Phần 152
Hà Hồng An nói không sai, nhân tâm đều sẽ là trở nên thay đổi, nhất là một khi được nắm giữ quyền lực, thay đổi càng trở nên nhanh hơn, như vậy Đinh Trường Sinh hiện tại có chút cảm thấy La Hương Nguyệt đã thoát khỏi dây cương, hắn vẫn cho là mặc dù mình đã rời khỏi Hồ Châu, nhưng vẫn như cũ có thể thông qua La Hương Nguyệt giúp mình thực hiện tiền của nhà Vũ Văn nhà rơi xuống khu phát triển, thế nhưng là Hà Hồng An vừa nói như vậy, Đinh Trường Sinh trong nội tâm thật đúng là lộp bộp một cái.
Hà Hồng An không có tham dự khi Đinh Trường Sinh cùng La Hương Nguyệt gặp mặt, đối mặt với La Hương Nguyệt, hắn có cảm giác không biết như thế nào, lúc trước La Hương Nguyệt vẫn luôn là váy ngắn cùng âu phục, nhưng bây giờ, quả nhiên là làm lãnh đạo, khí chất cũng cùng theo thay đổi…
Nàng một thân váy dài màu xanh, mũi ngọc thẳng thắn, đôi mắt sáng ngời thân thể mềm mại với trước ngực hai bầu vú phập phồng, linh lung di động vừa đúng, chính giữa hai bầu vú hình thành triền núi thật cao, cái váy khéo léo dán chặt trên đỉnh núi tuyết hoàn mỹ đường cong xuống dưới, cái mông đẹp đẫy đà gợi cảm, hoàn mỹ không tỳ vết, thân thể tràn ngập phong vận thành thục của người đàn bà tựa như trái đào mật chín…
– Đinh đại chủ nhiệm, tới tìm chị để nói đến tình tiết vụ án nào mà chị phạm vào đây?
La Hương Nguyệt đem cái bóp đầm để xuống một bên cái ghế, bưng lên ly trà xanh hỏi Đinh Trường Sinh.
– La chủ nhiệm, trước khi em đi, đề cử chị quả nhiên là không sai, nghe nói La chủ nhiệm rất phong quang phải không?
Đinh Trường Sinh giơ lên chén trà, nói ra.
– Là ai nói bậy vậy, nói đi, tìm chị có chuyện gì?
La Hương Nguyệt cười cười nhìn Đinh Trường Sinh, nhưng mà Đinh Trường Sinh đã nghe được trong giọng nói của nàng đã là không kiên nhẫn.
Số tiền của nhà Vũ Văn không phải là nhỏ, nếu như toàn bộ đầu tư vào việc mua cổ phiếu Tạ gia Cương Thiết, thì quá mức lộ liễu, dễ dàng làm cho người ta đặt vấn đề, hơn nữa Tạ Thị Thiết Cương muốn kinh doanh làm ngành công nghiệp quân sự, thân phận của cổ đông sẽ là rất trọng yếu, nếu là như vậy, nhà Vũ Văn liền sẽ bị nổi lên, thời đại này, không có cái gì là giữ mãi được bí mật đấy.
Vì vậy, ngoài việc thành lập công ty tại Hồng Kông, việc tiến quân vào nội địa thành lập thêm công ty, là một lựa chọn tất nhiên, Đinh Trường Sinh có ý muốn gặp La Hương Nguyệt chào hỏi, có gì chiếu cố đến những công ty này, không cần kinh doanh có bao nhiêu lợi ích, chỉ cầu chính là tiến vào khu đang phát triển thuận tiện, nhưng mà bây giờ nhìn thấy La Hương Nguyệt biến hóa, đã làm cho Đinh Trường Sinh do dự.
– Cũng không có việc gì, em có mấy vị bằng hữu, muốn đến Hồ Châu đầu tư, vì vậy em cũng chỉ là nhận ủy thác của người làm người trung gian, muốn cùng La chủ nhiệm chào hỏi một chút.
La Hương Nguyệt còn tưởng rằng là chuyện gì, nghe được là việc này, liền bật cười lớn, nói ra:
– Đinh chủ nhiệm, hiện tại khu đang phát triển tình thế phi thường tốt, bất luận xí nghiệp nào có năng lực cũng có thể đến đây đầu tư, chúng ta làm sao mà không chào đón chứ, đúng rồi, Đinh chủ nhiệm, vậy những cái xí nghiệp kia đầu tư vào bao nhiêu tiền? Nếu không có khả năng nhiều tiền, thì tất nhiên không thể tiến vào, tôi đã báo cáo qua với La bí thư, La bí thư nói, ít hơn năm nghìn vạn nguyên tiền, thì xí nghiệp không thể tiến vào, bởi vì đất đai của Hồ Châu hiện tại đang rất khẩn trương.
La Hương Nguyệt rất là phóng khoáng nói.
– À… bây giờ có cái quy định này à…
Đinh Trường Sinh giật mình kinh hãi, hỏi.
– Không phải quy định, mà là tiêu chuẩn, bởi vì nếu có đủ loại xí nghiệp tiến vào thì đối với bố cục khu đang phát triển sẽ trở thành có vấn đề.
La Hương Nguyệt nhấp một miếng trà nói ra.
– Vậy được rồi, bọn họ đều là xí nghiệp nhỏ, bất quá em nói một câu, kỳ thật hiện tại tuy rằng Hồ Châu tiến vào không ít xí nghiệp, xí nghiệp lớn có rất nhiều, thế nhưng những xí nghiệp lớn này từ lúc xây dựng cho đến lúc có lợi nhuận, đó là một quá trình, quá trình này là rất lâu đấy, nếu tiến vào một ít xí nghiệp nhỏ, xây dựng nhanh, hiệu quả lợi ích cũng đến nhanh, em cảm thấy được xí nghiệp nhỏ và xí nghiệp lớn cũng có thể hình thành một sự bổ sung lẫn nhau.
Đinh Trường Sinh đề nghị.
Nhưng mà La Hương Nguyệt nghe xong lại nói…
– Bây giờ xí nghiệp tiến vào, đều phải lựa chọn, bởi vì mấy năm trước khu đang phát triển bị chậm trễ thời gian quá lâu, mà thành phố Hồ Châu lại chưa có phát triển mạnh, vì vậy nếu xí nghiệp như ong vỡ tổ tràn vào quá nhiều thì không quản được, chúng ta phải lựa chọn đấy, điểm này La bí thư đã định tiêu chuẩn rồi, chúng ta cũng chỉ có thể là chấp hành.
Đinh Trường Sinh nghe xong gật đầu, không có tiếp tục nói đến đề tài này, bởi vì La Hương Nguyệt câu nói lúc nào cũng không có rời khỏi La Bàn Hạ, điều này làm cho Đinh Trường Sinh cảm thấy rất là khó chịu, nếu như nàng đã nói như vậy, Đinh Trường Sinh cũng không có gì để nói nữa rồi, vì vậy cuộc gặp mặt này tan rã không vui.
Điều này có nghĩa là bố cục của Đinh Trường Sinh tại nơi đây bắt đầu chậm rãi bị xé nứt, điều này làm cho hắn rất lo lắng, lo lắng những người mà Diêm Bồi Công giới thiệu đến đây, dù sao người đầu tư nào cũng muốn là đầu tư có lợi nhuận để thu về, vì lợi ích trước mặt, Diêm Bồi Công có thể sẽ phục tùng Vũ Văn Linh Chi, thế nhưng còn những người khác? Những người khác cùng nhà Vũ Văn không có bất kỳ quan hệ gì, bọn họ đến chính là vì kiếm tiền, còn những thứ khác đều là nói nhảm.