Phần 143
Thành Thiên Hạc ngược lại thì thấy đối với thuyết phục của mình rất hài lòng, chỉ cho La Đông Thu bất quá là ba mươi vạn khối tiền mà thôi, thế nhưng La Đông Thu tại trước mặt của cha mình nói bồi thêm vào…
Lý Thiết Cương vừa mới đi khỏi, La Minh Giang lập tức bấm điện thoại, lúc này Thành Thiên Hạc vẫn còn đang trên đường chạy về Bạch Sơn.
– La bí thư, khỏe chứ…
– Khỏe cái rắm, Thành Thiên Hạc… ông làm việc như thế nào vậy? Tôn Truyền Hà đã bị người xét nhà rồi, chộp ra mấy trăm vạn tiền mặt, ông còn ở nơi này vì hắn mà van xin hộ, đến cùng vậy là có ý gì, có phải ông đang bảo vệ cái gì đó?
La Minh Giang có thể nói là miệng lưỡi sắc sảo, Thành Thiên Hạc lúc này trong nội tâm vốn chính là có tật đấy, lại nghe La Minh Giang nói như vậy, trong lòng của hắn liền càng thêm thấp thỏm lo âu.
– A, La bí thư… tôi thật sự không biết đến việc này, việc này làm sao có thể như vậy chứ? Lão Tôn vẫn luôn là rất liêm khiết đấy, tôi đối với lão Tôn là hiểu rất rõ.
Thành Thiên Hạc đầu ong ong, ông cố nén bản thân đang bị khủng hoảng tiếp xong điện thoại La Minh Giang, tuy rằng trong ôtô có điều hòa, thế nhưng là Thành Thiên Hạc đổ mồ hôi thấu ướt lưng, hơn nữa còn không thở nổi.
– Ngừng xe sang bên lề đi…
Thành Thiên Hạc thanh âm trầm thấp nói với tài xế.
Lái xe không hiểu rõ chuyện gì xảy ra, nhưng mà nhìn ra, lão bản mình tâm tình không tốt, vì vậy liền chạy sang bên đỗ xe lại, Thành Thiên Hạc liền xuống xe, tâm tình uể oải nhìn lên bầu trời, thở dài một hơi…
Cân nhắc đến cân nhắc đi, ông vẫn không muốn rời khỏi bầu trời xanh này, vì vậy liền bấm điện thoại cho con mình, Thành Công cũng bất ngờ khi nhận điện thoại của cha mình.
– Alo… cha, có việc sao?
– Tôn Truyền Hà đã bị tịch thu tang vật tại nhà, nghe nói bị chộp được không ít đồ vật, bước tiếp theo chắc chắn chính là song quy, xem ra thời gian hai cha con của chúng ta ở trong nước không còn nhiều lắm, con chuẩn bị trước đi, cái gì nên bán thì bán, nếu chậm trễ thì cha sợ không còn kịp đâu, cha và mẹ con có khả năng sẽ rời đi trong nay mai.
Thành Thiên Hạc nói.
– Cha… hãy nói cho con biết, nếu như không còn có Tôn Truyền Hà, thì lúc này cha có tránh thoát được không?
Thành Công nghe xong Thành Thiên Hạc nói, giờ đã không còn có thời gian trách cứ nữa rồi, đây cơ hồ là cắn răng hỏi.
– Con muốn làm cái gì? Không được làm chuyện điên rồ, con phải biết rằng, nếu mặc dù là Tôn Truyền Hà chết, mọi người cũng sẽ hoài nghi đến trên đầu của cha, từ trước cho tới nay Tôn Truyền Hà cũng đều là theo chân của cha đấy, điểm này con nên minh bạch.
Thành Thiên Hạc nói ra.
– Cha, con minh bạch, nhưng mà con muốn đánh cuộc một phen, giống như là cha nói, có thể ly khai khỏi nơi này, nhưng mà cả đời này liền sẽ không quay về được nữa, đến chết cũng phải chôn cất tại nơi tha hương, trong khi nhà của chúng ta thì ở nơi này, còn thân quyến nhà của chúng ta, còn phần mộ ông bà tổ tiên của chúng ta cũng ở tại chỗ này, nếu chúng ta rời đi, thì bọn họ làm sao bây giờ…
Thành Công khuyên bảo Thành Thiên Hạc…