Phần 120
Lưu Chấn Đông đến giờ cũng không có đến, Đinh Trường Sinh gọi điện thoại cũng không nhận, không biết là có chuyện gì khẩn cấp, sau khi cơm nước xong hắn đem Lan Hiểu San đưa tiễn về nhà, từ chối lời mời của Lan Hiểu San vào trong nhà ngồi một chút, khi hắn vừa lái xe đi ra ngoài, thì Trương Hòa Trần gửi một cái tin nhắn, hỏi hắn có tới không, xem ra là nàng đang nóng lòng chờ.
Không biết nguyên nhân gì, Đinh Trường Sinh có cảm giác đêm nay không tốt, khi đi ra ngoài cũng có cảm giác giống như có một cái đuôi đang bám theo mình, vừa rồi trên xe vì có Lan Hiểu San, nên Đinh Trường Sinh không có lộ ra cái gì, nhưng khi trên xe chỉ còn có mình hắn về sau, hắn rất chú ý quan sát phía sau xe của mình, muốn nhìn thử xem có ai theo mình hay không.
Thế nhưng mà, đối phương là một cao thủ, vô luận Đinh Trường Sinh chú ý như thế nào, từ đầu đến cuối không có phát hiện được điểm đáng ngờ nào, khiến cho Đinh Trường Sinh cũng cho là mình nghi thần nghi quỷ, vì vậy lái xe trực tiếp đi đến cư xá chỗ ở của Trương Hòa Trần.
Đinh Trường Sinh có một thói quen, hắn đi đến nơi ở của Trương Hòa Trần, chưa bao giờ lái xe vào cư xá, mà là dừng xe ở bên ngoài trong một cái hẻm của tiểu khu, sau đó nhảy tường đi vào, kể cả vào nhà của Trương Hòa Trần cũng vậy, đều là leo tường lầu đi lên, giống như là một hái hoa đạo tặc vậy, vì làm như vậy thì có khả năng tỷ lệ tránh khỏi bị phát hiện lớn nhất…
Theo thường lệ, Đinh Trường Sinh dừng xe ở trong ngõ hẻm, sau đó leo tường tiến nhập vào trong khu cư xá, nhưng lúc này đây hắn không có gấp đến tìm Trương Hòa Trần, mà là núp ở bên trong một cái cây cao lớn, kiên nhẫn chờ, nếu quả như thật có người đi theo mình, như vậy đối phương ít nhất cũng sẽ đến trong ngõ hẻm mà nhìn xem, chứ không có khả năng cứ như vậy bỏ đi để mà mất dấu hắn.
Bây giờ là thời điểm so sức kiên trì, đã nửa giờ rồi, đối phương vẫn không có đi vào trong ngõ hẻm.
Đang lúc Đinh Trường Sinh chuẩn bị buông tha bỏ qua, đúng lúc này từ theo phố nhỏ bên kia chạy vào đây một chiếc xe, lúc mới bắt đầu Đinh Trường Sinh không có để ý, nhưng khi chiếc xe này chạy ngang qua xe của Đinh Trường Sinh, rõ ràng hãm lại tốc độ, mà khi hai xe giao nhau, thì xe đối phương lại còn chậm lại, hơn nữa còn hạ xuống cửa kính xe.
Lần này Đinh Trường Sinh dựa theo ánh đèn xe nhìn xéo qua, thấy rõ người lái trong xe là ai, cho dù đối phương đeo khẩu trang che mặt, nhưng là cặp mắt kia, Đinh Trường Sinh không bao giờ quên, đó là đôi mắt ác độc của Đàm Quốc Khánh…
Đinh Trường Sinh không dám vội đi ra ngoài, bởi vì Đàm Quốc Khánh không phải là người bình thường, thậm chí Cát Hổ cũng còn kém hơn Đàm Quốc Khánh, Cát Hổ chỉ có thể coi như là một tên tội phạm, còn Đàm Quốc Khánh là một cảnh sát quen thuộc trình tự phá án, đã làm cảnh sát hơn mười năm, năng lực trinh sát của hắn không phải là dùng để trưng cho đẹp, vừa nhìn thấy xe của Đinh Trường Sinh, theo bản năng liền liếc nhìn thoáng qua cái cây bên trên, cũng không biết là có nhìn thấy Đinh Trường Sinh hay không, thì rất nhanh rời khỏi cái phố nhỏ này.
Trương Hòa Trần đã biết lối vào của Đinh Trường Sinh, cho nên cũng không ngồi ở trong phòng khách mà chờ, sau khi tắm rửa sạch sẽ thì lên giường, mặc lấy cái váy ngủ trắng tinh, hai chân đan lẫn vào nhau lấy.
Mặc dù mình trước ngực nàng có để đó một quyển tạp chí, nhưng lực chú ý của nàng hoàn toàn không có để vào nội dung bên trong tạp chí, mà là không ngừng liếc lấy đằng sau bức màn của cái cửa sổ đang hơi mở ra.
Đến khi nghe tới tiếng động của cánh cửa sổ, lúc này đây hái hoa đạo tặc Đinh Trường Sinh vừa leo xuống sàn nhà…
Không có nói lời càng thừa thả, trước hết là một nụ hôn dài đến năm phút đồng, Đinh Trường Sinh không ngừng ăn mòn lãnh địa của nàng, trong phòng ấm áp cùng trên người Đinh Trường Sinh hàn khí tạo thành so sánh rõ ràng, nhất là khi bàn tay của Đinh Trường Sinh chạm tới trên thân thể của trương Hòa Trần, cảm giác lành lạnh làm cho Trương Hòa Trần lập tức liền run rẩy mà bắt đầu, tất cả còn chưa có bắt đầu mà cứ dường như là đã sắp kết thúc rồi vậy.
– Sao lại nhạy cảm như vậy, em còn chưa bắt đầu đây này.
Đinh Trường Sinh trêu đùa, khi thân thể của hắn cùng Trương Hòa Trần như là hai con mãng xà lăn lộn tại trên cái giường rộng lớn.
– Còn không phải là bởi vì em sao, xem như đã xong, đừng nói là bây giờ, mỗi lần gặp lại em đều cầm giữ không được, gặp lại em thì chị liền có cảm giác giống như em đang ở trong thân thể của chị vậy, rất là khó chịu.
Trương Hòa Trần thẹn thùng nói ra.
Ai… lời này không phải biến hình cổ vũ cho Đinh Trường Sinh vùi đầu vào sao, nam nhân đương nhiên là vì nữ nhân mà dầu hết đèn tắt rồi.
Trương Hòa Trần trong cảm giác say mê do hắn mang tới, nhưng khát vọng nhu cầu cũng chưa có được thỏa mãn, từ lúc hôn môi, thân thể càng lúc càng mềm mại tê dại, phía dưới cái âm hộ càng có cảm giác từng cơn chập choạng liên tục không ngừng đánh úp lại, nàng rất muốn hắn cúi đầu xuống bú liếm ở chỗ cái đó.
Đinh Nhị Cẩu không nói lời nào, nhưng tựa như hiểu ý nàng, miệng hắn bên trên môi nàng dịch chuyển khỏi, dọc theo cái bụng trắng như tuyết từng điểm từng điểm chậm rãi hướng xuống cái âm hộ đầy lông đen của nàng, chỉ chốc lát đầu lưỡi nhẹ nhàng toàn tâm toàn ý bú liếm lấy, từ cửa miệng âm đạo trước đó đã là ẩm ướt một mảnh rồi.
Cánh hoa trong động đã há miệng ra, màu hồng đỏ mềm mại ở cửa miệng âm đạo nhẹ nhàng co rút lại, như một nụ hoa chớm nở, đang đợi nước mưa trút xuống tưới tắm, tươi đẹp tách ra.
Trương Hòa Trần thân người có chút uốn éo, hai chân tự động giang rộng ra, Tứ chờ hắn an ủi cái miệng phía dưới kia.
Cùng đàn bà đàng hoàng làm cái chuyện này thì không phí bao nhiêu khí lực khiêu khích, chỉ cần bú liếm hôn hít một chút thì đối phương đã say mê đi vào nề nếp, đây cũng là điều Đinh Nhị Cẩu thích nhất, ít nhất có thể tiết kiệm được không ít thời gian tiền hí, đỡ phải hao phí thể lực.
Đầu lưỡi của hắn vòng vo một cái rồi duỗi ra đầu lưỡi nhẹ nhàng chống đỡ dọc theo cái khe thịt âm hộ, vừa mới tiếp xúc đến đến hạt đầu đỏ màu hồng phấn âm hạch thì nàng khoái ý “ách…” lên một tiếng, rõ ràng thân thể của Trương Hòa Trần kịch liệt phập phồng một chút, rồi hắn lấy hai đầu ngón tay vạch ra hai mép trong đầy, đem cái lỗ lồn mở lớn ra, đem đầu lưỡi với vào bên trong nếp uốn cái âm đạo béo mập liếm láp, dưới người Trương Hòa Trần từng hồi một run nhè nhẹ, đã truyền đến dồn dập tiếng rên rỉ sướng ý.
Sự tình tuyệt vời nhất nhân sinh không gì qua được nam nữ hoan ái mang tới cảm giác tuyệt không thể tả, thân thể nóng bỏng, thiêu đốt tịch mịch, trong công tác phiền não, tâm linh hư không, dưới sự vũ vân chi hoan thì tất cả sẽ biến mất vô ảnh vô tung, kịch liệt chỉ để cho Trương Hòa Trần cực kỳ thoải mái phóng túng nỉ non rên rỉ, Trương Hòa Trần đang trên đường trở về cũng đã chờ mong chuyện này, sinh lý nhu cầu Trương Hòa Trần thật sự quá thịnh vượng, cũng may thân thể Đinh Nhị Cẩu khỏe mạnh cùng với cây dương vật to lớn, mỗi một lần đều có thể phục vụ nàng thư thư phục phục.
…
Lúc này Trương Hòa Trần bị dục vọng đè ép sau khi bị Đinh Nhị Cẩu trêu đùa gần nửa giờ, rốt cục nằm ngửa tại trên giường lớn, chủ động mở hai chân, kẹp lấy hông của Đinh Nhị Cẩu, cảm thụ cây dương vật của Đinh Nhị Cẩu tiến vào thân thể mình, cái loại trong khát vọng rốt cục hợp làm một thể, cái loại linh hồn hòa thân thể dung hợp ở chung với nhau làm cho Trương Hòa Trần cơ hồ liền mất đi ý thức, cái cây thịt to lớn này tiến vào thân thể mình chính là cái mình cần nhất, chính là cái mình muốn cảm thụ nhất.
…
Đinh Nhị Cẩu lập tức phối hợp tần suất với Trương Hòa Trần, hai thân thể ôm thật chặt vào nhau trong tiếng rên rỉ kịch liệt ở trên giường va chạm. Giường lớn tại dưới thân hai người không ngừng vang lên tiếng kẽo kẹt…
…
Một lúc sau, cảm thụ được hạ thân Trương Hòa Trần đang đến gần đến cao trào, cái loại vách thịt non âm đạo mềm mại bó chặt lại thân cây dương vật, hòa với Trương Hòa Trần chủ động điên cuồng không ngừng vặn vẹo rung động cái mông, lúc này trong thời khắc mê loạn hai người hoàn ở trên giường vẫn duy trì một tần suất dương vật rút ra đút vào đung đưa trong âm đạo, Đinh Nhị Cẩu liền tăng nhanh phối hợp tiết tấu với Trương Hòa Trần, không hơn chục lần nhấn mạnh nhanh vào âm đạo nàng, cái mông lớn của Trương Hòa Trần lại lâm vào điên cuồng, vòng eo lại nhanh chóng động đậy, không ngừng lớn tiếng rên rỉ:
– A… chị yêu em… a… thật thoải mái… ặc… chồng ơi…
Cảm thụ được bên dưới hạ thể của Trương Hòa Trần rất nhanh động đẩy hẩy cái gò mu lên liên tục, Đinh Nhị Cẩu cũng không khống chế được dục vọng xuất tinh của chính mình, toàn tâm đầu nhập hòa Trương Hòa Trần cộng đồng mãnh liệt lên.
– A… làm mạnh chị… chết đi… a…
Đinh Nhị Cẩu cũng ôm lấy Trương Hòa Trần thân thể, nhanh chóng rút ra đút vào lấy, cảm thụ được âm đạo nàng run rẩy co rút…
Trong lúc Trương Hòa Trần không ngừng trong cơn cực khoái, Đinh Nhị Cẩu cũng đem từng làn tinh dịch rót vào trong thân thể nàng…
…
Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Đinh Trường Sinh đã đến ủy ban nhân dân thành phố, mặc dù không biết nhà đầu tư lúc nào tới, nhưng hắn tuyệt đối không thể để cho Để Khôn Thành có cơ hội nổi đóa với hắn.
Tựa trên cửa xe, tay phải cầm cái bánh quẩy, tay trái bưng một ly sữa đậu nành nóng hổi, kỳ thật những thứ này sẽ không có vì Trương Hòa Trần nấu mì sợi ăn rất ngon, nhưng tối hôm qua hắn đến muộn lại quần với nàng hầu như là suốt đến, không biết bây giờ Trương Hòa Trần đã thức dậy chưa, cái âm đạo của nàng tựa như là khô hạn mấy năm không được mưa móc vậy, mưa to gió lớn cỡ nào cũng không thấy là đủ, thật là lợi hại.
– Tại sao lại đứng ở chỗ này ăn điểm tâm vậy? Đi đến phòng làm việc của tôi ăn đi.
Sở Hạc Hiên cũng tới thật sớm, nhìn thấy bộ dáng cà nhõng của Đinh Trường Sinh, thì cũng dở khóc dở cười.
Bất quá ngày hôm qua Đinh Trường Sinh ra đòn cảnh cáo cho Sở Hạc Hiên thật ra là đã khiến cho ông quay trở về tỉnh lại, hạng mục này thật là đặc thù, nếu như không tính toán cẩn thận làm dự án trước, đến lúc đó có gì thì thành phố Hồ Châu chắc chắn phải đưa lưng gánh vác trách nhiệm, nếu như phân chia trách nhiệm, thì ông là một thường vụ phó chủ tịch nhất định là khó tránh khỏi trách nhiệm nặng nề, ai bảo mình là người phụ trách cái hạng mục này.
– Sở phó chủ tịch… thôi được rồi, tôi ngay ở chỗ này ăn cũng được rồi, chứ vào trong đó khiến cho trong văn phòng của chú đều là cái mùi bánh quẩy thì sẽ không tốt.
Đinh Trường Sinh khách sáo nói.
– Đi thôi… tôi tìm cậu cũng là có việc.
Nhìn thấy Đinh Trường Sinh nhăn nhó, Sở Hạc Hiên rõ ràng lại tới bên cạnh Đinh Trường Sinh vỗ lên bả vai của hắn, sau đó ôm bả vai liền hướng đẩy về trước, lúc này Đinh Trường Sinh còn có thể nói cái gì cơ chứ, hắn đành phải biết thời biết thế…
Mặc dù không biết Sở Hạc Hiên suy nghĩ cái gì trong đầu, nhưng vô luận là cái gì, lúc này Đinh Trường Sinh không thể không nể mặt mũi của Sở Hạc Hiên, vì vậy trong đại viện của ủy ban nhân dân chính phủ xuất hiện một màn, Sở phó chủ tịch luôn nghiêm túc rõ ràng đang cùng Đinh chủ nhiệm khu khai phát kề vai sát cánh với nhau, hơn nữa vị Đinh chủ nhiệm này tay thì cầm ly sữa đậu nành, tay thì bánh quẩy cùng Sở phó chủ tịch cùng một chỗ tiến vào phòng làm việc của Sở Hạc Hiên, tin rằng chuyện này rất nhanh sẽ được truyền ra bên ngoài.
– Tiểu Đinh a, ngày hôm qua sau buổi nói chuyện, khi suy nghĩ lại tôi rất khiếp sợ a, trong khoảng thời gian này vì đầu óc vội vàng nên xoay quanh rồi, cậu nói rất đúng, cái hạng mục PX này suy cho cùng không đơn thuần chỉ là vấn đề đầu tư một cái hạng mục, mà còn là một cái hạng mục chính trị, vì cái gì cả nước nhiều địa phương cũng muốn làm cái hạng mục PX như vậy, nhưng có mấy địa phương xây được nhà máy này chứ?
Sở Hạc Hiên cau mày nói.
…
– Sở phó chủ tịch, chú dám đưa hạng mục này tới đây, tôi rất bội phục chú đấy, hiện tại hạng mục này tại cả nước đang phản ứng, vì rất mẫn cảm…
Đinh Trường Sinh dù sao thì sau này cũng đã tiếp xúc với nhiều cán bộ lãnh đạo to rồi, cho nên lúc nói chuyện cùng Sở Hạc Hiên cũng không có chút nào rụt rè.
– Trường Sinh… tôi và cậu đều là người Hải Dương đi ra, cậu hãy nói thật đi, cá nhân cậu có tán thành cái hạng mục này đến Hồ Châu không vậy?
Sở Hạc Hiên vẫn muốn Đinh Trường Sinh tỏ cái thái độ, cũng không phải là gì cả, mà vì Đinh Trường Sinh là chủ nhiệm khu khai phát, nếu như Đinh Trường Sinh không ủng hộ hạng mục này, thì về sau trong công tác phối hợp thì ông sẽ gặp khó.
– Ha ha, Sở phó chủ tịch, cũng đâu cần phải để cho tôi phải tỏ thái độ a, thái độ của tôi thật sự chẳng có cái giá trị gì cả, căn bản là không có làm ảnh hưởng đến đại cục, chú thấy sao?
Đinh Trường Sinh đã ăn xong cái bánh quẩy uống xong ly sữa đậu nành, vẫn tránh né câu hỏi của Sở Hạc Hiên.
– Cậu quá trơn trượt đi, không muốn nói cũng không cần sao, chỉ là cái hạng mục này nhất định là phải thành lập một tiểu tổ tiến hành theo dõi phục vụ, đến lúc đó cậu cũng chạy không được đâu.
Sở Hạc Hiên buông xuống câu nói dứt khoát.
– Vấn đề này không thành vấn đề, Sở phó chủ tịch… lãnh đạo chỉ ở đâu, thì cháu đánh ở đó, nhưng bảo cháu làm quyết sách, cháu không làm được…
Đinh Trường Sinh trong phòng làm việc của Sở Hạc Hiên cứ nói chuyện hàm hồ cùng với ông ta mãi đến khi Để Khôn Thành gọi điện thoại cho Sở Hạc Hiên, lúc này mới để cho Đinh Trường Sinh ra ngoài.