Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Chinh phục gái đẹp – Chương 7

Truyện Sex: Chinh phục gái đẹp – Chương 7


Phần 123

Nhưng bởi vì cửa phòng bên trong không có đóng, Trương Hòa Trần không dám nói là chuyện gì xảy ra, nên nói cũng không biết, chỉ biết là bí thư phải lập tức gặp hắn, giục hắn đến nhanh đi.
Lần này lái xe là Đinh Trường Sinh, còn Tương Ngọc Điệp mệt mỏi chưa gì đã nằm ngủ mê phía sau xe, rõ ràng tại khu khai phát trên bị hai đè ra làm đến hai lần dã hợp, ai mà chịu được, huống chi là ở nơi mà tư thế không được thoải mái, đâu có giống như tại nhà mình giường lớn thoải mái.

Chỉ trong chốc lát, điện thoại nhận được một tin nhắn ngắn, là do Trương Hòa Trần gửi tới, tin nhắn có ý là: “Để chủ tịch cùng Sở phó chủ tịch đều đang ở bên trong phòng làm việc của bí thư…” xem qua thì Đinh Trường Sinh nắm chắc là chuyện gì rồi.

– Chị Dương à, mọi người đang đi đến tỉnh Trung Bắc sao?

Đinh Trường Sinh liền gọi điện thoại cho Dương Phụng Tê hỏi.





– Không có, chúng ta quay trở lại Giang Đô rồi, Tần Chấn Bang nói thân thể không thoải mái, muốn ngồi máy bay, cho nên hôm nay tạm thời chưa đi, ngày mai sẽ đi máy bay đến đó.

Dương Phụng Tê nói ra.

– Đi đến tỉnh Trung Bắc là thật hay giả đây? Em thấy Tần Chấn Bang đối với Hồ Châu có hứng thú đấy, nói thật… về cái hạng mục này, tốt nhất là phải dựa vào sông nước hoặc là ven biển, còn các địa phương khác thì không thích hợp được, Hồ Châu chính là nơi thích hợp nhất, chị nghĩ sao về chuyện này?

Đinh Trường Sinh hỏi Dương Phụng Tê.

– Chị cũng không biết Tần Chấn Bang tính sao, bất quá em nói rất đúng, cứ chờ đi, có tin tức gì mới thì chị báo cho em biết…

Dương Phụng Tê nói ra.

Nghe qua Đinh Trường Sinh trong nội tâm dần dần ổn định, có Dương Phụng Tê này làm nội gián, thì hành động của Tần Chấn Bang còn không phải mình sẽ rõ như lòng bàn tay sao?

Để Khôn Thành đương nhiên là sẽ không cần chờ đến lúc Đinh Trường Sinh đến đối chất, ông đang cùng Thạch Ái Quốc tham khảo về khả năng thành bại của cái hạng mục này, xong rồi thì cùng với Sở Hạc Hiên rời đi rồi, mà lúc này, Đinh Trường Sinh cũng vừa mới đến ủy ban thành phố, quay đầu lái xe đến cổng của thành ủy bên đối diện, nhìn thấy hai vị quan phụ mẫu này động một chút, lại đến nơi đây tố cáo, Đinh Trường Sinh thật là dở khóc dở cười.

– Chuyện gì xảy ra vậy, không phải là chú bảo cháu đi phối hợp, như thế nào lại làm ra nhiều chuyện như vậy, vừa rồi Để chủ tịch đến cáo cháu đấy, nói là hạng mục này không thành được, 90% trách nhiệm đều là do cháu… cháu giải thích như thế nào với chú đây?

Thạch Ái Quốc nhìn cũng không nhìn Đinh Trường Sinh, vừa lấy văn bản tài liệu ra phê duyệt, vừa nói ra.

Trên lý thuyết nếu cái hạng mục này bên ủy ban thành phố không có làm thành, thì cũng không phải là bên thành ủy không bật đèn xanh cho cái hạng mục này, mà là do các ngươi không có năng lực đem hạng mục này giữ lại, Đinh Trường Sinh thở một hơi dài…

– Bí thư, đừng có nghe họ nói bậy bạ, bộ họ nói không thành, thì chắc chắn là sẽ không thành sao chứ?

– Dù nói gì đi nữa, tốt xấu gì hắn cũng là lãnh đạo của cháu, là chủ tịch ủy ban thành phố Hồ Châu đấy, về sau cháu có nói chuyện hay làm việc nhất định phải suy nghĩ đầu óc, đừng để cho tính tình của mình làm hỏng chuyện đi.

Thạch Ái Quốc ngẩng đầu lên nhìn liếc Đinh Trường Sinh trách mắng.

– Vâng, bí thư… chẳng qua là Để chủ tịch cùng Sở phó chủ tịch hơi thiếu kiên nhẫn, bọn họ cũng không suy nghĩ một chút, nhà đầu tư này vừa thông minh tuyệt đỉnh vừa có nhiều kinh nghiệm, tiền trong túi quần của bọn họ nếu thật tâm muốn lấy ra, thì phải là kiếm tiền lời mới được, không phải chỉ là ăn bữa cơm, chiêu đãi bữa rượu là xong việc, hôm nay cháu mới biết được, họ Tần này rất có lai lịch, chuyện này chúng ta không biết, bên ủy ban chắc là cũng không có ai báo cáo a.

– Nói tiếp…

Đinh Trường Sinh nói đến lúc hấp dẫn, làm cho Thạch Ái Quốc chú ý đến.

– Vừa mới rồi lần này Dương Phụng Tê của tập đoàn đầu tư Bàn Thạch cũng tới, cháu ngồi xe của cô ấy đi đến khu đang phát triển, cho biết là nhà đầu tư họ Tần này là Tần gia người của kinh thành, tên gọi là tập đoàn đầu tư Hoàng Hà, kỳ thật chính là từ tiền của đám nha nội trong kinh thành, trước kia làm thị trường chứng khoán đã kiếm được không ít tiền, hiện tại thị trường chứng khoán kinh tế đình trệ, mấy năm trước lại làm thêm bất động sản cùng mỏ quặng, cũng kiếm không ít, hiện tại bây giờ lại bắt đầu làm thực nghiệp rồi, cho nên người này chúng ta cũng không dễ phục vụ đâu.

– Bên ủy ban thành phố không biết tình huống này sao?

Thạch Ái Quốc hỏi.

– Cháu cũng không biết, dù sao người của Hồ Châu cũng không có người biết được đâu, cháu cũng là thông qua Dương Phụng Tê mới hiểu được, với lại chúng ta vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng, nhưng cháu có cảm giác, cái hạng mục này khoảng 80% cho đến 90% sẽ rơi xuống Hồ Châu đây.

– Ồ? Vì cái gì?

Thạch Ái Quốc trừng mắt, hỏi.

– Cháu cũng không nắm rõ lắm, dù sao lúc cháu cùng Tần Chấn Bang tiếp xúc thoáng qua, cháu cảm thấy ánh mắt của người này không phải là không chấm đến chỗ này, mà tựa như ông ta đây là đang thăm dò chúng ta, chờ chúng ta đến cầu, đến lúc đó ông ta mới dễ dàng làm giá, ý của cháu xây dựng con đường trong khu phát triển là để cho chính ông ta làm, chúng ta không đúc kết kịp, với lại lực của chúng ta bây giờ cũng không có.

Đinh Trường Sinh nói ra.

– Cháu mơ mộng hão huyền thật, người ta có thể đồng ý như vậy sao?

– Bí thư… cháu đã nghiên cứu qua cái hạng mục PX này rồi, cách xa nguồn nước thì không được, hơn nữa còn phải rất gần, hiện tại cái lo lắng bây giờ của cháu không phải là cái hạng mục này không đến, mà đang lo đến nếu cái hạng mục này ở đây, thì đối với hồ Lạc Mã sẽ bị ô nhiễm, đây là điều cháu quan tâm nhất…

Đinh Trường Sinh nói ra.

– Ai… đúng vậy, nhưng là bây giờ không phải là chúng ta kén canh chọn được, Trường Sinh… cháu nhận thức cái hạng mục này, chúng ta có nên làm hay không vậy?

Thạch Ái Quốc hỏi.

Lại nghe đến cái vấn đề này khiến cho Đinh Trường Sinh nhanh muốn điên rồi, mấy ngày nay tất cả đều là nói về cái hạng mục này, ai cũng muốn hắn tỏ thái độ, bà ngoại ơi, lão tử nói muốn hoặc là không muốn thì có cái tác dụng chó gì chứ? Các ngươi sẽ nghe theo lời của lão tử sao? Lão tử không phải là chủ tịch thành phố cũng không phải là bí thư thành ủy, muốn hoặc là không thì có liên quan gì ta…

Có thể là đối với người khác thì hắn có thể qua loa bỏ qua, nhưng với Thạch Ái Quốc thì không được, hắn không dám nói qua loa với Thạch Ái Quốc.

– Bí thư… kỳ thật hạng mục này nếu như rơi xuống Hồ Châu, đối với chúng ta mà nói thì lợi nhiều hơn hại, mười tỷ… số tiền đầu tư này từ trước đến giờ tại Trung Nam chưa có hạng mục nào lớn như vậy, cho nên nếu như hạng mục này thành công, thì sẽ không đơn thuần là chuyện của Hồ Châu, mà chính là ảnh hưởng đến cả trên tỉnh, cháu cảm thấy chuyện này, tốt nhất là bí thư bớt chút thời gian lên tỉnh báo cáo với Lương chủ tịch cùng La bí thư đi…

– Ừ, đây là lợi, vậy theo cháu nói hại là cái gì?

– Thì đó là về vấn đề ô nhiễm, nếu như khống chế không được, chúng ta sẽ trở thành người đắc tội với thành phố Hồ Châu sau này, hạng mục này một khi xây dựng xong nhà máy, thì không có khả năng bởi vì ô nhiễm mà tùy tiện ngừng lại sản xuất, với lại dùng đến thế lực Tần gia ở Kinh Thành, cũng sẽ gây áp lực xuống tỉnh để vận hành, cho đến lúc đó ai cũng không nói được gì, chịu tội cũng chỉ là dân chúng nếu hồ Lạc Mã ô nhiễm, chung quanh nơi này trên trăm cây số vuông dân chúng đều sẽ không gặp may.

– Không có biện pháp tránh khỏi sao?

Thạch Ái Quốc bắt đầu động tâm rồi.

– Chỉ có thể là gửi hy vọng vào nhà máy xử lý nước thải, nhưng cháu đã hỏi qua Dương Phụng Tê, cô ấy nói nước ngoài xử lý nước thải cũng không xử lý sạch được hoàn toàn.

Đinh Trường Sinh có chút thất vọng nói ra.

– Được… chú biết rồi, qua mấy ngày nữa cháu cùng đi với chú lên tỉnh một chuyến, chú nghĩ nếu như Tần gia muốn đem hạng mục này rơi vào Hồ Châu, bọn họ cũng sẽ vận động ở trên tỉnh, dù sao đây không phải hạng mục nhỏ, đoán chừng trên tỉnh cũng sẽ không ngồi yên.

Thạch Ái Quốc dần dần có cơ sở nắm lấy.

Rời khỏi phòng làm việc của Thạch Ái Quốc, hắn không dám trao đổi cái gì cùng Trương Hòa Trần, tối hôm qua vừa mới trao đổi mấy lần ở trên giường rồi, ban ngày thì coi như xong đi, huống hồ lại còn làm Tương Ngọc Điệp hai lần giữa đất trời mênh mông trên đất khu phát triển, giờ thì hắn có cảm giác đôi chân cũng muốn nhũn ra rồi, vốn định quay trở lại văn phòng khu đang phát triển nghỉ ngơi một chút, nhưng khi đi xuống lầu dưới lại nhớ tới chuyện của Mã Kiều Tam, vì vậy lại quay lộn trở lại cao ốc, trực tiếp đi đến phòng tổ chức cán bộ thành ủy…

– Xin mời vào.

Đường Linh Linh đang bận tra duyệt tư liệu.

– Chị Đường của em đâu rồi, có rãnh thời gian tiếp đãi em không vậy?

Đinh Trường Sinh vừa đẩy cửa vào vừa nói, trong văn phòng ấm áp chỉ có một mình Đường Linh Linh, nàng mặc một cái áo sơ mi màu xanh, vừa vặn đưa hai ngọn nói ngạo nhân đẩy cao ra phía trước, hơn nữa hai bầu vú còn vừa vặn đặt ở trên mặt cạnh bàn làm phồng to lên rõ ràng, không biết là bởi vì trùng hợp hay là nàng đang mệt mỏi, Đinh Trường Sinh trong nội tâm dù là không bẩn thỉu, nhưng dù sao hắn là đàn ông, nên khi nhìn thấy hai bầu vú sung mãn ngồn ngộn ở trước mắt cũng khó tránh khỏi sẽ nghĩ ngợi lung tung, lúc đầu thì hắn xưng hô với Đường Linh Linh là dì, nhưng sau lần nàng ngỏ ý bảo hắn cứ kêu là chị, thì hắn đã bỏ hắn luôn cách gọi trước kia.

– Ai ui… Đinh chủ nhiệm… khách quý ít gặp, làm gì mà em lại đến cái tòa miếu nhỏ này vậy, đây là thuận đường hay là trùng hợp ah.

– Ai dà… người ta cũng hay nói, nếu muốn mỗi năm có tiến bộ thì phải bám đuôi phòng tổ chức cán bộ, cho nên em liền tới ngay lăn lộn để quen mặt vậy mà…

Đinh Trường Sinh tiến lên bắt chặt bàn tay mềm mại của Đường Linh Linh mà không muốn buông lỏng ra, nàng tuy đã tầm bốn mươi tuổi, nhưng tư sắc lại phi thường xinh đẹp, tuế nguyệt vô tình trôi qua, tựa như không có tàn phá trên thân thể nàng, lại còn tương phản càng tản mát ra một hàm súc của người đàn bà thành thục. Cùng lúc này Đường Linh Linh cũng đã đứng thẳng dậy, dáng người nàng vô cùng tốt, bờ mông vểnh lên tròn vo chứ không giống những người đàn bà mới ngoài ba mươi mấy tuổi đã bắt đầu muốn rủ xuống rồi, cái mông vẫn là cao cao có vẻ co dãn mười phần…

… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://tuoinung.com/

– Ai ai… quá mức a, đây chính là phòng làm việc, lớn gan làm bậy như vậy, còn nghĩ đến chuyện tiến bộ sao?

Đường Linh Linh với Đinh Trường Sinh cũng đã cùng một chỗ ăn lần cơm, hơn nữa nàng lại có quan hệ với Cổ Thanh Sơn, cho nên cùng với Đinh Trường Sinh cũng xem như là thân thiết, trước đó nàng đã nghĩ đến đem cháu gái của mình Đường Tình Tình giới thiệu cho Đinh Trường Sinh, nhưng Đường Tình Tình có nói là Cố Hiểu Manh hình như ưa thích Đinh Trường Sinh, cho nên nàng không xen vào làm người thứ ba.

– Chị có phải là đa tâm rồi phải không, chẳng qua là em cảm thấy hình như bàn tay của chị có chút không mịn màng lắm, chuyện gì đã xảy ra vậy, chị cứ lo thăng quan mà không biết chăm sóc tốt bản thân chính mình rồi, phận làm em thì phải lo lắng cho chị chứ…

Đinh Trường Sinh cười đùa hí hửng nói ra.

– Biến đi qua một bên, ai mà có đưa em kỳ cục như vậy chứ? Vậy em từ đâu đến đây vậy?

– À… bây giờ cũng đã trưa rồi, bằng không em mời chị đi ăn cơm a.

Đinh Trường Sinh nói ra.

– Này… nếu không có việc thì cháu chẳng đến đây đâu, nói đi… có chuyện gì, Cố chủ nhiệm vừa mới đưa ra quy định rồi, trong buổi trưa không cho phép đi ra bên ngoài ăn cơm, chỉ được ăn dưới căn tin, dì phải làm gương cho nhân viên, không để cho mất mặt lão Cổ được…

Đường Linh Linh khéo léo từ chối lời mời của Đinh Trường Sinh.

Đinh Trường Sinh vào đến phòng làm việc của mình thì đã không biết bao nhiêu người nhìn thấy rồi, hơn nữa khi nàng tới công tác tại phòng tổ chức cán bộ thành ủy, vốn đã có nhiều người không phục, may là có Cổ Thanh Sơn có năng lực để cho mình ngồi lên cái vị trí phó chủ nhiệm này, cho nên nàng vẫn luôn cụp lại cái đuôi để mà đối nhân xử thế đấy.

Còn thân phận Đinh Trường Sinh càng đặc thù, chẳng những trước đây hắn là thư ký của bí thư thành ủy, mà còn là con nuôi của Cổ Thanh Sơn, nếu chính mình cứ như vậy cùng hắn đi ra ngoài ăn cơm, cái việc nói bóng nói gió là chịu không được rồi, nàng cũng không muốn có thêm cái phiền toái gì…

– Thật vậy sao… vậy là em cũng có thể tiết kiệm được ít tiền rồi, nếu không cứ thế này đi, em đi theo chị xuống căn tin ăn, em cũng muốn nhìn xem căn tin của phòng tổ chức cán bộ như thế nào, dù sao căn tin của khu khai phát không được tốt lắm, cho heo ăn cũng không sai biệt lắm, rất nhiều người không muốn đến chỗ đó ăn, em cũng vì chuyện này mà phiền lòng lắm, có ăn ngon thì mới làm việc tốt chứ, nhân viên nhà nước cũng là người mà, đúng không chị?

– Ai… xem ra em hôm nay là ỷ lại vào chị rồi, đầu tiên nói trước, nếu là có sự tình thì nói ngay bây giờ, chư lát nữa có thể sẽ không có cơ hội nói, chị thường cùng với mấy vị phó phòng khác, kể cả Cố chủ nhiệm ăn cơm chung đấy.

Đường Linh Linh đã biết rõ thằng này có việc, chứ không có thì hắn chẳng có rỗi hơi tới nơi này đi dạo đâu.

– Vậy được rồi, chị Đường… chị có biết thẩm phán Dương Phàm bên tòa hình sự không vậy?

Đinh Trường Sinh do dự một chút, chưa biết ngỏ lời như thế nào cùng Đường Linh Linh liên hệ…

– Hừ… chị biết là có việc mà, thì sao… tìm nàng để làm chi, chọc đến quan tòa nào rồi hả?

Đường Linh Linh cười híp mắt hỏi, hơn nữa còn quay người lấy cho hắn một ly trà đưa tới.

Đinh Trường Sinh lúc này mới chú ý tới, trong phòng làm việc Đường Linh Linh không có mang giày cao gót, mà là mang một đôi dép lê bông vải, còn mang theo đôi vớ cao màu da người bao bọc lấy trên cặp đùi trắng nõn trơn nhẵn rất tròn của nàng bên trong cái váy quá gối, thật làm cho tâm thần nam nhân nhìn thấy phải lắc lư, làm cho ngữ khí của Đinh Trường Sinh trì trệ chậm lại.

– Um… cứ xem như thế đi… chị có thể giúp em ước hẹn với thẩm phán Dương Phàm, em muốn xin mời cô ấy ăn một bữa cơm, có một vụ án, đến lúc đó em hỏi thăm một chút, quả thật là em có việc cần biết cho rõ ràng…

Đinh Trường Sinh sợ Đường Linh Linh phát hiện ánh mắt của mình đang gây rối trên cặp đùi với cái mông của nàng, nên tranh thủ thời gian thu hồi ánh mắt lại.

– Về chuyện này không phải là không được, bất quá em đừng để cho người ta phạm vào sai lầm, người ta mới vừa lên làm phó chánh án đấy.

Đường Linh Linh do dự nói.

– Chị an tâm… em là hạng người như vậy sao? Chị nói một chút, em đã hại qua ai chưa?

Đinh Trường Sinh lời hứa son sắt nói.

– Vậy được rồi, để chị thử xem, em cũng biết, hiện tại chính trị và pháp luật ước thúc rất nghiêm khắc, đừng để đến lúc đó làm cho người bắt được cái chuôi thì sẽ không tốt…

Đường Linh Linh cười rồi liếc Đinh Trường Sinh một cái nói.

Lúc này hai người đã chuyển qua đề tài khác rồi.

– Chị Đường… em đây nói là thật, phòng tổ chức cán bộ đúng ra phải khảo sát thật tốt cán bộ, đừng có mang cái bệnh tham đề bạt, để rồi đề bạt lên những kẻ không ra gì… tham quan thối nát…

Đinh Trường Sinh không chút khách sáo đang nói ra chưa hết câu… thì cánh cửa bị đẩy ra, đó chính là Cổ Thanh Sơn.

– Con ở nơi này nói hươu nói vượn cái gì vậy? Không có chuyện gì làm à?

Cổ Thanh Sơn sắc mặt tái xanh hỏi.

– Há… con đi tìm Đường phó chủ nhiệm để báo cáo động thái tư tưởng của mình, Cố chủ nhiệm, việc này không được sao a?

Đinh Trường Sinh tìm một cái lý do không thể tào lao hơn nói ra, nghe được Đường Linh Linh thiếu chút nữa bật cười, nghĩ thầm, cái thằng này đá trúng cây thiết bản rồi, để xem ngươi kết thúc như thế nào.

– Báo cáo cái rắm, đến phòng làm việc của cha nuôi có việc chút…

Cổ Thanh Sơn quay đầu đi.

Đinh Trường Sinh quay người hướng phía Đường Linh Linh ra dấu có gì thì gọi điện thoại, ngoan ngoãn đi theo phía sau Cổ Thanh Sơn vào phòng làm việc của ông, kỳ thật Cổ Thanh Sơn đi WC toa – lét, lúc trở về chợt nghe thấy Đinh Trường Sinh tại trong văn phòng Đường Linh Linh lớn tiếng bình luận huyên thuyên về công tác tổ chức cán bộ, đây nếu là dân chúng đầu đường cuối ngõ nghị luận thì không nói làm gì, nhưng Đinh Trường Sinh đã là cấp cán bộ thị xử, còn là một đảng viên, nói lý ra nghị luận như vậy thì vô cùng không thích hợp, đây mới là nguyên nhân mà Cổ Thanh Sơn nổi giận.

– Đóng cửa lại…

Cổ Thanh Sơn chỉ cửa rồi nói ra.

Đinh Trường Sinh đóng cửa lại, sau đó đứng ở trước bàn làm việc Cổ Thanh Sơn, chờ Cổ Thanh Sơn tiến thêm một bước phê phán, nhưng khiến cho Đinh Trường Sinh không hiểu, Cổ Thanh Sơn rõ ràng không có tiếp tục la mắng hắn.

– Ngồi đi Trường Sinh, con là đảng viên, cũng là một cán bộ cấp xử, nói chuyện không chính chắn như vậy, có biết là lời nói mới vừa rồi kia nếu như bị người bẩm báo lên thượng diện, con sẽ có kết quả là gì không?

– Cha nuôi… bây giờ cũng đâu phải là thời kỳ cách mạng văn hóa đâu, phải có ngôn luận tự do a.

Đinh Trường Sinh không phục phản bác.

– Này… con cho là lãnh đạo của con là Thạch bí thư, nên không đem những người khác để vào mắt phải không? Thạch bí thư có thể làm cả đời sao? Hắn không về hưu à? Hắn không bị điều đến những địa phương khác sao? Con mới hơn hai mấy tuổi, con đường của con còn rất dài, nếu con cứ tiếp tục như thế, thì cha thấy sớm muộn gì con cũng sẽ phải gặp chuyện không may, thế nào cũng xảy ra chuyện đại sự cho mà coi.

Cổ Thanh Sơn tức giận nhìn Đinh Trường Sinh nói…

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng