Chấn Bang biết.
Nghe xong Đinh Trường Sinh nói, Tần Chấn Bang hai mắt tỏa sáng, hỏi:
– Nói như vậy, cái hạng mục kia khả năng có hy vọng rồi sao?
– Có thể, nhưng không biết phía trên an bài như thế nào, trước mắt thì Chu bí thư vẫn có khả năng, chỉ có điều là đến tỉnh Trung Nam đi thời gian quá ngắn, Lương chủ tịch tỉnh đối với hạng mục này cũng là ủng hộ, chỉ là bởi vì chuyện liên hạng mục Quan Vân Hồ kia, nên cháu chưa nói với Lương chủ tịch tỉnh về cái hạng mục này, chỉ mong là không có ảnh hưởng gì.
Đinh Trường Sinh nói ra.
– Hán Đường Trí Nghiệp có chút bối cảnh lâu rồi, từ lúc cải cách mở cửa, bọn họ đã liên hợp lại làm chút chuyện, kiếm chút tiền, ban đầu thì làm việc cũng có tình có lý đấy, nhưng mà về sau lại có một ít người không có chừng mực, chẳng những là vấn đề tiền, mà còn thao túng quyền hành, cho rằng không ai có thể quản được bọn họ, nhưng chú cho rằng, không hẳn là như vậy…
Tần Chấn Bang nhàn nhạt nói ra.
– Cha, nói ít vài lời đi, coi chừng mệt mỏi đấy.
Tần Mặc nhìn thấy từ khi Đinh Trường Sinh đến, Tần Chấn Bang vẫn lải nhải nói không ngừng, đến khi mệt mỏi, lúc này mới nghỉ ngơi một chút, điều này làm cho Tần Mặc rất đau lòng.
– Được rồi, để cha ngủ một chút, cũng trưa rồi, con đi mua cho cha mì hoành thánh đi, sẵn để cho Trường Sinh ở chỗ này cùng cha ăn bữa cơm, nếu như hắn đã đến, có thể cũng là cơ hội cuối cùng…
Tần Chấn Bang nói nhẹ nhõm, nhưng mà Đinh Trường Sinh cùng Tần Mặc nghe xong đều là trong lòng chua xót dị thường.
– Cha, cha nói cái gì vậy…
Tần Mặc mắt rưng rưng gắt giọng.
– Tốt rồi, cha nói bậy…
Tần Mặc sau khi rời khỏi đây, Đinh Trường Sinh vẫn là ngồi ở trước giường Tần Chấn Bang, hắn hiểu được, Tần Chấn Bang đây là muốn đem Tần Mặc đuổi đi, có thể là có chuyện muốn nói cùng mình.
– Trường Sinh, Tần Mặc bây giờ không có ở đây, hãy nói thật với chú, các ngươi đến cùng đã xảy ra vấn đề gì, tuy rằng nó nói không có việc gì, nhưng mà chú xem ra, giữa các ngươi có vấn đề không nhỏ, các ngươi thật sự không thích hợp sao?
Tần Chấn Bang cầm thật chặt Đinh Trường Sinh tay, hỏi.
– Kỳ thật, Tần Mặc là một cô gái rất tốt, đây là vấn đề của cháu, cháu không xứng với nàng.
Đinh Trường Sinh muốn đem cái này vấn đề cùng Tần Chấn Bang nói rõ ràng đi, nếu không về sau thật đúng là khó mà nói.
– Không xứng sao? Trường Sinh, cháu cho rằng chú bị bệnh, nên không biết cháu ong bướm với bao đàn bà bên ngoài sao? Nhưng thật có khả năng cháu không biết, những vấn đề này, chú chẳng có cái gì khúc mắc, chỉ cần cháu đối với Tần Mặc tốt, làm cho nó hạnh phúc, thì những thứ khác đều không là cái gì, đàn ông mà, hơn nữa, Tần Mặc không phải là loại đàn bà bảo thủ, hãy nói thật, cháu thật sự không thích nó về điều gì?
Tần Chấn Bang cầm thật chặt tay Đinh Trường Sinh, muốn ngồi dậy, nhưng không đủ sức lực…
– Tần Mặc là một cô gái ưu tú, xinh đẹp, phóng khoáng, có tài năng, chỉ là cháu chưa đủ…
– Thối lắm, đừng có nói với chú cái lý do này, chú biết rõ cháu ý tứ gì, được rồi, cháu đi đi, chú không muốn nhìn thấy cháu nữa…
Tần Chấn Bang tức giận, đã rút tay của mình về.
Đinh Trường Sinh nhẹ nhàng buông lỏng tay ra, nhưng mà cũng chưa rời đi, hắn muốn nói cho Tần Chấn Bang minh bạch, mình và Tần Mặc không thích hợp là bởi vì nguyên nhân gì.
– Con người của ta cháu tự do đã quen, không thích bị người trông coi, nhất là không thích bị đàn bà trông coi, nói cháu như thế nào cũng được, dù sao bản tính của cháu chính là như vậy, đã vậy còn cùng Tần Mặc là một con nhà thế gia cùng một chỗ, nói thật, cháu vẫn là tự ti đấy, hơn nữa cháu tin chắc rằng, cho dù là cháu quả thật cùng Tần Mặc lấy nhau sống tốt, cũng sẽ không biết có bao nhiêu người cho là cháu dựa vào đàn bà mà đi lên đấy, kỳ thật, cháu chỉ thích là bản thân mình tự phấn đấu, được như vậy thì cháu mới có cảm giác thành tựu, cháu cùng Tần Mặc phát sinh tranh chấp, cũng là bởi vì lần trước Tần Mặc không có hỏi ý kiến của cháu mà lại tự sắp xếp xong xuôi tất cả chuyện của cháu, làm cho cháu có cảm giác mình giống như là một công tử ngậm thìa vàng vậy, hết thảy đều đã kế hoạch tốt, cũng đã là bố trí tốt rồi, chỉ cần cháu có thời gian phù hợp, thì cái vị trí đã có sẵn kia nhảy đáp là được rồi, cháu thấy cuộc sống như thế thì không có kích động, sẽ làm cho cháu không còn có động lực, đây là điều cháu sợ nhất.
Đinh Trường Sinh chậm rãi nói.
Đinh Trường Sinh nói rất là chân thành, Tần Chấn Bang cũng hiểu rõ ý tứ của Đinh Trường Sinh, bản thân của ông lúc tuổi còn trẻ không phải là đã từng có suy nghĩ như vậy sao? Nhưng mà thân ở trong thế gia, không có biện pháp nào khác, ông thậm chí cũng không thể lựa chọn được người yêu của mình, bởi vì trong nhà đã sớm vì ông đã sắp xếp xong xuôi rồi, ông chỉ cần dựa theo ý của người nhà kết hôn, sinh con, sau đó từng bước làm lấy chuyện nên làm, tất cả đều là nước chảy thành sông, vô kinh vô hiểm, thế nhưng đây nhân sinh mà ông mong muốn sao?
Tần Mặc thật ra lại không có đi xa, nàng đi ra ngoài cửa, sau đó đứng tại cửa ra vào nghe lén, Đinh Trường Sinh đương nhiên cũng biết nàng chưa có đi, ngồi nói là để cho Tần Chấn Bang một cái công đạo, cũng là đối với Tần Mặc một lời giải thích, đến cuối cùng, Tần Mặc bụm lấy miệng của mình, sợ mình khóc lên thành tiếng, lặng lẽ rời khỏi phòng bệnh.
Đinh Trường Sinh cùng Tần Mặc không thuộc về chung một thế giới, Tần Mặc là con nhà thế gia, sinh ra lớn lên trong một gia đình có nền tảng vững chắc, còn Đinh Trường Sinh không thể nghi ngờ chính là một sợi dây rơm, bản thân mỗi một lần phấn đấu đều phải tranh thủ dựa vào chính mình, có đôi khi phải đem cái mạng mình ra đánh bạc, mà những chuyện này, thì có thể các nam nhân cùng nữ nhân có gia thế nhìn thấy thì cho là không đáng đấy, bởi vì bọn họ không cần mất công sức cũng có thể dễ dàng đạt được.
Đinh Trường Sinh không có lưu lại ăn cơm, cũng không có gặp lại Tần Mặc, Tần Chấn Bang nhìn xem Đinh Trường Sinh biến mất tại cửa ra vào, suy nghĩ rất nhiều, con gái thì có bổn phận của người phụ nữ, mình chẳng lẽ thật sự muốn đem con gái buộc vào trên chiếc thuyền Tần gia này sao? Phải để cho Tần Mặc gánh vác cái gánh nặng ngàn cân này sao? Tần Chấn Bang rất mâu thuẫn, thế nhưng tâm tình cái mâu thuẫn này chỉ có thể là tự mình nhận lấy mà thôi…