Phần 152
Đường Linh Linh nhìn Đinh Trường Sinh, nàng vẫn luôn bị hắn hấp dẫn lấy, nhất là từ khi cùng hắn đã có cái tầng quan hệ kia, những lời này Đinh Trường Sinh mặc dù nói ra đúng theo suy nghĩ trong lòng của mọi người, nhưng những người này cũng đều làm như không hiểu, vẫn không có người nào lên tiếng, vì cái gì? Đáp án đã rõ ràng, nhưng là Đinh Trường Sinh làm như không để ý đến điều này, nói rất thoải mái…
– Tôi tán thành chuyện giải tỏa và di dời đi nơi khác, nhưng chuyện giải tỏa và di dời tôi cho là nên phải có sự chọn lọc, cục quy hoạch đã làm bản kế hoạch quy hoạch vô cùng hợp lý, nhưng tôi cảm thấy cũng cần phải sửa lại, nếu như có khả năng, tốt nhất là đem những tổng thể liền khối của khu dân cư có kiến trúc cổ lưu lại, đây là bản sắc riêng biệt của Hồ Châu, cũng là bộ mặt của Hồ Châu đấy.
Thế nhưng mà Đinh chủ nhiệm, nếu như muốn sửa đổi, thì lượng công việc sẽ rất lớn, hơn nữa nếu so với phương án khai phát của La bí thư thì không hợp.
Cục trưởng cục quy hoạch Lý Thái giải thích nói.
Đinh Trường Sinh không nói gì nữa, Lý Thái đã đem La Bàn Hạ đưa ra, mình còn có thể nói cái gì nữa đây, chính mình điều gì nên nói thì cũng đã nói xong, còn nói nhảm thêm nữa đó là không tự lượng sức mình.
– Được rồi, chuyện này tạm thời dừng ở đây, còn có vấn đề gì khác không? Nếu không còn có việc gì thì tan họp.
La Bàn Hạ nói.
– Bí thư, còn vấn đề xí nghiệp may thì giải quyết như thế nào, vừa vặn mọi người đều đang có mặt, vậy thì thảo luận đi, ủy ban xây dựng kiến thiết thì cũng đã thành lập rồi, vấn đề không phải vội vàng, mà ý của tôi nếu là có phương án giải quyết lời, thì để bên ủy ban kiến thiết xây dựng sớm tham gia vào giải quyết chuyện của công nhân viên chức cái xí nghiệp may cho xong?
Để Khôn Thành nói.
Vốn vấn đề này hôm nay thì trong hội nghị thường ủy không liệt kê vào, nhưng Để Khôn Thành đã đề nghị, hơn nữa ủy ban xây dựng kiến thiết cũng bị kéo vào, mà cái ủy ban xây dựng kiến thiết này là do mình khởi xướng thành lập, La Bàn Hạ nếu cự tuyệt đề nghị của Để Khôn Thành, thì sẽ làm cho khí thế của mình hạ thấp xuống rất nhiều.
– Ừ… vậy thì sẵn dịp bàn đến luôn đi, mọi người suy nghĩ như thế nào?
La Bàn Hạ hỏi.
– Mọi người đều biết, vấn đề giải quyết xí nghiệp may thì rất cần tiền, nhưng chúng ta thiếu đúng là tiền, vấn đề này hiện tại đã tốt rồi, rốt cục có đã có người chịu bỏ tiền ra ứng trước để giải quyết cái vấn đề này.
Để Khôn Thành cười đắc ý cười nói.
– Có người đồng ý giúp chúng ta giải quyết vấn đề của công nhân viên chức xí nghiệp may?
La Bàn dường như có chút không tin vào lỗ tai của mình, chẳng lẽ là La Đông Thu cùng Tưởng Hải Dương đã nghĩ thông suốt, nhưng vừa nghĩ tới thì lập tức cảm thấy việc này không đúng, Để Khôn Thành lâu nay không cùng La Đông Thu lui tới, làm sao mà có hợp tác với hắn chứ.
– Đúng, người này có khả năng mọi người đều biết mặt, đó chính là phú thương Hoa Cẩm Thành của thành phố Hồ Châu, đây là phương án của ông ta, mọi người truyền tay xem qua đọc một chút đi.
Để Khôn Thành rõ ràng đã đem phương án của Hoa Cẩm Thành sao chụp mấy bản, chia ra cho mọi người.
La Bàn Hạ cũng nhận được một bản, còn chưa có xem qua, ông liền có một loại dự cảm bất tường, Để Khôn Thành xuất ra chiêu thức này quá tốt, hơn nữa phần thì phương án này cũng không có gì để bắt bẻ, nếu như mình phản đối, như vậy ánh mắt của mọi người đều sẽ hiểu mình như thế nào, nhưng nếu như mình không phản đối, thì trả lời với La Đông Thu như thế nào đây, làm sao khi gặp mặt bí thư trên tỉnh để nói chuyện, tuy cho tới bây giờ La Minh Giang vẫn không có gọi điện thoại cho mình để trao đổi về vấn đề này, nhưng đã có người ở trên tỉnh ủy đã nói vòng vo với ông nhiều lần, là mở một mắt nhắm một mắt…
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: wWw.TuoiNung.Com
La Bàn Hạ há làm gì mà không biết, đám người của Để Khôn Thành này đây là mượn vấn đề xử lý mảnh đất xí nghiệp may này để cùng mình phân cao thấp, nhưng cái phương án này lại là phương án tốt nhất cho tới bây giờ, đâu có nhà đầu tư nào muốn đem ích lợi của mình sen sẻ lại với áp lực của chính phủ chứ?
Nếu cái phương án này thông qua được, như vậy thì đồng nghĩa La Đông Thu cùng Tưởng Hải Dương xem như là xong, có thể đám người của Để Khôn Thành cũng đã thấy được điểm này, cho nên bọn họ muốn đưa mình vào thế kẹt…
– Có cái chuyện tốt như thế này sao?
La Bàn Hạ giật mình, nếu thật là như vậy, thì cho dù là ông muốn giúp cho La Đông Thu, sợ là cũng khó mà nói ra được, nếu như mình kiên trì vẫn đem cái hạng mục này giao cho La Đông Thu, vậy mình cũng đừng có nghĩ đến chuyện tại Hồ Châu về sau lăn lộn nữa.
Cho đến lúc đó, chính mình quả thật đúng là người bán đứng lợi ích của Hồ Châu, mọi người đang ngồi ở đây đều không phải là người ngu, chính mình cũng không khả năng một tay che trời, nghĩ tới đây, La Bàn Hạ lông mày lại còn nhíu chặt hơn.
– Nếu là như vậy, đương nhiên phương án này rất là tốt rồi, nhưng Hoa Cẩm Thành quả thật là có thực lực này sao? Nếu như không có đúng như thực lực này, đến lúc đó làm công trình nữa với, thế thì cái hố này không phải là dân chúng phải gánh chịu sao? Thương nhân, là phải có trục lợi đấy, bọn họ làm gì mà có hảo tâm, túi tiền này có thể lấy ra sao?
La Bàn Hạ khép lại phương án hỏi.
– Thật ra thì Hoa Cẩm Thành vẫn được xem là một thương nhân có trách nhiệm, cũn lập nghiệp từ bất động sản, tôi tin rằng ông ta sẽ không dám trước mặt phụ lão hương thân giở trò bên trong, những thứ khác không nói, Trường Sinh cùng ông ta là bạn bằng hữu, các công trình trụ cột hạ tầng cơ sở của khu khai phát phương tiện chẳng phải là giao cho ông ta làm sao?
Sở Hạc Hiên liền bổ một đao.
Một đao kia bổ đúng lúc, Đinh Trường Sinh nghe Sở Hạc Hiên nói chuyện liền thấy được là không ổn, không ngờ lão mở miệng như đao, bổ một phát thật là chuẩn xác, câu này vừa nói, cũng làm người ta sẽ sinh ra nhiều điều nghi ngờ…
Hoa Cẩm Thành cùng Đinh Trường Sinh là bằng hữu, còn lấy công trình tự giao hết cho Hoa Cẩm Thành, như vậy giữa hai người này đến cùng là có quan hệ như thế nào, cái phương án này của Hoa Cẩm Thành là đến từ đâu? Không phải là vì muốn trúng thầu nên mới bày ra kế như vậy sao?
Mà ngay cả La Bàn Hạ cũng không tránh khỏi đa tưởng có thể nói, sự tình đến bước này, mục đích của Sở Hạc Hiên đã đạt được, nhìn xem La Bàn Hạ chau mày nhìn thẳng đến Đinh Trường Sinh, Sở Hạc Hiên trong lòng thầm nghĩ: “Tiểu tử, ngươi còn non lắm…”
Không ngoài dự tính, ánh mắt của mọi người đều tụ tập trên người đến Đinh Trường Sinh.
– Tất cả mọi người nhìn tôi làm gì chứ, Sở chủ tịch nói tôi cùng Hoa Cẩm Thành là bằng hữu, chuyện này đúng vậy, chúng ta quen biết cũng là bởi vì chuyện sửa sang lại công trình hạ tầng của khu khai phát, nhưng đến bây giờ khu đang phát triển vẫn còn đang thiếu khoản nợ công trình chưa có trả đây, còn cái phương án này, tôi là lần đầu tiên mới nhìn thấy, Sở phó chủ tịch, ông nói tôi cùng Hoa Cẩm Thành là bằng hữu xem ra mối quan hệ của các người cũng không thua kém gì a, cái phương án trọng yếu như vậy tại sao không chuyển báo cho La tư bí thư biết rõ, mà đến bây giờ mới đem ra nói trong cuộc họp? Để hôm nào tôi gặp Hoa Cẩm Thành thì cần phải nói cho ông ta biết thật sự là không hiểu gì về chính trị, Hồ Châu không phải là do bên đảng ủy lãnh đạo sao? Tại sao lại tự liên hệ thân thiết với bên ủy ban như vậy chứ?
Đinh Trường Sinh tức giận nói ra.
Sở Hạc Hiên kinh ngạc há miệng, ông không nghĩ tới Đinh Trường Sinh sẽ phản ứng kịch liệt như vậy, không ngờ tới bị Đinh Trường Sinh nhanh như vậy liền phản kích lại rồi.
– Được rồi, đây là cuộc họp của thường ủy hội, không phải là cái chợ trời, cậu làm gì mà gào to như thế chứ?
Trọng Hãi nhìn ra được, Sở Hạc Hiên rất có thể đối với Đinh Trường Sinh tạo áp lực, thật ra thì cũng là đang tạo áp lực với La Bàn Hạ, cho nên hắn kịp thời ngừng lại Đinh Trường Sinh tiếp tục lên tiếng, nhưng lúc này Đinh Trường Sinh đã nói xong rồi.
Sau khi tan họp, Đinh Trường Sinh còn chưa kịp rời khỏi thành ủy, thì liền nhận được điện thoại của Trương Hòa Trần, bảo hắn đến văn phòng bí thư, Trương Hòa Trần thanh âm rất nhỏ, bảo hắn cẩn thận một chút, hình như là La bí thư đang nổi giận.
Chuyện trong dự liệu, chỉ là không nghĩ tới lại đến nhanh như vậy, hơn nữa La Bàn Hạ cũng như là cho hắn mặt mũi, đến bây giờ còn gọi hắn đến gặp riêng là cũng không tệ rồi…
Đến phòng làm việc của Trương Hòa Trần, Trương Hòa Trần chỉ chỉ vào phòng trong, Đinh Trường Sinh chính mình đi gõ cửa tiến vào, nhìn thấy La Bàn Hạ mặt mũi tràn đầy tức giận đang đứng ở trước cửa sổ, thấy là Đinh Trường Sinh bước vào, nhìn hắn một cái, sau đó lại xoay mặt tiếp tục nhìn về phía ngoài cửa sổ.
– Bí thư… chú tìm cháu có việc sao?
Đinh Trường Sinh tiến lên, hỏi.
– Nói… cái phương án của Hoa Cẩm Thành đến cùng là chuyện gì xảy ra?
La Bàn Hạ đi thẳng vào vấn đề, xem ra kế ly gián của Sở Hạc Hiên đã có hiệu quả.
– Hôm qua Sở phó chủ tịch gặp cháu, cầm lấy cái phương án của Hoa Cẩm Thành đưa cho cháu xem, nói thật… trong buổi họp vừa rồi là cháu nói dối không biết gì về cái phương án này, thật ra thì ngày hôm qua cháu đã nhìn thấy rồi, nhưng cháu không có quản tới, chẳng qua là Sở phó chủ tịch có ý tứ là muốn cháu cũng đồng ý ủng hộ với phương án, nhưng lúc đó cháu đã cự tuyệt, bởi vì đây không phải là phạm vi chức trách của cháu, mặc dù cái phương án này nếu là đáng giá như vậy thì cũng phải cần suy tính đến…
– Vậy tại sao cậu không chuyển báo chuyện này cho tôi biết?
La Bàn Hạ nghe Đinh Trường Sinh giải thích như thế, trong lòng bắt đầu bình thường trở lại, ông cũng đã tỉnh táo lại, Sở Hạc Hiên lão già này, biểu hiện ra là đẩy Đinh Trường Sinh ra đứng mũi chịu sào, kỳ thật bên trong là có chủ ý thì cũng khó đoán.
– Là lỗi của cháu, do cháu chủ quan không coi chuyện này coi vào đâu bởi vì việc này cùng cháu không có gì quan hệ đến, với lại cháu cùng Hoa Cẩm Thành cũng không có tốt đến mức vì ông ta mà cháu phất cờ hò reo ủng hộ…
Đinh Trường Sinh một bộ dạng việc này không liên quan gì đến mình lại làm cho La Bàn Hạ bắt đầu tức giận, ông thật sự là muốn hỏi hắn, nếu như bây giờ bí thư thành ủy là Thạch Ái Quốc, thì Đinh Trường Sinh có báo cáo chuyện này sớm hay không?