Phần 180
Sau khi rửa ráy sạch sẽ, Triệu Hinh Nhã quay lại vẫn là trần truồng nằm trên giường, chốc sau Triệu Hinh Nhã hơi thở hơi chút hổn hển, hiển nhiên đối tay Đinh Trường Sinh đang tại trên các bộ vị nhạy cảm của nàng tới lui tuần tra…
– Thím cứ gợi cảm như vậy, lần nào cháu gặp, có làm mấy lần cũng không đủ a…
Đinh Trường Sinh đắm đuối nói, Triệu Hinh Nhã rên nhẹ nói:
– A, vẫn không thể mệt chết ngươi sao… Ừ… nhẹ chút…
Sau đó truyền đến một trận hai người hôn miệng mút lưỡi, Triệu Hinh Nhã thở gấp, tay Đinh Trường Sinh đang ở giữa hai chân lục lọi Triệu Hinh Nhã.
– Haha, thím đã quên, lần nào thím cũng hăng say cuồng nhiệt mà mệt cái gì chứ?
Đinh Trường Sinh cười đùa nói.
– Đều là do cháu làm cho thím mới như vậy…
Đinh Trường Sinh dương vật giờ đã lại cứng rắn như gậy sắt, liền chồm người lên…
– Um… đó… nhẹ chút… ừ…
Tiếng Triệu Hinh Nhã quẩy người hít hà rên rỉ nói…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 9 tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/09/truyen-sex-chinh-phuc-gai-dep-chuong-9.html
Gió táp mưa rào đều sẽ đi qua, thế nhưng quá trình này đối với Triệu Hinh Nhã mà nói lại là rất ngắn ngủi, mỗi một lần giao hợp với hắn, đều làm cho nàng có cái cảm giác mình làm là như vậy đáng giá, thế nhưng là loại này đáng giá này thời gian trôi qua thật dài mới có thể có được, sau đó lại tiếp tục chờ đợi đến trong thời gian dài khác…
– Nhớ cháu lắm phải không mà hôm nay thím so với trước kia điên cuồng hơn trước nhiều vậy.
Đinh Trường Sinh vuốt nhè nhẹ lấy thảm lông mu của Triệu Hinh Nhã, nói ra.
– Hừ… nói cái gì vậy, ai thèm nhớ đến cháu… À… đúng rồi, nơi ở của Oánh Oánh trên trường học có ổn chưa? Nha đầu chết tiệt kia, ngay cả điện thoại cũng không gọi cho thím biết.
Triệu Hinh Nhã hỏi.
– Tốt lắm, Oánh Oánh đang ở trong ký túc xá trường học, thời gian trước có cô gái thím cũng đã gặp rồi đấy, Tưởng Mộng Điệp… đến chủ nhật, Tưởng Mộng Điệp sẽ để cho Oánh Oánh đến ở trong nhà nàng đấy, hai người bây giờ giống như là chị em vậy.
Đinh Trường Sinh nhanh miệng nói.
– Ừ vậy thím cũng an tâm, kỳ thật thím không yên lòng chính là cháu đấy.
Triệu Hinh Nhã nói một câu hai nghĩa.
– Thím nói có ý tứ gì? Làm sao lại không yên lòng cháu chứ?
Đinh Trường Sinh ra vẻ không hiểu hỏi.
– Thím có có ý tứ gì thì trong lòng cháu rõ ràng, thím nói cho cháu biết, cháu phải nhớ kỹ những gì đã nói với thím, thím hy vọng cháu không có quên lời hứa của mình, Oánh Oánh chỉ là một cô bé không hiểu, nhưng mà cháu thì không phải là không hiểu chuyện…
Triệu Hinh Nhã tại Đinh Trường Sinh trong ngực quẩy người đưa ngón tay tại trên trán Đinh Trường Sinh chỉ một cái, nói ra.
Rất nhanh từ trong phòng truyền ra tiếng chẹp chẹp của Triệu Hinh Nhã đang bú mút lấy dương vật của Đinh Trường Sinh bốc lên hòa với tiếng hai người thở hổn hển…
Rồi tiếng va chạm của hai thân thể, kèm theo Triệu Hinh Nhã kêu nhỏ…
– Ai ui… a…
Trong phòng cảnh xuân tứ phía, Triệu Hinh Nhã thân mình tuyết nộn lúc này c nằm ngửa, hai chân giang rộng ra, hai bên đầu gối co lại lấy, thân mình cường tráng của Đinh Trường Sinh toàn bộ đặt ở trên người của Triệu Hinh Nhã đang phập phồng lên xuống, hai tay nàng hơi nâng lên hai bên bên hông Đinh Trường Sinh hông của, phảng phất là sợ Đinh Trường Sinh dùng quá sức nàng sẽ chịu không nổi…
Lúc này Triệu Hinh Nhã nhếch lên cái mông đón lấy dương vật của hắn đang mạnh mẽ cắm vào rút ra cắm cào, miệng nàng không ngừng hô:
– Dùng sức… dùng sức a… ứ… cứ vậy… a… đến… nữa rồi… á… a… a…
Cảm giác Triệu Hinh Nhã là một loại đàn bà như lang như hổ, bề ngoài ôn nhu mềm mại mà đóng trong khung phóng đãng, thật là làm cho người khó có thể tự chế.
Lúc khoảnh khắc Đinh Trường Sinh tinh dịch tiết như chú, Triệu Hinh Nhã cũng đến cao trào, thân thể mềm mại nàng giống như bị chặt đứt, toàn bộ thắt lưng cong lên rồi hạ xuống, cái cổ ngưỡng lên, đung đưa tóc dài không ngừng rên rỉ, âm đạo không ngừng co rút lại, số lớn âm tinh kèm theo tinh dịch màu trắng ngà Đinh Trường Sinh tinh dịch theo cái lỗ lồn phấn nộn ướt át trào ra…
Nhìn xem Triệu Hinh Nhã tại trong lòng ngực của mình ngủ thật say, hắn lại nhớ tới ngày đầu tiên tại thành phố Bạch Sơn ra mắt vợ của Khấu Đại Bàng, đến bây giờ nghĩ lại vẫn là tựa mộng cảnh, bản thân còn nhớ rõ khi đó lần thứ nhất cùng Triệu Hinh Nhã tiếp xúc, hắn có tặng cho nàng một sợi dây chuyền, mà ngay mới vừa rồi, hắn còn trông thấy nàng đang đeo sợi dây chuyền đó.
Bất luận là ai cũng đều khó có khả năng dự đoán đến sự tình phát triển theo quỹ tích nguyên vẹn, Đinh Trường Sinh cũng không thể, Khấu Đại Bằng đương nhiên cũng không có khả năng dự đoán đến chuyện mình mang Điền Ngạc Như lên trên núi giao cấu làm một lần hoang đường, vậy mà lại dẫn đến phát sinh ra đằng sau biết bao sự tình, Khấu Đại Bằng cũng không thể tưởng được mình đùa bỡn với vợ của người ta, về sau vợ của mình cũng nằm dưới thân của người khác.
Đinh Trường Sinh nghĩ tới đây, kỳ thật những sự tình phát triển như thế này cũng không phải nằm trong phạm vi kế hoạch của hắn, cái này là cái gọi là kế hoạch bị cải biến…
Sáng sớm, Đinh Trường Sinh lái xe đến cổng viện kiểm sát thành phố, xe còn có chưa ngừng, thì đã nhìn thấy An Lôi chạy xe máy tiến vào viện kiểm sát, Đinh Trường Sinh lập tức xuống xe, từ rất xa gọi nàng.
An Lôi nghe được có người gọi mình, quay đầu lại nhìn thấy Đinh Trường Sinh đang xuống bên cạnh xe, nàng liền ngừng lại, nàng thật sự là không ngờ Đinh Trường Sinh xuất hiện tại nơi này đấy, dù sao sự có mặt hắn vẫn là làm cho nàng kinh hỉ, cái loại cảm giác này đến từ ở đâu, nàng cũng không rõ…
– Anh… tại sao lại đến chỗ này.
An Lôi một tay vịn xe, một bên hỏi.
– Trời nóng như vậy, cô cũng biết lái xe hơi mà, sao không mua một chiếc, ít nhất cũng có thể che nắng che mưa…
Đinh Trường Sinh bước đến tiện tay giữ lấy chiếc xe máy của nàng, động tác rất tự nhiên, tựa như là rất ăn ý mỗi ngày đều dẫn xe giùm cho nàng vậy…
– Tôi… tay lái còn yếu, sợ chạy trên đường phố gây tai họa, đụng vào người ta không tiền thường nổi.
An Lôi cười cười trả lời.
– Đúng rồi, anh quay trở về đây lúc nào vậy? Tới đây có chuyện gì?
An Lôi liên tiếp vấn đề làm cho Đinh Trường Sinh không biết nên trả lời như thế nào…
Tối hôm qua hắn suy nghĩ một đêm, nếu muốn biết rõ ràng về vụ Hán Đường Trí Nghiệp, thì tất yếu phải làm rõ ràng vấn đề Lưu Thành An, mà vấn đề của Lưu Thành An lại dính đến bí thư Uông Minh Hạo thành kỷ ủy Hồ Châu, lão hồ ly Uông Minh Hạo này đã làm bí thư nhiều năm tại ban kỷ luật thanh tra như vậy, nếu lão thật sự thanh quan cũng tốt, hoặc là lẩn tránh tất cả mạo hiểm cũng được, tóm lại nếu nếu muốn đột phá Uông Minh Hạo, cơ hồ là không thể nào, vì vậy Đinh Trường Sinh nghĩ tới dùng viện kiểm sát điều tra Quan Nhất Sơn con rể Uông Minh Hạo, theo trên thân người này, khả năng ra tay cũng là một cơ hội đột phá.
– Tôi đến tìm Trần Đông đấy, hắn có ở đây không?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Tôi đây cũng là vừa tới, nào biết được, anh vào trong ngồi chờ chút đi, tôi cho người hỏi hắn tới chưa, vừa vặn, tôi cũng có chuyện muốn nói với anh…
An Lôi nhìn chung quanh, nhỏ giọng nói ra.
Nghe vậy Đinh Trường Sinh giúp An Lôi mang vào bãi gửi xe, đến văn phòng khi vào trong, An Lôi liền chốt cửa lại…
– Xảy ra chuyện gì?
Đinh Trường Sinh nhìn thấy An Lôi dáng vẻ khẩn trương, hỏi.
– Tôi biết anh nhận công tác tại trên tỉnh kỷ ủy rồi, lần này tới đây không phải là rảnh rỗi mà đến chứ?
An Lôi rót chén nước cho Đinh Trường Sinh, hỏi.
– Đó là đương nhiên, nếu muốn chỉ là đến chơi mà nói, thì sẽ không tới nơi này, có phải đã xảy ra chuyện gì?
Đinh Trường Sinh tiếp tục truy vấn nói.
– Bản án Quan Nhất Sơn chắc anh còn nhớ rõ chứ, hiện tại vụ án này lại một mực không có để cho tôi tham dự, giống như tất cả mọi người đều ngầm hiểu lẫn nhau, để cho vụ án này chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ rồi coi như không có, Quan Nhất Sơn hiện đã được thả trở về nhà, tuy rằng yêu cầu hắn không được rời khỏi Hồ Châu, nhưng mà hiện tại ít nhất là đã tự do, tôi nghe nói hắn đang nghĩ biện pháp san bằng những manh mối chứng cứ lúc trước, đang trả thù lao để bịt mồm, tôi thấy vụ án này chắc là không giải quyết được gì rồi.
An Lôi nói không khác gì sét đánh giữa trời quang, làm cho Đinh Trường Sinh thoáng cái hỏa khí liền bốc lên.
– Do Trần Đông phê chuẩn sao?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Đây vốn chính là bản án do viện kiểm sát làm, chuyện này rất rõ ràng, nhưng tôi thấy cục trưởng công an thành phố Cảnh Trường Văn cùng Trần kiểm gặp nhau nhiều lần, Trần Đông mời Cảnh Trường Văn đến nhà khách của viện kiểm sát ăn cơm nhiều lần, mỗi lần đến đêu do Giang chủ nhiệm phụng bồi rất thân mật, còn những chuyện khác thì tôi không biết.
An Lôi đến bên cửa sổ từ nhìn ra ngoài sân, nhỏ giọng nói ra:
– Hắn đã đến, tốt nhất là đợi lát nữa chờ hắn vào văn phòng anh hãy đi ra, bây giờ Trần kiểm không đơn giản đâu, ánh mắt đều để trên đỉnh đầu đấy…
Đinh Trường Sinh đứng lên, nhìn xem Trần Đông ưỡn lấy bụng đi ở phía trước, có tên thư ký ở phía sau bây giờ và lúc trước, Trần Đông quả nhiên là có nhiều khác biệt, nhìn đến đây, Đinh Trường Sinh không khỏi mướt mồ hôi lo cho Hoa Cẩm Thành, lúc ấy nếu không phải nhờ mình đem Hoa Cẩm Thành ra ngoài, đoán chừng Hoa Cẩm Thành bây giờ bị bới ra không còn xu dính túi rồi, Trần Đông nếu cùng Cảnh Trường Văn liên thủ, thì thật là đáng sợ, nhìn xem Trần Đông thả Quan Nhất Sơn ra, cũng có thể thấy được, Uông Minh Hạo cùng Trần Đông nhất định là đã đạt thành ăn ý.
Đinh Trường Sinh không có nghe theo lời nói An Lôi kêu chờ đợi trong văn phòng của nàng, đương nhiên, đó là không muốn gây cho nàng thêm phiền toái, nhìn đến Trần Đông còn chưa có lên lầu, Đinh Trường Sinh rất nhanh đẩy cửa bước, lên lầu trước, đến cửa phòng làm việc Trần Đông ngồi chờ bên ngoài.
Văn phòng Trần Đông nằm tại cuối hành lang, nơi này là cấm khu, không có việc, rất ít người đến gian phòng cuối hành lang này, đây là ba gian phòng ốc, hai gian là liền nhau đấy, đó là văn phòng và khu tiếp khách, phòng bên trong là phòng ngủ, Trần Đông ở chỗ này muốn làm gì thì làm cái đó, đây cũng là cách phối trí cơ bản của rất nhiều lãnh đạo.
Sau khi lên lầu, rẽ ngang, Trần Đông liền nhìn thấy cuối hành lang đang đứng một người, nhưng mà là đứng yên đưa lưng về phía hắn đang đi tới, thư ký cũng phát hiện người này, vì vậy tiến về phía trước một bước, tên thư ký kia vì lãnh đạo đến xác định là người nào…
– Anh là ai? Có biết nơi này nếu không có sự đồng ý cho phép thì không thể đến sao?
Thư ký đến phía sau lưng Đinh Trường Sinh liên tiếp chất vấn.
Đinh Trường Sinh mỉm cười, chậm rãi quay đầu lại, thấy được cách mình không xa là Trần Đông, đương nhiên, Trần Đông trước đó chỉ là nhìn thấy bóng lưng có chút quen thuộc, nhưng mà hắn không ngờ được Đinh Trường Sinh lại tới nơi này chờ mình, lúc này trong lòng của hắn hối hận, sớm biết thằng gia hỏa này đến, thì đã không đi làm.
– Trần kiểm, thời gian ngắn không gặp, lúc này uy phong tăng trưởng a, lại còn phối hợp với thư ký, hơn nữa giọng thư ký còn lớn như vậy, nếu là vào thời cổ xưa, Trần kiểm đi trên đường phố có thể còn gõ chiêng đánh trống vang dội cho mọi người biết đây…
Đinh Trường Sinh từ trước đến nay hay trêu đùa chế nhạo, lần này cũng không ngoại lệ, cũng không cần liếc nhìn tên thư ký kia, mà cứ nhìn chằm chằm vào Trần Đông nói ra.