Phần 141
Đinh Trường Sinh đương nhiên là không biết Thành Thiên Hạc đi gặp La Minh Giang, mà La Minh Giang gián tiếp gây áp lực cho Lý Thiết Cương, cho nên Đinh Trường Sinh nghe Lý Thiết Cương nói, nếu không có chứng cứ trực tiếp chứng minh những đồ vật kia là tang vật phi pháp của Tôn Truyền Hà thì quay về, Đinh Trường Sinh liền suy nghĩ, như thế nào mới có thể chứng minh những đồ vật kia là của Tôn Truyền Hà đây, không thể không nói, Đinh Trường Sinh đáng rất là nóng lòng.
Lúc này Đinh Trường Sinh đối với ở trên cao tầng giao phong, hiển nhiên là hắn không biết, mà với tư cách nhân vật số một của tỉnh kỷ ủy, Lý Thiết Cương đương nhiên là không nói mình đang bị áp lực nói cho thuộc hạ của mình nghe, bởi như vậy, càng thêm đả kích đến tính tích cực cấp dưới cùng đảm lược của bọn họ.
Thế nhưng là không thể không nói, Tề Nhất Hàng là là gián tiếp nhắc nhở Đinh Trường Sinh nên đi theo phương hướng nào để tìm chứng cứ, Đinh Trường Sinh quyết định, vụ án Tôn Truyền Hà này quyết không thể dễ dàng nhả ra.
– Đinh chủ nhiệm, chúng ta còn phải đi về nhà nghỉ để lấy đồ đạc của chúng ta.
Dương Minh nói.
– Bác tài, chúng ta đi đến cao ốc của khu ủy khu Bạch Sơn, chạy phía trước quẹo trái.
Đinh Trường Sinh nghe xong không có phản ứng đến Dương Minh, chỉ là vỗ bả vai phía trước tài xế lái xe nói ra.
Dương Minh lúc này không dám hỏi nữa, hắn cũng không hiểu nếu như lãnh đạo tỉnh đã bảo quay trở về, vậy thì còn đi đến cao ốc khu ủy, để tìm ai đây?
Ô tô chạy qua quảng trường trước khi vào khu ủy Bạch Sơn, đây là một cách làm hình thức gần đây rất lưu hành, chính là đem phía trước cao ốc khu ủy có một cái quảng trường to rộng, có hồ nước các loại, cây xanh bụi cỏ, suối phun, tạo thành một cái quảng trường, để dân cùng đến vui chơi…
Đinh Trường Sinh xuống xe, ngẩng đầu nhìn hơn cao ốc hơn mười tầng của khu ủy khu Bạch Sơn, mang theo người đi vào đại sảnh, không có ngờ tới nơi đây lại có cảnh sát vũ trang canh giữ, bọn họ liền đem đám người Đinh Trường Sinh ngăn cản lại.
– Xin lỗi, mấy anh từ đâu đến?
Cảnh sát vũ trang chặn người, bảo an kiểm tra CMND…
– Xem ra lãnh đạo của khu Bạch Sơn thành ý chưa đủ nha, chúng ta đến để đầu tư, nhìn xem những người này, xem chúng ta như là ăn trộm vậy, Dương trợ lý, anh gọi điện thoại cho cục trưởng cục công an thành phố hỏi một chút, vì cái gì không cho tiếp chúng ta, quả là không thể tưởng tượng nổi rồi.
Đinh Trường Sinh mở miệng nói làm cho Dương Minh lại càng hoảng sợ…
Dương Minh thời điểm này ngượng ngùng, sau đó đến gần bảo an, một phen uy bức lợi dụ, đoàn người Đinh Trường Sinh mới có thể tiến vào cao ốc khu ủy, xem ra ban ngành chính quyền ở đây vì để phòng bị nhân dân khiếu oan nên cũng là phí hết khí lực lớn, ít nhất nếu đi khiếu oan thì tại ở chỗ này đã bị cản lại, chứ đừng nói chi là đến được lầu cao ốc của khu ủy…
Không sai, Đinh Trường Sinh chính là chạy đến văn phòng Tôn Truyền Hà đấy, sáng sớm tra tang vật tại căn biệt thự kia, chỉ là các loại đồ cổ mà Tôn Truyền Hà cất giấu, chỗ đó thật đúng là không tốt để áp lên thân Tôn Truyền Hà, thứ nhất Tôn Truyền Hà không có mặt tại hiện trường, thứ hai Tôn Truyền Hà hoàn toàn có thể đem mấy thứ đồ vật đó đổ lên con mình, hoặc là trên đầu của công ty khai phát bất động sản, một câu cứ nói đây không phải của đồ vật của ta liền xong việc.
Thế nhưng là bên trong văn phòng cái chỗ này thì không phải là tùy tiện có thể chối bỏ đấy, đây cũng là Đinh Trường Sinh nhờ có Tề Nhất Hàng dẫn dắt khêu mào nên mới tới đây tập kích…
– Đây là văn phòng của Tôn bí thư, không có đồng ý của ông ta, bất luận kẻ nào cũng không thể đi vào.
Nhân viên văn phòng không cho Đinh Trường Sinh vào, bởi vì Tôn Truyền Hà còn đang ở bệnh viện, vì vậy đã khóa cửa lại, vài ngày nay không có ai tiến vào.
– Đây là giấy chứng nhận, chúng ta là người của tỉnh kỷ ủy đấy, cô có nghĩa vụ phải phối hợp chúng ta điều tra, nếu như cô không mở cửa, chúng ta có thể tự mở ra, nhưng vấn đề của cô không hợp tác, chúng ta cũng sẽ điều tra, vì lý do gì mà cô bảo vệ Tôn Truyền Hà như vậy, có phải là có quan hệ mật thiết với Tôn Truyền Hà hay không?
Đinh Trường Sinh liên tiếp hỏi.
– Tôi… tôi…
– Được rồi, không mở cửa ra đúng không? Dương Minh, anh tới mở ra cái cửa này đi.
Đinh Trường Sinh tránh qua một bên, để cho Dương Minh đi tới.
Dương Minh rất buồn bực, ta làm sao mở ra khi không có chìa khóa, nhưng mà Đinh Trường Sinh đã bảo hắn lên, hắn chỉ đành lề mề đến cửa ra vào, níu tay cầm cửa dùng sức lôi kéo, vẫn không hề có động tĩnh gì.
– Thế nào? Mở cửa ra đi…
Đinh Trường Sinh lần nữa nhìn về phía cô nhân viên văn phòng, thời điểm này trong hành lang đã tụ tập không ít người đến xem náo nhiệt.
– Tôi thật sự…
– Được… tôi nhớ kỹ cô rồi, Dương Minh, đem tên của nàng nhớ kỹ, cùng bản án của Tôn Truyền Hà nhập lại chung án điều tra.
Đinh Trường Sinh thấy mình hù dọa không ngừng người đàn bà này mà vẫn không được, liền nâng lên một cước, đối với chỗ tay cầm cửa, đạp mạnh một cái, cánh cửa gỗ không chịu nổi liền bật vào trong…
Đinh Trường Sinh đi vào văn phòng của Tôn Truyền Hà, văn phòng này cùng rất nhiều văn phòng các lãnh đạo khác cũng không sai biệt lắm, đám người Dương Minh điều tra chuyện như vậy hiển nhiên là quen việc dễ làm, theo Đinh Trường Sinh nói ra cũng đã hiểu rõ mục đích tới nơi này, vì vậy, đối với các khu vực có thể cất giàu đồ vật đều lật tung ra mấy lần.