Phần 13
Một lát sau, chẳng cần tắm rửa, chẳng cần lau sạch, bọn họ lại tiếp tục cuộc chiến, Dương Phụng Tê lại quỳ bò chổng cái mông nghênh hợp với cây dương vật to cuồng dã của Đinh Nhị Cẩu, thân thể đầy đặn thành thục trong cái tư thế này bày biện ra một loại tư thế cực độ mê người, lỗ hậu môn phấn nộn nhỏ hẹp có chút hé mở như ẩn như hiện, mê người đến cực điểm.
Đinh Nhị Cẩu nhìn xem tâm ngứa khó nhịn, trong lòng có một loại mãnh liệt hưng phấn hòa xúc động, Đinh Nhị Cẩu lấy ngón tay quẹt lên dịch nhờn thấm vào hậu môn của nàng, chốc sau thì rút ra dương vật trơn nhớt đang dính đầy hỗn hợp dịch nhờn của hai người từ trong âm đạo ra, đối với hậu môn kia liền cắm vào.
– Ái…
Trong hậu môn kịch liệt truyền đến đau thốn, dù đây không phải là lần đầu tiên đem dương vật cắm vào hậu môn của nàng, Dương Phụng Tê hoàn toàn không có kịp chuẩn bị, nàng lúc này cảm giác mình hậu môn mình sắp bị xé nứt rồi, đau đớn, hét lên.
Dương Phụng Tê chau mày, đã quen với sở thích khoái lạc kỳ lạ của nàng, Đinh Nhị Cẩu hung tợn dùng tay đánh mạnh trên mông đít nàng, đánh tới mức thân hình Dương Phụng Tê run lên, trên mông đít đau rát, in lên đỏ tươi những dấu bàn tay tại trên cặp mông trắng như tuyết kia.
Đinh Nhị Cẩu nắm lấy eo của nàng, dùng sức một cái, một nửa thân cây dương còn lại bên ngoài vật rốt cục toàn bộ đã cắm hết vào bên trong hậu môn chặt khít của nàng.
Đinh Nhị Cẩu cũng thoải mái cả người run run, hậu môn mềm mại bó chặt lấy bốn phía giống như gặp địch nhân bao vây lại dương vật, mang cho hắn một khoái cảm khác, Dương Phụng Tê bên trong còn thốn đau, thân hình hơi di chuyển nghiêng phía trước, như muốn tránh thoát, Đinh Nhị Cẩu không để ý đến, thở nặng hưng phấn, thật chặt chế trụ hai bên eo của nàng, dương vật to lại bắt đầu hung mãnh tiến lên.
Đinh Nhị Cẩu hưởng thụ tư vị gian dâm lỗ hậu môn, không có một chút thương hương tiếc ngọc, tận tình phát tiết dục hỏa trong lòng bành trướng, nhìn thấy dương vật hung mãnh ra vào trong cái hậu môn đã ửng đỏ, thật ra thì khoái cảm cũng không phải là quá kích liệt, nhưng đó là một loại hưởng thụ sướng khoái của thị giác, Đinh Nhị Cẩu thoải mái liên tục thở, no nê sự thỏa mãn trong lòng.
…
Không là lần đầu tiên hậu môn bị dương vật cắm vào nên cảm giác đau thốn của Dương Phụng Tê rất nhanh biến mất, tiếng la cũng trở thành rên rỉ. Mất hồn, sâu trong hậu môn tràn đầy tê dại nóng bỏng hòa lẫn một loại tư vị sướng không nói ra được, hơn nữa hậu môn cùng âm đạo chỉ cách lấy một tầng màng thịt thật mỏng, lúc dương vật hữu lực đâm sâu vào cũng kích thích khoái cảm âm đạo.
Lúc này Dương Phụng Tê đã cảm thấy cái loại cảm giác này thoải mái như vậy, giống nhau hai cái lỗ đều đang bị dương vật to Đinh Nhị Cẩu đút vào, cơn sướng như thủy triều vọt tới, làm cho người ta thở không nổi, Đinh Nhị Cẩu thấy Dương Phụng Tê có chuyển biến nhanh như vậy, gọi mình dùng sức sáp mạnh vào hậu môn của nàng.
– A… ừ… mạnh nữa đi… cứ làm mạnh…
Đầu khấc dương vật Đinh Nhị Cẩu tại trong trực tràng của nàng ma sát kịch liệt, trong hậu môn nóng rực, còn trực tràng hơi hơi co rút đan xen vào cùng một chỗ, hắn hưng phấn điên cuồng, giờ thì hai tay đã buông eo nàng ra, tiếp tục nặng nề quật lấy cái mông màu mỡ đang vặn vẹo, dương vật đánh thẳng về sâu vào trong, không lưu tình chút nào, có thể cảm thấy dương vật thọc tới cái ruột mềm mại của nàng.
Đinh Nhị Cẩu hai mắt phóng hỏa, nhìn thấy bên dưới cửa miệng âm đạo róc rách dịch nhờn, Đinh Nhị Cẩu liền rút dương vật từ trong hậu môn ra, mạnh mẽ cắm vào âm đạo, Dương Phụng Tê liền cảm thấy trong hậu môn hư không nhẹ nhõm, ngay sau đó âm đạo đã bị dương vật to lấp đầy, một trận tư vị tê dại bất đồng khác với hậu môn nhanh chóng đánh úp lại, làm cho nàng lại cực kỳ thoải mái rên rỉ.
Đinh Nhị Cẩu cũng đỏ bừng cả khuôn mặt, dương vật lúc gian thì đâm vào cái âm đạo màu mỡ nhiều chất lỏng, lúc thì lại đút vào hậu môn chặt khít mềm mại, thoải mái si mê say sưa…
Dương Phụng Tê lúc này hai mắt nhắm chặt, thở hổn hển, thân mình như một cái chó cái nằm lì ở trên giường, cái mông thật cao chổng lên, vừa rên rỉ dâm loạn, vừa ra sức hẩy cái mông nghênh hợp cái hậu môn với cây dương vật Đinh Nhị Cẩu.
Nhìn trước mắt kia dâm đãng một màn, Dương Phụng Tê như ăn xuân dược tao lãng rên rỉ nói:
– Dùng sức làm… hậu môn muốn dương vật to… ừ… a…
Cứ như vậy, Đinh Nhị Cẩu không ngừng liên tục mãnh liệt thay phiên đút vào hai cái lỗ, cuối cùng cũng đạt tới bùng nổ đỉnh phong, hắn gầm lên một tiếng, dương vật tại trong hậu môn cắm xuống thật mạnh những cái cuối cùng, một làn sóng tinh dịch toàn bộ xuất vào bên trong hậu môn Dương Phụng Tê, đúng lúc này, Dương Phụng Tê cũng đạt tới cao trào, tinh dịch mạnh mẽ toàn bộ đều đánh vào trong trực tràng nàng, nóng bỏng làm cho thân hình đột nhiên lại thêm một trận co rút, từ trong âm đạo phun ra một làn chất nhầy âm tinh trong suốt trào ra chảy xuống trên giường.
…
– Hừ… hai bên mông của chị bị em đánh làm cho đau rát quá đây này.
Dương Phụng Tê xoa xoa hai bên mông ửng đỏ của mình oán giận nói.
– Đánh vậy mà vẫn còn cảm thấy cái giếng của chị cũng không đủ, luôn không được vào sâu tận cùng bên trong nhất, cái giếng này là càng ngày càng sâu rồi.
Đinh Nhị Cẩu cười nhéo trên má Dương Phụng Tê nói ra.
– Nó sâu không phải là do em đào bới sao? Nếu không phải do mũi khoan của em dài, thì sao có thể sâu như vậy chứ…
Dương Phụng Tê nói.
– Um… thì chỉ có vất vả cần cù đào giếng, thì cái giếng mới có thể trào ra giòng nước ngọt ngào, chị xem lại một chút cái giếng của chị bây giờ đi, nước trào ra cũng có thể tưới được hai mẫu đất rồi.
Đinh Nhị Cẩu vừa cười vừa nói.
– Hừ… cút đi, chị thấy cái mũi khoan này đã đào không biết bao nhiêu cái giếng khác rồi, có còn sức để đào cái giếng này mà đòi tưới đất?
Dương Phụng Tê nghiêng người, lại cưỡi lên trên người Đinh Nhị Cẩu, kê lấy mũi khoan của hắn ngay miệng giếng của mình tiếp tục đào khoét…
…
Bên này Đinh Nhị Cẩu cùng với Dương Phụng Tê đang tiến hành tiếp tục một hồi kịch chiến, thì điện thoại của Đỗ Sơn Khôi đánh tới.
– Trường Sinh, đã phát hiện ra Cát Hổ rồi, bây giờ hắn đang cùng Tưởng Hải Dương ở cùng một chỗ.
– Cùng Tưởng Hải Dương một chỗ? Làm sao anh biết?
Đinh Nhị Cẩu nghe chuyện gấp, vội vàng ngồi dậy, đưa chân đi tìm đôi giày.
– Tôi đến Giang Đô lần ra, tôi vẫn một mực theo dõi Tưởng Hải Dương, kể cả chuyện lúc các người tại trong tiệm cơm đánh nhau tôi cũng đều nhìn thấy, không có sao chứ?
Đỗ Sơn Khôi chỉ lo bám sát Tưởng Hải Dương, cho nên lúc Đinh Nhị Cẩu cùng Dương Phụng Tê bị đưa đến đồn công an trước thì không thấy…
– Chúng ta không có việc gì, Tưởng Hải Dương đang ở đâu?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
– Ở một vùng ngoại thành, hình như Cát Hổ sắp tiễn đưa Tưởng Hải Dương về nhà, vùng ngoại thành Giang Đô thì Tưởng Hải Dương có một căn biệt thự, xem ra là có thể đến nơi đó, làm sao bây giờ, có theo hay không?
– Tiếp tục đi theo, nhưng đừng đánh rắn động cỏ, mấu chốt là tra ra rõ ràng điểm dừng chân của Cát Hổ, thằng này quá nguy hiểm, Tưởng Hải Dương không thể nào để cho hắn đi theo ở chung đâu, nên có thể sau khi đưa Tưởng Hải Dương đến nhà, thì sẽ quay trở lại.
Đinh Nhị Cẩu phân tích nói.
– Hay là trên đường Cát Hổ về phục kích hắn.
Đỗ Sơn Khôi vừa lái xe vừa nói, lúc này, xe của hắn chạy sau xe Cát Hổ tầm hai ba trăm thước, Đỗ Sơn Khôi dựa theo đèn xe của Cát Hổ chạy phía trước quan sát tình huống mặt đường…
– Nửa đêm lái xe, phục kích là biện pháp tốt, nhưng muốn làm chuyện này cần phải có thiết bị, ít nhất là một ít đinh rải trên đường, nhưng làm sao có thể xác định Cát Hổ lúc nào quay trở về đây?
Đinh Nhị Cẩu lo lắng nói.
– Vậy chắc đêm nay sợ không kịp rồi, nếu thì thì tôi tiếp tục bám lấy Cát Hổ, lại tìm cơ hội khác a.
Đỗ Sơn Khôi nói ra.
Ừ, vậy thì tốt, anh nhớ chú ý an toàn.
Đinh Nhị Cẩu cuối cùng dặn dò.
Buổi sáng sau khi thức dậy Đinh Nhị Cẩu về tới gian phòng của mình, vốn định ngủ bù thì chưa kịp nằm xuống, đã nghe tiếng đập cửa.
– Chuyện gì vậy? Mới vừa làm xong, nhanh như vậy liền muốn nữa sao?
Đinh Nhị Cẩu khi nhìn thấy là Dương Phụng Tê gõ cửa liền nói đùa.
– Thôi đi… em ăn mặc lôi thôi lếch thếch như vậy không được, ngày hôm qua chị suy nghĩ rồi, cũng may là đến mười giờ chúng ta mới đi gặp chú Lương, cho nên bây giờ đi thôi, chúng ta đi ra ngoài ăn điểm tâm, sau đó đi mua cho em bộ quần áo cho lịch sự.
– Ai da… không phải vậy chứ, bộ chị thật sự có ý định để cho em trong thời gian này đi cùng với chị à, em còn phải huấn luyện, nếu vắng mặt thì sẽ không có giấy chứng nhận hoàn thành khóa học đấy, đến lúc đó làm sao bây giờ, lại đi tìm chủ tịch Lương trên tỉnh nhờ ký tên?
Đinh Nhị Cẩu nghe xong Dương Phụng Tê thật sự muốn khóa chặt lại chính mình, đã muốn đau đầu rồi.
– Khục… những sự tình này không cần em quan tâm, lần này chị tới đây đầu tư, coi như là giúp cho chủ tịch tỉnh và bí thư, bọn họ cũng là vui mừng như điên đấy, không còn gì vui hơn, việc này đối với em có chỗ tốt thật lớn đấy, đi thôi… không được kỳ kèo.
Dương Phụng Tê bất chấp, đem Đinh Nhị Cẩu đẩy trở về phòng mặc quần áo, sau đó chính mình trở về cầm túi xách bước ra.
– Sáng nay muốn ăn cái gì?
Đinh Nhị Cẩu sóng vai cùng Dương Phụng Tê đi ra khỏi khách sạn, hỏi.
– Em cứ chọn đi, em lái xe mang chị đi ăn nơi bình thường là được, chị cũng không có kén ăn, em cũng biết chị từng trải qua thời gian khổ cực, cái gì mà ăn không được?
Dương Phụng Tê mang lên kính mác trên mắt, đúng lúc này Đinh Nhị Cẩu quan sát bên ngoài có một chiếc Land Rover Range Rover đang đậu sẵn, đứa bé giữ cửa cung kính mang cái chìa khóa đưa về phía Dương Phụng Tê, nhưng Dương Phụng Tê cũng không có nhận, mà là chỉ tay bảo đứa bé đưa chìa khóa cho Đinh Nhị Cẩu.
– Xe này là của chị à?
Đinh Nhị Cẩu lên xe hỏi, bất cứ người đàn ông cũng đều thích xe…
– Sao… chiếc xe cũng tạm được chứ hả? Nếu em ưa thích thì cứ lấy đi, nhưng có một điều kiện, trong thời gian chị còn ở Giang Đô, ngươi thật sự phải theo giúp chị.
Dương Phụng Tê ngồi ở vị trí kế bên lái nói, thần thái giờ đã lười biếng, làm cho người ta miên man bất định.
– Thôi được rồi, em là nhân viên công vụ của chính phủ, em cũng có xe rồi, làm sao có thể tùy tiện tiếp nhận xe của người khác tặng cái này không phù hợp kỷ luật.
Đinh Nhị Cẩu vừa cẩn thận cho xe chạy, vừa ngượng ngùng nói ra.
– Hừ… ánh mắt của em đã bán rẻ rồi, muốn lấy thì cứ lấy, không sang tên, cho nên không tính là xe tặng, chạy chừng nào chán thì trả lại, như vậy được chưa?
– Ha ha… chị chẳng có cái gì tốt, chỉ luôn đem cái mạng của em bắt mạch thật chặt à…
– Vậy sao… tối hôm qua còn chưa có đủ, giờ lại còn muốn.
Nói xong, cũng không quan tâm đến Đinh Nhị Cẩu lái xe, rất nhuần nhuyễn kéo xuống khóa kéo quần Đinh Nhị Cẩu, khẽ vươn tay tóm lấy cái đồ chó chết của Đinh Nhị Cẩu.
Nếu vào mùa hè thì không có sao, nhưng bây giờ thành phố Giang Đô vẫn còn rất lạnh, dương vật Đinh Nhị Cẩu đang nằm trong quần áo thật ấm áp, nhưng lại bị bàn tay lạnh như băng của Dương Phụng Tê kéo ra rồi ngậm vào bên trong khoang miệng ấm áp của mình, cho nên lập tức Đinh Nhị Cẩu liền nếm được cái gì gọi là băng hỏa lưỡng trọng thiên.
– Ui… Chị muốn xảy ra tai nạn xe cộ à?
Đinh Nhị Cẩu liền giẫm phanh lại.
– Um… chỉ đùa một chút mà thôi.
Dương Phụng Tê mở miệng của mình nhả ra dương vật của hắn, đã vậy còn duỗi ra cái lưỡi hồng tươi thè lưỡi ra liếm quanh lấy đầu khấc dương vật của hắn rồi mới ngồi thẳng dậy.