Phần 63
Tiêu Hồng không biết mình sẽ trở về nhà như thế nào nữa, khi bước vào thì ở bên trong phòng khách đèn sáng, Thạch Ái Quốc một mình đang ngồi chờ Tiêu Hồng, tuy Thạch Mai Trinh đưa tấm hình ra khiến cho ông phẫn nộ, nhưng trên danh nghĩa Tiêu Hồng vẫn là vợ của ông, cho nên ông không thể không quản tới.
– Anh còn chưa đi ngủ à?
Tiêu Hồng thấy được Thạch Ái Quốc đang chờ đợi mình.
– Tôi đợi cô về vì có một số việc muốn nói với cô một chút.
Thạch Ái Quốc lạnh lùng nói, trên bàn trà có mấy tờ báo, mặt dưới tờ báo tựu là tấm hình do Thạch Mai Trinh đưa cho ông.
– Vừa vặn em cũng có việc muốn nói với anh đây.
Tiêu Hồng lập tức hiểu Thạch Ái Quốc cái gọi là nói chuyện là có ý gì, sợ là đêm nay ông ta sẽ cùng mình lật bài ngửa ra, nghĩ tới đây trong nôi tâm Tiêu hồng đầy lo lắng.
Tiêu Hồng thay đổi đôi dép lê rồi đi tới, cái váy trên người vẫn nguyên vẹn, ngẫm lại lúc bò ra ở trong xe để cho hắn nhìn thấy toàn bộ cái âm hộ của mình thì rất là khuất nhục, nhưng lại nghĩ tới trong túi xách của mình còn có cái USB ghi hình mà Đinh Nhị Cẩu đưa cho nàng, tất cả phẫn uất đều phải hạ thấp xuống, bây giờ Tiêu Hồng đã không có bất kỳ vốn liếng gì để mà đọ sức cùng Đinh Nhị Cẩu…
– Cô nói trước đi, muốn nói với tôi chuyện gì?
Thạch Ái Quốc cho Tiêu Hồng một cơ hội cuối cùng.
– Ái Quốc… em biết, từ khi thành lập công ty vì để có thể làm tốt chuyện này, em phải thức khuya dậy sớm, nên đối với anh không còn chiếu cố tốt, chuyện trong công ty hiện nay cũng không có xử lý tốt, em cảm thấy rất mệt mỏi, cho nên mấy ngày nay em đã suy nghĩ về chuyện gia đình thì trọng yếu hay là công ty trọng yếu hơn, nghĩ tới nghĩ lui, em cảm thấy mình không phải là người kinh doanh giỏi, cho nên tốt nhất là ở trong nhà chiếu cố cho anh, còn cái công ty này dù sao cũng đã thành lập rồi, em có ý định giao công ty lại cho A Trinh, nàng lớn rồi, cũng nên làm chút việc chính sự…
Trong lúc Tiêu Hồng nói những lời này, Thạch Ái Quốc vẫn luôn chằm chằm nhìn vào nàng, nhưng ông vẫn không nhìn ra là Tiêu Hồng giả tạo, giống như lời nói này là phát ra từ trong tâm can của mình vậy.
– Tiêu Hồng, đây là lời thật lòng của cô sao?
Thạch Ái Quốc hỏi, bởi vì ông đối với thái độ chuyển biến của Tiêu Hồng thì vô cùng kinh ngạc.
– Ái Quốc… chúng ta là vợ chồng, anh không hiểu em sao? Em đã quyết định là lời nói thật tâm, với lại chút chuyện này cũng không có gì để ngạc nhiên cả, chẳng qua là em muốn đi ra ngoài xông pha một lần, nhưng khi đụng vào thì đầu rơi máu chảy mới biết được, làm kinh doanh không có đơn giản như mình nghĩ vậy.
Tiêu Hồng cười khổ nói.
– Ừ, nếu như cô có suy nghĩ như vậy thì rất tốt, tôi thấy cô cũng mệt mỏi lắm rồi, đi tắm rửa rồi ngủ đi.
Thạch Ái Quốc dịu giọng xuống, tuy Tiêu Hồng đột nhiên cải biến, làm cho ông cảm thấy có chút không thích ứng, nhưng cuối cùng thì chuyện như vậy cũng là tốt, dù sao mình cưới một người phụ nữ xinh đẹp tuổi trẻ như vậy, ly dị cũng không phải là cách dễ dàng đưa ra.
Tiêu Hồng hôm nay thật đúng là mệt mỏi, nhìn thấy mình cũng đã qua cửa ải Thạch Ái Quốc, vì vậy đứng dậy cầm túi xách của mình đi về gian phòng ngủ lớn, nhưng khi đến phòng ngủ, không phải thay đồ để tắm rửa, mà là lấy ra cái USB mà Đinh Nhị Cẩu đã đưa cho nàng.
Sau khi mở ra, nhìn thấy nội dung thoáng cái làm cho Tiêu Hồng sợ ngây người, đây là những đoạn phim ghi lại hình ảnh cảnh tượng khi nàng ở trong gian phòng của Thiệu Nhất Chu cùng hắn giao hoan, từng cảnh trôi qua, dưới sự yêu cầu của Thiệu Nhất Chu, nàng đã làm ra rất nhiều tư thế cùng với động tác dâm đãng không chịu nổi, nếu như cái USB này bị Thạch Ái Quốc biết được, ly dị đó là điều chắc chắn…
Cho nên việc đầu tiên là Tiêu Hồng vội vàng cầm lấy cái USB đi vào toilet tiêu hủy, bỏ vào trong bồn cầu một phát cuốn trôi đi rồi, Tiêu Hồng như là vừa làm xong một việc rất nặng nề, thoáng cái ngồi như tê liệt tại trên bồn cầu.
Điều hòa nhiệt độ của nước, Tiêu Hồng đi vào phòng tắm, bước vào trong bồn tắm rộng lớn, hơi nước lượn lờ tràn ngập ]không gian, nàng vọc nước tẩy rửa sạch sẽ thân thể của mình, lúc này nàng lại nghĩ tới Thiệu Nhất Chu.
Không biết hắn bây giờ ra thế nào rồi, tuy nàng biết rõ lời của Đinh Nhị Cẩu mà nói không thật, dẫu sao Thiệu Nhất Chu cũng là mối tình đầu của nàng, sau này khi nàng và hắn dù cho xa lìa nhưng vẫn còn vấn vương tơ lòng, đối với Thiệu Nhất Chu nàng cứ nhớ mãi không quên.
Lại nghĩ tới Đinh Nhị Cẩu với cái USB, tuy rằng Đinh Nhị Cẩu đã đưa cho mình, nhưng có thể hắn vẫn còn giữ lại bản sao khác, như vậy chính mình chẳng phải là vẫn luôn luôn sẽ bị hắn uy khống chế, nếu sau này mình bị Đinh Nhị Cẩu bức hiếp thì mình sẽ làm như thế nào đây?
Vừa nghĩ tới mối quan hệ của Đinh Nhị Cẩu cùng Thạch Mai Trinh mập mờ không minh bạch, cho dù mình đem công ty nhường cho Thạch Mai Trinh, liệu Thạch Mai Trinh có thể dễ dàng buông tha cho chính mình sao? Đây mới là điều Tiêu Hồng lo lắng nhất.
Nhưng khi nhìn thấy tựa như Thạch Mai Trinh rất nghe lời của Đinh Nhị Cẩu, chỉ cần Đinh Nhị Cẩu chịu buông tha cho nàng, thì Thạch Mai Trinh sẽ không có lý do đối với mình kiếm chuyện, chỉ là thằng Đinh Nhị Cẩu này đã dám cả gan đối với Thạch Mai Trinh cũng ra tay chung giường, như vậy thì còn mình đâu rồi, không biết hắn có thể cũng lợi dụng cái USB để áp chế chính mình lên giường với hắn hay không?
…
Một đêm này Tiêu Hồng một mình trong phòng ngủ chập chờn, Thạch Ái Quốc vẫn là ngủ ở trong thư phòng, nàng liên tục mơ thấy ác mộng, trong mộng thấy Thiệu Nhất Chu nói mình bị lạnh, rồi mơ tới Thạch Ái Quốc cùng nàng ly dị, rồi đuổi nàng ra ngoài, nhưng ly kỳ nhất là rõ ràng lại mộng thấy mình cùng Đinh Nhị Cẩu ngủ chung trên một cái giường, hơn nữa hắn lại cùng nàng làm cái chuyện đó thật là điên cuồng…
Đến khi Tiêu Hồng giật mình tỉnh dậy, thì rõ ràng cảm giác được thân thể của mình đang nóng rực, hai bầu vú tô ngứa với hai đầu núm vú săn cứng cũng cảm giác rõ ràng lên, hơn nữa bàn tay của nàng đang tự ve vuốt trên âm hạch sung huyết của mình, từ nơi cửa miệng âm đạo đang chậm rãi chảy ra dịch nhờn mang đến cho nàng một tia phiền lòng xấu hổ, trong cơ thể lại xao động không hiểu được, khiến cho khoái hoạt của mình càng cường liệt thêm một ít, theo ngón tay ngọc thon dài duỗi sâu vào bên trong trung tâm cái hang động âm đạo.
Trong nháy mắt trên khuôn mặt đẹp kiều diễm ướt át lên, một đôi mắt to ngập nước, càng giống như là muốn chảy ra vậy, sâu trong thân thể ứa ra dịch nhờn mà chỉ khi nào động tình chất lỏng này mới xuất hiện, chẳng những nhanh chóng thấm ướt các ngón tay của nàng mà còn nhễu xuống vài giọt trên tấm ga nệm…
…
Nhìn một chút điện thoại, thì trời cũng đã sáng sớm rồi, nàng vội vàng đứng dậy thanh lý dọn dẹp qua một chút hạ thể của mình, rồi mau dậy chuẩn bị làm điểm tâm sáng.
Đến lúc Thạch Ái Quốc cùng Thạch Mai Trinh thức dậy, thì Tiêu Hồng đã sớm làm xong món điểm tâm rồi.
– A Trinh… tôi làm món canh trứng gà mà cô thích ăn đây này, đến nếm thử xem như thế nào đây?
Tiêu Hồng thấy Thạch Mai Trinh từ trên lầu đi xuống, nói lấy lòng.
…
– Bỗng dưng mà ân cần, nếu không phải gian xảo thì cũng là đạo chích.
Thạch Mai Trinh không quan tâm đến nói.
Do tối hôm qua Thạch Ái Quốc cùng Tiêu Hồng đã trao đổi sơ qua, cho nên ông biết ý tứ của Tiêu Hồng, thấy con gái của mình vẫn không thèm nể mặt mũi Tiêu Hồng, ông muốn nói với Thạch Mai Trinh vài câu, nhưng nhìn thấy Tiêu Hồng dùng ánh mắt ngăn cản ông lại, nên cũng không nói gì.
Thạch Ái Quốc ăn điểm tâm xong liền đi làm, Thạch Mai Trinh vốn định dùng tấm ảnh chụp gây áp lực, nhưng Tiêu Hồng từ khi tối hôm qua trở về đến giờ vẫn nhẫn nhịn, nhất là từ khi được Đinh Nhị Cẩu đưa cho nàng cái USB về sau, giờ phút này nếu bị Thạch Mai Trinh mắng chó chửi mèo, nàng cũng không có cãi lại, bởi vì nàng biết rõ, bây giờ mình chẳng có cái gì để mà dựa vào, đã vậy còn có một quả mìn định giờ nằm tại trong tay của Đinh Nhị Cẩu.
– A Trinh, cô đừng đi đâu, tôi có việc thương lượng với cô.
Tiêu Hồng thu dọn bàn ăn, thấy Thạch Mai Trinh muốn đứng dậy nói ra.
– Có chuyện gì? Nói đi… để tôi xem cô khoa môi múa mép đến chừng nào…
Thạch Mai Trinh làm như đoán chừng ra Tiêu Hồng sẽ nói cái gì…
– Tối hôm qua tôi đã trao đổi với cha của cô, về sau tôi sẽ không đi ra ngoài làm nữa, chỉ ở trong nhà làm nội trợ, còn cái công ty kia tôi sẽ chuyển qua cho cô tới kinh doanh, cô thấy thế nào?
Tiêu Hồng không nhanh không chậm nói ra.
– Hừ… không phải tôi nghe lầm chứ, cô tốt bụng vậy sao?
Thạch Mai Trinh quả nhiên cũng là chấn động, nhưng nàng thì khác với Thạch Ái Quốc tin tưởng về lời nói của Tiêu Hồng, cảm giác đầu tiên của nàng là Tiêu Hồng lại muốn giở trò âm mưu quỷ kế gì đây, cho nên vẻ mặt không tin nhìn Tiêu Hồng.
– Cô không có nghe lầm, tôi nói là sự thật.
Tiêu Hồng nói rất chân thành.
– Vậy thì quá kỳ quái, chẳng lẽ mặt trời mọc phía tây?
Thạch Mai Trinh cười lạnh, rồi đứng dậy đi lên lầu, không để ý đến lời nói của Tiêu Hồng.