Phần 162
– Văn phòng trên tỉnh gọi điện xuống? Bạch Khai Sơn là người như thế nào bộ người trên văn phòng tỉnh không biết sao?
Đinh Trường Sinh nghe xong nhíu mày hỏi.
– Bọn họ có thể là cũng biết, chị có thăm dò một số người, giống như phía sau lưng còn có bóng dáng của La Đông Thu, xem ra Bạch Khai Sơn là đã quá giang qua La Đông Thu rồi…
Lan Hiểu San nhỏ giọng nói.
– Ai… xem ra ông trời đã muốn hắn diệt vong, thì tất nhiên là trước hết phải làm cho hắn điên cuồng, xem ra những lời này là đúng vậy ah.
Đinh Trường Sinh thở dài nói.
– Còn có chuyện, chị thấy cần phải nhắc nhở em, đó là về Hoa Cẩm Thành đấy, chị nghe nói em cùng hắn qua lại rất gần phải không?
Lan Hiểu San đột nhiên nhắc đến Hoa Cẩm Thành, điều này làm cho Đinh Trường Sinh rất là cảnh giác, như thế nào gần đây lại có nhiều người nhắc đến Hoa Cẩm Thành như vậy chứ?
– Hoa Cẩm Thành? Có chuyện gì vậy?
– Không có gì, chỉ là bạn của chị trên văn phòng tỉnh có nhắc tới em, đồng thời cũng nhắc tới Hoa Cẩm Thành, gần đây khả năng đã có người chú ý tới Hoa Cẩm Thành rồi, cho nên ý của chị là em nên cách xa Hoa Cẩm Thành một chút, chị đoán không ra ý tứ ở trên tỉnh, nhưng thượng diện đã hỏi chị đến chuyện này, chị nghĩ đây không phải là mũi tên bắn không có mục đích đâu a.
Lan Hiểu San chứng kiến Đinh Trường Sinh khẩn trương như vậy, trong nội tâm nàng cũng có chút lo lắng rồi, Đinh Trường Sinh sẽ không phải là cùng Hoa Cẩm Thành có cái gì lợi ích gút mắc đây chứ?
Hiện nay Thạch Sanh thì ít mà Lý Thông thì nhiều, hơn nữa lại là đang trong lúc họp, có rất nhiều chuyện thì không thể nói ra tại đây được:
– Đợi lát nữa tan họp thì cùng nhau ăn cơm đi, chị có chuyện muốn nói với em.
Đinh Trường Sinh hiểu ý Lan Hiểu San, nhất định là có chuyện, vì vậy gật đầu, không có nói thêm nữa, chỉ là trong lòng lo lắng đã tăng lên nghiêm trọng, nếu thượng diện có người bắt đầu để ý tới, như vậy thì Hoa Cẩm Thành sẽ gặp nguy hiểm rồi.
Tuy Hoa Cẩm Thành tại Hồ Châu không có bao nhiêu dấu vết phạm tội, nhưng với tư cách thương nhân, thì có người nào ở dưới đáy mông mà được sạch sẽ, cũng đã từng nói rồi, nếu muốn chơi ngươi, thì vẫn có thể nghĩ ra một ít tội danh đấy…
Nửa giờ sau, Chu Minh Thủy cùng La Bàn Hạ và Để Khôn Thành từ dưới đi lên, lúc này vẫn có nhiều người không biết là chuyện gì, nhưng có thể khiến cho hai nhân vật đứng đầu trong trong thành phố cùng lúc xuất hiện thì nhất định không phải là nhân vật bình thường, Trọng Hãi thì đi ở phía sau.
– Mọi người yên tĩnh một chút, bây giờ bắt đầu buổi họp, trước khi bắt đầu, chúng ta nhiệt liệt chào đón Chu phó bí thư tỉnh ủy cùng tham gia, mọi người hoan nghênh.
La Bàn Hạ chủ trì hội nghị.
Lúc mới bắt đầu Chu Minh Thủy tưởng rằng chỉ là một hội nghị nhỏ chỉ có người trong thường ủy thành phố tham gia, giới thiệu cùng nhau làm quen là được rồi, có mấy lời mình cũng có thể nói thoải mái nói, nhưng bây giờ thì có đến mấy chục người, cơ bản đều là những người đứng đầu các cơ quan ban ngành, còn có lãnh đạo khu Tân Hồ cùng với khu khai phát.
– Bí thư Chu vừa mới đến thăm thành phố Hồ Châu chúng ta, xin mời bí thư Chu nói chuyện với mọi người.
La Bàn Hạ cũng không nói nhảm nhiều, bởi vì lúc này trong lòng của ông đang cực kỳ thấp thỏm không yên, bởi vì lúc Chu Minh Thủy nói muốn triệu tập mọi người gặp mặt, thì trong lòng của ông liền cảm thấy có cái gì không đúng.
– Xin chào mọi người, tôi là phó bí thư tỉnh ủy Chu Minh Thủy cũng mới vừa chuyển về tỉnh công tác, trước kia thì công tác tại trên Bắc Kinh, có thể trong mắt mọi người thường cho rằng các quan ở kinh thành thì luôn cao cao tại thượng, nhưng bây giờ thì tôi đã đi xuống bên dưới thực tế, thì mới biết được tại các địa phương công tác cũng không dễ dàng gì, các vị đang ngồi đây ai cũng đều vất vả khổ cực, tôi xin cảm ơn tất cả mọi người.
Chu Minh Thủy nói xong đứng dậy hướng về dưới chào.
Lời nói này làm cho rất nhiều người mở rộng tầm mắt, nhất là La Bàn Hạ, thấy một màn như vậy liền đưa mắt nhìn Để Khôn Thành, thì thấy Để Khôn Thành sắc mặt không biểu lộ ra gì, nhưng cũng nhìn ra được, hắn so với mình thì không có khẩn trương bằng, phảng phất là việc không có liên quan gì đến mình, trong nội tâm của ông liền khinh bỉ, nếu Hồ Châu có chuyện gì, thì ai cũng đừng nghĩ thoát thân không có liên quan đến trách nhiệm, ta là bí thư đúng vậy, nhưng bí thư không phải là gánh vác hết tất cả mọi chuyện mà còn có bên ủy ban cũng phải gánh vác trách nhiệm…
Hành vi Chu Minh Thủy đã lấy được hảo cảm mọi người, bên dưới vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt thiện ý…
– Cảm ơn, cảm ơn, đều nói Hồ Châu là địa phương địa linh nhân kiệt, từ lúc tới tỉnh Trung Nam, thành phố Hồ Châu là nơi đầu tiên tôi đến khảo sát, vốn tưởng rằng sẽ ổn thỏa, nhưng nói thật, tận mắt chứng kiến thì tôi hơi thất vọng, tôi biết đây là vì sao, vì mọi người không có chuẩn bị trước, kể cả bí thư La Bàn Hạ, câu nói đầu tiên lúc bí thư vừa gặp tôi thì đã nói “chúng tôi chưa có chuẩn bị trước thì phó bí thư tỉnh ủy đã tới rồi…”
Lúc Chu Minh Thủy nói tới chỗ này, cũng không hề nhìn qua La Bàn Hạ, nhưng người ở dưới ánh mắt bây giờ thì đã đều nhìn chằm chằm trên mặt La Bàn Hạ, dưới đài có rất nhiều người lúc này cũng bắt đầu nổi suy nghĩ, thấy vậy hôm nay cuộc họp này không có đơn giản là giới thiệu qua loa, đây mới là vừa mới bắt đầu a.
– Tôi muốn rằng, chuyện tôi từ trên tỉnh xuống dưới về sau phải trở thành một việc bình thường, nếu nói ra để chuẩn bị trước, thì tôi sẽ nhìn được cái gì thực tế? Cái gì cũng tốt, tất cả mọi người đều tốt, tôi cũng tốt sao? Vậy thì có ý nghĩa gì nữa chứ, tôi xem ra nếu lãnh đạo nào ưa thích cái kiểu kiểm tra mà cái gì cũng tốt, như vậy mới là đầu óc có bệnh, biết rõ phía dưới lừa gạt mình, lại còn phối hợp người phía dưới lừa gạt mình, không phải có bệnh thì là cái gì? Lừa mình dối người, cho nên tôi không cần biết lãnh đạo khác thì làm như thế nào, riêng đối với tôi tại chỗ này sẽ lập ra một quy định, khi tôi tới kiểm tra sẽ không báo trước, vì thế mọi người không cần chuẩn bị cái gì cả, nếu mọi người chuẩn bị trước, thì tôi sẽ không đến, đầu óc của tôi không có bệnh, cho nên cũng không cần ai gạt tôi đâu…
Chu Minh Thủy tuy vừa nói vừa cười, nhưng người ở phía dưới không một ai dám nở nụ cười.
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: wWw.TuoiNung.Com
La Bàn Hạ sắc mặt càng lúc càng khó coi, nhưng đây là phó bí thư tỉnh ủy trong cuộc họp nói chuyện, chính ông lúc này đây thật là thua cuộc, còn tưởng rằng nếu mình gọi đến nhiều người như vậy thì Chu Minh Thủy sẽ giữ ý tứ không có bão nổi lên, nhưng Chu Minh Thủy một chút cũng không có cố kỵ cái gì, nên nói câu nào là thẳng thừng câu đó…
– Lần đầu tiên tôi tới Hồ Châu, thì đã nhìn một trò hay rồi, hơn ngàn người đi tuần hành ở trên đường phố, xe của tôi cũng bị kẹt ở trên đường phố, tiến thối không được, trong thời gian hơn một tiếng đồng hồ, tại hiện trường ngoại trừ một nữ đồng chí đó ra là Đường Linh Linh thì có ra mặt, còn những vị lãnh đạo thành phố thì đi nơi nào, chưa ra khỏi nhà sao?
Chu Minh Thủy không những là không cho La Bàn Hạ cùng Để Khôn Thành một chút mặt mũi, hơn nữa còn là từng bước ép sát.
Đối với ê kíp lãnh đạo của thành phố Hồ Châu, Chu Minh Thủy thông qua những người khác cũng biết được một ít tin tức, nhưng thu thập được nhiều tin tức là từ Thạch Ái Quốc đấy, nói đến việc này thì có điểm bất khả tư nghị, Chu Minh Thủy tới tỉnh Trung Nam không lâu, Thạch Ái Quốc cũng đến tỉnh không lâu, hai người bọn họ không có kết giao với những người khác, trái lại hai người bọn họ thì dần dần cùng đi tới với nhau.
Chu Minh Thủy đối với tỉnh Trung Nam thì không quen thuộc lắm, mới tới còn rất nhiều chuyện phải tìm hiểu ở bên trong, nhưng lại có Thạch Ái Quốc một lão nhân như vậy, có thể nói đúng là làm chơi ăn thật nắm bắt được tình hình của tỉnh Trung Nam.
Thông qua cùng Thạch Ái Quốc trao đổi, đối với cục diện lãnh đạo của Hồ Châu xem như mò được nhất thanh nhị sở, La Bàn Hạ là người của La Minh Giang bây giờ thì đang theo sát lấy La Minh Giang, còn Để Khôn Thành vẫn luôn có phản ứng, từ khi An Như Sơn ly khai tỉnh Trung Nam về sau, thì Để Khôn Thành đã từ chim phượng hoàng rơi xuống không bằng gà, tuy đã ở hết cố hết sức tại Hồ Châu kiếm được một chỗ cắm dùi, nhưng người hưởng ứng tán thành thì không có nhiều.
– Tôi không biết Lý Kim Sơn là người nào mà thần thông quảng đại như vậy, theo lời của quần chúng tuần hành nói, người này rất có bối cảnh, người bình thường không ai dám trêu chọc đến hắn, cho nên dẫn đến có nhiều người dân bị lừa như vậy, giận mà không dám nói gì, tôi muốn hỏi một chút, cán bộ được phân công cùng giám sát của Hồ Châu đã suy tàn đến mức này sao?
Chu Minh Thủy lời nói hùng hồn có khí phách, ép tới những quan viên Hồ Châu có chút không thở nổi.
– Có thể mọi người cho rằng những sự tình này không phải thuộc về mình quản, cho nên thấy không thẹn với lương tâm là được rồi, nếu là như vậy, tôi hỏi mọi người, chuyện gì là do các người quản lý, chuyện gì không phải do các người quản lý, có một số ít cán bộ, chuyện của mình thì không làm, cứ thích xen vào việc của người khác, tôi thấy rằng nếu cán bộ như vậy, thì nên sớm ly khai ra khỏi đội ngũ nhân viên nhà nước, hiện tại hàng năm vẫn có nhiều đợt khảo thi công chức, tôi không tin trong những người đó không có nhân tài…
Lan Hiểu San nhìn thoáng qua Đinh Trường Sinh, nhỏ giọng hỏi:
– Như thế nào lại nổi hỏa lớn như vậy, đây rốt cuộc là ai chọc giận ông ta vậy hả?
– Không rõ ràng lắm, có lẽ là do cảm xúc nên phát ra, chúng ta cứ ngồi nghe là được.
Đinh Trường Sinh bất động thanh sắc nói.
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: wWw.TuoiNung.Com
Cuộc họp này đối với Đinh Trường Sinh thì không có nhiều quan hệ, nhưng chuyện của Hoa Cẩm Thành thì quả thật đó là một chuyện cấp bách ở ngay trước mắt, cho nên sau khi tan họp, Đinh Trường Sinh lập tức định ngày hẹn gặp Hoa Cẩm Thành tại tòa nhà của ông ta…
– Đinh chủ nhiệm, cậu vội vã như lửa cháy đến nơi vậy, đã xảy ra chuyện gì sao?
Hoa Cẩm Thành dẫn Đinh Trường Sinh vào phòng khách, hỏi.
– Chú Hoa, tôi thấy cái hạng mục xưởng may kia hay là thôi đi, khẩu vị quá lớn cũng không nuốt nỗi đâu, thành phố Hồ Châu sắp chuẩn bị xây dựng kiến thiết lại, xem ra vẫn có thể tìm hạng mục khác để bù lại, chứ đối với chuyện này mà chú cùng Tương Hải Dương phân ra cao thấp sợ rằng sẽ thua đấy.
– Đinh chủ nhiệm, đã xảy ra chuyện gì?
Hoa Cẩm Thành cũng là sững sờ, chính mình vừa cùng bên Để Khôn Thành đứng cùng một tuyến, thì bây giờ Đinh Trường Sinh bên này mình rút lui, chuyện này làm sao như vậy chứ?
– Tôi có người bằng hữu nói cho biết, hình như là Tương Hải Dương đang tìm người để đối phó với chú, tôi lo lắng đến lúc đó thì cái hạng mục đó không có nắm bắt tới tay, trái lại còn bị người ám toán thì phiền toái.
Đinh Trường Sinh lo lắng nói.
– Đinh chủ nhiệm, cậu yên tâm đi, tôi Hoa Cẩm Thành trên giang hồ lăn lộn cũng không phải là mới vài năm gần đây, Tương Hải Dương tên kia thì trong long tôi nắm chắc, Sở Hạc Hiên bên kia vừa mới khơi thông quan hệ với tôi, đúng lúc này cậu lại bảo tôi rút lui ra khỏi, điều này sao có thể được chứ, hơn nữa bên Hà Đại Khuê tôi cũng đã thuyết phục được rồi, có thể nói cái hạng mục này là chuyện nước đã chảy thành sông rồi…
Hoa Cẩm Thành trong lòng đã có dự tính nói ra.
Đinh Trường Sinh lúc này lại là đã hối hận, ban đầu thực ra mình không nên đưa ra cái chủ ý này cho Hoa Cẩm Thành, vạn nhất Hoa Cẩm Thành bởi vì chuyện này mà rơi vào vòng xoáy, chính mình cũng không có đành lòng đấy.
Đinh Trường Sinh chủ yếu là muốn cùng Hoa Cẩm Thành nói đến chuyện này, nhưng nhìn ra thì Hoa Cẩm Thành căn bản nghe không vô rồi, cũng khó trách ông ta, đối mặt với một cái bánh ngọt lớn như vậy, ai cũng không bỏ được, huống chi còn có nhiều người cho Hoa Cẩm Thành lời hứa hẹn như vậy.
Tuy nhiên Đinh Trường Sinh vẫn không biết Để Khôn Thành và Sở Hạc Hiên đã cho Hoa Cẩm Thành cái cam kết gì, nhưng Đinh Trường Sinh cảm thấy, những lời hứa hẹn của Để Khôn Thành và Sở Hạc Hiên ánh trăng trong nước mà thôi, chứ có thể tạo được tác dụng thật sự thì là chỉ có hạn.
Đinh Trường Sinh bó tay rồi, cũng không muốn khuyên thêm nữa, từ trong nhà Hoa Cẩm Thành chưa uống miếng nước nào thì đã rời đi rồi, lúc này nếu như Hoa Cẩm Thành thật sự đang bị theo dõi, mình ở chỗ này ở lâu thêm một khắc thì sẽ có thêm một khắc nguy hiểm, Đinh Trường Sinh biết rõ nặng nhẹ, cho nên nếu Hoa Cẩm Thành đã có ý như thế, thì mình có muốn cũng kéo không được.
Nhìn theo xe của Đinh Trường Sinh rời khỏi cổng, lòng của Hoa Cẩm Thành trầm xuống, ông cũng rất rõ ràng, mình và Đinh Trường Sinh không có bất kỳ lợi ích nào liên quan, Đinh Trường Sinh đúng lúc này đến nói với mình về chuyện kia, khẳng định như vậy là hắn đã có nghe được tiếng gió rồi, nhưng từ chỗ đó của Sở Hạc Hiên lại không có một tin nào truyền đến, điều này làm cho trong nội tâm Hoa Cẩm Thành nổi lên đắn đo, chính mình từ chối hảo ý của Đinh Trường Sinh đến cùng là đúng hay sai, chính mình niên kỷ cũng không còn trẻ nữa, nếu như một khi thua cuộc, như vậy đời này mình cũng đừng nghĩ đến chuyện đứng dậy lại nữa, chỉ có một câu, mình bây giờ không được phép chịu thua.