Phần 183
– Lần này cậu đến Hồ Châu, là có chuyện thật sao?
Mặc dù biết Đinh Trường Sinh cùng Cảnh Trường Văn không trực tiếp đối đầu, nhưng mà trên quan trường nói là trước mặt hòa hợp êm thấm, sau lưng thì dùng dao găm hầu hạ, còn hành xử giống như Đinh Trường Sinh, trắng trợn cảnh cáo Cảnh Trường Văn, đây là chuyện rất ít gặp đấy…
Vì vậy, nếu đã ra mặt giống như Đinh Trường Sinh, đây là rõ ràng ngươi chết ta sống rồi, không còn đường để rút lui, đây cũng không phải là điềm tốt, Trần Đông hiện tại muốn như thế nào đem Đinh Trường Sinh thằng ôn thần đưa đi, tốt nhất là tiễn đưa cách mình rất xa.
– Chẳng lẽ tôi rảnh rỗi tới đây dạo chơi?
Đinh Trường Sinh nhìn thoáng qua Trần Đông, trong nội tâm rất xem thường loại người dây leo trên tường này, một hồi bên trái, một hồi hướng phải, lắc lư bất định.
– Nếu nói như vậy, lần này cậu đến là vì sự tình Quan Nhất Sơn à?
Trần Đông nhíu mày hỏi, hắn thật sự là có chút hối hận đã đem Quan Nhất Sơn thả ra rồi, nếu như Quan Nhất Sơn còn tại trong tay mình, ít nhất Đinh Trường Sinh chắc là sẽ không chú ý tới chuyện của mình tại nơi đây đấy, hắn đã hỏi tới Quan Nhất Sơn, xem ra là đã nghe nói cái gì rồi…
– Trần kiểm, nơi đây không có những người khác, anh có cảm thấy tình huống Hồ Châu có phải là đang khởi tử hồi sinh…
Đinh Trường Sinh mồi một điếu thuốc cười nói.
– Đúng vậy, hai năm qua đúng là có phát triển, chuyện này là do nỗ lực của lãnh đạo thành phố tạo ra.
Trần Đông ngượng ngùng nói.
– Làm quan là phải biết tạo phúc một phương, mỗi lần gặp tôi trên tỉnh, Thạch chủ tịch đều hỏi tôi rất kỹ càng về tình huống Hồ Châu, Thạch chủ tịch tuy rằng giờ đã công tác trên tỉnh, nhưng ông vẫn là rất quan tâm đến thành phố Hồ Châu đấy, anh cũng là người có công tác lâu năm tại Hồ Châu, thì cũng biết lý do Thạch chủ tịch ly khai Hồ Châu, có thể nói, lão lãnh đạo vẫn luôn là canh cánh trong lòng đấy, hiện tại Hồ Châu đã phát triển, ông thật cao hứng, nhưng mà Hồ Châu tồn tại các vấn đề như thế nào thì Thạch chủ tịch đều rõ ràng so với ai khác, chỉ là ông ấy chưa kịp xử lý mà thôi, hắn chắc bây giờ cũng sẽ không trơ mắt nhìn cục diện Hồ Châu đang tốt bị phá hư.
Đinh Trường Sinh thản nhiên nói.
Tuy rằng ngữ khí hắn rất bình thản, nhưng mà Trần Đông nghe được trong lỗ tai, rồi lại là có mùi vị khác, Trần Đông cũng là người mà Thạch Ái Quốc nhắc lên đấy, hơn nữa còn là do Đinh Trường Sinh ở một bên đáp cầu dắt mối, di đó Trần Đông mới lên làm kiểm sát trưởng, lúc ấy điều kiện phù hợp cũng không phải chỉ là một mình Trần Đông, nhưng mà Trần Đông về sau đã làm cái gì, thì trong lòng mình rất rõ ràng, Đinh Trường Sinh cũng hiểu rõ…
– Lão lãnh đạo dạo này cũng khỏe chứ?
Trần Đông ngữ khí rất thấp trì hoãn, giống như là Thạch Ái Quốc đang đứng ở trước mặt hắn vậy.
– Thạch chủ tịch sức khỏe rất tốt, lần trước lúc tôi báo cáo bản án của Quan Nhất Sơn, ông còn nhắc tới anh đấy, bất quá, tại anh đã là rất lâu không có cùng ông liên hệ rồi, lần sau nếu có đến tỉnh thành thì có thể đến thăm ông, chúng ta đều tại Hồ Châu chỉ là cái muỗng ở trong cái nồi lớn quấy qua mà thôi, Thạch chủ tịch đối với ông vẫn còn là rất coi trọng.
Đinh Trường Sinh bây giờ mới điểm danh đối với Trần Đông mối quan hệ lợi hại.
Trần Đông không ngớt gật đầu, thế nhưng lời nói còn chưa nói gì, thì điện thoại trên bàn vang lên, Trần Đông đứng dậy nghe điện thoại, đó là Uông Minh Hạo đánh tới, bởi vì ngay tại vừa rồi, người của viện kiểm sát lại đến nhà của Quan Nhất Sơn mang đi, con gái Uông Minh Hạo liền gọi điện thoại cho cha ruột, Uông Minh Hạo cũng giật mình kinh hãi, không rõ Trần Đông đây là hát bài hát nào?
– Trần Đông, cậu làm như vậy là ý gì?
– À… chỗ này tôi hiện đang có khách, đợi tí nữa tôi sẽ gọi lại.
Trần Đông không để cho Uông Minh Hạo nói tiếp, liền cúp điện thoại.
Đinh Trường Sinh tuy rằng đoán không ra là ai gọi điện thoại tới, nhưng mà rất rõ ràng người này có thể sẽ cùng Trần Đông nói chuyện trọng yếu, nếu như mục đích của mình đã đạt đến, cũng không cần phải lại ở chỗ này tốn thời gian nữa, vì vậy liền đứng dậy rời đi.
Trần Đông hận không thể một cước đem Đinh Trường Sinh đá đi, càng xa càng tốt, thì Đinh Trường Sinh quay lại đối với Trần Đông nói ra:
– Trần kiểm, bản án Quan Nhất Sơn không khỏi vất vả, còn đắc tội với người, có thời gian nên lên tỉnh chạy một chuyến, tình huống phía trên các lãnh đạo thì không biết, rất dễ dàng hình thành ngộ phán, tôi thì tuổi còn trẻ, nhưng ông thì không còn trẻ tuổi nữa, đến số tuổi này rồi, nếu bị một cước đạp văng ra mà nói, cũng không phải là là chuyện đùa, tốt rồi, tôi đi đây…
Vốn ước gì Đinh Trường Sinh biến mất cho lẹ, Trần Đông tự nhiên nghe được câu nói của hắn có hàm ý, nhưng mà Đinh Trường Sinh đến cùng muốn nói cái gì, Trần Đông trong lúc nhất thời đoán không được, lúc hắn muốn giữ lại Đinh Trường Sinh để hỏi cho rõ, thì thằng gia hỏa này đã nhanh đi ra ngoài xa hơn mười thước rồi…
– Ai ui… đây không phải Đinh chủ nhiệm sao, trở về lúc nào vậy, xem ra là không có đem xem chị là bằng hữu, cũng không gọi điện thoại cho chị biết a…
Đinh Trường Sinh vừa tới cửa phòng làm việc viện kiểm sát, Giang Thiên Hà vừa cầm lấy văn bản tài liệu đi ra, thoạt nhìn thật giống như là muốn đi báo cáo công việc vậy.
– Chị Giang, trùng hợp như vậy, em mới vừa trở về, mới cùng Trần kiểm hàn huyên một hồi, giờ em còn có việc, đi trước, hôm khác ước hẹn với chị uống trà nhé…
Đinh Trường Sinh thuận miệng nói ra.
– Ui… chị không dám, Đinh chủ nhiệm, em ước hẹn chị uống trà, trong khi chị rất nhát gan, đừng có làm chị sợ…
Giang Thiên Hà làm ra vẻ đáng thương, Trần Đông cũng vừa thấy được liền cau mày, nhưng lúc Trần Đông nhìn thấy Giang Thiên Hà phát ra vẻ mị thái yểu điệu này, trong nội tâm liền khẽ động, mặc dù người đàn bà này là hắn độc chiếm, nhưng mà hiện tại chính mình có khả năng gặp phải một hố rất lớn, mặc dù mình cùng Đinh Trường Sinh có giao tình, nhưng mà cái giao tình này vẫn luôn là bởi vì giao dịch mà duy trì, nói trắng ra là, là trao đổi ích lợi, nhưng lúc này mình đã không có cái gì lợi ích có thể khiến cho Đinh Trường Sinh hứng thú.
Đối với Giang Thiên Hà trắng trợn khiêu khích, Đinh Trường Sinh mỉm cười, nhưng mà một câu cũng không có nói, tiếp tục đi ra khỏi cao ốc viện kiểm sát, Giang Thiên Hà cùng Trần Đông đưa hắn đến bên cạnh xe, điều này làm cho rất nhiều người trong viện kiểm sát mở rộng tầm mắt, An Lôi vẫn đang lắng nghe thanh âm trong hành lang, thẳng đến khi đến bên cách cửa sổ chứng kiến Đinh Trường Sinh lái xe rời khỏi viện kiểm sát.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 9 tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/09/truyen-sex-chinh-phuc-gai-dep-chuong-9.html
– Vì cái gì hắn lại quay về đây chứ?
Lúc xe Đinh Trường Sinh biến mất tại cổng ra vào, Giang Thiên Hà không chờ đợi được liền hỏi.
– Lần này sự tình phiền toái rồi…
Trần Đông mặt âm trầm, cùng Giang Thiên Hà về tới văn phòng, Giang Thiên Hà rất hiểu chuyện đóng chốt cửa lại, kỳ thật mặc dù là không khóa trái, chỉ cần là có người nhìn thấy Giang Thiên Hà không có trong phòng làm việc nàng, đều hiểu chuyện, chuyện giữa bọn họ không có mấy người không biết, thế nhưng người nào lại đi quản cái chuyện ngươi tình ta nguyện như vậy…
– Đến cùng xảy ra chuyện gì? Hắn không phải là đã đi rồi sao, tại sao lại quay trở về?
Giang Thiên Hà vội hỏi, bởi vì vừa rồi chứng kiến Trần Đông sắc mặt không tốt, trong lòng của nàng cũng là lộp bộp một cái, nàng và Trần Đông dĩ nhiên là nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn, nếu Trần Đông xảy ra chuyện, những người kia trong viện kiểm sát đang chực chờ, khẳng định sẽ chế giễu lối kéo mình đem vào, đến lúc đó chẳng những là ở viện kiểm sát, mà ngay tại Hồ Châu cũng khó khăn để có nơi sống yên ổn rồi.
– Tôi thấy chắc là đã có người báo cáo sự tình Hồ Châu, Đinh Trường Sinh lần này tới dò xét đấy, hắn là tổ trưởng tổ dò xét… Hừ… lần này là có mục đích đến đấy, thứ nhất là theo dõi bản án Quan Nhất Sơn, cô nghĩ xem, việc là ai tiết lộ ra ngoài?
Trần Đông cau mày, ngồi ở trên mặt ghế, còn Giang Thiên Hà thì là đứng phía sau của hắn, giúp hắn xoa bóp bả vai.
– Ài, tôi vẫn luôn nói, Đinh Trường Sinh người này không thể đơn giản đắc tội với hắn, hắn là người mang thù, hơn nữa rất giảo hoạt, tại Hồ Châu làm đã nhiều năm rồi a, dưới chân dẫm lên bao nhiêu cây đinh, còn anh thì đừng có nhìn Cảnh Trường Văn bây giờ đang ở cục công an thành phố ngưu bức hò hét đấy, anh xem một chút, thời gian gần đây bên trong nội thành lại xảy ra vụ mấy băng đảng cướp bóc, đã phá được mấy vụ án? Anh về sau hãy là rời xa Cảnh Trường Văn một chút, người này không tốt ở chung đâu, hơn nữa, Cảnh Trường Văn tại trong tỉnh thì có hậu trường đấy, còn anh, anh có cái gì?
Giang Thiên Hà oán trách nói.
– Tôi cũng biết rõ, đây không phải đang nghĩ biện pháp sao, đúng rồi, cô cùng Đinh Trường Sinh có quan hệ thế nào rồi, nếu không, cô ước hẹn với hắn, hảo hảo nói chuyện…
Trần Đông sắc mặt trở nên cười tủm tỉm đấy, hắn hoàn toàn không biết Giang Thiên Hà đã từng nằm dưới thân của Đinh Trường Sinh rên rỉ vang trời, bàn tay không kịp chờ đợi nữa, liền ôm Giang Thiên Hà ngồi ở trên đùi của mình. Giang Thiên Hà mặc kệ bàn tay của Trần Đông vỗ về chơi đùa lấy hai bầu vú của mình, nàng quay đầu, cùng Trần Đông hôn hít với nhau…
Nói thật, vừa rồi khi nhìn thấy Đinh Trường Sinh, thì Giang Thiên Hà cũng là rất muốn ước hẹn tìm gặp riêng với hắn đấy, lúc này đây Trần Đông vừa sờ thân thể của mình, Giang Thiên Hà lại nhớ đến cây dương vật to lớn của hắn đã từng đưa nàng lên đinh khoái hoạt mấy lần liên tiếp, rất nhanh bên dưới cái âm đạo đã là chảy nước ươn ướt.
Giang Thiên Hà lại hơi giang rộng ra hai chân, để cho bàn tay của Trần Đông vuốt ve cái chỗ mềm mại ẩm ướt đó.
Trần Đông kéo dây khóa quần ra, lôi kéo tay của Giang Thiên Hà, để cho nàng với tay vào sờ cây dương vật cứng rắn của hắn…
Giang Thiên Hà hơi quẩy người một cái, bàn tay cầm lấy dương vật hắn kéo ra ngoài, biết điều cao thấp khuấy động…