Phần 18
– Ài, chú Hoa, nửa đêm gọi cháu đến chính là vì hỏi thăm để có thể yên lòng ngủ ngon giấc à…
Đinh Trường Sinh dở khóc dở cười, nói móc nói.
– Đinh chủ nhiệm, đừng nói như vậy, trong khoảng thời gian này tôi luôn ở trong, thật sự là ngộp thở muốn chết rồi, hôm nay có người bằng hữu gọi điện thoại nói Quan Nhất Sơn đã bị bắt, thoáng cái làm tôi sợ hãi, nếu Quan Nhất Sơn sau khi đi vào loạn cắn khai ra tùm lum, thì viện kiểm sát sớm muộn gì cũng sẽ tìm đến tôi, đến lúc đó tôi mới tìm cậu, thì sợ là đã chậm.
Hoa Cẩm Thành bây giờ thật đúng là xem Đinh Trường Sinh như cái ô dù để bảo vệ cho mình rồi, ông còn bảo người chuẩn bị chút thức ăn, dưới chân còn có thùng đá ướp lạnh bia nữa…
– Vậy tiền kia đưa cho bên pháp viện bằng cách nào, chú có quen người bên pháp viện à…
– Tôi không có quen ai bên pháp viện hết, thật ra việc này tôi cũng suy tính cẩn thận rồi mới quyết định đấy, bởi vì đây cũng không phải là số tiền nhỏ, vạn nhất xảy ra chút chuyện gì, thì tôi cũng sẽ bị liên quan đến trách nhiệm, nên bất đắc dĩ áp dụng phương thức này để hợp pháp hóa…
Hoa Cẩm Thành giải thích nói ra.
– Nếu là phương thức để hợp pháp hóa, thì chú còn sợ cái gì a…
Đinh Trường Sinh nhún vai hỏi, bởi vì hắn thấy, nếu đã là đút lót, thì không thể nào là hợp pháp được, cao lắm thì khoác bên ngoài một cái áo hợp pháp áo mà thôi, chứ vẫn là sự tình. Phạm pháp làm loạn kỷ cương…
– Như thế này, tôi thì có kinh doanh có bất động sản và bán hoặc cho thuê nhà, tôi cùng Quan Nhất Sơn thương lượng qua, hắn đi mua gian nhà của tôi, hợp đồng đều là ký tên chính thức đấy, hắn sẽ đặt cọc trước hai mươi vạn nguyên tiền, sau đó thì tôi lại lấy gian nhà đã đặt cọc đó bán cho một người khác, bởi như vậy, cho nên đối với Quan Nhất Sơn thì tôi đã vi phạm hợp đồng bán nhà, Quan Nhất Sơn sẽ gặp tôi đòi lại tiền đặt cọc và bồi thường là gấp đôi, tôi không chịu đáp ứng, sau đó Quan Nhất Sơn thưa lên bên pháp viện khởi tố tôi, lúc quan tòa kết thúc, phán quyết là tôi phải trả bồi thường cho Quan Nhất Sơn gấp đôi, tôi cũng không có chấp hành bản án, vậy là bên pháp viện tôi cưỡng chế buộc tôi phải chấp hành, do đó tôi cảm thấy làm cách như vậy thì không chê vào đâu được, Đinh chủ nhiệm, cậu cảm thấy ở đâu còn có kẽ hở sao?
Hoa Cẩm Thành nhìn xem sắc mặt Đinh Trường Sinh, vừa nói.
Đinh Trường Sinh nghe xong quả thực là kinh sợ ngây người, đừng nói là hắn không biết, tin chắc là không có bao nhiêu người biết được cái phương pháp này đấy, thủ đoạn đút lót này, trừ phi là tự mình nhận tội, thật đúng là không thể nào tra ra được, mà cho dù là là có tự nhận tội, cũng không có bằng chứng gì xác thực là Hoa Cẩm Thành có tội…
Nhưng mà, chuyện này tuy rằng làm vô cùng xảo diệu, nhưng lại có một cái khuyết điểm chí mạng, đó chính là cháu gái của Hoa Cẩm Thành bằng cách nào mà vào được biên chế? Đã không có tham gia cuộc thi công chức, cũng không có quan hệ nào khác, mà là do chính Quan Nhất Sơn chỉ định, Hoa Cẩm Thành vẫn là trốn không thoát, cái này là yếu huyệt…
– Vậy làm sao cháu của chú lọt vào biên chế được? Chuyện gì xảy ra chú có thể giải thích được rõ ràng làm sao mà có được biên chế không?
Đinh Trường Sinh, hỏi.
Hoa Cẩm Thành thoáng cái cũng ngây ngẩn cả người, chuyện này đúng là không có cân nhắc đến nghĩ đến, đúng vậy… mình và Quan Nhất Sơn nếu không có lợi ích chuyển vận, thì làm sao mà Quan Nhất Sơn lại để cho cháu của mình được vào cái biên chế? Lúc đó sẽ lại liên hệ đến với số tiền kia, chỉ cần là Quan Nhất Sơn khai ra, như vậy Hoa Cẩm Thành vẫn là trốn không thoát.
– Vậy phải làm sao bây giờ?
Hoa Cẩm Thành lúc này thấy mình kêu Đinh Trường Sinh đến đấy thật sự là quá đúng, nếu hắn không nhắc nhở mình một chút, thì mực cứ một mực cho là sẽ lừa dối được người đấy.
Đinh Trường Sinh lúc này đương nhiên là không thể nào nói là Hoa Cẩm Thành phải làm như thế nào, bởi vì hắn không biết lần này Trần Đông đến cùng sẽ muốn lật tung đến bao nhiêu người, hoặc là La Bàn Hạ đến cùng muốn làm vụ án này tới trình độ nào, Hồ Châu mặt ngoài thoạt nhìn là gió êm sóng lặng đấy, nhưng mà phía trong đã là gió giục mây vần rồi.
– Giờ thì đành phải chờ xem, đợi đến lúc có người tìm đến chú, thì chú lại báo cho cháu biết, đến lúc đó chúng ta lại nghĩ biện pháp, chứ nếu như bình thường mà nói, chuyện đặt cọc hai mươi vạn thì chỉ là người có thu nhập bình thường thì cũng có, chỉ cần Quan Nhất Sơn không muốn nói, thì sẽ không có người biết đến việc này, sợ nhất chính là Quan Nhất Sơn mất hết tinh thần, thì lúc đó mới phiền toái, không biết hắn sẽ cắn ra bao nhiêu người đây…
Đinh Trường Sinh thấp giọng nói ra.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 9 tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/05/truyen-sex-chinh-phuc-gai-dep-chuong-9.html
Uông Minh Hạo sắc mặt xám trắng, ông vừa mới nhận điện thoại của con gái khóc lóc kể lể trong điện thoại, báo là con rể Quan Nhất Sơn đã là suốt một ngày một đêm không có về nhà, gọi điện thoại không được, cũng không trả lời tin nhắn, con gái hỏi Uông Minh Hạo có phải hay không là đã xảy ra chuyện…
Uông Minh Hạo trong nội tâm rất rõ ràng, rất có thể là đã có người đối với Quan Nhất Sơn hạ thủ, chỉ là hiện tại vẫn không biết là ai, ban kỷ luật thanh tra thành phố thì không có khả năng đối với Quan Nhất Sơn hạ thủ, bởi vì ông vẫn còn là bí thư ban kỷ luật thanh tra của Hồ Châu, người của ban kỷ luật thanh tra thành phố không có lá gan lớn như vậy…
Điều đầu tiên ông nghĩ đến đó là La Bàn Hạ, nếu không có La Bàn Hạ ngầm đồng ý, bất luận ngành nào cũng đều khó có khả năng đối với Quan Nhất Sơn ra tay, còn nếu trên tỉnh chắc là sẽ không đối với một quan viên cấp khoa hạ thủ, vì chẳng khác nào là giết gà dùng đao mổ trâu…
Ngón tay run run, rút cuộc bấm số điện thoại của La Bàn Hạ, lúc này La Bàn Hạ trong nhà đèn đuốc sáng trưng, Trần Đông ban đêm tới báo cáo công tác đấy, hắn nghe theo đề nghị của Đinh Trường Sinh, đã đem bản thân cột dính vào trên ngọn cây La Bàn Hạ này rồi, như vậy hắn đến báo cáo công tác cũng chính là điều đương nhiên…
Huống chi La Bàn Hạ trước đây đã từng làm bí thư kỷ ủy thành phố, có thể nói, Trần đến xin chỉ thị là vô cùng chính xác.
– La bí thư, quả nhiên đúng như là dự đoán, Quan Nhất Sơn này đích xác là mục nát đến cực độ rồi, chỉ là…
Trần Đông nói còn chưa dứt lời, điện thoại La Bàn Hạ trên bàn vang lên.
La Bàn Hạ thò tay cầm lên…
– A lô… là vị nào vậy?
– La bí thư, tôi là Uông Minh Hạo, tôi có chút chuyện muốn báo cáo, có được hay không?
Uông Minh Hạo khiêm cung hỏi.
– Lão Uông, đã trễ như vậy, thôi để sáng mai đi, tôi sẽ ở trong phòng làm việc chờ lão, thì cứ như vậy nhé…
Nói xong, La Bàn Hạ mặc kệ Uông Minh Hạo nghĩ như thế nào đấy, liền cúp điện thoại, điều này làm cho Trần Đông ngồi đối diện tinh thần chấn động, trong nội tâm liền càng thêm kiên định với ý nghĩ của mình.
Theo La Bàn Hạ vừa mới tiếp điện thoại của Uông Minh Hạo, liền rất rõ ràng để lộ ra một vấn đề, đó chính là La Bàn Hạ cùng Uông Minh Hạo đã là triệt để quyết liệt, đây cũng là điều mà Trần Đông lo lắng nhất, hắn lo lắng La Bàn Hạ không phải thật sự điều tra đến cùng vụ án mục nát kia, mà là mượn nhờ cái chuyện mục nát này để cùng với những người khác làm giao dịch, như vậy bản thân của hắn đã trở thành ngọn giáo của La Bàn Hạ rồi.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 9 tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/05/truyen-sex-chinh-phuc-gai-dep-chuong-9.html
– Cậu nói đi…
La Bàn Hạ căn bản làm như cuộc gọi điện thoại vừa rồi không có ảnh hưởng gì, hoàn toàn chính xác, một khi đã quyết định, sẽ phải định địa mục tiêu tiến lên, chứ bỏ dở nửa chừng thì có khả năng vừa hại người vừa hại mình, Trần Đông là do ông mời đến, như vậy thì phải bảo vệ tốt người dựa vào mình, nói cách khác, một khi không thể bảo vệ tốt người dưới tay mình lãnh đạo, cuối cùng kết cục tất nhiên là mọi người sẽ xa lánh.
– Quan Nhất Sơn đã khai ra không ít manh mối, chúng tôi đang từng người xác minh, chỉ là có ít người chúng tôi không xác minh được, nên phải mời La bí thư nghĩ đến biện pháp hỗ trợ.
Trần Đông trầm ngâm một chút nói ra.
– Có ý tứ gì?
La Bàn Hạ nhướng mày hỏi.
– Quan Nhất Sơn đã khai dính đến không ít người, trong đó có ít người chúng tôi không có đủ quyền lực để điều tra bọn họ đấy, e rằng chuyện này phải nhờ đến La bí thư ra tay…
Trần Đông nói thẳng.
– Dính đến những người nào?
La Bàn Hạ cũng không nghĩ tới dự đoán của mình đã dần dần thành sự thật, xem ra thủ bắt lấy Quan Nhất Sơn, thật đúng là đã kéo theo không ít người xuống nước, nếu như Trần Đông nói không đủ quyền lực để điều tra, nói như vậy, ít nhất cũng là liên lụy đến cán bộ cấp thành phố rồi…
– Đó là bí thư chính pháp ủy Lan Hòa Thành.
Trần Đông nói ra…
– Ngoại trừ hắn ra, thì còn có ai nữa?
La Bàn Hạ sắc mặt trầm xuống hỏi.
– Con có bí thư Dương Nam Phi của khu Tân Hồ, trước mắt hai người đó là khó giải quyết nhất đấy, Dương Nam Phi còn dễ nói một chút, nhưng mà Lan Hòa Thành là của lãnh đạo trực tiếp của chúng tôi, chuyện này, làm sao bây giờ?
Trần Đông hỏi.
Làm sao bây giờ? La Bàn Hạ làm sao biết làm sao bây giờ?
La Bàn Hạ hiện tại mâu thuẫn không phải có làm hay không, mà là khô tới trình độ nào, hơn nữa, một cái đồng nghiệp của mình, cơ hồ là mỗi lần đều tại một cái trên mặt bàn họp người, hắn chính trị sinh mệnh, thậm chí là sinh mệnh đều chôn vùi tại trong tay mình lúc, La Bàn Hạ còn là hơi chút do dự một chút, nói thật, La Bàn Hạ thật đúng là không biết Lan Hòa Thành thành sau lưng là ai đây…
Ông đứng lên, dạo bước đến bên cửa sổ, bên ngoài là một cái hồ non bộ lớn ở phía trước, hầu như tất cả các căn nhà của lãnh đạo trong cư xá thành ủy này đều là vây quanh cái hồ non bộ này, sáng sớm bọn họ cũng đều thường xuyên đến tản bộ vòng quanh hồ, có đôi khi ông cũng gặp Lan Hòa Thành ở đó, không biết lúc này Lan Hòa Thành thành đang suy nghĩ gì?
Liếc nhìn lại, vây quanh mấy ngôi nhà đều còn đèn sáng, trong nhà của Trọng Hải đèn cũng sáng, La Bàn Hạ nghĩ tới điều gì, liền cầm lấy điện thoại gọi cho Trọng Hải.
– Trọng Hải… còn chưa ngủ à, tôi thấy bên nhà ông đèn còn sáng…
La Bàn Hạ liền chặn lấy nếu Trọng Hải tìm cớ.
– La bí thư, đã trễ thế như vậy, có việc gì sao?
Trọng Hải dùng ngón tay để ở bên môi, xuỵt phía đối diện Đinh Trường Sinh.
Đinh Trường Sinh lúc từ trong nhà của Hoa Cẩm Thành đi ra liền gọi điện thoại, nói là có chuyện trọng yếu cần báo cáo cho Trọng Hải, Trọng Hải bây giờ chỉ có một mình ở nhà, vì vậy liền bảo Đinh Trường Sinh tới.
– Ông qua nhà của tôi một chuyến đi, có chút việc gấp muốn cùng với ông thương lượng.
La Bàn Hạ nói ra.
– Um… được rồi, chút nữa tôi qua.
Trọng Hải không thể không đáp ứng, bởi vì chưa ngủ, hơn nữa La Bàn Hạ đã nói như vậy rồi, không đi thì cũng không thích hợp…
Trọng Hải để điện thoại xuống, nghi ngờ hỏi:
– Cậu nói, La Bàn Hạ giờ này gọi tôi qua là có chuyện gì?
– Em không biết, nhưng mà rất rõ ràng, đó là có việc mà ông ta không làm chủ được, muốn hỏi ý của anh để tăng thêm lòng dũng cảm khi quyết định…
Đinh Trường Sinh phân tích nói.
Trọng Hải gật đầu, rồi nói với Đinh Trường Sinh:
– Trong tủ lạnh có thức ăn đồ uống, có gì cứ lấy mà ăn, tôi đi một hồi sẽ trở lại.
Trọng Hải bất ngờ, trong nhà La Bàn Hạ đã nửa đêm rồi mà vẫn còn có người, hơn nữa còn là kiểm sát trưởng viện kiểm sát, Trần Đông ngược lại thì rất thức thời, bởi vì hắn biết rõ, người này chính là người bất hiển sơn bất lộ thủy phó chủ tịch thành phố cái, có căn cơ cực kỳ thâm hậu, hắn cũng đã từng muốn dựa sát vào người này, nhưng vì người này trước đây là lãnh đạo của Đinh Trường Sinh, nếu mình tự đến dựa vào, cho dù là nếu có được ưa thích thì cũng sẽ không bao giờ bằng được Đinh Trường Sinh, điều này làm cho hắn phiền muộn, vì vậy vẫn luôn là có tâm tính mâu thuẫn, cuối cùng đành phải lựa chọn La Bàn Hạ…
– Trọng phó bí thư, chào buổi tối.
Trần Đông đứng lên ân cần chào hỏi nói.
– A… chào cậu…
Trọng Hải gật đầu, rồi hướng phía La Bàn Hạ gật đầu, coi như là chào hỏi.
– Ngồi đi, đêm nay đúng là có chút việc gấp, bằng không giờ mày cũng không mời ông tới.
La Bàn Hạ chỉ chỉ cái ghế đối với Trọng Hải nói ra, Trần Đông tức thì sắm vai phục vụ, rót cho Trọng Hải một chén nước trà.
– La bí thư, đến cùng xảy ra chuyện gì gấp gáp như vậy?
Trọng Hải hỏi.
– Chuyện của Quan Nhất Sơn đoạn thời gian trước huyên náo xôn xao, trên tỉnh đã không hài lòng, muốn tự chúng ta điều tra, tôi giao cho bên chống tham nhũng của viện kiểm sát tra xét manh mối… Ài… không ngờ cơ bản đúng là sự thật.
La Bàn Hạ thở dài nói, nhìn qua làm như là rất tiếc nuối vậy, thấy được Trọng Hải trong nội tâm cũng uể oải, chỉ là một cán bộ cấp khoa, có cần phải biểu hiện như thế không?
Hơn nữa, Quan Nhất Sơn là con rể Uông Minh Hạo, hắn cũng không phải là con rể của ngươi, ngươi làm gì mà ra vẻ tiếc nuối dữ vậy?
– Nếu đó là thật, sau khi tra rõ rồi cứ đưa qua cơ quan tư pháp là được rồi, chuyện này có cái gì khó đâu chứ?
Trọng Hải nói ra.
La Bàn Hạ lắc đầu, nói ra:
– Không có đơn giản như vậy, gia hỏa này đã khai báo ra không ít chuyện, hơn nữa dính dáng đến không ít người.
Trọng Hải sững sờ, rất hiển nhiên, ông không ngờ đến điểm này, nhưng mà La Bàn Hạ đã nói như vậy, tiếp theo nghĩ đến, cũng có khả năng đấy, thanh danh Quan Nhất Sơn có thể nói là thối hết đường cái rồi, nếu không có cái cây to Uông Minh Hạo ở phía trước chống đỡ, Quan Nhất Sơn không thể nào tiêu dao cho tới ngày hôm nay.
La Bàn Hạ thấy Trọng Hải không có lên tiếng, tiếp theo nói ra:
– Trước mắt nhìn xem, rất có thể dính dáng đến Lan Hòa Thành, còn có bí thư khu Tân Hồ bí là Dương Nam Phi, hai người này trước mắt được xem là nhật vật chủ yếu nhất, tôi gọi ông tới, là muốn thương lượng về chuyện này…
La Bàn Hạ sở dĩ kêu Trọng Hải, mà không có gọi Để Khôn Thành, đây là đối với Trọng Hải có đầy đủ tín nhiệm, đừng nhìn La Bàn Hạ bây giờ là bí thư thành ủy, thế nhưng vị trí của ông đang bất ổn, nhìn qua tựa như là đã là bụp đu theo chủ tịch tỉnh Lương Văn Tường, thế nhưng là đến cùng dựa vào Lương Văn Tường có được bao nhiêu phần trăm, chuyện này ai cũng không biết, vậy thì sở dĩ kêu mình tới đây, không có gì khác hơn là muốn mượn lực lượng của mình ở trên tỉnh mà thôi.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 9 tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/05/truyen-sex-chinh-phuc-gai-dep-chuong-9.html
Làm quan mục đích là, xin nhớ kỹ là lợi ích.
Vì vậy, khi La Bàn Hạ nhắc tới Lan Hòa Thành cùng Dương Nam Phi có dính líu, Trọng Hải theo quán tính tư duy là trong cái vụ thối nát này, mình sẽ được cái gì?
La Bàn Hạ minh bạch thế lực của Trọng gia tại tỉnh Trung Nam, đây là điều mà ông cần đấy, tại thời khắc mấu chốt này người có thể đứng ra thay ông nói chuyện, người này không ai khác là tổ chức chủ nhiệm tổ chức cán bộ tỉnh Ấn Thiên Hoa, nhưng mà nếu muốn để cho Ấn Thiên Hoa ra mặt nói chuyện, thì đầu tiên phải để cho Trọng Hải đứng về phía bên mình, đây là dự tính toán của La Bàn Hạ.
Còn Trọng Hải thì đang suy nghĩ đến, nếu như Lan Hòa Thành thật sự có vấn đề, như vậy nhất định là sẽ bị bắt đấy, mà Sơn Uông Minh Hạo với tư cách có con rể Quan Nhất Sơn dính vào vụ án, thì có thể thoát được qua sao? Mặc dù là Uông Minh Hạo không có tham dự liên quan gì đến chuyện Quan Nhất Sơn mục nát ở bên trong, căn cứ theo nguyên tắc, thì trên tỉnh cũng sẽ không để cho Uông Minh Hạo ở lại tại Hồ Châu, đây là điều chắc chắn.
Nếu là như thế thì có nghĩa là, thoáng cái Hồ Châu rất có thể sẽ trống hai vị thường ủy thành ủy…
– Tôi cảm thấy việc này không nhỏ, chúng ta phải hướng lên tỉnh báo cáo rồi…
Trọng Hải ý tứ rất rõ ràng, điều tra những người khác thì không có vấn đề, nhưng mà Lan Hòa Thành là thường ủy của thành ủy, là cán bộ cấp phó thính (cấp tỉnh), thì phải thông qua tỉnh ủy đồng ý đấy, mặc dù có khả năng là Trần Đông đã nắm giữ một phần nào chứng cứ, nhưng mà vẫn phải làm từng bước theo trình tự là tốt nhất, nói cách khác, thì rất dễ dàng để người khác mượn cớ đâm thọt.
– Tôi cũng có ý tứ này, vì vậy sáng mai, tôi sẽ đi lên tỉnh báo cáo, về phần Ẩn chủ nhiệm bên tổ chức cán bộ tỉnh, thì Trọng phó bí thư chào hỏi trước đi…
La Bàn Hạ đi thẳng vào vấn đề, thời điểm này đã không phải là lúc chơi trò đoán chữ bắt hình, phải đi thẳng về thẳng, miễn cho đến lúc đó có người nói nghe không hiểu hoặc là hiểu sai vấn đề…
Trọng Hải nghe xong liền biết là việc này, cũng không có từ chối, bây giờ là thời điểm tập trung lực lượng đánh thổ hào, chứ không phải là lúc phân chia ruộng đất, vì vậy liền sảng khoái đáp ứng.