Phần 163
Đinh Trường Sinh theo từ nhà Thạch Ái Quốc đi ra, sáng sớm đã chạy đến chỗ ở khách sạn của Dương Phụng Tê, nhìn thấy Dương Phụng Tê đang chỉnh đốn hành lý, xem ra là không còn có ý định ở lại chỗ này, lúc này trong phòng của nàng còn đứng một người, đang chịu nhận lỗi.
– Đây là ai vậy?
Đinh Trường Sinh nhìn xem người đàn ông kia hỏi.
– Tiên sinh, tôi là quản lý khách sạn.
– A, chính là quản lý à, nói như vậy tối hôm qua là ông ngầm đồng ý để cho những người kia tiến đến điều tra phải không? Vậy được rồi… nếu ông là quản lý, chắc ông cũng biết cảnh sát muốn điều tra phải có giấy chứng nhận đấy, bọn họ tối hôm qua có không?
– Được rồi, em không nên cùng hắn nhiều lời, trong nước những loại khách sạn theo dạng này cũng không thể ở được nữa, tập đoàn đã cho liên hệ cho chị một khách sạn của chính tập đoàn đầu tư bên ngoài rồi, chị lo lắng ở lại chỗ này sẽ bị lần nữa điều tra, lần sau biết đâu có khả năng cũng sẽ bị dẫn độ.
Dương Phụng Tê cũng không muốn cùng tên quản lý này sủa bậy nữa, thu thập xong hành lý, để cho mấy tên bảo an kéo lấy rương hòm ra khỏi khách sạn.
Cái khách sạn này lúc trước tại Giang Đô thành phố có danh tiếng rất tốt, nhưng mà trải qua phong ba lần này, nếu còn muốn ở lại chỗ này, vậy thì phải cân nhắc thật kỹ rồi, dù sao việc để cho cảnh sát tùy tiện điều tra phòng ở là không thể để cho người ta dễ dàng tha thứ đấy, thử nghĩ xem, buổi tối đang ngủ ngon giấc, vừa mở mắt, thì thấy vài tên cảnh sát đứng ở phía trước mặt mình, hỏi đây là cái cảm giác gì?
Bảo tiêu cùng rương hòm hành lý đều ở trong xe của nàng, còn Dương Phụng Tê thì là lên xe của Đinh Trường Sinh, hướng đến phía khách sạn mới chạy đến, mà tại đằng sau cách đó không xa, bên trong một chiếc xe khác, tên cảnh sát béo mập vẻ mặt chán chường, khẩn trương nhìn bên cạnh đồn Trưởng Tào Khắc Thanh, thật sự là không biết nói cái gì cho phải.
– Ông khẳng định tiểu tử kia tiến vào gian phòng của người đàn bà kia?
Tào Khắc Thanh hỏi.
– Tôi dám khẳng định, hơn nữa khi hắn vào trong phòng rồi thì không có đi ra, nhưng mà tôi cũng không biết hắn làm như thế nào theo từ bên trong phòng đó mà thoát được ra ngoài đấy, tôi nhìn qua camera giám sát hành lang khách sạn, đúng là không có đi ra, nhưng lúc chúng ta xông vào, thì hắn rõ ràng theo từ trong gian phòng cách vách đi ra, đây không phải tà môn sao? Tôi cũng xem qua gian phòng kia cùng phòng sát vách không có cánh cửa thông qua.
Tên cảnh sát béo mập nói ra.
– Tên Đinh Trường Sinh này, thật sự là không đơn giản, từ tầng lầu ba mươi chín, lại dám từ liều mạng leo ra ngoài cửa sổ rồi chui vào phòng sát vách, hắn không muốn sống nữa sao chứ?
Tào Khắc Thanh mặt sắc mặt xanh mét nói.
– Hay là chúng ta đem video phát tán ra ngoài?
Béo cảnh điều tra nói ra.
– Chúng ta không qua được người của tỉnh kỷ ủy đâu, muốn bắt người, thì phải có chứng cứ rõ ràng, là phải có tư liệu trực tiếp, trong khi mấy ông lấy được cái gì? Lấy được hình ảnh của hắn đi vào gian phòng, rồi hình ảnh từ gian phòng sát vách đi ra, ông cho rằng sẽ có người tin tưởng sao?
Tào Khắc Thanh bất mãn tên cảnh sát béo mập đầu óc heo, có thể nói, cơ hội tốt nhất đã không còn có.
– Đồn trưởng, vậy chúng ta phải tiếp tục nhìn chằm chằm vào hắn, hắn nếu như dám tiếp tục làm chuyện như vậy, thì chúng ta cũng còn có cơ hội.
Tên cảnh sát béo mập nói ra.
– Đã chậm, mấy ông không phải là đối thủ của hắn, đối phương không có khả năng ngu đần như vậy, cần phải thay đổi người khác a…
Tào Khắc Thanh nói xong phân phó lái xe chạy…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 9 tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/08/truyen-sex-chinh-phuc-gai-dep-chuong-9.html
Dương Phụng Tê ngồi ở ghế sau, Đinh Trường Sinh ở phía trước lái xe, Dương Phụng Tê nhìn thấy mái tóc Đinh Trường Sinh có chút bị rối, hỏi:
– Buổi tối không có nghỉ ngơi tốt sao?
– Không thể nói là không nghỉ ngơi tốt, mà là căn bản cả đêm qua không ngủ, cùng một một đại nhân vật hàn huyên cả đêm, thu được ích lợi không nhỏ, đúng rồi, tin tức buổi họp báo có hiệu quả thế nào rồi?
– Ừ, hiệu quả không tệ, trong tập đoàn của chúng ta, có không ít cao thủ PR (quan hệ xã hội), đã hoạt động rồi, chị chỉ là lo lắng giao dịch cùng Hán Đường Trí Nghiệp sẽ không tiến hành thuận lợi, nếu như làm cho bọn họ làm phát bực, liệu chị có thể bị nguy hiểm hay không?
Dương Phụng Tê lo lắng hỏi.
– Vì vậy, em đề nghị chị bây giờ không lưu lại ở trong nước nữa, chỉ cần có thể lưu lại một chủ sự có thể đại diện mà thôi, chị từ nước ngoài có thể chỉ huy, hiện tại thông tin phát đạt như vậy, hà tất làm gì phải lưu lại ở trong nước để mạo hiểm, hơn nữa đám người này, đều là phát rồ đấy, trong ánh mắt bọn họ chỉ có tiền, ai chống lại con đường tài lộ của bọn họ thì phải trả giá đại giới đấy…
Đinh Trường Sinh vô cùng lo lắng nói.
– Ừ, em nói không sai, hơn nữa nếu chị rời đi, thì việc giao dịch mảnh đất này chúng ta lại liền nắm giữ quyền chủ động, cho dù là buộc phải bán mà nói, cũng không nhất định phải bán cho công ty Hán Đường Trí Nghiệp, chúng ta cũng có thể ra giá theo ý của mình, chị không tin trong nước sẽ không có công ty nào mà không thể cùng Hán Đường Trí Nghiệp phân cao thấp, vị trí địa lí mảnh đất kia quyết định giá trị của nó, vì vậy, chị không lo lắng là bán không được.
Dương Phụng Tê sáng tỏ thông suốt, nói ra.
– Em có thể giúp chị tìm ra một công ty xí nghiệp nào đó, được không?
– Ừ, tốt, không vậy không đến khách sạn mới nữa…
Dương Phụng Tê quyết định rất nhanh chóng.
Hán Đường Trí Nghiệp tổ chức gặp gỡ một số người cổ đông, kỳ thật chính là vì giải quyết vấn đề công ty Bàn Thạch nên mới tạm thời đem những người này triệu tập lại đấy, nhưng mà Trình Diệu Như nhìn xem những người này trong phòng họp, tức giận không chỗ phát tiết, bình thường từng người một đều có bổn sự so với người thường thì thiên đại, đến lúc này, để cho bọn họ phát biểu về cái nhìn của mình cùng biện pháp giải quyết, thì cả đám đều không nói.
– La Đông Thu, cậu là thổ địa ở đây, nói cái phương pháp đi, chuyện này giải quyết như thế nào?
Trình Diệu Như hỏi.
Nếu như Đinh Trường Sinh thấy một màn như vậy, nhất định là sẽ giật mình, bởi vì đang ngồi đây không đơn thuần chỉ có công tử đứng đầu như La Đông Thu, mà còn có Tưởng Hải Dương, có thể nói đây là nhóm cổ đông chiêu mộ được rất nhiều người nhà của các quan viên tỉnh Trung Nam bởi vì như vậy, sự tình không phải là rất rõ ràng rồi sao?
Đây cũng là chỗ lợi hại của Hán Đường Trí Nghiệp, mỗi hạng mục tại các địa phương đều có phân công có cổ đông người nhà của các quan to tại địa phương, vì thế nghiệp vụ của công ty Hán Đường Trí Nghiệp tại địa phương đó còn có lực cản sao, cứ nói đùa, đây đều là sinh ý của nhà mình, còn không mở một con mắt, nhắm một con mắt mới là lạ đấy.
– Mảnh đất này tại Giang Đô, không được bay đi đâu cả, mà cho dù là có bay, cũng phải lưu lại cái hố, ngay cả chỉ là cái hố cũng có thể bán lấy tiền, vì vậy, Trình tổng, cô không cần lo lắng, mảnh đất này chạy không được đâu.
La Đông Thu cũng không phải lo lắng về việc này.
– Nhưng mà xã hội bây giờ, dư luận không thể không quản tới, về phương diện này cậu đi thương lượng, trên mạng xóa đi các topic, báo chí không cho phép tiếp tục phát hành, người nào mà truyền bá những tin tức này, hãy cho điều tra, vấn đề này không có vấn đề gì chứ?
Trình Diệu Như nói rất là hung dữ, nhưng mà nàng không nghĩ tới, báo chí đại phương có thể không nói, nhưng mà công ty đầu tư Bàn Thạch dù sao cũng là một công ty lớn quốc tế, hơn nữa cũng không có làm cái gì hành vi trái pháp luật, trái lại chuyện làm từ thiện thì rất là tích cực đấy, trái lại Hán Đường Trí Nghiệp đã làm được cái gì?
Chính là bởi vì ngươi đã không có làm cái gì, mà lại mạnh như thế, đây mới là điều dễ dàng khiến cho mọi người đồn đoán, càng thêm muốn chết chính là, Hán Đường Trí Nghiệp những năm qua từ khắp nơi kiếm tiền, kiếm đã được rất nhiều, đã làm cho rất nhiều người phải đỏ mắt đứng nhìn, vì vậy, đây là thời điểm địch thủ dễ dàng nhất dùng để công kích.
– Được rồi, những việc này để tôi làm, nhưng mà tôi cũng chỉ có thể là quản được trong tỉnh Trung nam mà thôi, còn bên ngoài tỉnh thì tôi không quản được, cũng không tiện nhúng tay vào.
La Đông Thu nói ra.
– Những người khác đâu, còn có người nào có biện pháp?
Trình Diệu Như hỏi.
Nhưng mà hỏi qua một vòng, không có ai lên tiếng, những người lúc chia tiền thì hắn hái lên đầu, nhưng đến khi giải quyết vấn đề thì không người nào nguyện ý xuất đầu, điều này cũng không có thể trách bọn họ, đầu to thì do đại lão bản Bắc Kinh của Hán Đường Trí Nghiệp cầm đi, bọn họ có thể phân được bao nhiêu mỗi người sau lưng, vạn nhất lại bị theo dõi, đó cũng không phải là chuyện tốt.
– Tôi nói lại một chút, chuyện này đừng nhìn không lớn, nhưng mà có khả năng quan hệ đến vấn đề giao dịch mảnh đất này có thành công hay không, các vị… chúng ta bây giờ phải hợp mưu hợp sức, mảnh đất này nếu qua tay thì các vị liền biến thành phú ông trăm vạn, chuyện dễ dàng như vậy, các vị không động tâm sao, cái này so sánh người nhà các vị ở trong quan trường thu lấy kinh phí của công thì an toàn hơn nhiều.
Trình Diệu Như cứ như vậy nói chuyện trắng ra, nhưng lại là thật sự có đạo lý, giao dịch này không có liên quan đến đầu cơ trục lợi tài sản quốc hữu, không liên quan đến mua bán quyền lực, lại có lợi nhất vô cùng, rất an toàn, nói khó khăn nghe một chút chính là chỉ có ỷ thế hiếp người mà thôi.
Trình Diệu Như đang dõng dạc phát biểu, thì nam trợ lý lúc này lặng lẽ tiến đến, tại bên tai Trình Diệu Như nói, nghe xong Trình Diệu Như sắc mặt lập tức biến sắc.
– Cái gì? Chuyện khi nào? Vì cái gì đến bây giờ mới báo cáo?
Trình Diệu Như triệt để phát hỏa, đã không còn có dịu dàng thắm thiết với tên nam trợ lý như lúc vừa rồi giao cấu trong phòng làm việc, nàng liền vung lên một cái tát, đánh vào trên mặt tên nam trợ lý, dấu vết màu đỏ bàn tay có thể nhìn thấy được, nam trợ lý bụm mặt không dám nói lời nào, cúi đầu thối lui qua một bên.
– Bây giờ thì tốt rồi, Dương Phụng Tê đã đi ra nước ngoài, kế tiếp nên làm như thế nào? Nói…
Trình Diệu Như nhìn xem đám cổ đông, phẫn nộ hỏi.
Nói như thế nào đây? Ai biết nói như thế nào?