Phần 13
Chuyện trước đây vẫn có người còn biết, lúc ấy Thạch Ái Quốc vì muốn thanh trừ sự ảnh hưởng của Tưởng Văn Sơn tại Hồ Châu, cũng là lựa chọn theo cách bắt đầu thanh trừ thành phần mục nát trước, nhưng mà lúc ấy chỉ huy cục công an thành phố bất động, bí thư Uông Minh Hạo ban kỷ luật thanh tra tuy rằng rất muốn dựa vào, nhưng lại không có được sự tín nhiệm của Thạch Ái Quốc, nên ông không dám dùng.
Vì vậy Thạch Ái Quốc nghe theo đề nghị của Đinh Trường Sinh, dùng viện kiểm sát điều tra bản án Khang Minh Đức tại cục tài chính, đến lúc này cục diện mới dần dần mở ra, sự tình cho tới bây giờ, La Bàn Hạ cũng không muốn dung đến cục công an thành phố, bởi vì cục công an thành phố hiện đang có mấy thế lực đấu sức, ngay cả Đinh Trường Sinh tại cục công an thành phố cũng có thế lực, còn Uông Minh Hạo thì sao rồi? Sau khi được bí thư kỷ ủy Lý Thiết Cương trên tỉnh khuyên rút lui, sau đó vẫn là mặt dày mày dạn bất động, điều này làm cho La Bàn Hạ trước mặt bội phục lão này, nếu như Lý Thiết Cương quyết tâm muốn đẩy Uông Minh Hạo đi, như vậy lúc này La Bàn Hạ lại muốn dùng của lực lượng ban kỷ luật thanh tra, thì cũng quá nguy hiểm.
Vì vậy, nghĩ tới nghĩ lui, chỉ còn cách chủ ý đánh tới viện kiểm sát về công tác chống tham nhũng, ông đã trải qua là bí thư ban kỷ luật thanh tra, đối với chuyện thối nát thì rất rõ ràng đấy, mà nhiều khi đây cũng là một cách mở ra cục diện mới, kéo ra giết gà dọa khỉ, đó là phương thức tốt nhất cũng là nhanh nhất.
– Trần Đông… tôi mặc kệ lúc trước cậu làm như thế nào, nhưng mà bây giờ nên biết phải làm sao đi, nếu như quần chúng cán bộ đối với Quan Nhất Sơn phản ứng kịch liệt như vậy, thì phải điều tra đến cùng, mặc kệ có cái gì hậu trường, mặc kệ dính đến người nào, đều phải điều tra đến cùng, đừng để cho tôi thất vọng đấy.
La Bàn Hạ lạnh lùng nói.
La Bàn Hạ đã phát hiện từ lúc mình tiền nhiệm đến nay, đối với cấp dưới quản giáo quá dễ dãi, thậm chí rất nhiều người đều không coi mình không ra gì, nói ví như bản án của Quan Nhất Sơn, nếu Đinh Trường Sinh không đến gặp mình cằn nhằn, thì mình thật đúng là không biết có người như vậy.
Tuy rằng đến Hồ Châu đã hơn một năm, nhưng mà hơn một năm này, ông thấy mình đối với Hồ Châu cũng không phải thật sự hiểu rõ, thậm chí so với Đinh Trường Sinh gia hỏa này thì hắn còn hiểu rõ thấu triệt hơn nhiều, vấn đề này cũng khó trách, hắn trước đây là thư ký của tiền nhiệm bí thư thành ủy Thạch Ái Quốc, cho nên đối với toàn cục nắm chắc…
Đây cũng là điều mà La Bàn Hạ vẫn luôn xoắn xuýt, lúc trước tại thành phố Bạch Sơn, ông đã định đem Đinh Trường Sinh thu cho mình dùng, nhưng đã xảy ra chút chuyện, khiến cho Đinh Trường Sinh nổi giận bỏ đi.
Khi đó ông đã nghĩ, để hắn rèn luyện thêm một chút cũng tốt, hắn trẻ như vậy nên còn khí thịnh, tương lai nhất định là phải thua thiệt, sau khi hắn đi một vòng có thể trở lại nguyên điểm, đến lúc đó mình lại chiêu an hắn, nào ngờ thằng gia hỏa này ở nơi nào lăn lộn đều phong sinh thủy khởi, chỉ trong ngắn ngủn vài năm, đã trưởng thành trở nhân vật làm người ta khó có thể rung chuyển, thời điểm này La Bàn Hạ mới ý thức được mình đã tính sai rồi, lúc ấy đó là một quyết định sai lầm, cũng có thể là mỗi người đều có bổn sự nhận thức của riêng mình, ai có thể nghĩ đến mấy năm trước Đinh Trường Sinh lăn lộn cho tới ngày hôm nay lại có được tình trạng này đây.
Trần Đông cảm nhận được thật sâu áp lực, hắn cũng thấy rõ La Bàn Hạ lựa chọn chém Quan Nhất Sơn với tư cách đột phá cửa khẩu cũng không phải một cử chỉ sáng suốt, Quan Nhất Sơn tại Hồ Châu tham nhũng trong thời gian dài như vậy mà không có ai động đến hắn, kỳ thật không đơn giản là hoàn toàn dựa vào cha vợ là bí thư ban kỷ luật thanh tra như vậy, Uông Minh Hạo với tư cách hậu trường cua3 Quan Nhất Sơn chỉ là một trong những nguyên nhân mà thôi.
Thật ra nguyên nhân trọng yếu nhất đó là mạng lưới quan hệ của Quan Nhất Sơn, phải biết rằng, nếu như không có mạng lưới quan hệ như vậy, hắn không có khả năng càn rỡ lâu như vậy mà không bị điều tra, nói cách khác, chung quanh Quan Nhất Sơn, đã tạo thành một cái vòng quan hệ, mà Quan Nhất Sơn được tầng quan hệ này bao vây lấy, nếu hắn bị lộ ra thì có thể là rút dây động rừng.
Như vậy cái này có nghĩa là, nếu như điều tra Quan Nhất Sơn, rất có thể sẽ lộ ra ra thêm nhiều nữa người, có thể là nhân vật càng lớn hơn, La Bàn Hạ nói thì dễ lắm, bất cứ dính đến ai cũng phải điều tra tận cùng, nhưng sự tình nào có đơn giản như vậy, người phá án là mình, đến lúc đó tất cả mâu thuẫn với những người đó đều chỉ hướng về phía mình, chẳng phải là mình cuối cùng trở thành kẻ địch của cán bộ Hồ Châu…
Thế nhưng những lời này, cũng chỉ có thể là để trong lòng, bản thân mình nào dám nói ra sao.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 9 tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/05/truyen-sex-chinh-phuc-gai-dep-chuong-9.html
– Trần kiểm, trùng hợp như vậy, anh đến gặp lãnh đạo báo cáo công tác à…
Trần Đông vừa ra khỏi cửa thành ủy, chưa kịp lên xe thì đâm đầu vào một người, đã rất lâu không có liên hệ Đinh Trường Sinh.
– Đinh chủ nhiệm…
– À… tôi tìm đến trưởng thư ký để báo cáo về công tác kho hậu cần, nhân tiện bàn bạc những chuyện khác.
Đinh Trường Sinh tuy giả vờ vui mừng gặp lại Trần Đông, nhưng lại không có giống nhiệt tình như ngày trước, làm cho Trần Đông có chút cảm giác áy náy, dù sao, bản thân mình có được ngày hôm nay, hơn phân nửa là nhờ công lao tiểu tử này dẫn tiến…
– Vậy tôi đi trước…
Trần Đông có chút ngơ ngẩn…
Đinh Trường Sinh lúc đầu đã định đi rồi, nhưng mà nghĩ tới Trần Đông bị La Bàn Hạ gọi tới gặp mặt, khẳng định là có chuyện, còn chuyện hắn gặp trưởng thư ký là giả, chủ yếu là hắn muốn gặp Trọng Hãi, tuy rằng trong khoảng thời gian này có chút xa cách, thế nhưng Trọng Hải dù sao cũng là lãnh đạo cũ, nếu là lãnh đạo cũ, thì có mấy lời nên phải nói, nếu không thì lãnh đạo cũ trong nội tâm không thoải mái, Đinh Trường Sinh lúc vào gặp La Bàn hạ chỉ lo các vấn đề trao đổi công việc, quên mất ghé qua Trọng Hải, mặc dù là không có việc gì, đã đến thành ủy rồi, không đến thăm lãnh đạo cũ, nếu Trọng Hải biết, trong nội tâm cũng sẽ không hài lòng, tình huống hiện tại là Phật quá nhiều, mà hương thắp thì không có mấy, không thể không đi lòng vòng tranh thủ đốt chung cây nhang.
Đinh Trường Sinh đã tiến vào đại sảnh, nhưng lại nghe được tiếng bước chân của Trần Đông đuổi theo, một bên gọi Đinh Trường Sinh.
– Trần kiểm, còn có việc sao?
Đinh Trường Sinh bất động thần sắc hỏi.
– Này… huynh đệ, lát nữa có rảnh không, tôi mời cậu uống trà.
Trần Đông có chút ngượng ngùng hỏi.
– Trần kiểm, có gì cứ nói đi, chúng ta quen biết nhau quá rồi mà…
Đinh Trường Sinh nói.
Trần Đông nhìn chung quanh, trên mặt hiện ra thần sắc khó xử, Đinh Trường Sinh nhìn qua thì hiểu, quả thật là có việc, vì vậy nói ra:
– Trần kiểm, vậy anh chờ tôi một chút, lát nữ quay trở ra, hoặc là cứ ước hẹn ở đâu, tôi sẽ tới gặp anh…