Phần 2
Thời điểm này, từ góc rẽ lại chạy đến một xe cảnh sát đó là La Vĩ, hắn nhìn đến Đinh Trường Sinh đang bị chặn lại, trong lòng một hồi khoái ý đồng thời hận ý cũng càng sâu, đêm nay Đinh Trường Sinh làm cho hắn mất hết thể diện, không cần Chu Khánh Huy phân phó, đêm nay hắn cũng phải chỉnh đốn thằng không biết trời cao đất rộng này một trận.
– Chuyện gì xảy ra vậy?
La Vĩ giả vờ hỏi.
– La đội trưởng, vừa rồi thế này…
Tên cảnh sát nhìn qua là La Vĩ đã đến, trong lòng cũng nhẹ nhõm, lãnh đạo đã đến, lúc này có chuyện thiên đại xảy ra thì mình cũng không phải gánh lấy trách nhiệm rồi.
La Vĩ nghe được tên cảnh sát thuật lại, sắc mặt càng ngưng trọng, nếu thằng trẻ tuổi này nói là sự thật, như vậy đêm nay mình chọc vào tổ ong rồi, cũng may là mình chưa có áp dụng bất cứ biện pháp cứng rắn nào, bất quá tên cảnh sát chưa chưa nghe điện thoại, nên cũng nghe không biết đến cùng phải Vạn cục trưởng nói hay không…
La Vĩ cẩn thận, lấy điện thoại di động ra âm thầm điện thoại bấm số Vạn Hòa Bình, lúc này ông đã mặc quần áo đàng hoàng, chuẩn bị đi ra ngoài, tiểu tử Đinh Trường Sinh này lại không tiếp điện thoại của mình rồi, như vậy hắn rất có thể nói thật, có thể điện thoại của hắn đã bị cảnh sát tịch thu, ông thì không lo lắng đến Đinh Trường Sinh, tiểu tử này luôn luôn không phải là loại người chịu thua thiệt, điều ông lo lắng là Kiều Hồng Trình, nếu thật đúng là Kiều Hồng Trình mà nói, thì ông phải tự mình đi một chuyến.
– Alo… Vạn cục trưởng, xin lỗi đã quấy rầy, vừa rồi thủ hạ của em nói có người nói gọi điện thoại cục trưởng, vì vậy…
La Vĩ nói một nửa chừng, nhưng thật ra là đang thử dò xét vừa rồi Đinh Trường Sinh gọi cú điện thoại kia thật sự là có gọi tới Vạn Hòa Bình không? Nếu Vạn Hòa Bình nói không có ai gọi, như vậy rất hiển nhiên là Đinh Trường Sinh nói láo, thì liền bắt lại, nếu như Vạn Hòa Bình nói có chuyện như vậy, như vậy thì hắn phải lập tức thả người, Chu Khánh Huy nói gì cũng là vô ích, mình không thể không nghe lời của Vạn cục trưởng, nếu có bản lĩnh thì nói mẹ ngươi đem ta đề bạt lên làm cục trưởng thì xong rồi.
– Như thế nào chỉ có chút chuyện này mà làm cũng không xong, cậu ở yên tại chỗ cho cho tôi, tôi đến đó ngay, nếu mấy người kia muốn đi, thì để cho họ đi, không được ngăn chặn, nếu xảy ra chuyện gì thì cậu hoàn toàn chịu trách nhiệm đấy.
Vạn Hòa Bình tại trong điện thoại lớn tiếng khiển trách.
– Vâng… vâng… em đã biết, là thả người.
La Vĩ nghe điện thoại xong, cái đầu lập tức liền lớn hơn rồi, xem ra đêm nay việc này là sự thật.
Vì vậy La Vĩ liền chạy đến phía Đinh Trường Sinh cùng Kiều Hồng Trình, vừa cúi chào vừa nói:
– Xin lỗi… mới vừa rồi là có chút ít hiểu lầm, các vị có thể rời đi.
– Vạn Hòa Bình bao lâu sẽ đến đây?
Kiều Hồng Trình nghiêm mặt, một khí thế quan lớn bỗng nhiên phát ra rồi, La Vĩ nghe được sững sờ, con bà nó, mới vừa rồi chẳng khác gì một lão già bình thường, công phu này biến hóa lớn như vậy sao?
– Um… Vạn cục trưởng nói lập tức tới ngay.
La Vĩ gấp gáp nói.
– Được rồi, không đợi, đi thôi… chúng ta về trước đi.
Kiều Hồng Trình nhìn đồng hồ tay, nói ra.
Vì vậy ba người chậm rãi đi trở về cư xá của tỉnh ủy, sau khi về nhà thì Kiều Lâm Hạo liền đi ngủ rồi, chuyện tối nay quả thực là làm cho cậu mở rộng tầm mắt, nhất là Đinh Trường Sinh công phu vô cùng kỳ diệu, đã làm cho tiểu tử này suốt một đêm ngủ không ngon.
Vơ của Kiều Hồng Trình thì làm hộ sĩ tại bệnh viện tỉnh, đêm nay nàng trực ca đêm, vốn dĩ là nàng có thể không cần trực với cái thân phận của mình, nhưng mà nàng không muốn làm phiền chồng mình, trong bệnh viện không ai biết rõ nàng chính là vợ của trưởng thư ký ủy ban nhân dân tỉnh, chỉ biết nàng là hộ sĩ từ nơi khác điều đến mà thôi.
– Đêm nay chọc ra nhiều chuyện như vậy, sớm biết thì tôi đã bảo cậu tới nhà rồi…
Kiều Hồng Trình áy náy nói.
– Hì… gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ, đây là bản tính làm người, nếu như bản thân có chút bổn sự, thì có thể giúp đỡ một chút thì giúp một chút, cháu giờ coi như cũng là biết rõ vì sao tình hình trị an Giang Đô hư hỏng như vậy rồi, thế hệ quan nhị đại có quá nhiều, không tốt quản được a, những người giống như Chu Khánh Huy quan nhị đại thật đúng là có không ít, bất quá che giấu, mượn nhờ bậc cha chú che chở việc buôn bán kinh doanh, kiếm tiền, thì cũng là có thể lý giải được đấy, nhưng mà làm việc lưu manh giống như Chu Khánh Huy, thật đúng là không thấy có nhiều.
Đinh Trường Sinh nói ra.
– Chu Bội Quân người đàn bà này rất cường thế, lúc con trai nàng năm tuổi thì cùng với chồng ly hôn, ngay tiếp theo đem họ con trai chỉnh sửa lại, đây chính là vì mà Chu Khánh Huy mang họ của mẹ hắn, tôi thấy Chu Khánh Huy chắc là sẽ không từ bỏ ý đồ.
Kiều Hồng Trình lo lắng nói.
– Trưởng thư ký cũng không phải lo lắng về chuyện của Chu Khánh Huy, cái đang lo là hắn làm sao qua lại cùng người Nhật đấy, đây mới là chuyện cảm thấy kỳ quái, lúc trước cháu đã cùng một người đàn bà Nhật quen biết, tên là Tửu Tinh Huệ Tử, nàng mở cái gì gọi là hội quán Không Thủ Đạo, cũng rất có chút bổn sự.
– Chuyện này cũng không kỳ quái gì, Giang Đô có vô cùng nhiều xí nghiệp Nhật đều là Chu Bội Quân đưa tới, ngay cả Chu Khánh Huy đi ra nước ngoài du học cũng không phải đi đến các quốc gia Âu Mỹ, mà là đi đến nước Nhật, rất nhiều người qua chuyện này truyền đi nhiều tin tức bên trong, nhưng mà Chu Bội Quân này rất có bản lĩnh, rõ ràng từng cái một đều hóa giải, phía trên cũng liền không có truy cứu đến chuyện này nữa, chỉ là Chu Khánh Huy luôn cùng người Nhật đi cùng một chỗ, chuyện này xác thực không phải là chuyện tốt, cũng không biết bên ngành an ninh có để ý đến chuyện này hay không?
Kiều Hồng Trình như có điều suy nghĩ nói.
– Người Nhật vẫn luôn tính toán, không biết bọn họ trăm phương ngàn kế cùng một chỗ với con trai của quan lớn là có mục đích gì? Chẳng lẽ là vì muốn đánh cắp điều gì bí mật mà Chu Bội Quân nắm giữ?
Đinh Trường Sinh nói.
– Ai mà biết được, thôi không nói đến chuyện của bọn họ, nói một chút chuyện của cậu đi, lão bản công ty Tạ Thị Thiết Cương muốn gặp Lương chủ tịch đến cùng là muốn biểu đạt chuyện gì?
– Cũng không phải là chuyện đại sự gì, ông ta chỉ là muốn lãnh đạo trong tỉnh có sự ủng hộ, cũng không muốn một phân tiền bên chính quyền đâu, nếu như có thể mời được Lương chủ tịch đến Kinh Sơn nơi xí nghiệp của Tạ Thị Thiết Cương thị sát một lần thì tốt hơn, Kiều trưởng thư ký cũng biết, trong phạm vi chính sách, nếu chính phủ rõ ràng ủng hộ xí nghiệp nào, như vậy thì cổ phiếu của bọn họ giá sẽ một mực lên thẳng cứng, còn không thì trái lại…
Đinh Trường Sinh tràn ngập hy vọng nói ra.
– Trường Sinh, cậu đưa cho tôi nan đề rồi, tôi làm sao có thể an bài hành trình của Lương chủ tịch được chứ, đừng có nói đùa…
– Không phải, không phải là nhờ chú an bài, việc này là do người của công ty Tạ thị mời, họ chỉ là muốn có một cơ hội tiếp kiến với Lương chủ tịch, về phần mời được hay không được, đến mức độ nào, thì đó chuyện của bọn họ…
Đinh Trường Sinh cải chính, để tránh cho Kiều Hồng Trình áp lực quá lớn, hơn nữa lá gan của Kiều Hồng Trình có thể không có lớn như mình vậy, đừng làm cho Kiều Hồng Trình sợ, như vậy chuyện an bài gặp mặt đoán chừng cũng sẽ bị treo.
– Cái xí nghiệp này có giá trị gì sao?
Kiều Hồng Trình khó xử, ông có thể dẫn tiến nhà họ Tạ, nhưng mà nếu như người nào cũng có thể gặp Lương Văn Tường, như vậy chính mình làm đại quản gia cũng không có ý gì rồi, dù cho muốn tiến cử, cũng phải dẫn tiến những cái xí nghiệp có giá trị, nếu là thuộc loại xí nghiệp bỏ đi thì dẫn tiến cho Lương Văn Tường có gì hữu dụng đâu?