Phần 96
– Cái chuyện này với cái chuyện kia là hai chuyện khác nhau nha, Lăng Sam hiện giờ còn ở chỗ của chị không vậy?
Đinh Nhị Cẩu thật sự là không rõ vì sao Lăng Sam lại có thể biết cùng Dương Phụng Tê ở cùng một giường chứ…
– Đúng vậy là hai chuyện khác nhau… Lăng Sam đối với nam nhân ở đây vẫn là kháng cự, nhưng đối với phụ nữ mà nói, cũng không có tâm lý phản ứng lâu đâu, chỉ là lúc mới bắt đầu…
– Được rồi, đã biết rồi… khỏi cần giải thích cho em… À… cái chuyện lần trước em có nói đến cái chuyện đầu tư kia, chị suy tính như thế nào rồi?
Đinh Nhị Cẩu hỏi, trong lòng của hắn có chút bực bội, không nghĩ tới Dương Phụng Tê đối với Lăng Sam lại làm ra cái việc này dù sao nàng cũng còn trẻ qua chứ đâu có thành thục lão luyện như những người đàn bà kia đâu…
– Úi trời… đau lòng cho Lăng Sam sao? Còn cái chuyện đầu tư gì đó, chị đã quên mất…
Dương Phụng Tê nói.
– Cái chuyện em trao đổi với chị về nước giải khát Cocacola đấy, chị chưa có cân nhắc sao?
– Chưa có cân nhắc gì cả… chị đã quên, công việc của chị rất nhiều, làm gì mà có thời gian cân nhắc mấy chuyện hư hỏng như vậy chứ?
Dương Phụng Tê cũng nổi giận nói.
– Được rồi… vậy có gì chị cũng đừng trách em không đề cập chuyện này với chị hiện tại bên phân phối trà thảo dược đối với hạng mục này cũng đang cảm thấy rất hứng thú, đến lúc đó chị bị chậm chân thì đừng có hối hận.
Đinh Nhị Cẩu nói xong liền cúp điện thoại, chuyện của Dương Phụng Tê cùng Lăng Sam làm cho hắn rất khó chịu.
Tuy biết rất rõ có những người đàn bà thích làm tròn hư phượng giả hoàng, hơn nữa hắn cũng đã biết Tạ Phương Quỳnh cùng Lưu Hương Lê cũng đã từng trải qua chuyện như vậy, còn hắn thì cũng đã từng cùng với Dương Phụng Tê và Hạ Hà Tuệ làm chồng trên giường, nhưng không biết vì sao khi biết việc này lại phóng tới trên người Lăng Sam thì hắn chịu không được…
Có thể bởi vì những người đàn bà kia đều là những người từng trải, cho nên Đinh Nhị Cẩu thấy thật là thoải mái, nhưng còn đối với Lăng Sam thì hắn là người đàn ông đầu tiên với nàng, cái loại này thì muốn chiếm lấy làm của riêng so với những người đàn bà khác thì mạnh hơn nhiều, cho nên khi nghe được Dương Phụng Tê cùng Lăng Sam cùng một chỗ làm trò này, thì thoáng cái hắn liền phát hỏa.
Dương Phụng Tê ngược lại thì thấy bình thường chẳng có gì là không ổn, nhìn điện thoại đã cúp máy, Dương Phụng Tê không hiểu thấu lắm, nhưng nàng cũng không có coi vào đâu, đem điện thoại di động ném ở trên bàn rửa mặt, bắt đầu tắm rửa, nhưng đúng lúc này Lăng Sam lại đẩy cửa phòng toilet bước vào.
– Có chuyện gì vậy chị? Ai chọc giận làm chị mất hứng?
Lăng Sam vừa dụi mắt vừa nhìn Dương Phụng Tê hỏi.
– Lăng Sam… em thấy chị có tốt với em không vậy?
– Vâng… chị đương nhiên là tốt rồi…
Nghe thấy là Lăng Sam trả lời, Dương Phụng Tê đưa tay đem Lăng Sam kéo vào trong ngực mình, không chỉ là như thế, còn đưa tay vào bên trong cái váy ngủ của Lăng Sam, tại trên hai cái bánh bao xinh xắn săn chắc của Lăng Sam xoa nắn.
Dương Phụng Tê một tay cố định đầu nàng, một tay bóp nắn lấy hai bầu vú đầy đặn mê người của nàng, cách cái váy đơn bạc ôn nhu nhẹ xoa, dưới sự âu yếm của Dương Phụng Tê, một loại cảm giác tuyệt vời không thể nói lại làm cho thân thể của Lăng Sam dần dần nóng lên, nàng thậm chí để yên cho một bàn tay vân vê lấy đầu núm vú của mình, dù nàng cố tình vẫn đè nén dục hỏa trong cơ thể, nhưng bên dưới cái âm hộ hạ lửa nóng lại dấy lên, Lăng Sam không khỏi xụi lơ xuống dưới sự âu yếm của Dương Phụng Tê.
Dương Phụng Tê cũng không nóng nảy, bàn tay mềm nhẹ nhàng tiếp tục xoa lấy đầu núm vú của Lăng Sam đã bắt đầu săn cứng kiên đĩnh to ra, lúc sau thì mới lấy một tay đưa xuống dưới háng Lăng Sam, ngón tay trực tiếp móc vào trung tâm cái lỗ miệng nhỏ âm đạo…
– A…
Lăng Sam vặn vẹo cái mông, một bàn tay mềm mại của Dương Phụng Tê đã vói vào bên trong quần lót của nàng, đầu ngón tay tinh xảo đầu chạm vào đến chỗ gò u nhỏ nằm trong âm đạo, cái cảm giác sướng khoái từ trong bộ phận sinh dục đã bắt đầu làm cho Lăng Sam run run.
Theo từ một ngón tay biến thành hai ngón tay, độ mạnh yếu theo ôn nhu hóa thành mãnh liệt moi móc bên trong âm đạo, từ hạ thể truyền tới mỹ cảm, dịch nhờn đã trào ra. Lăng Sam hai tay lại mất đi tự chế, dùng sức ôm lấy thân thể Dương Phụng Tê.
…
Một lúc sau khoái cảm của cái âm đạo nhạy cảm cơ hồ khiến cho Lăng Sam không thở nổi, nàng chỉ cảm thấy sâu trong âm đạo mình đã càng không ngừng mấp máy co rút lại, có thể nghe thanh âm tiếng nước nhờn do hai ngón tay của Dương Phụng Tê thọc vào rút ra lại thọc vào “ọc ẹp… ọp ẹp…”, hai cánh tay ôm Dương Phụng Tê trở nên càng thêm hữu lực, khi Dương Phụng Tê kéo cái quần lót đã của nàng xuống, Lăng Sam rất nhanh phối hợp nhu cầu của Dương Phụng Tê, vứt qua một bên cái quần lót ướt đẫm dịch nhờn, hai ngón tay búp măng lại xâm nhập vào cái hang nhỏ, tốc độ đào móc tăng lên gấp nhiều lần lúc trước, Lăng Sam bắt đầu phát ra tiếng rên rỉ thỏa mãn, hai chân cũng đồng thời dạng ra, để cho hai ngón tay của Dương Phụng Tê dễ dàng hơn đâm sâu vào trong.
Mang theo run rẩy tiếng rên rỉ từ trong miệng Lăng Sam vang lên, cái mông của nàng cứ hẩy tới để cái âm đạo va chạm mạnh hơn với hai ngón tay Dương Phụng Tê, cũng là xuất từ phản ứng nguyên thủy của cơn động dục một lát sau, tiếng rên của Lăng Sam đã giống như cầu xin Dương Phụng Tê càng mang nhiều khoái hoạt quang lâm đến cho mình…
Đến lúc Dương Phụng Tê hôn chậm rãi xuống phía dưới, lúc Dương Phụng Tê vùi đầu vào cái âm hộ Lăng Sam liếm đài hoa âm hạch sung huyết đã nhô ra lớn hơn hạt đậu, một trận khoái cảm thẳng đến toàn thân nàng, đầu lưỡi linh hoạt Dương Phụng Tê không ngừng khiêu khích dục vọng Lăng Sam, hơn nữa lúc này lại thêm hai ngón tay lại tiến vào sâu trong âm đạo, thẳng đem làm cho Lăng Sam sướng khoái đến mức biến thành chết sống không biết.
Quá liệt kích thích, một vòng ba đào cuồn cuộn kích tình, Lăng Sam rốt cuộc không chịu nổi, thân mình đột nhiên cứng đờ, tiếp theo hạ thân luân phiên run rẩy, âm tình cuồn cuộn trào ra, Dương Phụng Tê cũng không có dừng lại động tác, vẫn vùi đầu vào bú liếm, sử xuất công phu tận tình khiêu khích Lăng Sam, khiến nàng một mảnh mê mang, hồn nhiên phối hợp với Dương Phụng Tê bài bố, thẳng đến khi Dương Phụng Tê nằm xuống lại trên người nàng trên sàn nhà, Lăng Sam mới thoáng hồi tỉnh lại, nửa mở đôi mắt đẹp, đã thấy Dương Phụng Tê đưa đến trước miệng mình một đôi bầu vú sung mãn…
– Ngậm lấy bú mút hai đầu núm vú chị đi…
Sau một vòng ngọt vỗ về chơi đùa bú liếm lẫn nhau, hai người dục vọng đã tràn đầy…
…
– Lăng Sam, đồ vật gì của chị là của em đấy, vậy đồ vật của em có là của chị không vậy? Chúng ta có thể cộng hưởng dùng chung một đồ vật không?
– Cái gì?
– Chị nói chúng ta có thể dùng chung một đồ vật không?
– Đương nhiên, ngoại trừ đánh răng, còn lại tất cả cái gì cũng đều được.
Lăng Sam không biết đây là Dương Phụng Tê đáng hướng dần dần vào kế hoạch của mình, cho nên rất sảng khoái nói.
– Vậy… người nam nhân kia cũng có thể cùng chị cộng hưởng sao?
Dương Phụng Tê hỏi tiếp.
Lăng Sam do dự, nhìn Dương Phụng Tê không biết nên nói cái gì cho phải, nhưng khi nhìn qua ánh mắt của Dương Phụng Tê, nàng biết là mình không thể im lặng được.
– Chị biết ngay, em rất ích kỷ, nam nhân kia thì không thể cùng chị chia sẻ phải không? Hắn đối với em rất tốt sao? Nếu là hắn đối với em tốt, vì sao không đến đây thăm em? Hiện nay là chị tốt với em hay là hắn đối với em tốt?
Dương Phụng Tê tuôn ra hàng loạt câu hỏi như là súng máy, một câu đón lấy một câu, khiến Lăng Sam á khẩu không trả lời được.
– Chị… em không phải ý tứ kia, chỉ cần hắn đồng ý thì em không có ý kiến, em cũng nguyện ý cùng chị chia sẻ…
Lăng Sam nói.
– Haha, chị biết ngay em không phải là người hẹp hòi, vậy chị và em cùng nói với hắn được không…
…
Lúc Đường Khả Nhạc quay lại vào phòng làm việc của Đinh Nhị Cẩu, nhìn thấy gương mặt Đinh Nhị Cẩu u sầu, hắn nghĩ thầm, xem ra sự tình không ổn ah.
– Anh Đinh… sao rồi? Có tin tức gì chưa?
– Vẫn chưa có tin tức gì cả, em gặp Thành Công cứ nói, nếu có thể đem được những nhà phân phối liên kết được cùng kéo đến Hồ Châu, chúng ta ở đây sẽ tạo cho ưu đãi lớn nhất.
– Vậy được rồi… nếu không còn gì thì em đi trước.
Đường Khả Nhạc cảm thấy rất thất vọng, xem ra chuyện kiếm nhà đầu tư dựng nhà máy đã khó thực hiện, nhưng đây cũng là một một chuyện tốt, cho dù là có nhà đầu tư bỏ tiền ra, ai sẽ xây dựng nhà máy, ai sẽ tới quản lý, đây cũng là những vấn đề lớn, còn chi bằng Thành Công hợp tác với mấy nhà phân phối nước giải khát đi gia công tại các nhà máy nước đóng chai, mượn nhờ kinh nghiệm cùng cách vận hành của người ta, thì cũng dễ dàng mở ra thị trường mới.
– Ừ… nếu bên kia anh họ của cậu có tin tức gì, thì kịp thời báo cho tôi biết… tôi sẽ mau chóng sắp xếp ở nơi đây.
Đinh Nhị Cẩu tiễn đưa Đường Khả Nhạc xuống dưới lầu, vô luận như thế nào, Đinh Nhị Cẩu cũng nhìn ra được, Đường Khả Nhạc tiểu tử này là một nhân tài, nếu có những người như vậy đến khu đang phát triển làm việc, thì tương lai của khu đang phát triển cũng sẽ không vẻn vẹn là tạo ra những sản phẩm, mà hoàn toàn còn có thể tiến một bước là làm nghiên cứu phát minh, không ngừng ra những sản phẩm mới, đây mới là tương lai chân chính của khu đang phát triển Hồ Châu.
Đinh Nhị Cẩu mới vừa rồi nói về chuyện đầu thầu với Hoa Cẩm Thành cũng không phải là chơi chiêu với lão ta, mà đúng chính là Thạch Ái Quốc gọi điện thoại báo với hắn, xác thực đó là từ chỗ Để Khôn Thành nói lời nói kia, Thạch Ái Quốc yêu cầu Đinh Nhị Cẩu nhất định phải làm chuyện này công khai, đừng để tự tìm đến phiền toái cho mình.
Còn Để Khôn Thành từ đâu lấy được tin tức này, đây cũng là Đinh Nhị Cẩu cảm thấy rất kỳ quái, nhưng kỳ quái thì kỳ quái, dựa theo con đường hoạch định thì chắc chắn không có vấn đề, nhưng không biết Để Khôn Thành đang vì ai mà ra mặt nói đến chuyện đầu thầu này, điều này làm cho Đinh Nhị Cẩu trong nội tâm không thoải mái, bởi vì cái cảm giác bị người nhìn chằm chằm thì không ai thoải mái cả…
…
Triệu Khánh Hổ ngồi ở trên ban công lầu hai, nhìn dưới sân chính có hai nữ nhân đang tản bộ, một là Từ Kiều Kiều, một còn lại đương nhiên là Hà Tình, Hà Tình bụng đã lộ ra rất lớn rồi, chỉ còn qua hơn một tháng nữa thì đã sanh rồi, cho nên bác sĩ lại để cho Hà Tình đi bộ nhiều một chút, để đến lúc đó có thể sinh con dễ tự nhiên hơn.
– Chú… cháu đã an bài xong, Để Khôn Thành cũng không có muốn cái gì cả, nhưng lời đã nói lên tất cả, xem ra hắn và Thạch Ái Quốc thật sự là không cởi mở ra được đâu.
Triệu Cương đứng ở bên người Triệu Khánh Hổ, cũng cùng nhìn xem phía dưới hai nữ nhân kia, nói ra.
…
– Không cởi mở được thì tốt rồi, có Đinh Trường Sinh ở bên trong làm mấy chuyện xấu, Thạch Ái Quốc không có khả năng khuynh hướng đến chúng ta, thằng tiểu tử này biết quá nhiều, phía dưới người kia là nói là bạn gái của Đinh Trường Sinh, mày có tin không?
Triệu Khánh Hổ chép miệng nói.
– Thật ra thì cháu đã gặp Từ Kiều Kiều cùng Đinh Trường Sinh đi cùng một chỗ, nhưng đến cùng có phải là bạn gái hay không thì cháu cũng không biết được.
Triệu Cương thành thật nói.
– Mày cũng chuẩn bị sẵn sàng đi, sau khi Hà Tình sinh con xong, rồi tìm cơ hội thích hợp, đem cả hai xử lý đi, cô gái kia ở chỗ này cũng đã lâu như vậy, tao không yên lòng về cô gái này, có thể là bọn chúng tính đến phương án nội ứng ngoại hợp, nếu quả thật như thế thì chúng ta có thể gặp phiền toái đấy.
Triệu Khánh Hổ phân phó nói.
– Chú… vậy còn Hà Tình… cũng xử lý luôn…
Triệu Cương lại càng hoảng sợ, hắn và Hà Tình đã từng có hợp tác, chỉ cần Triệu Khánh Hổ chết, thì tất cả tài sản Triệu gia sẽ là do Triệu Cương định đoạt, nhưng bây giờ Triệu Khánh Hổ lại muốn giết chết Hà Tình, như vậy đến lúc đó Triệu Khánh Hổ lại còn có hai đứa con trai song sinh, vậy thì mình còn có cái gì?
– Đương nhiên, giữ lại Hà Tình cũng sẽ là tai họa, nhất định phải làm cho thật gọn gàng, đừng để cho người phát hiện sơ hở gì.
Triệu Khánh Hổ nói.
– Vâng… cháu biết rồi…
Triệu Cương trong nội tâm âm thầm hoảng sợ, đúng lúc này trong tay bộ đàm vang lên, từ ngoài cổng vừa đến một chiếc xe đài truyền hình, nói là đến phỏng vấn Triệu Khánh Hổ, bảo vệ đang xin chỉ thị của Triệu Cương có cho vào hay không?
– Chú… bên ngoài có chiếc xe của đài truyền hình, do chú sắp xếp sao?
Triệu Cương hỏi.
– Ừ… đúng vậy, cho vào trong đi, đó là Tương Ngọc Điệp, mày cũng ở đây cùng nghe chuyện đi, sẽ bàn với Tương Ngọc Điệp về vấn đề xây dựng một nhà máy tại Hồ Châu, thời điểm trước kia hàng hóa và ma túy của chúng ta đều là từ nơi khác vào, phải thông qua Bạch Khai Sơn lão vương bát đản kia, bị lão ăn chia hết bốn phần lợi nhuận, lần này tự chúng ta sẽ làm, dù sao về chuyện sản xuất ma túy kia đều là do xưởng dược của Tương Ngọc Điệp làm từ ở bên trong rồi đưa ra ngoài, cho nên cô ấy biết tất cả quá trình.
– Chú có ý định xây dựng xưởng dược tại thành phố Hồ Châu sao?
Triệu Cương lắp bắp kinh hãi, bởi vì toàn bộ hàng là do Triệu Cương phụ trách phân phối tại Hồ Châu, cho nên Triệu Cương đối với tầm quan trọng nguồn cung cấp hiểu rất rõ ràng…
– Đúng vậy, bởi vì ma túy từ tay của Bạch Khai Sơn thì đều là từ xưởng dược của Tương Ngọc Điệp xuất ra ngoài, cho nên tao muốn cùng với Tương Ngọc Điệp liên kết tại Hồ Châu xây dựng một xưởng dược, cái đạo lý này mày có hiểu không?
– Nhưng mà cách này thì cũng quá nguy hiểm, vạn nhất gặp chuyện không may, chúng ta ngay cả một đường lùi cũng không có.
– Không có còn đường sống nào vẹn toàn cả đâu, để phòng ngừa vạn nhất, tao sẽ đem sản nghiệp truyền thống của Triệu gia cùng với ma túy tách ra, ma túy đối với chúng ta mà nói vẫn là trọng yếu nhất, vấn đề này thì mày cũng biết, cho nên về mảng ma túy này sẽ do mày phụ trách, những thứ khác thì phải phối hợp để rửa sạch tiền, thông qua đường bộ cũng tốt, hoặc là đường thủy, dần dần rồi lan đến tỉnh Trung Bắc, tao xem ra chỉ có hai tỉnh này là có thể để cho chúng ta ăn cả đời rồi.
Triệu Cương trong lòng rối loạn, để cho ta phụ trách ư, đây là ý gì, tuy đúng là ma túy là nguồn thu nhập rất trọng yếu, nhưng cũng là nguy hiểm nhất, một khi gặp chuyện không may, chính mình sẽ rơi đầu trước đấy…
– Như thế nào? Có vấn đề gì không?
Triệu Khánh Hổ ngẩng đầu nhìn liếc thấy Triệu Cương không nói thêm gì cả, hỏi.
– Không có gì, cháu chỉ là lo lắng, chúng ta làm như vậy, thì chỗ Bạch Khai Sơn sẽ tính toán như thế nào đây?
Triệu Khánh Hổ nói.
– Lão sao? Hừ, đã qua cái thời của lão rồi, tao đã giao cho A Báo cái vụ này rồi, hắn sẽ bám theo Bạch Khai Sơn, nếu lão thành thật, không có hành động nào quá đáng thì thôi, còn nếu dám giở trò, thì đầu tiên là giết chết lão là xong, những năm qua lão vẫn luôn lợi dụng nguồn cung cấp ma túy bóp cổ chúng ta, lâu nay tao không ngờ là hàng của lão lại đến từ xưởng dược của Tương Ngọc Điệp, Tương Ngọc Điệp con đàn bà này giấu giếm quá sâu.
Triệu Khánh Hổ nói ra.
Triệu Cương gật đầu, vẫn không nói chuyện, xem ra là phải tìm một cơ hội cùng Hà Tình trao đổi lại rồi, rất rõ ràng là Triệu Khánh Hổ đợi cho Hà Tình sinh con xong, Triệu Khánh Hổ sau này sẽ mang theo con của mình xuất ngoại, cho đến lúc đó mình thật sự trở thành bị Triệu Khánh Hổ đem con bỏ chợ rồi.
– Còn có chuyện này, chuyện xây dựng xưởng dược kia thì mày cũng không cần lo, cứ để cho Hách Giai quản lý, đối với việc xây dựng khu khai phát, tao cũng muốn tích cực tham dự, thì mới lợi dụng được lá bài Để Khôn Thành này, tốt rồi đi gặp vị mỹ nữ của đài truyền hình kia đi…
Triệu Khánh Hổ đứng người lên nói ra, lúc này lão đã thấy xe đài truyền hình thành phố đã chạy vào trong trang viên.
Triệu Cương im lặng đi theo ở phía sau, nghĩ tới suốt những năm qua mình vì Triệu gia xuất sinh nhập tử, kết quả cuối cùng thì mình giống như đứa con bị bỏ rơi, nếu như hắn đoán không sai, chuyện ma túy ở đây một khi gặp chuyện không may, Triệu Khánh Hổ sẽ đem toàn bộ trách nhiệm đều đổ lên trên đầu hắn, mình làm gì còn có con đường nào để chạy, ngay cả cái nhà hàng Toàn Thạch Linh Điểm bên ngoài cũng là do mình đứng tên, vậy chạy đi đâu đây?
Nhìn xem ở trước mặt mình đang xuống lầu Triệu Khánh Hổ, Triệu Cương sờ lên lưỡi dao bên hông, nhưng trong nháy mắt, hắn liền khôi phục nguyên lai thần thái, vì vào thời điểm này hắn nhìn thấy A Báo bước vào.
A Báo là ba tháng trước gia nhập vào làm người của Triệu Khánh Hổ, còn lai lịch của gã, không có ai biết, thậm chí không có ai thấy qua khuôn mặt thật sự của gã, bởi vì lúc nào A Báo cũng mang một cặp kính mát to, ngay cả Triệu Cương cũng không biết lai lịch của A Báo.
Có thể nói người này có thân thủ bất phàm, hơn nữa A Báo chỉ nghe theo lời của Triệu Khánh Hổ đấy, Triệu Cương cũng không chỉ huy được gã, cho nên Triệu Cương đối với A Báo trong lòng rất kiêng kị…
– Lão bản, những người này tôi đều đã kiểm tra qua, không có vấn đề gì.
A Báo vừa bước vào liền nói, đi theo đằng sau Tương Ngọc Điệp cùng một đám nhân viên quay phim.
– Được, tôi biết rồi.
Triệu Khánh Hổ mỉm cười nghênh đón Tương Ngọc Điệp.
Tương Ngọc Điệp lúc tới đây, mang theo danh nghĩa là phỏng vấn một số xí nghiệp lớn của thành phố Hồ Châu, cho nên Triệu Khánh Hổ không sợ người khác có ý kiến gì, còn nếu ở bên ngoài hẹn gặp ở một cái quán nào đó, ngược lại thì dễ dàng khiến cho người chú ý, nhất là từ khi Tương Ngọc Điệp cùng Đinh Nhị Cẩu đã có tầng quan hệ kia về sau, vì thế Triệu Khánh Hổ hiện tại phải đề phòng nhất lại chính là Đinh Nhị Cẩu rồi, bởi vì Đinh Nhị Cẩu có cái mũi chó thật sự là quá linh…