Phần 100
Lưu Hương Lê toàn thân cương trực, cái mông của nàng hướng về phía trước chủ động nghênh đón dương vật Đinh Trường Sinh đút vào âm đạo, động tác của hắn biên độ cũng càng lúc càng lớn, tốc độ càng lúc càng nhanh, đâm vào càng lúc càng sâu, tựa hồ muốn đem toàn bộ cây dương vật toàn bộ nhét hết vào bên trong cái hang động âm đạo của nàng, cái loại khó có thể chịu được khoái cảm khiến cho hắn càng thêm điên cuồng.
Bên trong âm đạo Lưu Hương Lê nóng bỏng dính trợt dịch nhờn lại càng tiết ra nhiều, ngập tràn toàn bộ bên trong, bôi trơn lấy cây dương vật lớn của Đinh Trường Sinh, đầu khấc dương vật nóng hầm hập trơn mượt phồng lớn, mỗi một lần rút ra đều mang ra khỏi một làn nóng dính dịch nhờn, mỗi một lần sáp nhập cũng chen lấn làm cho dịch nhờn vung vẫy ra bốn phía bên ngoài…
Cái âm hộ của Lưu Hương Lê cũng bởi vì mãnh liệt xúc động với bị dương vật kịch liệt mài lấy càng thêm sung huyết sưng lên…
– Ai… thật là thoải mái… thích… thoải mái chết được… không được… không chịu nổi… nữa… rốt cuộc… lại đã… á… a…
Theo Lưu Hương Lê tiếng rên rỉ, ở chỗ sâu trong từ cổ tử đã lại tuôn ra dịch nhờn đậm đặc nóng bỏng, một đầu tóc rối tả hữu đong đưa, toàn bộ thân hình giống như con rắn vặn vẹo quấn vòng quanh…
– A… chị… không được… mau… chị… sướng chết được… a… á…
Đinh Trường Sinh tràn đầy tính dục cũng đạt tới tuyệt đỉnh cao trào, một chút so một chút mau, một chút so một chút mãnh, một chút so một chút nặng… tiếng thở dốc của hắn càng trầm trọng, Lưu Hương Lê rên rỉ càng gấp rút, tiếng thở dốc hòa cùng tiếng rên rỉ…
Lúc này trong tử cung Lưu Hương Lê truyền ra từng đợt mãnh liệt co rút, đem đầu khấc dương vật Đinh Trường Sinh hút chặt hơn, mất hồn khoái cảm theo bộ phận sinh dục của hắn và Lưu Hương Lê xung kích lấy toàn thân bọn họ, đột nhiên lại một lại một làn nóng đặc âm tinh phun lên trên đầu khấc, khiến cho hắn lại một lần nữa mạnh mẽ đánh vào, không ngừng cố gắng hung hăng đút vào, đầu khấc va chạm mài trên cổ tử cung khiến cho Lưu Hương Lê sướng khoái thiếu chút nữa hít thở không thông…
Không thể ngăn chặn khoái cảm ba đào sóng biển mãnh liệt gầm thét quay lấy, một hồi đem hai người ném lên đỉnh sóng, một lớp sóng lãng, từng đợt luồng sóng không thể ngăn chặn khoái cảm cao trào đạt tới khó có thể ngăn chặn đỉnh phong, Đinh Trường Sinh giao cấu Lưu Hương Lê rốt cục đạt tới tuyệt đỉnh cao trào.
Phấn khởi toàn lực, Đinh Trường Sinh một kích tối hậu, rốt cục đầu khấc dương vật sâu đậm khảm vào trên cổ tử cung Lưu Hương Lê, lúc này thân mình nàng tựa như rét run bệnh run rẩy:
– A… a… nữa rồi…
Lưu Hương Lê tóc tai rối bời, khuôn mặt hồng đỏ, mị nhãn như tơ, cau mày, cắn chặt hàm răng, cổ ngửa ra sau, trên hạ thể hẩy lên rất cao, cái âm đạo nghênh đón tinh dịch của hắn, ngay sau đó, từng làn một chất lỏng nồng đặc ở chỗ sâu thân thể nàng cuồng bạo xì ra rót vào cổ tử cung Lưu Hương Lê, nàng sướng đến mức nước mắt đều chảy ra, cổ tử cung bị tinh dịch của dương vật Đinh Trường Sinh thẳng gõ bạo vũ, lại mở rộng, âm tinh trơn trượt ngọt ngào thêm lại lần nữa tiết ra…
…
Phó Phẩm Ngàn ngồi trên ghế dựa chấm bài tập, còn Miêu Miêu thì ngồi ở trên giường của Phó Phẩm Ngàn, một bên nhìn mẹ mình mẫu thân, một bên cong miệng lên, hình như là đang cùng Phó Phẩm Ngàn cãi nhau.
– Hừ, thiệt thòi con trước đây giúp đỡ hắn như vậy, hắn lại là một tên lường gạt, nói ngày lễ Quốc Tế lao động mồng một tháng năm dẫn con đi lên Bắc Kinh chơi, đến bây giờ ngay cả điện thoại cũng không có gọi, thứ lừa đảo, về sau không bao giờ… tin hắn nữa rồi.
Miêu Miêu một bên càu nhàu, một bên nhìn về phía điện thoại của mẹ nàng.
Phó Phẩm Ngàn rất biết con gái mình đang nguyền rủa Đinh Trường Sinh, là muốn mình đồng ý cho nàng gọi điện thoại cho Đinh Trường Sinh, nhưng Phó Phẩm Ngàn hết lần này tới lần khác không có đồng ý.
Đinh Trường Sinh không thể so với trước kia, bây giờ hắn là lãnh đạo, rất bận rộn, rất nhiều chuyện vượt quá ngoài ý liệu, hơn nữa có đôi khi thì bất cứ lúc nào cũng sẽ có việc, vừa phải làm tốt công tác của mình, lại còn vừa phải phục vụ tốt lãnh đạo cấp trên, đây có thể nói so với viên chức bình thường thì tốn sức hơn nhiều…
Miêu Miêu không biết trong đạo lý chuyện này, dưới cái nhìn của nàng, ngươi đã đáp ứng ta rồi, thì ngươi phải thực hiện, nếu không thì là lừa đảo.
– Giúp hắn? Con giúp hắn làm cái gì?
Phó Phẩm Ngàn cũng không nhìn nàng, hỏi.
– Con giúp hắn theo đuổi mẹ a, mẹ nhớ lại một chút, đã qua ba năm rồi, giờ con đã mười sáu tuổi lớn rồi, hắn cứ xem con khờ khạo ngây ngô như con nít vậy, hừ… lừa gạt, mẹ gọi điện thoại hỏi hắn đi, bằng không thì để cho con gọi…
– Miêu Miêu, chúng ta bây giờ sống rất tốt, con phải nên biết đủ, con xem lại con một chút, mỗi lần hắn đến, con không muốn cái này, thì cũng muốn cái kia, không thể như vậy được, chúng ta phải dựa vào chính mình, không thể cả đời dựa vào hắn để mà sống, hiện tại mà nói, con chỉ cần học tập cho giỏi, tương lai tìm được một công việc tốt, gặp một nam nhân đàng hoàng làm đám cưới, thì mẹ cũng yên lòng, mẹ cũng vậy mà thôi, làm việc thật tốt, tạo điều kiện cho con học xong đại học, đem con gả ra ngoài, chúng ta ai cũng đều có mục tiêu của mình, làm chi cần phải theo dựa vào người khác đây này?
– Này… con nghe được lời này thấy có gì không đúng, không phải là mẹ muốn bỏ rơi chú Đinh chứ? Như thế nào, đã tìm được người khác rồi sao?
Tuổi còn trẻ, Miêu Miêu đã kế thừa đầy đủ ba mẹ nàng, nhanh nhẹn hoạt bát đó là kế thừa gien nghệ thuật của cha nàng, còn dáng người lại kế thừa Phó Phẩm Ngàn mẹ của nàng, mười sáu tuổi đã cao 1m65 rồi, hơn nữa làn da mịn màng tinh tế tỉ mỉ, nhất là hai bầu vú đang thời kỳ phát dục kia, tuy không thể so với Phó Phẩm Ngàn, nhưng kích thước thì không hề đơn giản.
Phó Phẩm Ngàn sở dĩ không muốn để cho Miêu Miêu đi theo Đinh Trường Sinh ra ngoài, còn có một nguyên nhân trọng yếu, bởi vì lúc này Miêu Miêu đã đến thời kỳ trưởng thành, thời điểm đúng là thiếu nữ hoài xuân, hơn nữa với bản tính của Đinh Trường Sinh trong mắt của nàng, là không gì mà hắn không thể làm, từ năm mười ba tuổi cha của Miêu Miêu qua đời, người tạo cho Miêu Miêu cảm giác an toàn nhiều nhất lại chính là Đinh Trường Sinh, đây cũng là một người nam nhân mà Miêu Miêu tiếp xúc gần gũi duy nhất.
Miêu Miêu đối với hắn tràn đầy hiếu kỳ khác thường, Phó Phẩm Ngàn là lão sư, nàng minh bạch, khả năng này không phải là tình cảm giữa nam nữ, có thể đây là nguyên nhân thiếu khuyết tình thương của người cha, mà Đinh Trường Sinh tạo ra sự an toàn cho Miêu Miêu, phảng phất trong những lúc nàng cô tịch cùng trong sự sợ hãi, hắn là chỗ dựa vào tốt nhất.
– Cút trở về phòng ngủ đi, nhắc lại việc này mẹ sẽ xé nát miệng của con, còn nữa, không cho phép gọi điện thoại cho hắn, con nếu mà dám gọi, thì đừng có gặp mặt mẹ nữa…
Phó Phẩm Ngàn nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn…
Miêu Miêu không biết Phó Phẩm Ngàn tại sao đột nhiên bão nổi, nàng cảm thấy rất ủy khuất, nhưng dưới tình huống ủy khuất nàng, thì nàng lại càng muốn gặp Đinh Trường Sinh, bởi vì nàng cho rằng Đinh Trường Sinh là người duy nhất có thể nghe nàng thổ lộ hết tâm tư.
Miêu Miêu nín nhịn để nước mắt không có rơi xuống, đứng dậy xuống giường quay trở lại trong phòng của mình…
Nhìn xem Miêu Miêu tịch mịch không nói tiếng nào rời khỏi, Phó Phẩm Ngàn đóng cửa lại rồi nằm lỳ ở trên giường mặc cho nước mắt làm ướt ga giường, chẳng qua là nàng không muốn đối mặt sự thật.
Nàng nhớ rõ nàng lần đầu tiên dẫn hắn về nhà trong vào đêm ấy, nàng nhìn thấy hắn lấy ra tất cả tiền trên người ra, chỉ vì không muốn để cho nàng khó xử, mà đêm hôm ấy, nếu như mình đụng phải kẻ không phải là Đinh Trường Sinh, thì cuộc đời chính mình sẽ ra như thế nào đây…
Đừng nói là kiếm được không được bao nhiêu tiền, cho dù là là có kiếm được tiền rồi, thì mình còn có thể đối mặt với con gái và cùng chồng mình sao?
Nhưng tất cả những điều này cũng không thể dao động lòng của nàng, bởi vì nàng nhìn thấy một cảnh tượng đáng sợ hơn, trong khoảng thời gian gần đây, nàng thường xuyên gặp một giấc mộng, mơ thấy Miêu Miêu gả cho Đinh Trường Sinh, lúc Miêu Miêu mặc áo cưới, kéo theo Đinh Trường Sinh thân mặc âu phục đi về hướng nàng, cả hai đều gọi nàng là mẹ…